Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 995: Trần Nhạc ra tay.

Lời của Đằng Tỉnh khiến gương mặt của Kiếm Trì Tiểu Dã lộ ra một nụ cười dâm đãng, người Nhật Bản đối với loại việc này xưa nay đều có một ham mê không bình thường, đương nhiên là Kiếm Trì Tiểu Dã cũng không ngoại lệ.
Nhưng Kiếm Trì Tiểu Dã hiểu rất rõ, giờ phút này vẫn chưa phải là thời cơ vui vẻ chúc mừng, nhìn Đằng Tỉnh, Kiếm Trì Tiểu Dã trầm giọng nói:
- Đằng Tỉnh, yên tâm chớ vội, hiện tại vẫn chưa phải là thời điểm vui vẻ chúc mừng, đợi bọn họ ra đã!
Loại phục vụ tắm hơi thủy liệu này của khách sạn quốc tế La Mã cơ bản đều là học bên tỉnh Việt Đông, thời gian chín mươi phút, trong khoảng thời gian này, đương nhiên là hưởng thụ các kiểu phục vụ, đem hết khả năng đàn ca sáo thổi.
Thời gian thấm thoát thôi qua rất nhanh, trên thực tế vẫn chưa đến chín mươi phút mà Giám đốc Phó và hai lãnh đạo khác của nhà máy cơ giới Hồng Thành lần lượt từ trong phòng bước ra.
So với lúc bắt đầu, gương mặt ba người đều lộ nụ cười thỏa mãn, thần thái ôn hòa đi rất nhiều, quan hệ hệ đôi bên dường như trong khoảng thời gian ngắn đã xích gần lại rất nhiều.
Đằng Tỉnh đi tính tiền rất nhanh, Kiếm Trì Tiểu Dã mỉm cười tiếp đón:
- Ông Phó, cảm giác thế nào? Có phải là có cảm giác vô cùng thoải mái không?
Giám đốc Phó lúc này không có bất kỳ dáng vẻ gì là ngượng ngùng xấu hổ, cười ha hả nói:
- Ông Kiếm Trì quả thật quá khách sáo, thật khiến tôi mở rộng tầm mắt, tôi nghe nói bên Nhật Bản trình độ phục vụ về mặt này càng lợi hại, nếu có cơ hội tôi vẫn muốn mở mang kiến thức một chút.
Lúc này đã cởi mở, kiểu ngụy trang giả tạo của Giám đốc Phó ngược lại đã biến mất màtrực tiếp nói thẳng vào vấn đề, ý trong lời nói này lại đang nói cho Kiếm Trì Tiểu Dã biết là phục vụ rất hài lòng, nhưng dựa vào điều mà các người muốn tôi giúp vẫn kém một chút, nếu thật sự có thành ý thì đưa mấy người phụ nữ Nhật Bản đến rồi hẵng nói.
Trên gương mặt Kiếm Trì Tiểu Dã chợt lóe qua một vẻ tàn nhẫn, trong lòng cười lạnh lùng, những người này vẫn thật sự xem bản thân là gì? Phụ nữ Nhật Bản, các người có tư cách chơi đùa sao? Hy vọng hão huyền đi.
Nhưng ngoài mặt Kiếm Trì Tiểu Dã lại mỉm cười nói:
- Ông Phó! Tôi tin rằng sẽ có cơ hội.
Bên này, ánh mắt của Kiếm Trì Tiểu Dã tự nhiên nhìn hướng về phía Đằng Tỉnh, thấy Đằng Tỉnh đã nhẹ gật đầu không thể nhận ra, Kiếm Trì Tiểu Dã lúc này mới yên tâm nói:
- Ông Phó! Chúng ta cùng đi ra nhé!
Sau khi đưa mắt nhìn ba người Giám đốc Phó rời khỏi, lúc này Đằng Tỉnh đã bước đến sau lưng Kiếm Trì Tiểu Dã, nhìn xe của ba người rời khỏi, cười nhạt nói:
- Mơ tưởng hão huyền!
Kiếm Trì Tiểu Dã lúc này lại thản nhiên cười, mang theo một kiểu miệt thị, nói:
- Ha ha, tôm tép nhãi nhép mà thôi, không đáng giận dữ vì bọn họ, Đằng Tỉnh, tôi thấy hay là chúng ta về phòng thưởng thức phim nghệ thuật tươi mát vừa xuất xưởng, tiện thể xem kỹ thuật quay phim của Đằng Tỉnh thế nào?
Về đến phòng của khách sạn quốc tế La Mã, Kiếm Trì Tiểu Dã lập tức mở máy tính, cầm USB cắm vào, nhấn mở một phần mềm truyền phát tin, rất nhanh chóng trên màn hình đã xuất hiện một đoạn video.
Đây là ở trong một gian phòng, giường đỏ hình tròn, phía trên có cái giá inox, trên giá thắt một sợi dây màu đỏ, bên cạnh có một đại khí cầu, còn có các dụng cụ các kiểu hình dáng phụ trợ.
Ánh sáng trong phòng mông lung lờ mờ, ngay sau đó, một người phụ nữ dáng người cao gầy dắt một người đàn ông mập mạp bước vào, vừa vào cửa liền vang lên tiếng nhạc. Ngay sau đó người đàn bà lắc lư cơ thể, đung đưa xung quanh một cây cột thép, trong ánh mắt, trong động tác tràn đầy ý khiêu khích.
Rất nhanh chóng, người đàn ông liền không nhịn được nữa, ngẩng mặt bước lên, bộ mặt cũng rõ ràng vừa nhìn đã biết người trong hình chính là Giám đốc Phó lúc nãy.
Ngay sau đó, hình ảnh thay đổi, hai người thẳng thắn đối mặt nhau, ở trên giường, thân hình to mọng của Giám đốc Phó lại vô cùng linh hoạt, mặc sức tung hoành trên cơ thể người phụ nữ.
Kế tiếp, Đằng Tỉnh lại đổi hai chiếc USB, nội dung bên trong na ná như nhau, cơ bản đều là bức tranh biểu diễn tình dục sống động của ba người Giám đốc Phó, hơn nữa góc quay cũng rất tốt, có thể thấy rõ ràng bộ mặt, cũng có thể từ chiếc gương trong phòng nhìn thấy toàn bộ hình dáng.
Xem đến đây, Kiếm Trì Tiểu Dã rất hài lòng, mỉm cười vỗ tay nói:
- Đằng Tỉnh! Kỹ thuật của anh rất khá, loại camera trang bị cố định này vẫn có thể chụp ra hiệu quả tốt như thế là rất được, tôii nhất định sẽ vì anh mà đề nghị ghi công với Tiểu Lâm Tang, vì anh mà đề nghị ghi công với công ty.
Những lời này lập tức khiến sắc mặt của Đằng Tỉnh tươi cười nở hoa, trước mặt Kiếm Trì Tiểu Dã phát ra một loại khiêm tốn mà cung kính, ngoan ngoãn nói:
- Kiếm Trì! Đa tạ!
Nói xong, sắc mặt của Kiếm Trì Tiểu Dã lập tức trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Đằng Tỉnh! Tôi nghĩ, hiện nay chúng ta có thể tìm Giám đốc Phó đàm phán với bọn họ một chút.
Lăng Tam âm thầm hành động, tỉnh Hồng Giang hoàn toàn không hay biết, giờ phút này Hạ Ngọc Sanh lại nhíu chặt mày, trong lòng hơi khoái trá, nhưng hơn thế nữa lại là lo nghĩ. Công tác cải cách chế độ của nhà máy cơ giới Hồng Thành là từ mình một tay đưa ra, trước đây mục đích chủ yếu đề ra điều này là muốn dùng việc này để biểu đạt một thái độ với Văn Bảo Quý, Hạ Ngọc Sanh tôi ở tỉnh Hồng Giang cũng vẫn có uy tín nhất định.
Nhưng tiếp theo, lúc nhận được điện thoại của Văn Bảo Quý, sau khi nghe Nhiếp Chấn Bang truyền đạt ý kiến và thông tin, lông mày của Hạ Ngọc Sanh đã chau lại.
Thật không ngờ, trong nhà máy cơ giới Hồng Thành vẫn còn có điều ngoài ý muốn như vậy, ngay cả công ty Lăng Tam và tập đoàn Di Sơn một tập đoàn nổi danh quốc tế như vậy cũng coi trọng.
Cứ như vậy, nhà máy cơ giới Hồng Thành hiện tại đã trở thành hàng hóa hiếm thấy, đầu cơ kiếm lợi, đạo lí này Hạ Ngọc Sanh là hiểu rõ. Ý là, cải cách chế độ của nhà máy cơ giới Hồng Thành sẽ không là vẫn đề, có đồ vật thu hút bọn họ trong tay thì quyền chủ động đàm phán đã đảo hướng về phía Hồng Giang.
Nhưng, lo lắng là ở đây, quả thật trong nhà máy cơ giới Hồng Thành có đồ vật thu hút người, nhưng vấn đề lớn nhất là hiện nay vẫn chưa biết đồ này rốt cuộc đang ở đâu, là sản phẩm hay là kỹ thuật, hoặc có khi là sáng chế độc quyền, hiện tại đều là một mực không biết. Nếu đồ vật này trước khi tỉnh Hồng Giang tìm thấy đã bị hai công ty cướp mất đi, vậy trách nhiệm của mình sẽ rất lớn, đây chính là chỗ chau mày của Hạ Ngọc Sanh, lợi ích thật lớn nhưng mạo hiểm kèm theo cũng lớn.
Trầm ngâm một chút, Hạ Ngọc Sanh cảm thấy, chuyện này chỉ dựa vào mình vẫn chưa được. Hiện giờ cách tốt nhất là thông qua công an tỉnh, bảo Trần Nhạc phái ra một đội quân tinh anh hiệp trợ mình, dù sao về mặt tìm đồ vật, về mặt phân tích và suy luận có trong hồ sơ thì người của Trần Nhạc vẫn là chuyên nghiệp.
Công an tỉnh, tại phòng làm việc của Giám đốc Sở ở tầng cao nhất, thư ký của Trần Nhạc đẩy cửa bước vào, nhìn Trần Nhạc nhỏ giọng nói:
- Sếp! Đội trưởng Hàn của tổng đội điều tra kinh tế đã đến.
Là Trưởng ban chính trị pháp luật kiêm giám đốc Sở công an, Trần Nhạc tại văn phòng làm việc tỉnh ủy cũng có phòng riêng, nhưng theo thói quen, Trần Lạc vẫn thích ở văn phòng làm việc của Sở công an, về cơ bản nếu không có việc gì đặc biệt quan trọng, chính xác ngoại trừ cần phải ở bên tỉnh ủy thì đại bộ phận thời gian của Trần Lạc đều ở văn phòng làm việc bên Sở công an,
Vừa nghe thư ký nói, Trần Lạc liền ngẩng đầu, lập tức nói:
- Đội trưởng Hàn đến rồi, mời anh ta vào đi!
Là một công an kỳ cựu nên Trần Nhạc trong hệ thống này hoàn toàn xứng danh là kinh nghiệm phong phú, sau khi nói chuyện với Hạ Ngọc Sanh qua điện thoại, Trần Nhạc lại gọi một cuộc điện thoại cho Nhiếp Chấn Bang. Sau khi từ chỗ bí thư Nhiếp nhận được chỉ thị rõ ràng, Trần Nhạc liền suy tính trong nhà máy cơ giới Hồng Thành có đồ vật mà công ty Lăng Tam và tập đoàn Di Sơn đều cấp bách hy vọng có được, điều này khiến Trần Nhạc hơi bất ngờ. Sao nghe có vẻ giống như chiến tranh tình báo, thần kỳ và trùng hợp như vậy sao?
Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng Trần Lạc lại không dám sơ suất, luôn suy nghĩ làm thế nào đi điều tra chuyện này, kiểu điều tra này, không thể nghi ngờ gì nữa cho dù là trị an hay hình sự đều không thích hợp, ứng cử viên thích hợp nhất chính là tổng đội điều tra kinh tế.
Tuổi tác của đội trưởng Hàn ước chừng trên dưới năm mươi, vừa vào cửa đối mặt với đại lão Trưởng ban chính trị pháp luật Hồng Giang, đội trưởng Hàn cũng thi lễ vô cùng cung kính, nói:
- Bí thư Trần! Hàn Hiểu Quân tuân mệnh báo cáo!
Trần Nhạc gương mặt mỉm cười, phất tay ra hiệu chiếc ghế trước bàn làm việc, mỉm cười nói:
- Đồng chí Hiểu Quân, mời ngồi.
Đợi Hàn Hiểu Quân ngồi vào chỗ của mình, Trần Nhạc cũng không thu hồi, nói thẳng:
- Đội trưởng Hàn! Lần này gọi anh đến đây chủ yếu muốn giao cho anh một nhiệm vụ liên quan đến nhà máy cơ giới Hồng Thành.
Nói xong, Trần Nhạc đem sự việc của nhà máy cơ giới Hồng Thành nói sơ lược một chút, nhìn Hàn Hiểu Quân tiếp tục nói:
- Đội trưởng Hàn! Từ những tin tức này để xem xét, trong nhà máy cơ giới Hồng Thành chắc chắn có kỹ thuật gì đó rất đặc biệt hoặc là sáng chế độc quyền. Theo phân tích tình báo nói trên để xem xét thì máy móc thiết bị cơ giới có lẽ không có nhiều khả năng. Hai công ty này bất luận là công ty nào, thiết bị kỹ thuật chắc chắn đều mạnh hơn so với Hồng Thành, phân tích như vậy có khả năng nhất chính là một loại kỹ thuật nào đó hoặc là sáng chế độc quyền. Tôi thấy, sau khi tổng đội điều tra kinh tế các anh tiến vào tìm hiểu nhà máy cơ giới Hồng Thành có thể từ hai phương diện này mà ra tay.
Bên này, Hàn Hiểu Quân nghe Trần Nhạc nói lại trở nên trầm tư, nghe phân tích của Trần Nhạc, Hàn Hiểu Quân gật đầu nói:
- Phân tích của bí thư Trần Nhạc tôi cảm thấy rất đúng, mặt khác tôi cho rằng khả năng của sáng chế độc quyền là rất lớn. Nếu đơn thuần là kỹ thuật, biết được nguyên lý này mà dùng kỹ thuật dự trữ của công ty Lăng Tam và tập đoàn Di Sơn để bắt chước hoàn toàn không khó. Cũng chỉ là sáng chế độc quyền mới có thể khiến hai công ty này để ý như thế, xin bí thư Trần yên tâm, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Từ khi tổng đội điều tra kinh tế tiến vào tìm hiểu nhà máy Hồng Thành, bắt đầu tiến hành điều tra đối với hồ sơ và kỹ thuật dự trữ của nhà máy cơ giới Hồng Thành, ngoài ra dưới sự hiệp trợ của đồn công an địa phương thìđội viên tổng đội điều tra kinh tế cũng tiến hành thăm dò tỉ mỉ đối vối công nhân lâu năm của nhà máy cơ giới Hồng Thành.
Ngoài cửa phòng hội nghị nhà máy cơ giới Hồng Thành, Giám đốc Phó cùng với hai phó giám đốc khác, nhìn các cảnh sát bận rộn trong phòng hội nghị, sắc mặt của ba người đều hơi nghiêm trọng, bọn họ nghĩ không ra sao có thể đột nhiên cảnh sát tiến vào tìm hiểu nhà máy cơ giới Hồng Thành nhiều như vậy, lẽ nào xảy ra chuyện gì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận