Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 780 - Cải tạo khu ổ chuột

Tám giờ sáng, lúc Tăng Thái Bình và Nhiếp Chấn Bang cùng nhau đến trụ sở của Ban Tổ chức trung ương, thư ký riêng của Thạch Kiến Đông đã đợi ở cửa tầng dưới, vừa nhìn thấy Tăng Thái Bình và Nhiếp Chấn Bang liền chạy đến nhiệt tình tiếp đón. Trước mặt Tăng Thái Bình và Nhiếp Chấn Bang, thư ký của Thạch Kiến Đông biết nên làm thế nào, hoàn toàn không tỏ ra vênh váo, rất nhiệt tình, rất khách sáo, sau một hồi hàn huyên liền dẫn hai người vào phòng làm việc của Thạch Kiến Đông.
Vừa nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang và Tăng Thái Bình đến, Thạch Hướng Đông cũng từ chỗ ngồi của mình đứng lên, mỉm cười nói:
- Thái Bình và Chấn Bang đã đến, mời ngồi.
Đợi sau khi thư ký rót hai tách trà, Thạch Kiến Đông cũng ngồi vào sô pha nhìn Tăng Thái Bình và Nhiếp Chấn Bang, trầm ngâm một lát mới nói:
- Đồng chí Thái Bình, đồng chí Chấn Bang, vừa đúng lúc lần này hai anh đều ở Bắc Kinh, tôi cũng không phải đến Ba Thục nữa, tìm các anh đến đây chủ yếu là có một việc muốn nghe ý kiến của các anh một chút.
Lời nói của Thạch Kiến Đông rất thẳng thắn đi thẳng vào vấn đề, tối qua, Tổng Bí thư Thẩm cố ý tìm mình chỉ để nói chuyện của Ba Thục, đã có sự gợi ý của Tổng Bí thư Thẩm nên Thạch Kiến Đông đương nhiên biết phải làm thế nào.
Nhìn bộ dạng ngờ vực của Tăng Thái Bình, nét mặt thản nhiên của Nhiếp Chấn Bang, trong lòng Thạch Kiến Đông cũng suy đoán thầm: Sự ủng hộ to lớn của Tổng Bí thư Thẩm đối với Nhiếp Chấn Bang vượt qua dự tính của mình, đồng thời Thạch Kiến Đông cũng rất ngưỡng mộ, điều này chứng tỏ Tổng Bí thư Thẩm đã ra quyết định.
Xây dựng tốt quan hệ với Nhiếp Chấn Bang là nên làm, im lặng giây lát, Thạch Kiến Đông tiếp tục nói:
- Lần này, bên Ban Tổ chức cũng dự định trong phạm vi cả nước lựa chọn ra một vài tỉnh thành tiến hành thí điểm chế độ cải cách tỉnh quản lý huyện. Tỉnh Ba Thục, khu vực biên giới tây nam của chúng ta, thuộc một trong các tỉnh quan trọng của chiến lược phát triển phía Tây. Đồng thời, lại là một tỉnh có nhiều thành phố địa châu nhất, có ý nghĩa đại diện rất mạnh, cho nên trung ương sau khi trải qua suy xét và lựa chọn cẩn trọng, đã quyết định lấy tỉnh Ba Thục làm một trong những tỉnh thí điểm lần này.
Hai anh, một người là Bí thư, một người là Chủ tịch, các anh có ý kiến gì không?
Nghe câu này, Nhiếp Chấn Bang và Tăng Thái Bình hơi bất ngờ, Nhiếp Chấn Bang không ngờ vì việc này Tổng Bí thư Thẩm lại đưa ra một quyết định như vậy, có thể khẳng định là chuyện này Tổng Bí thư Thẩm chắc chắn chưa thông qua họp thảo luận, đây chính là một mạo hiểm lớn.
Mặc dù loại chuyện này ở trong nước đã có tiền lệ từ lâu, cũng có không ít người đang triển khai thí điểm thử nghiệm này, nhưng đều không ngoại lệ, đều là lấy địa phương làm chủ đạo, còn lần này đã được coi như là từ trên xuống dưới, chỗ Tổng Bí thư Thẩm ít nhiều cũng sẽ chịu một ít áp lực.
Tăng Thái Bình lúc này cũng rơi vào trầm ngâm, bấy giờ mới mở miệng nói:
- Bộ trưởng Kiến Đông, tôi không có ý kiến gì. Chế độ tỉnh quản lý huyện, từ hiệu quả thí điểm của tỉnh Giang Nam và các tỉnh thành khác mà nhìn là rất tốt, giảm bớt khâu quản lý trung gian, tăng cường hơn nữa sự giao lưu trực tiếp giữa cấp tỉnh và huyện, có thể thực hiện chế độ này ở tỉnh Ba Thục, điều này chứng minh đầy đủ sự ủng hộ và trọng thị của trung ương đối với công tác chúng tôi, chúng tôi giơ tay tán thành.
Nghe đến đây, gương mặt của Thạch Kiến Đông cũng lộ ra nụ cười mãn nguyện, gật đầu nói:
- Giác ngộ của đồng chí Thái Bình vẫn cao độ trước sau như một, về việc nàytỉnh Ba Thục có thể đi trước các tỉnh thành khác, rất có ý nghĩa tiêu biểu. Tôi đợi xem thành tích của tỉnh Ba Thục.
Sau khi từ Bắc Kinh trở về, công tác cải cách chế độ tỉnh quản lý huyện của tỉnh Ba Thục chính thức bắt đầu. Ở mỗi bước đi hoàn toàn không có trì hoãn gì quá lớn, có sự ủng hộ của trung ương, có thái độ ý kiến rõ ràng của Tổng Bí thư Thẩm, chỗ Tăng Thái Bình đương nhiên là có chút không hài lòng, nhưng dưới áp lực này, cũng không thể không thỏa hiệp, lùi một bước.
Đương nhiên, chỗ Nhiếp Chấn Bang cũng không thể ép buộc quá chặt chẽ, cải cách chế độ tỉnh quản lý huyện cũng không thực hiện hoàn toàn trong phạm vi toàn tỉnh, chỉ lựa chọn năm sáu thành phố cấp địa làm thành phố thí điểm đầu tiên, tiến hành thí điểm cải cách chế độ tỉnh quản lý huyện.
Trụ sở làm việc Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh.
Nhiếp Chấn Bang lúc này đang xem tài liệu ở trên bàn, tài liệu của Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Phủ chuyển đến, về vấn đề xin duyệt hạng mục dự án cải tạo khu ổ chuột nội thành cũ thành phố Thiên Phủ.
Toàn bộ kế hoạch, khí thế phát huy rộng rãi, mục tiêu của thành phố Thiên Phủ cũng định ra rất cao. Xem quy hoạch trong tài liệu, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Anh Phương à! Suy nghĩ của Lã Thành Đống thành phố Thiên Phủ thật khoáng đạt, bám chặt thành phố Thiên Phủ, phải mất thời gian năm năm đem thành phố Thiên Phủ xây dựng thành trung tâm kinh tế văn hóa tài chính khu vực Tây Nam, đây là một khoản kinh phí lớn.
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang có giọng điệu nhẹ nhàng thoải mái, trên ghế đối diện bàn làm việc, Phương Viên cũng cười nói:
- Chủ tịch, Lã Thành Đống cũng là áp lực cực lớn, cả nước, mười bảy thành phố cấp phó bộ, thành phố Lũng Tây Tây Đô là cố đô của mấy triều đại, thành phố Ninh Châu tỉnh Giang Bắc, thành phố Việt Đông Nam Hải, thành phố Vọng Hải tỉnh Mân Nam bây giờ đều đang phát triển mạnh mẽ, bước đi của thành phố Thiên Phủ mình đã rơi ở phía sau nên Lã Thành Đống không vội mới là lạ.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười gật đầu, xem như thừa nhận cách nói này của Phương Viên. Thành phố Thiên Phủ, ở tỉnh Ba Thục, ở toàn bộ khu vực Tây Nam này mà nói, bất kể là kinh tế hay các mặt khác đều là đứng đầu. Nhưng không thể so sánh như vậy, so với các thành phố thủ phủ của tỉnh Kiềm Châu và tỉnh Thái Vân mà nói, bản thân thành phố Thiên Phủ cao nửa bậc, ở điểm này, một thành phố cấp phó Tỉnh đem so sánh với thành phố cấp địa Sở khác thì không phải là thắng không vẻ vang sao?
Nhưng so sánh với các thành phố cấp phó tỉnh khác thì thành phố Thiên Phủ vẫn thật sự yếu hơn nửa bậc, loại đặc khu thành phố Nam Hải và thành phố Vọng Hải không cần phải nói, vậy có thể phân cao thấp với loại thành phố trực thuộc trung ương như thành phố Hộ Thành, ngay cả thành phố cấp phó tỉnh trẻ tuổi nhất như thành phố Lê Châu Tây Bắc thì sự phát triển của thành phố Thiên Phủ cũng yếu hơn một chút, là Chủ tịch thành phố nên Lã Thành Đống đương nhiên sốt ruột. Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Kế hoạch này của Lã Thành Đống thật ra vẫn khả thi, nhưng tôi vẫn muốn nghe ý tưởng của Lã Thành Đống.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang cầm lấy bút viết mấy dòng chữ lên tài liệu báo cáo: “Mời các đồng chí liên quan của Ủy ban Cải cách và Phát triển lập dự án ủng hộ”, tiếp đó ghi ba chữ Nhiếp Chấn Bang
Lấy tài liệu chuyển cho Phương Viên, dặn dò:
- Anh Phương, thế này nhé, anh đem tài liệu này chuyển cho bên Ủy ban Cải cách và Phát triển tỉnh, thành phố Thiên Phủ tuy là thành phố kế hoạch đơn liệt, tài chính thuộc trung ương, nhưng bất kể thế nào, thành phố Thiên Phủ cũng là thủ phủ của Ba Thục chúng ta. Thành phố Thiên Phủ phát triển tốt, sức lôi kéo đối với toàn tỉnh Ba Thục cũng cực lớn, trong tỉnh vẫn cần phải ủng hộ, ngoài ra anh gọi điện cho Lã Thành Đống, bảo anh ta đến đây một chuyến.
Chủ tịch tỉnh triệu tập, Lã Thành Đống không dám có chút qua loa, từ chỗ Trưởng ban Thư ký cũng dò la được không ít tin tức, về mặt này, công tác của Lã Thành Đống vẫn làm rất đến nơi đến chốn.
Có thể làm đến vị trí hiện nay, về mặt xử lý quan hệ giữa người với người, Lã Thành Đống đương nhiên không thể là người ngốc.. Nhanh chóng sắp xếp tài liệu, xách theo cặp công văn, chưa đến năm phút Lã Thành Đống đã xuất hiện ngoài cửa phòng làm việc của Chủ tịch tỉnh.
Đợi Lã Thành Đống ngồi vào vị trí, nhìn Lã Thành Đống, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Đồng chí Thành Đống, mời anh đến đây chủ yếu là muốn nghe ý tưởng cụ thể của anh về hạng mục cải tạo thôn nội đô và khu thành cũ thành phố Thiên Phủ, thành phố Thiên Phủ các anh có kế hoạch đường lối công tác gì cụ thể không?
Nói đến việc chính, Lã Thành Đống lập tức gật đầu, lấy máy tính xách tay mở ra rồi báo cáo:
- Chủ tịch, hạng mục cải tạo khu vực vành đai và thôn nội đô của thành phố Thiên Phủ kỳ thực cần phải quy nạp về một chỗ.
Nói đến cải tạo, đây cũng là vấn đề lịch sử để lại của thành phố Thiên Phủ. Thời kỳ đầu kiến quốc, diện tích nội thành của thành phố Thiên Phủ nhỏ hẹp, trải qua nhiều năm phát triển như vậy, đến bây giờ giữa Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh mới và Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố mới
Phía Đông là quận Vinh Đông, phía Nam đến quận Huệ An, phía Tây đến đại học Thành, phía bắc đến đường Tiếc Xuân. Một khu vực này ước chừng trong phạm vi tám ki lô mét vuông, là ngoại ô của thành phố Thiên Phủ trước đây và là khu vực tập trung xí nghiệp phá sản. Phòng ốc thấp bé, đường sá nhỏ hẹp, các hạng mục công trình công cộng thực hiện cũng không hoàn toàn đầy đủ, về mặt này đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng và phát triển của thành phố Thiên Phủ. Thành phố chúng tôi sau khi trải qua khảo sát tỉ mỉ và thận trọng kiểm chứng, cho rằng cần phải tiến hành cải taọ triệt để đối với khu vực này, sau khi cải tạo, ở đây sẽ biến thành sự ấm no của toàn bộ thành phố Thiên Phủ, khu vực trung tâm thương mại sẽ trở thành hình tượng mới và bộ mặt mới của thành phố.
Báo cáo của Lã Thành Đống rất ăn khớp, tuy nói là mở máy tính xách tay, nhưng trong quá trình báo cáo hoàn toàn không có bất cứ tạm dừng nào. Suy nghĩ rõ ràng, mục đích xác định, điểm này khiến Nhiếp Chấn Bang rất hài lòng, người chấp chính sợ nhất chính là mơ hồ không rõ ràng.
Nhưng báo cáo của Lã Thành Đống lại trật tự rõ ràng, tầng lớp phân minh, về mặt tư duy xác định vị trí cũng hết sức rõ ràng. Một khu vực này, xác định vị trí chủ yếu là khu trung tâm thương mại, điều này đối với thành phố Thiên Phủ mà nói thực sự là một ý tưởng bù vào chỗ trống.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cải tạo toàn bộ diện tích tám ki lô mét vuông, ở đây không chỉ liên lụy đến khu ổ chuột, công tác giải phóng mặt bằng thôn nội đô, cải tạo và mở rộng mạng lưới Internet, cải tạo phương tiện công cộng, nước, điện, khí đốt, mạng lưới thông tin liên lạc cùng với việc thu hút đầu tư trong quá trình cải tạo này, đều là những vấn đề nan giải không thể lảng tránh.
Lấy kinh nghiệm của mình để xem xét, khoản đầu tư này, cũng không phải là một lượng nhỏ. Có thể làm tốt công tác thu hút đầu tư hay không, đây là một vấn đề quan trọng hàng đầu.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng muốn nghe xếp đặt cụ thể và các biện pháp tiến hành của Lã Thành Đống. Trong thể chế, hiểu biết loại quy hoạch lớn này, cán bộ lãnh đạo tư duy lớn cũng không phải là ít, hằng năm, lãnh đạo địa phương nhiều như thế, trên Nam dưới Bắc học tập lấy kinh nghiệm, nhìn thấy vận mệnh và khí thế của đô thị lớn, nhìn Mèo vẽ Hổ, số lượng cũng không ít, nhưng thật sự áp dụng lại không ra cái gì cả, số lượng rối tinh rối mù cũng không ít.
Quy hoạch này rất tốt nhưng quan trọng vẫn là thực thi cụ thể, có thể làm được hay không mới là quan trọng. Trầm ngâm một lát, Nhiếp Chấn Bang nhìn Lã Thành Đống nói:
- Chủ tịch Thành Đống, cải tạo quy mô lớn tám ki lô mét vuông không phải là chuyện nhỏ, thành phố Thiên Phủ có phương án thực thi, chính sách thu hút đầu tư cụ thể không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận