Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 899: Nổi trận lôi đình

Nhiếp Chấn Bang có chút kinh ngạc, Nhiếp Chấn Bang hiểu rất rõ Chu Lạp Phong này, cư xử làm việc, biết tiến thoái đúng mực, đúng chỗ. Hơn nữa, hiện tại Chu Lạp Phong đã kết hôn với Nghiêm Phượng Kiều, con của hai người cũng đã 2-3 tuổi rồi. Chu Lạp Phong mưa dầm thấm đất, đối với chuyện trong thể chế đã hiểu hơn nhiều.
Lúc này Chu Lạp Phong tìm mình, chẳng lẽ, không sợ bị người khác lên án, nghi kỵ sao? Tuy nhiên Nhiếp Chấn Bang vẫn duy trì nụ cười thản nhiên, gật đầu nói:
- Chu tổng, đương nhiên có thể. Lần đấu thầu này tập đoàn Chu thị thu hoạch như thế nào?
Đối với kết quả cuộc đấu thầu, Nhiếp Chấn Bang không quá chú ý, vừa rồi, Nhiếp Chấn Bang chủ yếu là ngồi cùng Tống Lễ Hòa và Tư lệnh Trương quân khu Tây Bắc.
Hơn nữa, theo Nhiếp Chấn Bang, Chu Lạp Phong đến đây hẳn đã có chuẩn bị, doanh nghiệp xây dựng Chu thị có thể nói là hùng tâm tráng khí. Trong chuyện này, Chu Lạp Phong hẳn là tin tưởng mười phần, chuẩn bị vẹn toàn, hơn nữa, với tình hình và thực lực của doanh nghiệp xây dựng Chu thị, không có lý do gì không thu được thành quả.
Nhưng, lúc này, Chu Lạp Phong cười tự giễu mình, Vân Phi đứng bên cạnh, thấp giọng nói:
- Chủ tịch Nhiếp, vừa rồi, gói dự thầu số 7 thuộc về công ty xây dựng Đại Thành.
Nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang liền cau mày, nói:
- Lão Chu, tìm chỗ nào đó, chúng ta ngồi nói chuyện một chút?
Xe kẻ trước người sau nhanh chóng rời khỏi khách sạn Kim Phàm, Nhiếp Chấn Bang và Chu Lạp Phong tùy ý tìm một quán trà phong nhã ở quận Lam Tây, thành phố Cam Lam ngồi nói chuyện.
Vân Phi cùng với những nhân viên đi theo Chu Lạp Phong đều ở bên ngoài đại sảnh chờ. Nhiếp Chấn Bang nhấc ấm trà trên bàn, rót một chén trà cho Chu Lạp Phong, nói:
- Lão Chu, xem sắc mặt của anh có vẻ không tốt. Không cần vội, có chuyện gì cứ từ từ nói. Chuyện này phải nói cho rõ ràng. Lần này không được, sau này vẫn còn cơ hội.
Ý tứ trong lời nói Nhiếp Chấn Bang, Chu Lạp Phong đã hiểu, trong lòng khẽ cười thầm là cán bộ đi ra từ thành phố Lê Châu, lại là lãnh đạo cũ của vợ mình, Chu Lạp Phong sao có thể không biết tính cách của Nhiếp Chấn Bang. Chủ tịch thành phố Nhiếp là người nổi danh xử lý công việc chứ không xử lý con người.
Nếu thật sự công ty xây dựng Chu thị không có bản lãnh bị người ta chèn ép, mình cũng không mặt mũi nào đến khóc lóc với Nhiếp Chấn Bang như vậy. Mục đích câu nói vừa rồi của Nhiếp Chấn Bang rất rõ ràng, chính là đánh một đòn dự phòng cho mình, nói với mình, nếu trình tự hợp pháp, thực lực của mình không đủ, hiện tại tìm hắn cũng là phí công hắn chắc chắn sẽ không giúp.
Chu Lạp Phong cười khổ, nói:
- Cựu Chủ tịch thành phố, nếu ngài là lãnh đạo cũ của Phượng Kiều, tôi cũng coi như hiểu ít nhiều, qua lời của Phượng Kiều tôi cũng đã hiểu được ít nhiều về tính cách của ngài. Cựu lãnh đạo, lần này đến đây tôi cũng không phải là đến mong lão lãnh đạo mở cho tôi một con đường. Tôi là tới báo cáo tình hình với lão lãnh đạo.
Nói xong, Chu Lạp Phong nói lại một lần giá cả, cùng toàn bộ phân tích kỹ của mình về gói thầu số 7.
Theo từng câu nói, mày của Nhiếp Chấn Bang cũng dần thay đổi, ban đầu chỉ khẽ nhíu mày. Đến hiện tại, Nhiếp Chấn Bang đã hoàn toàn nổi giận. Nhiếp Chấn Bang tức giận vì cái gì, tổng kết lại, kỳ thật chỉ có một chuyện, chính là tức giận với việc phạm pháp, làm loạn kỷ cương.
Hiện tại, nghe Chu Lạp Phong phân tích như vậy, có thể nói, Nhiếp Chấn Bang đã nổi trận lôi đình. Nhìn Chu Lạp Phong, thần thái Nhiếp Chấn Bang có vẻ rất nghiêm túc:
- Chu tổng, anh nói thật cho tôi biết, như lời anh nói giá tiền này đã được trải qua nghiên cứu kiểm tra sao?
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang có lẽ cảm thấy ý mình biểu đạt còn chưa đầy đủ, liền bổ sung:
- Nói cách khác chính là, anh có thể khẳng định, dự toán công trình mà anh báo ra thật sự là theo tiêu chuẩn điều kiện tiên quyết để thi công, ít lợi nhuận nhất, hơn nữa là chịu mức lợi nhuận mạo hiểm nhất sao? Có thể không? Còn tiền lương của nhân viên, sự ảnh hưởng của giá thành nguyên vật liệu thì sao?
Chu Lạp Phong lắc lắc đầu, khẳng định nói:
- Cựu Chủ tịch thành phố, thành thật mà nói, công ty xây dựng Chu thị, đối với công nhân viên trước nay đều theo rất hậu đãi, lần này, mục đích của chúng tôi là muốn mở rộng thị trường ngành xây dựng và nâng cao danh tiếng cho tập đoàn, công nhân đều rất ủng hộ, chủ động đề nghị nhận tiền lương thấp hơn tiêu chuẩn. Mặt khác, công ty xây dựng Chu thị và một số doanh nghiệp cung ứng nguyên vật liệu trong nước đều đã ký hợp đồng, những công ty khác không thể có được giá thấp hơn. Tôi lấy đầu mình ra bảo đảm.
Nói đến đây, Chu Lạp Phong trong lúc vô tình đã thể hiện ra hơi thở giang hồ của mình.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, lập tức đứng lên, nói:
- Chu tổng, tôi hiểu rồi. Bên anh tạm thời tìm một chỗ trong thành phố Cam Lam nghỉ ngơi trước, đừng vội trở về, thành phố Cam Lam còn có không ít cảnh đẹp có thể ngắm. Đi một vòng, thư giãn một chút.
Lời của Nhiếp Chấn Bang, đã phần nào nói rõ vấn đề, giữ mình lại đây, không phải để xử lý thì để làm gì? Chu Lạp Phong gật đầu nói:
- Đề nghị của lão lãnh đạo, chúng tôi nhất định nghe theo, vừa hay, nhân cơ hội này tham quan một chút, xem như chút quyền lợi cho quản lý cao cấp của công ty.
Nhiếp Chấn Bang rời khỏi phòng trà, Vân Phi liền tinh ý đứng lên, hiện giờ, công việc thư ký này, Vân Phi làm càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu, Vân Phi đi đến quầy bar thanh toán hoàn toàn chi phí. Những chi tiết thế này, bình thường Nhiếp Chấn Bang đều vô cùng chú ý. Tới vị trí này, mọi chuyện đều phải cẩn thận, trong quan trường thanh danh rất quan trọng. Đừng nghĩ đây chẳng qua chỉ là một buổi uống trà nho nhỏ, mình tự trả tiền và người khác trả tiền là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Ra khỏi quán trà, Nhiếp Chấn Bang lên thẳng xe, dặn dò với Vũ Lập bên cạnh nói:
- Tiểu Vũ, lái xe đến công ty.
Nói xong, quay đầu nói với Vân Phi:
- Thư ký Vân thông báo cho tất cả thành viên tổ Đảng của tập đoàn, lập tức tới phòng họp của tập đoàn, tôi muốn mở cuộc họp khẩn cấp.
Trong phòng họp, Nhiếp Chấn Bang một mình ngồi trong phòng họp, thần sắc âm trầm. Không thể nghi ngờ, lần đấu thầu này, những người khác đã động vào vảy ngược của Nhiếp Chấn Bang.
Đúng vậy, rồng có vảy ngược, động vào tất nổi giận, mà vảy ngược của Nhiếp Chấn Bang, từ trước đến nay chính là ích lợi của quốc gia. Những lời này nếu nói tiếp, dường như có chút sáo rỗng, nghe, dường như, Nhiếp Chấn Bang đã biến thành một người đạo đức cao thượng vô cùng.
Nhưng, sự thật, đúng là như thế, cuộc đời này, ban đầu là vì gia tộc, sau đó là vì dân chúng địa phương, bước tiếp đến hiện tại, góc độ nhìn nhận vấn đề của Nhiếp Chấn Bang đã đạt đến một trình độ mới.
Người có thể có tính toán riêng, nhưng, bất cứ chuyện gì cũng đều phải dựa trên một điều kiện tiên quyết, không thể tổn hại đến lợi ích quốc gia, không thể tổn hại đến lợi ích của đại bộ phận nhân dân. Năm đó, Lý Quốc Hoa đã chọc giận hắn ra sao, kết quả, Nhiếp Chấn Bang không chút lưu tình ra tay khiến tương lai của cả nhà lão Lý tan tành mây khói. Vọng Hải cũng vậy.
Hiện tại, lần đấu thầu này thực sự đã khiến Nhiếp Chấn Bang nổi giận. Về mặt tài chính, mặc dù có sai, nhưng, nói cho cùng tập đoàn vẫn có lợi. Nói lý ra, xây dựng cải tạo tường bao, tuy rằng khiến Nhiếp Chấn Bang rất bất mãn. Nhưng, khoản tiền này, khởi công rất đúng, vẫn có thể chuyển dời đến nhận xây dựng, đối với tập đoàn mà nói, tổn thất không lớn, nhưng, lần đấu thầu này thực sự đã đi quá giới hạn của Nhiếp Chấn Bang.
Lời của Chu Lạp Phong đã đủ rõ ràng, nói trắng ra, lần này, với giá mà Chu Lạp Phong đưa ra, tuyệt đối không có lời. Công trình vài trăm triệu, lợi nhuận mấy tỷ là điều kiện tiên quyết. Nói không lợi nhuận, tuyệt đối chính xác.
Hiện giờ, giá mà công ty xây dựng Đại Thành công khai còn thấp hơn giá mà công ty xây dựng Chu thị đưa ra, Đại Thành có ý gì, Nhiếp Chấn Bang không rõ, cũng không muốn biết rõ, nhưng, trong chuyện này, khẳng định có vấn đề.
Cửa phòng họp truyền đến tiếng gõ cửa, ngay sau đó, thư ký Vân Phi từ ngoài cửa đi vào, trong tay, còn cầm một chồng tài liệu, cung kính đặt ở trên bàn:
- Chủ tịch Nhiếp, đây là tư liệu của gói thầu số 7 trong cuộc đấu thầu lúc này, trong đó có phần dự toán công trình cùng với báo cáo tỉ mỉ của ba công ty. Ngoài ra, đây là tư liệu về công ty xây dựng Đại Thành. Mời ngài xem qua.
Nhận được thông báo của Nhiếp Chấn Bang, đám người Đinh Vi Quang cũng không dám chậm trễ. Đồng thời, trong lòng, cũng có chút sợ hãi và nghi hoặc, lúc này, hẳn là giây phút ăn mừng của tập đoàn Hoa Hạ, sao Chủ tịch Nhiếp lại đột nhiên tổ chức hội nghị.
Khi đoàn người tới phòng họp, vừa nhìn thấy sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang đều rùng mình, tự giác ngồi về vị trí của mình.
Lúc này Trương Thắng Sơn có vẻ rất vui, dù đã che giấu rất kỹ nhưng, trên mặt vẫn phảng phất chút đắc ý, lơ đãng ra bên ngoài.
Nhiếp Chấn Bang nhìn xung quanh bốn phía một cái, ba vị Phó tổng giám đốc, các lãnh đạo các bộ phận Tài vụ, Nhân sự, Hậu cần, Xây dựng cơ bản … đều đã trình diện đủ, nhân viên đã đến đông đủ. Lúc này Nhiếp Chấn Bang mới ngẩng đầu, nhìn xung quanh trầm giọng nói:
- Tất cả mọi người thật vui nhỉ? Đại hội đấu thầu đã hoàn thành, thể hiện được nguyên tắc công bình công chính, quả thật là đáng khen...
Nếu những lời này nói ở khách sạn Kim Phàm, nói trong cuộc họp mừng công, tính chất khẳng định sẽ khác, nhưng, ở hiện tại ở đây, với tình huống như này, sắc mặt của Nhiếp Chấn Bang như thế, ai cũng biết, đây là một câu nói mát, một lời châm chọc, hơn nữa, sự phẫn nộ trong lòng Chủ tịch Nhiếp rất lớn.
Cả phòng họp, bao gồm cả Đinh Vi Quang đều có chút không thở nổi, Chủ tịch Nhiếp trước mặt quả thực đã nổi giận, áp lực này, thật sự quá lớn.
Trương Thắng Sơn nhíu mày, có chút buồn cười, dù sao vẫn là người trẻ tuổi, vẫn thiếu kiên nhẫn. Trương Thắng Sơn liền cười nói:
- Đánh giá của Chủ tịch Nhiếp rất đúng trọng tâm, tôi cũng cho rằng, đây là một lần đấu thầu thành công, thể hiện được sự công bằng công chính của tập đoàn chúng ta trong suốt quá trình đấu thầu, đấu thầu thành công, điều này cũng cho thấy công tác của tập đoàn chúng ta đang tiến vào một thời kì phát triển nhanh hơn.
Trương Thắng Sơn nói xong, Nhiếp Chấn Bang cũng thản nhiên nhìn ông ta, lúc này Trương Thắng Sơn có vẻ rất bình thường, có chút cảm giác như đánh thắng trận.
Khẽ cười lạnh, khóe miệng Nhiếp Chấn Bang thoáng nhếch lên, người quen đều biết rằng, Nhiếp tam ca đã thực sự nổi giận, nói:
- Phó tổng Trương, xem ra, đối với buổi đấu thầu lần này ông rất vừa lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận