Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 819: Đến điều tra.

Về phương diện tiếp đón đoàn điều tra, tỉnh Ba Thục đã chuẩn bị rất chu đáo. Từ sáng sớm, nhận được điện thông báo của Văn phòng chính phủ, và trung ương, sau khi nhận được thông tin đoàn điều tra do đồng chí Phó thủ tướng Doãn dẫn đầu, Ba Thục sớm đã chuẩn bị rất tỉ mỉ.
Buổi tối trước đây mấy hôm cũng đã họp gấp hội nghị thường vụ, mục đích chính nhằm vào việc chuẩn bị tiếp đón đoàn điều tra đến làm việc trên tất cả các mặt.
Về mặt diện mạo của thành phố, đã giao toàn bộ cho bí thư Thành ủy Thang Bính Quyền sắp xếp. Ngay tối hôm đó, thành phố Thiên Phủ đã có mười mấy chiếc xe phun nước, đi dọn dẹp môi trường, toàn bộ công nhân trong hệ thống bảo vệ môi trường toàn thành phố tạm thời không được nghỉ ngơi, tất cả các chức vụ đều phải tiến hành dọn dẹp vệ sinh thành phố, làm mới cầu vượt, các cột đèn, phun sơn lại toàn bộ các dải phân cách, lan can trên đường. Toàn bộ thành phố Thiên Phủ có thể nói như thay một bộ quần áo mới.
Mặt khác, các con đường, khu dân cư và công cộng đều đã hoạt động, toàn thành phố, các doanh nghiệp, bệnh viện, trường học cũng đều phát động chương trình toàn thành phố thực hiện vệ sinh sạch sẽ.
Cùng lúc đó về phần chọn lựa chỗ nghỉ, khách sạn, đương nhiên không còn sự lựa chọn nào hơn nhà khách Thành ủy được. Mấy phòng của nhà khách Thành ủy đã được tiến hành tổng vệ sinh.
Mặt khác suy xét đến tổ điều tra đến thành phố Thiên Phủ để triển khai công tác không chỉ đến mình Thiên Phủ điều tra mà tiến hành điều tra toàn thể các thành phố trong tỉnh, vì thế các thành phố đều phải tiến hành công tác chuẩn bị tương ứng. Vì thế, Tô Quyết và Nhiếp Chấn Bang cũng đã hạ lệnh, về mặt này phải thực hiện chế độ áp chế cho người tiếp quản. Nơi nào xảy ra vấn đề gì, thì người tiếp quản khu vực đó sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Mười mấy chiếc xe làm thành một đội, nối đuôi nhau đi từ sân bay ra, đi trước nhất là xe cảnh sát dẫn đoàn, đèn báo hiệu lóe ra, đoàn xe đều bật đèn báo hiệu. Có bốn năm chiếc xe cảnh sát đi trước, thỉnh thoảng còn có âm thanh thông báo truyền ra, yêu cầu các phương tiện lưu thông áp sát vào bên phải để nhường đường cho đoàn đại biểu.
Đoàn xe vừa tiến vào trong thành phố, trên bốn làn đường một chiều, làn đường bên trái nhất tạm thời đã bị dừng lại, ven dải phân cách cứ cách 30 mét lại có một đồng chí công an giao thông hoặc cảnh sát có vũ trang đứng, bắt đầu từ sân bay đến tận bên Tỉnh ủy, phải đến hai mươi dặm đều có người canh gác.
Đoàn xe đã đến Tỉnh ủy, vừa xuống xe sắc mặt Phó thủ tướng Doãn không được vui lắm, nhìn Tô Quyết và Nhiếp Chấn Bang không khách khí gì nói:
- Đồng chí Tô Quyết, đồng chí Nhiếp Chấn Bang, đây làm gì thế này? Hao tài tốn của, làm náo động cả nhân dân. Các anh làm gì thế, Đảng ta trước giờ với nhân dân luôn như cá với nước, quan tâm là từ nhân dân mà ra, là quan hệ giữa Đảng và quần chúng. Đó chính là pháp bảo của Đảng, làm như thế này là xa rời quần chúng, là xa rời cơ sở rồi?
Không khách sáo gì mà phê bình luôn, từ điều này cũng có thể nhận thấy Phó thủ tướng Doãn đang cố tình làm khó dễ. Thường mà nói, nếu không hài lòng thì cũng không nói ra những lời này ngay trước mặt mọi người.
Lúc này lời nói của Phó thủ tướng Doãn khiến cho mọi người cảm thấy rất ngại ngùng. Tô Quyết lập tức nói:
- Thưa vâng, Chủ tịch Doãn phê bình rất đúng. Về mặt này chúng tôi đã vi phạm lỗi quan liêu xưa, xin ngài yên tâm. Lần sau nhất định sẽ đơn giản, gần dân ạ.
Lời nói của Tô Quyết khiến Nhiếp Chấn Bang cảm thấy rất ngạc nhiên, nói như thế đúng là không ai ngờ tới. Tô Quyết nói như vậy chẳng khác gì đang dồn toàn bộ hỏa lực lên người anh ta. Trong con mắt cán bộ tỉnh Ba Thục thì hình như Phó thủ tướng Doãn đang nhằm vào Tô Quyết.
Nếu Tô Quyết đã làm như vậy, bất kể mục đích của anh ta thế nào thì ít nhất cũng đã giải vây cho mình, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Phó thủ tướng, hiện giờ ngài đến nhà khách nghỉ ngơi trước hay đến phòng họp Tỉnh ủy?
Đây cũng là trình tự quy tắc thường thấy của tổ điều tra, lãnh đạo thị sát, đến nơi nào việc đầu tiên không phải là đón gió tẩy trần mà là công tác báo cáo. Nhiếp Chấn Bang nói như thế cũng là làm từng bước một.
Nhưng Thủ tướng Doãn lại ngẩng đầu nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chủ tịch Nhiếp, báo cáo thì không cần rồi. Thế này, các anh tổng hợp lại số liệu, tài liệu các mặt và công tác phát triển kinh tế năm nay của tỉnh Ba Thục đến khu nghỉ ngơi của chúng tôi.
Nói đến đây Phó thủ tướng Doãn nhìn Tô Quyết và Nhiếp Chấn Bang, nét mặt xử lý công việc chung:
- Đồng chí Tô Quyết, đồng chí Nhiếp Chấn Bang, lần này tổ điều tra của Trung ương do tôi đi đầu, nhiệm vụ chủ yếu là điều tra toàn bộ tốc độ tăng trưởng kinh tế năm nay của tỉnh Ba Thục. Trước khi đến đây thủ trưởng cũng đã chỉ thị rõ ràng, công tác điều tra lần này chỉ do đoàn điều tra tiến hành, để đảm bảo công bằng. Tôi thấy bên tỉnh Ba Thục không còn cần can thiệp rồi. Thế này, các anh nộp báo cáo kinh tế hàng năm, ngoài ra sắp xếp bốn xe công vụ cho chúng tôi là được rồi.
Câu này khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người đều rất khó coi. Lời nói của Phó thủ tướng cũng đã khiến nhiều người tức giận rồi.
Nói như thế này chẳng phải là không tin tưởng tỉnh Ba Thục không có đủ khả năng để đạt được những thành tích huy hoàng đó? Lúc này sau khi Phó Thủ tướng nói thế, ai nấy cũng trong trạng thái bị tổn thương.
Nhưng, mọi người cũng chỉ là giận mà không dám nói. Phó thủ tướng Doãn tuy là chức Phó nhưng lại là cán bộ cấp Phó của quốc gia, hơn nữa là ủy viên Bộ Chính trị, là thành viên dự khuyết.
Sắc mặt ngưng trọng của Nhiếp Chấn Bang một lát rồi cũng dịu lại, mỉm cười nói:
- Phó thủ tướng Doãn đã nói thế thì chúng tôi sẽ làm thế, chúng tôi nhất định tuân thủ theo chỉ thị của Nhà nước và tổ chức.
Nói xong Nhiếp Chấn Bang nhìn đồng chí Lý Vân Hạc nói:
- Thư ký trưởng Lý, anh đi sắp xếp một chút, yêu cầu đồng chí của phòng hồ sơ kết hợp với các đồng chí của tổ điều tra, cung cấp cho tổ điều tra báo cáo kinh tế hàng năm và các tài liệu, số liệu có liên quan.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang cũng nhìn Phó Thủ tướng Doãn nói:
- Phó thủ tướng, nếu như vậy, tôi cũng đang có chút việc, không làm phiền ngài nữa. Bên tổ điều tra cần chúng tôi làm gì, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp.
Đây chính là khí phách của Nhiếp Chấn Bang, đây chính là điểm có lợi của những người có thế lực đằng sau, có chỗ dựa đằng sau. Nếu như là người khác, cán bộ khác, trong hoàn cảnh này Phó thủ tướng đến công tác chắc chắn là phải hầu hạ, tiếp đón cẩn thận. Nhưng Nhiếp Chấn Bang không thế, khí phách này không phải tùy tiện mà có.
Nói xong, Tô Quyết bên cạnh cũng cười nói:
- Phó thủ tướng, bên Tỉnh ủy cũng còn nhiều việc. Thủ tướng cũng biết tôi vừa nhậm chức không lâu, nhiều việc còn đang trong thời gian xử lý, vậy công tác của tổ điều tra, tôi thấy có thể để Bí thư Long phối hợp cùng. Ngài cần gì gọi ngay bí thư Long là được.
Tô Quyết cũng là người có thân thế, lúc này hai vị lãnh đạo của tỉnh Ba Thục cũng đã bày tỏ thái độ, cũng chứng tỏ Nhiếp Chấn Bang và Tô Quyết đang bày tỏ sự không hài lòng của mình.
Không phải Phó thủ tướng anh sợ chúng tôi làm phiền đến công tác điều tra của các anh sao? Vậy được, cứ để mặc Ba Thục đó các anh tự lo. Chúng tôi không lo gì hết.
Trong trụ sở làm việc của Tỉnh ủy, Nhiếp Chấn Bang và Tô Quyết phải nói là một trước một sau lần lượt đi ra, ra đến ngoài khi Nhiếp Chấn Bang đang chờ thang máy, Tô Quyết đã tiến lại cười nói:
- Chủ tịch Chấn Bang, đến chỗ tôi ngồi một lát được không?
Nhiếp Chấn Bang cũng không ngờ Tô Quyết lại chủ động mời hắn như thế, hơi ngây người một chút rồi cũng gật đầu cười nói:
- Được, được Bí thư Tô đích thân mời, dù gì buổi chiều tôi cũng không bận gì, vậy đến chỗ anh ngồi.
Theo Tô Quyết tiến vào văn phòng, Nhiếp Chấn Bang cũng bắt đầu đánh giá, nếu so sánh với Tăng Thái Bình thì cục diện văn phòng này không mấy thay đổi, chỉ có một chi tiết nhỏ thay đổi. Nếu nhìn từ điểm này thì có thể nhận ra con người Tô Quyết đúng là một người vô cùng chân thật.
Tăng Thái Bình được quy vào là chết bất đắc kỳ tử, với cách chết như thế, trong giới quan trường được xem như một điều kiêng kỵ, coi như rất xui xẻo, thông thường nói, văn phòng như này người đến sau đều không thích dùng. Phần lớn đều muốn sửa sang lại.
Nhưng Tô Quyết lại không thế, một mặt có thể nhìn ra Tô Quyết không mê tín những thứ đó, một mặt chứng tỏ con người này cũng không phải hạng người kiêu sa gì cả.
Nhận chén trà Tô Quyết đưa tới, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Bí thư Tô, đến tỉnh Ba Thục công tác, anh đã quen rồi chứ?
Sau khi hàn huyên vài câu, nét mặt Tô Quyết cũng thay đổi, thần thái cũng nghiêm túc trở lại, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chủ tịch Chấn Bang, lần này tổ điều tra tới, thái độ của Phó thủ tướng Doãn như thế, e rằng không có gì tốt đẹp.
Nói đến đây Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Tra cứu chắc chắn là phải làm đến cùng rồi, nhưng tôi có niềm tin vào Ba Thục, tôi cũng tin rằng sự phát triển của các thành phố trong tỉnh cũng đều rõ như ban ngày, cũng đều đã qua khảo sát. Nếu tổ điều tra đã muốn tự mình triển khai công việc thì chúng ta cũng không nên tham gia vào. Làm như này chính là tự mình tránh ra. Để cho người khác nhìn Nhiếp Chấn Bang tôi trước giờ làm việc chưa hề lừa gạt...
Nghe phong thái nói chuyện này của Nhiếp Chấn Bang, Tô Quyết cũng đã mỉm cười, đối với Nhiếp Chấn Bang, trước đây Tô Quyết cũng đã tìm hiểu rất rõ ràng về con người này, một đặc điểm làm quan của Nhiếp Chấn Bang sẽ không tha cho những kẻ phản anh ta, còn ngược lại đối với những người nào ủng hộ việc phát triển kinh tế của anh ta thì cuối cùng cũng đều nhận được một phần công lao to lớn.
Đây cũng là lần đầu tiên bản thân cùng có nguyên nhân tiến thoái với Nhiếp Chấn Bang, Tô Quyết cười nói:
- Được, Chủ tịch Chấn Bang, chỉ cần câu nói này của anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận