Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 834: Đoàn khảo sát Lũng Tây.

Lúc này tại sân bay quốc tế Thiên Phủ khá bận rộn, lực lượng an ninh và cảnh sát được bố trí sẵn sàng ngay phía trước phi trường. Sân bay quốc tế Thiên Phủ có đóng góp vô cùng quan trọng trong việc Tỉnh Ba Thục luôn nằm ở top các tỉnh thành có chất lượng sân bay tốt nhất.
Lúc này, bên trong sân bay, Tô Quyết đứng song song với Nhiếp Chấn Bang. Hai bên là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy và Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Ba Thục.
Bí thư tỉnh ủy tỉnh Ba Thục hiện giờ có quan hệ rất tốt với Chủ tịch tỉnh, không khí nội bộ bên trong tỉnh Ba Thục cũng hết sức hòa nhã.
Hôm nay là ngày đoàn đại biểu tỉnh Lũng Tây tới chơi, vì không phải là tiếp đón lãnh đạo cấp cao đến khảo sát nên tâm trạng Nhiếp Chấn Bang và Tô Quyết đều có vẻ rất nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng họ còn thì thầm to nhỏ nói chuyện phiếm cùng nhau.
- Chấn Bang, anh hẳn không còn xa lạ gì với ông Hồ Thượng Chí ở Lũng Tây kia nữa.
Tô Quyết sau khi nhậm chức ở tỉnh Ba Thục, thái độ với Nhiếp Chấn Bang không còn giống ban đầu, xưng hô với Nhiếp Chấn Bang vô cùng thân thiết, chỉ gọi hắn hai chữ Chấn Bang.
Dừng một chút, Tô Quyết tiếp tục nói:
- Hồ Thượng Chí này là một người có thế lực lớn, vị trí địa lý khu vực tỉnh Lũng Tây không rõ ràng, nhưng lại có vị trí chiến lược, hơn nữa thủ phủ lại là cố đô Đại Đường đã có lịch sử văn hóa lâu đời, sau khi Hồ Thượng Chí nhậm chức, ông ta khí thế bừng bừng, muốn đưa cố đô Đại Đường thậm chí cả Lũng Tây trở thành đô thị trung tâm trên toàn khu vực Tây Bộ.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, hắn cũng có chút am hiểu nhất định về Lũng Tây, vẫn là khi hắn theo học trường Đảng, ở đó anh bạn La Xuân Tài đã giải thích cho hắn, dù gì La Xuân Tài cũng là Bí thư thành ủy thành phố. Lũng Tây là một thành phố phồn hoa, đang trên đà phát triển, vượt qua thành phố ấy không phải việc dễ dàng gì.
Tô Quyết tiếp tục nói:
- Về phần Chủ tịch Lưu Thu Hòa, thật ra cũng có chút quan hệ với nhà họ Nhiếp mọi người. Lưu Thu Hòa và quân đội của nhà họ Lưu, Lưu lão gia và ông cậu ngang nhau về cấp bậc, năm xưa có quan hệ rất tốt với các vị lãnh đạo khác. Lưu Thu HòaLưu Thu Hòa. Đáng tiếc, cụ Lưu không may mất sớm. Mấy năm nay, nhà họ Lưu tuy được không ít người chiếu cố nhưng về cơ bản cũng không thay đổi được nhiều.
Trong lúc mọi người trò chuyện cùng nhau, cách đó không xa, một chiếc máy bay của hãng hàng không Vọng Hải đã hạ cánh, đợi sau khi phi cơ dừng hẳn, cầu thang bên sườn máy liền hạ xuống, sau khi cửa máy bay vừa mở ra liền thấy một người đã đứng sẵn bên cạnh cabin. Ngay sau đó, đoàn khảo sát tỉnh Lũng Tây dẫn đầu là Hồ Thượng Chí bước xuống máy bay.
Tô Quyết cùng Nhiếp Chấn Bang tiếp đón đoàn đại biểu hết sức long trọng, Hồ Thượng Chí chừng khoảng 50 56 tuổi, là người đứng đầu bộ máy lãnh đạo tỉnh ủy, Hồ Thượng Chí còn khá trẻ, dáng người không phải quá cao lớn, khoảng chừng trên dưới 1m78, nước da hơi đen, thoạt nhìn đã cảm giác được đúng chất đàn ông người Tây Bắc.
Hồ Thượng Chí lúc này dù chưa đến gần, đã vươn ra bắt tay hai vị kia, đồng thời cất cao giọng nói:
- Bí thư Tô, Chủ tịch tỉnh Nhiếp khách khí quá rồi. Cảm ơn các vị lãnh đạo tỉnh Ba Thục đã nhiệt tình tiếp đón, tiếp đón như thế này khiến tối có chút hổ thẹn không dám nhận rồi.
Ngữ khí trong lời nói Hồ Thượng Chí vô cùng hào sảng, hơi thở mạnh mẽ, tuy rằng lời lẽ không quá nhã nhặn nhưng làm người ta có cảm giác thân thiết. Tô Quyết cũng mỉm cười, bắt tay nói:
- Ông Hồ đã khách khí rồi. Tỉnh Lũng Tây mấy năm nay kinh tế vô cùng phát triển, trở nên lớn mạnh vượt bậc. Lúc này đây được đón tiếp Chủ tịch tỉnh Lưu, Bí thư La và Bí thư Chu đến tỉnh Ba Thục này quả là vinh hạnh cho chúng tôi.
Nhiếp Chấn Bang cũng ra tiếp đón đoàn đại biểu, sau khi cùng Hồ Thượng Chí hàn huyên và bắt tay Lưu Thu Hòa Hòa, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Lưu, gia phụ ở nhà vẫn khỏe chứ, được như hôm này quả không uổng công ngài đèn sách bao năm.
Lời nói này của Nhiếp Chấn Bang không kiêu ngạo cũng không xu nịnh. Trong tình huống như thế này, xưng hô chú cháu hiển nhiên không thích hợp, nhưng toàn bộ xưng hô theo công việc lại khó tránh sẽ mang thái độ kiêu ngạo, nói như vậy vừa giữ được thân phận Chủ tịch tỉnh Ba Thục lại không đánh mất đi sự thân thiết.
Lưu Thu Hòa nghe xong cũng cười rạng rỡ, khách khí nói:
- Chủ tịch Chấn Bang đã khách khí rồi, Phó thủ tướng Nhiếp chính là tấm gương cho tôi học tập.
Tiếp đó ncb gặp mặt La Xuân Tài, sau bao năm mới gặp lại, La Xuân Tài lúc này hết sức xúc động, năm đó cùng nhau học tại trường Đảng, tất cả mọi người đều là cán bộ cấp phó ở các tỉnh do trung ương muốn bồi dưỡng nhân tài để đào tạo ra các cán bộ dự bị, hiện tại có thể gặp lại bạn học cũ đường đường là Cán bộ cấp Bộ trưởng đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch tỉnh Ba Thục, lại tự tay làm nên các kì tích cho tỉnh Ba Thục. Điều này khiến La Xuân Tài hết sức ngưỡng mộ. Một ước mơ, khát vọng đã thành hiện thực, được như vậy là mong muốn tha thiết của bất cứ người nào.
Không đợi Nhiếp Chấn Bang mở lời, La Xuân Tài liền chủ động nói ngay:
- Chủ tịch tỉnh Nhiếp…
Lời nói còn chưa dứt, Nhiếp Chấn Bang lúc này cố ý làm ra vẻ tức giận:
- Xuân Tài à, anh khách khí quá rồi. Nói như vậy chẳng phải sẽ khiến chúng ta trở nên quá xa cách hay sao.
Tiếng nói vừa dứt, Hồ Thượng Chí rất tò mò đi tới, trực tiếp nói:
- Chủ tịch Nhiếp, ngài và lão La có quen biết sao?
Bình thường mà nói, La Xuân Tài cấp cao cũng vậy, cấp thấp cũng thế, nhất định sẽ không gọi La Xuân Tài là đồng chí hay Bí thư Xuân Tài vì Xuân Tài và đồ ngu đồng âm với nhau. Vì vậy, ở tỉnh Lũng Tây bình thường đều gọi La Xuân Tài là lão La. Dù sao thì ra cố đô lại là thành phố cấp phó tỉnh nên khi La Xuân Tài làm Bí thư tỉnh ủy ở đây, Ủy viên thường vụ tỉnh ủy ở cố đô đều tránh gọi La Xuân Tài như vậy nhằm giữ thể diện cho ông ta.
Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Bí thư Hồ à, tôi với anh La đây trước là bạn học lớp huấn luyện cán bộ trung ương cấp tỉnh ở trường Đảng, anh ta còn bày đặt xưng hô khách sáo như vậy không phải là muốn mất mặt trước mọi người đó sao?
Tô Quyết cũng không nghĩ tới điểm này, ở bên cạnh cười nói:
- Thật không ngờ Bí thư La lại như vậy, có phải nên tự phạt mình ba chén không.
Nhiếp Chấn Bang nể tình vậy khiến mặt La Xuân Tài nở một nụ cười tươi, từ xưa đến nay, cùng trường, đồng hương, đồng nghiệp đều nhằm trợ lực cho thể chế, tất nhiên không phải ai ai cũng sẵn sàng giúp đỡ khi người khác gặp nạn, tuy nhiên, biểu hiện Nhiếp Chấn Bang lúc này không nghi ngờ gì chắc chắn muốn giữ thể diện cho mình.
Vì vậy, cho dù là Hồ Thượng Chí và Lưu Thu Hòa Hòa sau này, ở thường ủy quốc hội đương nhiên sẽ có thái độ bất đồng với hắn.
Đoàn người đi qua sân bay với tốc độ nhanh chóng, trực tiếp tiến vào đại viện tỉnh ủy tỉnh Ba Thục. Trong phóng họp lớn của tỉnh ủy, đội ngũ công chức hai tỉnh ngồi phân ra rõ ràng mỗi tỉnh một bên. Ngồi ngay đầu vị trí cao nhất đương nhiên là hai nhân vật số một tỉnh, tiếp theo đó chỗ ngồi được phân theo cấp bậc từ trên xuống dưới.
Với tư cách chủ nhà, Tô Quyết lúc này không hề chểnh mảng bỏ bê bất kì việc gì. Nhiếp Chấn Bang đương nhiên cũng không tranh giành gì với Tô Quyết.
Tô Quyết là người đứng đầu Tỉnh ủy, hơn nữa lại có quan hệ khá tốt với mình, điều tất yếu bây giờ là cần giữ gìn uy tín Bí thư.
Nhìn mọi người xung quanh một chút, Tô Quyết mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Nhiếp Chấn Bang, nói:
- Thưa Chủ tịch Chấn Bang, về kế hoạch dự án xây dựng đường tàu riêng chở hành khách, các giai đoạn chuẩn bị cho dự án và công tác quy hoạch đều do Chủ tịch tỉnh Chấn Bang đây phụ trách, giờ xin mời Chủ tịch tỉnh Chấn Bang lên nói qua một chút về dự án trên với Bí thư cũng như các vị lãnh đạo tỉnh Lũng Tây.
Lúc này, những lời nói ấy của Tô Quyết cũng đã cho thấy ông ta là người lãnh đạo Tỉnh ủy đầy quyết đoán, có thừa mánh khóe. Nói như vậy vừa có thể duy trì uy tín của mình, vừa có thể đưa Nhiếp Chấn Bang vào trong tình thế phải chịu áp lực lớn.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, lúc này đoàn khảo sát tỉnh Lũng Tây có mục đích gì, chính là muốn tiến hành đám phán với tỉnh Ba thục về kế hoạch sau khi hai tỉnh hợp tác cùng nhau. Sau cùng, lấy danh nghĩa hợp tác cùng nhau báo cáo lên trên, mượn cơ hội này tranh thủ sự ủng hộ của trung ương.
Nhiếp Chấn Bang vừa đứng lên, máy chiếu trong phòng họp cũng được mở ra, đèn chiếu hiện lên trên màn hình là ảnh chụp bản đồ hai tỉnh Lũng Tây và Ba Thục.
Tỉnh Lũng Tây một bên là đồng không mông quạnh, bản đồ cũng cho thấy rõ tỉnh Ba Thục bố trí hai con đường ảo xung quanh.tỉnh Ba Thục cần phải đưa ra hai phương án về vấn đề xây dựng tuyến đường sắt trên cao.
- Thưa Bí thư Chí, Chủ tịch tỉnh Lưu và các vị lãnh đạo, chuyên gia tỉnh Lũng Tây, dự án đường sắt trên cao phục vụ mọi người đang được các học giả tiến hành nghiên cứu tại đại học Ba Thục, đại học giao thông Tây Bộ cũng như một số học viện chuyên ngành nhằm đưa ra kết luận, cuối cùng đã đưa hai phương án khá hoàn thiện.
Vừa dứt lời, Nhiếp Chấn Bang liền dùng bút laser chỉ theo một con đường thẳng tắp, nói:
- Con đường này đoạn chạy qua tỉnh Ba Thục ước tính dài khoảng 310km. Con đường này cũng đi qua các phố Thường Hồng, thành phố Thủy Giang, thành phố Vô Quang và thành phố Lương Châu thuộc tỉnh Lũng Tây. Con đường này chỉ có nhược điểm là chạy xuyên qua dãy núi Đại Tần. Dự tính bước đầu tổng cộng có hơn 600km đường sắt, trong đó riêng đoạn chạy qua dãy núi Đại Tần đã dài hơn 130km, tính sơ đoạn đường chạy qua đường hầm đã dài 120km trở lên. Phương diện này còn rất nhiều khó khăn, không thể không kể đến độ dốc đoạn đường cùng việc làm sao cung cấp điện cho động cơ xe khi đi qua đường hầm này, việc đưa con đường đi vào hoạt động chịu ảnh hưởng lớn ở các phương diện trên, đây đều là các khó khăn đương nhiên gặp phải khi muốn triển khai xây dựng tuyến đường mới.
Tiếp đó, Nhiếp Chấn Bang lại giới thiệu sang mặt khác của tuyến đường, con đường này nếu đem so sánh với các con đường trước đó có vẻ có khá nhiều khúc cua ngoằn ngoèo, tuy nhiên, các thành phố lớn trong tỉnh Ba Thục và nằm lân cận tỉnh Lũng Tây đều nằm trên một truyến đường xuyên đường xuyên suốt.
Tuyến đường sắt cao tốc không chỉ mang lại tốc độ cao mà còn mang đến sự tiện lợi cho giao thông, ưu thế phát triển cho kinh tế. Tuy nhiên, chính vì thế mà việc điều chỉnh lộ tuyến con đường là đương nhiên, không cần phải quanh co bàn tính nữa.
Nhiếp Chấn Bang sau khi giải thích xong một hồi thì mỉm cười nói:
- Bí thư Chí, Chủ tịch tỉnh Lưu, trên đây chính là phương án của tỉnh Ba Thục chúng tôi. Xem như chúng tôi thả con cá nhỏ để bắt con cá lớn. Xin các vị lãnh đạo tỉnh thành phố cùng tiến hành thảo luận, cân nhắc phương án này.
Tiếng nói vừa dứt, Hồ Thượng Chí và Lưu Thu Hòa Hòa cùng liếc nhìn nhau một cái, Lưu Thu Hòa Hòa đại điện cho tỉnh Lũng Tây, mỉm cười đứng lên nói:
- Các đồng chí tỉnh Ba Thục thật quá khách khí rồi, vấn đề chính thật ra chúng ta vẫn chưa bàn tới. Trước mắt, hai tỉnh chúng ta coi như là nhắm mắt làm liều một phen, tiến hành quy hoạch lại toàn bộ tỉnh mình. Nhân cơ hội này chúng ta cúng nên giao lưu một chút, đồng thời cẩn thận đưa ra giải pháp hợp lý cho vấn đề.
Nói xong, Lưu Thu Hòa Hòa cũng lấy ra phương án của họ, nhưng vừa thấy phương án này, Nhiếp Chấn Bang đã cau mày lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận