Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 707: Xây dựng mạng lưới quan hệ

Lần này Nhiếp Chấn Bang đã gia nhập trường đảng Trung ương, phòng giáo dục, đảm nhiệm công tác luân phiên huấn luyện cán bộ cấp cao.
Chủ yếu mở lớp có lớp chuyên đề cán bộ lãnh đạo chủ chốt, lớp tu nghiệp cán bộ cấp tỉnh, lớp tu nghiệp cán bộ thành phố cấp ba, lớp tu nghiệp lãnh đạo chủ chốt của đảng, lớp huấn luyện Bí thư Huyện ủy và Ủy ban kỷ luật trung ương, Ban Tuyên giáo trung ương các bộ và ủy ban trung ương khác, phục vụ quản lý công tác cơ quan nhà nước các cấp.
Từ khi cải cách và mở cửa tới nay, phòng giáo dục tổng cộng gồm có bốn lượt cán bộ cấp tỉnh, vài đợt cán bộ cấp sở cùng với cán bộ cấp huyện tiến hành học tập ở đây.
Lần này Nhiếp Chấn Bang tham dự lớp chuyên đề ngắn hạn mùa xuân dành cho lãnh đạo cấp tỉnh
Tin tức việc Nhiếp Chấn Bang tham dự lớp học này được truyền ra, ngay lập tức tác động cực lớn đến thủ đô
Tất cả mọi người đều biết, lớp học này có ý nghĩa thế nào. Thái độ của trung ương đã quá rõ ràng. Nếu là cán bộ chủ chốt cấp tỉnh, có tư cách tham gia lớp huấn luyện này đều là quan chức cao cấp của đảng và chính phủ, ít nhất là những nhân vật có số má như Tỉnh ủy ủy viên thường vụ. Điều này cho thấy bước tiếp theo của Nhiếp Chấn Bang có thể sẽ là chỗ nào đó. Ít nhất có thể đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.
Vì là lớp ngắn hạn nên số người tham dự ít, cả lớp tổng cộng có mười hai người
Trong đó theo thứ tự Lưu Nghị là Phó chú tịch thường trực tỉnh, ủy viên thường vụ tỉnh Việt Đông, năm nay năm mươi ba tuổi; Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Tôn Gia Lạc, năm nay năm mươi bảy tuổi; Chủ tịch thành phố Du Châu Hoàng Kính Hiên, năm nay năm mươi nhăm tuổi, Bí thư thành ủy La Xuân Tài, ủy viên thường vụ thành phố Tây Đô tỉnh Lũng Tây, năm nay năm mươi sáu tuổi.
Phó bí thư Tỉnh ủy Tiền Gia Nghĩa tỉnh Thảo Nguyên, năm nay năm mươi chín tuổi, Phó bí thư trung ương đoàn Khương Vĩnh Hạo, bốn mươi ba tuổi. Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy tỉnh Thái Vân – Lý Ngọc (nữ), năm mươi ba tuổi. Phó chủ tịch Khu tự trị Tuyết Vực - Tang Lầu Kiệt, năm nay sáu mươi tuổi. Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Lỗ Đông - Trần Quốc Khánh, bốn mươi tám tuổi. Phó chủ tịch tỉnh Giang Nam-Triệu Thường Dùng, năm nay năm mươi mốt tuổi. Chủ tịch tỉnh Kim Mai-Lý Lam Điền, năm nay năm mươi sáu tuổi. Sau cùng là chủ nhiệm Nhiếp Chấn Bang của phòng Tam công, năm nay ba mươi sáu tuổi.
Mười hai người đến từ mười hai khu vực khác nhau. Có người đã là cán bộ cấp bộ trưởng, có thể nói là quan lớn một phương tay nắm thực quyền. Ngoài ra việc sắp xếp chủ nhiệm lớp, thể hiện sự tôn trọng của trung ương lần này do Ngô Thanh Điền Phó hiệu trưởng trường đảng đích thân đảm nhiệm.
Việc sắp xếp ký túc xá cũng nghĩ đến cấp bậc của cán bộ, mọi người đều ở phòng đơn. Vì là lớp học tại chức, việc sắp xếp chương trình học khá nhẹ nhàng, vấn đề có ở ký túc xá hay không cũng rất nhẹ nhàng.
Thứ sáu sau khi báo cáo xong, vốn dĩ lớp không có tổ chức, sau khi nghỉ hai ngày, tám giờ sáng sớm thứ hai tất cả mười hai người đều đã đến lớp học.
Nhiếp Chấn Bang vừa bước vào lớp đã có năm sáu nười, họ đều đứng dậy.
Trong đó có người chừng ba bốn mươi tuổi nói:
- Thưa các anh, người này tôi nghĩ không cần phải đoán, người em nhỏ tuổi nhất Nhiếp Chấn Bang rồi.
Nhiếp Chấn Bang lúc này mỉm cười, hắn vẫn có thể nhận ra đó là Khương Vĩnh Hạo, đều là cán bộ bước ra từ hệ thống đoàn thể. Mặc dù không giao lưu nhiều lắm, nhưng vẫn quen nhau.
Nhiếp Chấn Bang khiêm tốn nói:
- Anh Khương đến sớm vậy, thật ra mọi người đều rất quen thuộc. Lần này may mắn cùng lớp với mọi người. Trong tháng này phải nhờ mọi người chiếu cố rồi.
Sau đó mọi người lần lượt tới. Mười hai học viên Nhiếp Chấn Bang chỉ biết có Khương Vĩnh Hạo và Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy tỉnh Lỗ Đông - Trần Quốc Khánh. Những người khác đều không phải trong phạm vi kiểm tra của mình, đối với điều này Nhiếp Chấn Bang cũng có chút nghĩ ngợi.
Tám giờ rưỡi, phó hiệu trưởng Ngô Thanh Điền và hiệu trưởng Kiều Dịch Nhân bước vào. Do Ngô Thanh Điền chủ trì lớp học, ngay sau đó Kiều Dịch Nhân mở đầu buổi học với chỉ thị quan trọng. Sự việc của ngày hôm nay coi như là hoàn thành.
Đến cấp bậc này rồi, dù sao cũng là đại thần có thực quyền trong tay. Về mặt kỷ luật đương nhiên sẽ không nghiêm khắc lắm.
Cấp bậc của chủ nhiệm Ngô Thanh Điền với các đồng chí trong lớp đều ngang ngửa, nếu thực sự muốn quản lý nghiêm khắc, có người không chịu nể mặt thì cả hai bên cùng khó rút lui. Cho nên lớp học này đa phần thuộc diện tự gìn giữ kỷ luật.
Lúc này một người đàn ông trung niên đứng dậy, chừng hơn năm mươi tuổi, mày rậm mắt to, có thần thái, đầu hơi hói, cả người một màu sẫm của áo jacket, có vẻ hơi mập.
Lúc này người đàn ông đó cười nói:
- Các vị lãnh đạo, được gặp nhau ở đây đều là duyên phận, chẳng mấy khi có được cơ hội như thế này, hôm nay do tôi làm chủ mời các vị lãnh đạo buổi trưa ăn một bữa cơm, nhân tiện giao lưu tình cảm, mọi người thấy thế nào?
Vừa dứt lời, một thành viên nữ là Lý Ngọc đến từ tỉnh Thái Vân cười nói:
- Anh Tôn à, anh nói vậy là sai rồi, cái gì mà các vị lãnh đạo chứ, chúng ta đều là học sinh, nói như vậy nên phạt anh ba ly rượu.
Tôn Gia Lạc cười nói:
- Đại tỉ Lý à, chị không hổ danh là làm công tác tổ chức đấy. Nói năng rất nghiêm khắc. Được, Tôn Gia Lạc tôi xin chịu phạt ba ly rượu.
Trong bữa cơm, mọi người nói chuyện quen biết nhau nhiều hơn. Tôn Gia Lạc lúc này tỏ ra rất hoạt bát hào sảng. Vì là bữa cơm mang tính chất riêng tư, cá nhân nên Nhiếp Chấn Bang không tiện đánh giá, ăn cơm xong, đương nhiên mọi người đều đường ai nấy về, đều không phải là trẻ con, đương nhiên là ai cũng có đường đi riêng của mình.
Giả dụ như Tang Lầu Kiệt, ngoài việc tham gia lớp tập huấn còn đảm nhiệm trọng trách sửa đổi hạng mục.
Hơn nữa cho dù không có nhiệm vụ gì, đến thủ đô, đương nhiên phải đến thăm hỏi một số người bạn và lãnh đạo.
Nhiếp Chấn Bang đã liên lạc nối máy với Kiều Dịch Nhân, bây giờ địa vị của bí thư Kiều đã chính thức được quyết định. Ở trong nước cũng thuộc loại bán công khai hóa rồi. Với tình hình trước mắt mà nói, năm nay Kiều Dịch Nhân và Mộc Định Kiên sẽ thay thế hai người Tiền Thanh Đào và Chu Tiểu Quân chính thức bước vào hạt nhân Cửu Đỉnh. Kiều Dịch Nhân sẽ đảm nhiệm chức phó chủ tịch của cả nước, Mộc Định Kiên đương nhiên là Phó thủ tướng.
Lúc này Kiều Dịch Nhân đang ở trường đảng, vừa nhấc máy có một giọng nói lạ cất lên:
- Alo, xin hỏi ai đó
Nhiếp Chấn Bang biết chắc chắn đây là thư ký mới của Kiều Dịch Nhân, liền cười nói:
- Xin hỏi bí thư Kiều có ở đó không, tôi là Nhiếp Chấn Bang ở phòng Tam công.
Một lát sau là tiếng của Kiều Dịch Nhân, qua điện thoại có thể nghe thấy tiếng cười sang sảng truyền tới:
- Chấn Bang à, đang ở dưới phòng làm việc của tôi à?
Kiều Dịch Nhân sớm đã dự liệu việc Nhiếp Chấn Bang sẽ đến. Một mặt Nhiếp Chấn Bang coi như là cấp dưới trước đây của mình, ngoài ra Nhiếp Chấn Bang học ở trường đảng, mình là hiệu trưởng, về tình về lý, nhất định Nhiếp Chấn Bang phải thăm hỏi là đúng rồi.
Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Bí thư, ngài tính thật là tài tình. Cháu đang ở dưới lầu, ngài bây giờ có thời gian không?
Vừa dứt lời thì bên kia đầu dây có chút im lặng, công việc của Kiều Dịch Nhân bây giờ càng ngày càng bận, về mặt thời gian, Kiều Dịch Nhân không biết phải sắp xếp thế nào.
Một lát sau Kiều Dịch Nhân nói:
- Cháu lên đây đi, đúng lúc ta có chút thời gian.
Văn phòng của Kiều Dịch Nhân trông vô cùng đơn giản, Nhiếp Chấn Bang vừa bước vào cửa, có một người chừng bốn mươi tuổi chạy ra đón, rất khách khí cười nói:
- Đồng chí Chấn Bang, tôi là Diệp Tử Kiện, thư ký của thủ trưởng. Chủ nhiệm Nhiếp, mời vào.
Lời nói của Diệp Tử Kiện tỏ ra vô cùng khách khí, điều này cho thấy Diệp Tử Kiện cũng biết khá rõ mối quan hệ của Nhiếp Chấn Bang và Kiều Dịch Nhân
Nhiếp Chấn Bang lúc này tỏ ra vô cùng khách khí gật đầu nói:
- Anh Diệp, khách sáo quá, tôi xin vào trước, sau này có cơ hội tôi sẽ giao lưu nhiều với anh.
Vừa bước vào cửa Kiều Dịch Nhân liền đứng dậy, cử chỉ lịch sự này cho thấy sự coi trọng của Kiều Dịch Nhân với Nhiếp Chấn Bang, sau khi mời Chấn Bang ngồi ghế sofa, Kiều Dịch Nhân cười nói:
- Chấn Bang à, lần này tham gia học ở trường Đảng, có ý kiến gì không?
Thấy Kiều Dịch Nhân nói vậy, Chấn Bang có chút trầm tư, hợp tác với Kiều Dịch Nhân hơn bốn năm, đối với phong cách và tính cách của Kiều Dịch Nhân, Nhiếp Chấn Bang rất rõ, hỏi như vậy không phải không có mục đích.
Sắp xếp từ ngữ trong đầu một lúc, Chấn Bang chậm rãi mở miệng nói:
- Bí thư Kiều, có một số suy nghĩ không biết có chính xác không?
Thấy Chấn Bang nói vậy Kiều Dịch Nhân cười nói:
- Chấn Bang à, một năm không gặp, càng ngày càng tỏ ra thận trọng rồi đấy, trước mặt tôi còn như vậy sao, cứ việc nói đi.
Chấn Bang như thể cảm nhận được sự cổ vũ lớn lao liền gật đầu nói:
- Bí thư, từ những thành phần trong bạn học cùng lớp mà nói, những cán bộ trong phạm vi tôi kiểm tra, chỉ có Trần Quốc Khánh ở tỉnh Lỗ Đông. Những cán bộ khác tôi không quen. Tôi cảm thấy việc tham gia lớp học ngắn hạn này, mục đích chủ yếu là mở rộng mạng lưới quan hệ.
Thấy Nhiếp Chấn Bang nói vậy, Kiều Dịch Nhân lộ vẻ vui mừng, đích thực về mặt này, sự suy xét của tổng bí thư Thẩm là như vậy. Nhiếp Chấn Bang mặc dù có ưu thế tuổi tác, nhưng về mạng lưới quan hệ, nhất là những người ở tầng cao hơn thì vẫn thiếu một ít, lần này Nhiếp Chấn Bang thông qua kiểm tra, quen không ít cán bộ cấp tỉnh, nhưng vẫn chưa đủ, việc bồi dưỡng lần này là cơ hội tốt để thiết lập mạng lưới quan hệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận