Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 794: Sự nghiệp lớn.

Nghe Triệu Tinh Long nói, Nhiếp Chấn Bang tỏ vẻ hết sức vui mừng. Dù sao, tình cảm mười mấy năm, cũng không thể nói giỡn chơi. Hơn nữa, cho tới nay, giữa hai bên là quan hệ “một người làm quan cả họ được nhờ”. Điều này khiến cho giao tình ngày càng thêm bền chặt.
Đương nhiên, đây cũng thuộc một kiểu trao đổi lợi ích. Nhưng, đến hôm nay, nhân tố tình cảm đã vượt xa lợi ích.
- Nói gì thế, các cậu đã đến Ba Thục, đương nhiên là phải theo sự sắp đặt của tôi. Thế này nhé, các cậu cứ đợi, tôi lập tức bố trí xe đến đón các cậu. Thư ký của tôi, Lý Cư Bằng, các cậu đều biết rồi. Cứ ở sân bay đợi, sẽ đến ngay.
Nhiếp Chấn Bang dặn dò.
Phòng tổng thống của khách sạn Thiên Phủ, đây chính là gian phòng Nhiếp Chấn Bang đặt cho Triệu Tinh Long, Lưu Côn và Lý Hoa. Nhiếp Chấn Bang đến khách sạn, đợi chưa đến nửa tiếng, dưới sự hướng dẫn của Lý Cư Bằng, đám người Triệu Tinh Hoa, Lưu Côn đã từ bên ngoài khách sạn bước vào.
Trong tay Triệu Tinh Long vẫn cầm túi lớn túi nhỏ. Đều là anh em cũ gặp mặt, đương nhiên lộ vẻ hết sức nhẹ nhàng thoải mãi. Lưu Côn vừa vào cửa liền nằm nghiêng trên ghế sô pha, Lý Hoa cũng ngồi xuống, cẩm lấy bao thuốc lá Gấu Trúc ở trên bàn lên, cố ý ngửi một chút, cường điệu:
- Chà chà, vẫn là thuốc ở chỗ anh Ba thơm. Mùi vị này, vô cùng dư vị.
Nhiếp Chấn Bang cười mắng:
- Hoa tử, thằng nhóc này, tổn thọ tôi. Với thân phận vàng ngọc hiện nay của cậu, vẫn không có được mùi vị này sao? Vớ vẩn quá đấy!
Bên cạnh, Triệu Tinh Long từ trong túi lớn túi nhỏ lấy ra để ở trên bàn uống trà, cười nói:
- Anh Ba, lần này đi Châu Phi mang về cho anh một ít đồ.
Nói xong, từ trong một túi xách lấy ra một khối kim cương chói mắt, lớn gần bằng một quả bóng bàn, Triệu Tinh Long cười nói:
- Anh Ba, đây là kim cương đã gia công, tặng chị dâu. Công nghệ gia công chắc chắn là cao cấp nhất. Kim cương nặng khoảng 56 cara. Về độ thuần khiết, hơi kém một chút. Đây chính là do lần này qua Châu Phi một tù trưởng bộ lạc tặng cho em đấy.
Nói xong, Triệu Tinh Long lại lôi ra một chiếc hộp tinh xảo, nhìn Nhiếp Chấn Bang trên mặt lộ ra ý tốt tươi cười nói:
- Anh Ba, đây là sư tử anh hùng của thảo nguyên Châu Phi. Nghe nói là hàng cao cấp tráng dương rất tốt. Anh Ba trăm công ngàn việc, lao tâm lao lực, cần nghỉ ngơi nhiều.
Dứt lời, trong phòng lập tức cười rộ lên. Lưu Côn lúc này toàn thân đều đã uốn lại, nhìn Nhiếp Chấn Bang, Lưu Côn cười đến thở không ra hơi, nói:
- Anh Ba, việc này, không liên quan đến em. Đây chỉ có thể đại diện cho quan điểm và ý kiến của Triệu Tinh Long. Tôi và Lý Hoa không chịu bất cứ trách nhiệm và hậu quả nào liên quan.
Khóe miệng Nhiếp Chấn Bang khẽ nhếch lên, đám người này Nhiếp Chấn Bang không có cách gì cả, cười nói:
- Được rồi, lần này kêu các cậu đến đây, chủ yếu có hai việc muốn nói với các cậu.
Vừa nói vào việc chính, mọi người đều trở nên nghiêm túc. Lúc nào cần nghiêm túc, lúc nào có thể đùa giỡn, sự chừng mực này, đối với đám người Triệu Tinh Long mà nói, xem ra vẫn rất đúng mực.
Lập tức, ba người đều ngồi thẳng người, Triệu Tinh Long mở miệng nói:
- Anh Ba, có việc gì anh cứ việc nói. Chỉ cần ba bọn em có thể làm được thì tuyệt đối không phản đối.
Dừng một lát, Nhiếp Chấn Bang gật đầu, rất bằng lòng với thái độ của đám người Trịnh Tinh Long, nói:
- Việc thứ nhất, tỉnh Ba Thục chúng ta có một tập đoàn Kiệt Thịnh.
Trưóc mặt anh em của mình, Nhiếp Chấn Bang không e dè gì, nhìn quanh một lượt ba người, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Tập đoàn Kiệt Thịnh này cũng không phải là thứ tốt đẹp gì. Đê phòng lũ của thành phố Hưng Châu thuộc tỉnh Ba Thục, toàn bộ công trình đều là “đậu phụ thối”. Nhưng, điều khiến tôi uất ức chính là vài người chủ chốt của tập đoàn Kiệt Thịnh, đến nay vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Lần này, tôi thừa nhận, đã để cho bọn họ chơi một vố. Vậy, tôi cũng không khách sáo nữa.
Trước mặt Triệu Tinh Long và Lưu Côn, Nhiếp Chấn Bang không giữ lại điều gì, nói ra tất cả. Thường xuyên đi ở bờ sông, làm gì giày không bị ẩm. Việc này, Nhiếp Chấn Bang không có gì lưu tâm. Bên trong thể chế, rất nhiều vấn đề phải băn khoăn, đây không phải là vụ gì tai tiếng, dù là Tổng Bi thư Thẩm, cũng có điều không vừa ý, huống chi là mình.
Bên cạnh, sắc mặt của Triệu Tinh Long và Lưu Côn hơi tức giận, hoàn toàn không có bất cứ ý gì xem nhẹ lời của Nhiếp Chấn Bang. Trầm ngâm một chút, Triệu Tinh Long nói:
- Anh Ba, anh dự định bảo bọn em làm thế nào?
Nói đến đây, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang sầm lại, lập tức nói:
- Lần này, tôi không định để các cậu ra tay, chỉ cần các cậu lộ diện. Tất cả tài chính, đều do tôi đảm nhận. Việc các cậu cần làm là, khiến tập đoàn Kiệt Thịnh từ nay trở đi, không nhận được bất cứ hạng mục công trình nào.
- Anh Ba, tập đoàn Kiệt Thịnh này, ở thủ đô rốt cuộc là người nhà ai đang chủ quản, có thanh thế gì không?
Lưu Côn mở miệng hỏi dò.
Nhiếp Chấn Bang lắc đầu, việc này cũng khiến mình luôn bực dọc. Ở thủ đô, người của các nhà, không nói đều quen biết, đều là người trong một phạm vi, mọi người làm việc gì, cơ bản vẫn có thể đếm được. Nhưng, lần này, người ở phía sau tập đoàn Kiệt Thịnh, lại không có chút tin tức nào. Đây cũng là điểm Nhiếp Chấn Bang cảm thấy nghi hoặc.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang nói nhỏ:
- Không rõ là ai, nhưng, theo phong cách làm việc cho thấy, phẩm cách người này cũng chẳng cao đến đâu. Việc này, các cậu cứ yên tâm làm.
Lý Hoa ngồi nghe bên cạnh, cũng há miệng cười phụ họa:
- Anh Ba nói đúng. Em cũng thấy như thế. Anh em con cháu các gia đình thủ đô, lớp con em thế hệ sau cũng tốt, thế hệ này chúng ta cũng thế. Về cơ bản, cái gì cần làm, không gì không nên làm, vẫn là hiểu phép tắc.
- Căn cứ thực lực và năng lực của các nhà, cũng không cần phải mạo hiểm như thế này. Theo tôi thấy, nhiều nhất cũng chỉ là bối cảnh cấp bộ mà thôi.
Về phần hoạt động trong bóng tối, đối với đám người Triệu Tinh Long mà nói không có gì sợ hãi. Có thể nói, Triệu Tinh Long chỉ mong các người làm như thế. Cứ như thế, đúng lúc có thể nắm lấy cơ hội này, dán mắt vào việc này không buông tay. Loại việc này, chỉ cần đối phương dám làm. Đám người Triệu Tinh Long, cũng có khi thủ đoạn khiến người ta chịu không nổi. Không ở trong thể chế, cũng có chỗ tốt của không ở trong thể chế. Ở ngoài thể chế, làm việc có thể không giống trong thể chế chú ý quy tắc như vậy.
Kế tiếp, sau khi nói xong việc này, Nhiếp Chấn Bang lại cười nói:
- Tinh Long, tôi nghe nói, hiện tại cậu đã chính thức tiến vào ngành công nghiệp khoáng sản của Châu Phi phải không?
Nói đến nghề nghiệp chính của mình, Triệu Tinh Long lập tức mặt mày hớn hở, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Gia nhập rồi.bước đầu dự định ở Lesotho thành lập một công ty hợp doanh khai thác khoáng sản, phát triển toàn lực ngành công nghiệp khai thác và gia công kim cương của Lesotho
Bên cạnh, Lý Hoa lại cười nói:
- Anh Ba, anh không biết đấy thôi, Lesotho bị Liên Hiệp Quốc liệt vào quốc gia không phát triển. Đương nhiên tài nguyên thiếu thốn cằn cỗi. Chỗ này là điển hình của chỗ chim còn không muốn đậu. Lần này, bọn em qua, quốc vương Lesotho suýt chút nữa muốn tuyển Tinh Long làm phò mã.
Lưu Côn bên cạnh cười nói:
- Tinh Long bọn họ trở về, kể lại tỉ mỉ tình hình bên đó, bọn họ cũng đề xuất tập đoàn Mẫn Nông của em qua đó đầu tư. Em cũng có chút động lòng rồi.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Tinh Long, Côn Tử, đây cũng là nguyên nhân tôi gọi các cậu đến đây. Ra nước ngoài đầu tư, đây là một phương hướng và ý nghĩ phát triển hoàn toàn mới. Ở trong nước, hai cậu, lại thêm An Bang, cũng coi như cây lớn đón gió. Các cậu lại không lăn lộn trong thể chế. Sau này, khó tránh khỏi sẽ có ít phiền toái. Về phương diện ra nước ngoài phát triển, tôi ủng hộ. Nhưng, tôi phải nói cho các cậu biết, tục ngữ nói rất đúng, nghèo không đấu với giàu, giàu không đâu với quan, điều này tuyệt đối nói không sai. Ở nước ngoài đầu tư, không gây chuyện với người ta, nhưng cũng đừng để người ta kiếm chuyện với mình. Tôi cảm thấy, các cậu tốt nhất vẫn nên ở trong chính phủ địa phương bồi dưỡng ra một đám thân tín của mình. Chỉ có như thế, các cậu mới có thể đứng ở thế bất bại.
Lời của Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn khiến ba người Lưu Côn, Triệu Tinh Longkinh hãi. Những lời này của anh Ba, thật sự là quá hoành tráng, khống chế một chính phủ của quốc gia Châu Phi. Việc này, ba người Lưu Côn trước nay chưa từng nghĩ đến.
Mày Triệu Tinh Long chau lại. Mình chính vì không thích đùa với chính trị mới lựa chọn đi theo con đường thương trường. Hiện nay, đề nghị này của anh Ba không phải bảo mình trở về đường cũ để đi sao? Nếu sớm biết thế này, mình phí sức nhiều như vậy để làm gì? Cứ theo sếp đặt của gia đình, dần dần từng bước hòa mình vào thể chế, thật tốt biết bao!
Nhưng, Triệu Tinh Long cũng thừa nhận, lời nói Nhiếp Chấn Bang rất có lí. Bất kể trong nước có thân phận gì, chỗ dựa gì. Bước ra nước ngoài, cũng không còn nghĩa lý gì nữa. Nhiều nhất chỉ là nhiều hơn người bình thường một ít tiền, một ít cửa ngõ quan hệ mà thôi. Nhưng, thật sự không thể nói được là có bao nhiêu thể diện.
Thật sự nếu có xung đột lợi ích, đang ở xứ người, người ta vẫn có khả năng bóp chết anh. Im lặng một lát, Triệu Tinh Long cũng gật đầu nói:
- Anh Ba, anh cảm thấy có khả năng không?
Nhiếp Chấn Bang khoát tay, thản nhiên nói:
- Không có gì là không thể. Nếu cậu không làm, vậy là không có khả năng này. Nhưng, nếu các cậu làm, tôi tin, nhất định sẽ có cách thành công.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười trêu chọc:
- Tinh Long, các cậu cố gắng suy nghĩ cân nhắc đề nghị này của tôi. Tiền có nhiều đi chăng nữa, cũng cần phải có thế lực ngang nhau bảo vệ. Thật sự nếu không có sự bảo vệ, tiền nhiều, chính là thịt mỡ trên thớt gỗ, người ta muốn băm thế nào thì băm thế ấy, muốn băm lúc nào thì băm lúc ấy. Việc này, làm tốt, nói không chừng, sau năm mười năm nữa, hai cậu còn có thể đảm nhiệm môt khóa nguyên thủ nước ngoài.
Lời Nhiếp Chấn Bang nói, khiến ba người đều trở nên trầm ngâm. Là con cháu gia tộc, đối với chuyện này, từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất. Những lời này cũng có cảm xúc sâu sắc. Cũng giống như hiện nay, nếu không có thế lực ở phía sau và thân phận này, tập đoàn Mẫn Nông, xí nghiệp khoáng sản Long Hoa e rằng đã sớm đổi họ.
Liếc nhìn nhau một hồi, Triệu Tinh Long đứng lên nói:
- Anh Ba, việc này, bọn em sẽ làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận