Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1165: Đạt được thỏa thuận

Sau khi nhận được công văn chính thức của tỉnh Lũng Tây và tập đoàn Hoa Hạ, bên công ty LT cũng theo quy cách đàm phán cấp cao, đích thân Chủ tịch Hội đồng quản trị Fran tham dự đàm phán.
- Fran tiên sinh, về hạng mục xí nghiệp hợp tư, tỉnh Lũng Tây chúng tôi có ý kiến là trước tiên phác thảo kết cấu trước, còn cụ thể thế nào thì đến lúc ba phía chúng ta tổ chức hợp vốn đầu tư công ty chính thức sẽ tổ chức một tổ đi khảo sát. Khảo sát tỉ mỉ từng nơi trong tỉnh rồi sau đó quyết định địa điểm cho dự án.
Trong đại sảnh hội nghỉ khách sạn Tỉnh ủy, Lưu Chấn Đào ngồi ghế đại biểu Lũng Tây, cũng đại diện Lũng Tây đưa ra đề xuất.
Đối với điều này, Lưu Chấn Đào rất hiểu cách sắp xếp của Nhiếp Chấn Bang. Địa điểm chính xác của thành phố xe hơi ở đâu còn chưa có phương án rõ rang mà cuộc đàm phán đã bắt đầu. Vì vậy chỉ còn cách xử lí như thế này.
Phiên dịch viên truyền đạt cho Fran, Fran vừa nghe xong liền lắc đầu liên tục:
- Không, không, làm sao như vậy được? Đây là một cách làm không có trách nhiệm. Tôi kiên quyết không đồng ý với cách làm này.
Dù Fran phản ứng rất quyết liệt nhưng sau khi nghe Lưu Chấn Đào giải thích lần nữa, Fran cũng hiểu cách làm này. Như Lưu Chấn Đào nói, việc tìm một địa điểm đối với chính quyền thì không gì dễ bằng. Nhưng như vậy thì chắc chắn sẽ không có sự nghiêm túc, cẩn thận. Ba bên tổ chức tổ khảo sát với cách thức khoa học nghiêm ngặt để chọn địa điểm, sẽ càng có lợi với cả ba bên.
Trước những vấn đề có ý kiến trái ngược đều có thể dần dần mà đạt được thỏa thuận.
Cuối cùng, chuyện quan trọng nhất là liên quan đến quyền lợi phân phối cổ phần lại được đặt lên xem xét.
Lần này, Trương Húc đề cập trước. Đây cũng là một điều bình thường bởi cổ phần tập đoàn Hoa Hạ nắm giữ vượt xa tỉnh Lũng Tây. Đương nhiên với việc này Trương Húc phải đứng ra.
- Fran tiên sinh, thông qua nghiên cứu và bàn bạc tỉ mỉ trước vấn đề phân phối cổ phần, chúng tôi vẫn kiên quyết giữ quan điểm. Tỉ lệ phân phối vẫn theo hình thức 4/4/2. Không biết các vị có ý kiến gì không?
Trương Húc lại tiếp tục đưa ra câu hỏi, cũng là nhấn mạnh quan điểm của chính mình.
Nghe Trương Húc nói hết lời, Fran đột ngột đứng dậy, biểu tình trên mặt rất cường điệu, khoát tay nói:
- Không, không thể như vậy được, 49% là ranh giới cuối cùng của bên tôi. Bằng không cuộc đàm phán này nên dừng tại đây thôi.
Lời vừa dứt, Lưu Chấn Đào ở bên cạnh cười nói:
- Fran tiên sinh, xin đừng kích động, để tôi nói vài câu.
Lúc này ưu thế đàm phán của ba bên đều đã được thể hiện ra. Trong tình cảnh bế tắc này, chỉ có một bên đứng ra giảng giải mới có thể hòa hoãn mâu thuẫn.
Lưu Chấn Đào mỉm cười nói:
- Fran tiên sinh, tập đoàn Hoa Hạ là một nơi có hàng hóa quân công xuất khẩu, đồng thời, tổng hợp lại dây chuyền thiết bị, thiết kế, sản xuất và tiêu thụ khổng lồ của tập đoàn, ta thấy rõ được tập đoàn Hoa Hạ cũng có nỗi khổ riêng. Phân chia cổ phần đều nhau với quý phương đã là nhượng bộ. Bằng không chúng tôi không có cách nào để thông qua phê duyệt của nước chúng tôi. Mong ông hiểu cho.
- Đương nhiên rồi, để biểu thị thành ý, ở những phương diện khác chúng tôi nhất định đền bù hợp lí cho quý phương. Không biết Fran tiên sinh cảm thấy thế nào?
Nhờ sự hòa hoãn này mà sắc mặt Fran đã tốt lên nhiều, bình tĩnh trở lại, gật đầu nói:
- Ngài Chủ tịch, tôi muốn biết các ông sẽ bồi thường như thế nào. Như thế thì chúng ta sẽ dễ dàng có được một quy ước khách quan. Sự khó xử của các ông, tôi có thể hiểu. Nhưng tôi là thương nhân, cái mà thương nhân quan tâm là lợi ích, tôi muốn ban cổ đông chịu trách nhiệm, tôi không thể không có một sự thỏa thuận nào.
Một khoảng thời gian dài sau, đại biểu của ba bên và người tham dự đều ở trong sảnh hội nghị, vừa ăn vừa bàn bạc. Có đôi lúc từ trong phòng họp truyền ra tiếng bàn bạc sôi nổi. Tất cả những điều này đã đủ để chứng minh tính quyết liệt của cuộc đàm phán.
Cuối cùng, ba giờ chiều đàm phán cũng gần kết thúc. Ba bên đều đã đạt đến thỏa thuận. Đầu tiên, về việc phân chia cổ phần, ba bên theo tỉ lệ 4/4/2. Công ty lien doanh đặt tên là Công ty cổ phần xe hơi Hãn Áo tập đoàn xe hơi Hoa Hạ, tài sản đăng kí là năm mươi tỷ nhân dân tệ.
Về việc đền bù, phương diện tiêu thụ xe quân dụng và dân dụng Hummer của tập đoàn Hoa Hạ mỗi chiếc phải cấp cho công ty LT mười phần trăm lợi nhuận, coi như là đền bù chín phần trăm cổ phần mà LT bị tổn thất.
Ngoài ra, Tỉnh ủy Lũng Tây sẽ miễn thuế một năm cho tập đoàn xe hơi Hãn Áo và thực hiện chính sách trưng thu một phần hai trong năm thứ hai.
Theo thỏa thuận, tập đoàn xe hơi Hoa Hạ có quyền áp dụng những sáng chế của tập đoàn xe hơi Hãn Áo, hơn nữa không phải nộp phí sử dụng nó. Với điều kiện này, tập đoàn sẽ phát triển tự do những sản phẩm nghiên cứu của nhãn hiệu xe hơi Hoa Hạ.
Cuối cùng, ba bên kí vào bản giao ước. Ngày mai sau nghi thức ký hợp đồng long trọng, ba bên sẽ tiền hành các công việc trù tính, tổ chức đội khảo sát, sau cùng là quyết định địa điểm cho tập đoàn xe hơi.
- Bí thư, vừa có tin tức là ở bên khách sạn tỉnh đã đưa ra thỏa thuận rồi
Trong, văn phòng của Nhiếp Chấn Bang ở Tỉnh ủy, Hạ Cương từ ngoài đi vào, vẻ mặt vui sướng.
Nhưng Nhiếp Chấn Bang lại không có vẻ kích động, bởi đã sớm đoán được kết quả nên cũng không để ý nhiều.
Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Kí rồi? Tốt lắm, cậu hãy đi thông báo với Trưởng ban Thư ký, ngày mai lễ kí hợp đồng kết thúc chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc thịnh soạn, tiếp đãi đại biểu tập đoàn Hoa Hạ và công ty LT.
Hạ Cương vừa ra khỏi văn phòng, chiếc điện thoại đặt trên bàn của Nhiếp Chấn Bang reo lên, số điện thoạt rất quen thuộc-Triệu Tinh Long.
Nhấc máy xong, Triệu Tinh Long đầu dây bên kia liền cười nói:
- Anh ba, chúc mừng nha. Với dự án thành phố ô tô này, anh lại có thể bước thêm một bước vững chãi rồi.
Nghe vậy Nhiếp Chấn Bang cười nhạt, rồi cười mắng:
- Thằng nhóc này, không theo chính trị thật là đáng tiếc. Khả năng quan sát chính trị nhạy bén, tin tức lại nhanh nhẹn như thế. Nếu cậu mà lăn lộn trong cái giới này thì tôi chưa chắc đã mạnh hơn cậu đâu.
Tuy lời nói không nhiều nhưng Triệu Tinh Long đã hiểu rõ ý tứ. Lời của Triệu Tinh Long thật ra cũng nói ra suy nghĩ của Nhiếp Chấn Bang. Dự án thành phố xe hơi, lực cản rất lớn, cứ mãi lơ lửng không quyết cuối cùng được thủ trưởng Mộc phải ép xuống, đây là một chuyện tốt cho tỉnh Lũng Tây.
Hơn nữa Nhiếp Chấn Bang cũng rõ đây là một cách thể hiện sự giúp đỡ của Kều tổng và Mộc tổng. Mục đích của việc ép xuống là mong bản thân có thể tìm được một con đường đi.
Hiện tại cùng công ty LT kí hợp đồng chính là một bước đi vững chắc. Bên ngoài nói tỉnh Lũng Tây đây cũng không được mà kia cũng không được. Công nghệ xe hơi lạc hậu, không có trang thiết bị dự trữ, chẳng có ưu thế nào sao? Hiện tại thu hút được công ty LT, có được danh tiếng hãng xe quân dụng việt dã xa hoa Hummer trong hàng ngũ xe việt dã SUV kia, chắc chắn sẽ có một thị trường rộng lớn. Đây sẽ là một cú đánh mạnh vào thị trường xe hơi trong nước.
Việc tiêu thụ trong nước của Hummer cũng không đặc sắc lắm. Nguyên nhân chủ yếu là mẫu mã chỉ có một, thứ hai là chất lượng phục vụ kém. Bởi vậy hiện nay hai cái này được xóa bỏ thì những cái khác cũng không có cách nào mà kháng cự.
Thêm nữa, hãng xe tầm trung Oldsmobile của Mỹ, hàng ngũ hãng xe gia dụng, thì tập đoàn xe hơi Hoa Hạ trở thành một điểm sáng. Hơn nữa những tỉnh khác cũng không tiện lấy việc này ra để nói nữa
- Ha ha, anh ba, anh khen hay là rủa em đấy. Cái món chính trị này em chơi không nổi, em vẫn là thích cuộc sống này, ngủ đến lúc tự tỉnh, đếm tiền đến mức chuột rút tay. Trái ẵm phải ôm, đủ coi là giàu có đó mới là mục đích mà em theo đuổi.
Triệu Tinh Long trêu đùa.
Nhưng lại đột nhiên nghiêm mặt nói:
- Anh ba em nói chuyện chính, bước đi này của anh xuất ra có không ít kẻ xù lông. Kế tiếp anh phải cẩn thận.
Nói chuyện với Triệu Tinh Long một lúc Nhiếp Chấn Bang mới cúp điện thoại. Sự lo lắng của Triệu Tinh Long, Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu rõ. Không ít kẻ tranh giành hạng mục thành phố xe hơi. Hiện nay tự mình chém ra một đao tất nhiên nó sẽ chạm tới những kẻ thần kinh nhạy cảm. Tiếp đó, những áp lực phía trên nhất định càng dữ dội hơn.
Nhưng mấy điều này Nhiếp Chấn Bang đã sớm đoán được. Kẻ không bị người khác đố kị thì chỉ là kẻ tầm thường. Trong đời hắn, người ghen ghét đố kị không ít. Binh tới tướng ngăn nước tới đất cản. Nhiếp Chấn Bang không sợ tranh đua.
Tầm bốn giờ năm mươi phút chiều, chỉ còn mười phút nữa là tan tầm bỗng chiếc điện thoại đỏ trên bàn reo lên.
Nhìn thấy thế Nhiếp Chấn Bang vội vã đến nhấc máy, Lương Viễn ở bên kia nói:
- Chấn Bang, chúc mừng chúc mừng!
Nhưng liền lấy lại giọng nói nghiêm túc:
- Đồng chí Chấn Bang, tôi nhận ủy thác của Thủ trưởng thông báo cho anh, buổi sáng ngày mai Thủ trưởng sẽ đích thân tới Lũng Tây tham dự buổi kí hợp đồng hợp tác của các anh với tập đoàn Hoa Hạ và công ty LT Mỹ. Mong bên anh làm tốt công việc chuẩn bị và tiếp đãi.
Khó trách Lương Viễn cũng phải nói chúc mừng, tin này thực sự đáng chúc mừng. Cảm xúc lúc này của Nhiếp Chấn Bang thật khó để diễn tả bằng lời. Hiện tại câu tục ngữ diễn tả đúng nhất là: Thái cấp lực! *
(Câu tục ngữ được sử dụng rộng rãi ở Trung Quốc, sau bộ phim hoạt hình "Tây Du Kí" thì bắt đầu thịnh hành, nghĩa nôm na là: Quá sung sướng, như được cho thêm nguồn sống mới.)
Kiều tổng đích thân ghé qua Lũng Tây, chứng kiến buổi kí hợp đồng. Thật là một việc cực kì vinh dự và thể hiện sự chắc chắn. Đồng thời cũng thể hiện thái độ khác xưa, phía trên hoàn toàn đã ủng hộ hạng mục thành phố xe hơi này. Như vậy thì sau ngày mai, những kẻ có ý định sẽ dừng tay lại suy xét vì đây chính là hạng mục mà Kiều tổng giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận