Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 643: Tân Chủ tịch tỉnh nhậm chức

Nói xong…Nhiếp Chấn Bang lại dặn dò:
- Cư Bằng, cậu đi sắp xếp một chút, bảo lão Quách chạy xe ra, sau khi tan làm chiều nay chúng ta đi tới Mân Châu.
Lý Cư Bằng vừa đi ra, di động của Nhiếp Chấn Bang đúng lúc vang lên, số gọi đến hiển thị khiến Nhiếp Chấn Bang cũng sửng sốt, là điện thoại của cha Nhiếp Quốc Oai, điện thoại này cũng khiến Nhiếp Chấn Bang trở nên trầm tư.
Không chần chừ liền nhận điện thoại, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Cha, sao đột nhiên lại nhớ tới gọi điện cho con vậy.
Đầu dây bên này, Nhiếp Quốc Oai cũng cười nói:
- Chấn Bang à, bây giờ con cũng biết rồi chứ, Chủ tịch tỉnh Mân Châu đã quyết định rồi, Lý Giang Hà của nhà họ Lý.
Năng lực của cha ruột Nhiếp Quốc Oai mặc dù nói không được tốt lắm, nhưng nhiều năm nay trải qua công tác cấp bộ tỉnh cũng khiến Nhiếp Quốc Oai được tôi luyện, mức độ thành thục trong chính trị cũng coi như là tăng lên từng bước.
Trầm mặc một chút, Nhiếp Quốc Oai lại trầm giọng nói:
- Chấn Bang, xem ra, lần này nhà họ Lý là ngóc đầu trở lại rồi.
Nghe được lời nói của Nhiếp Quốc Oai, Nhiếp Chấn Bang cũng trở nên trầm mặc. Ý của cha Nhiếp Chấn Bang là hiểu rõ. Ân oán giữa mình và nhà họ Lý lúc sớm khi mình ở Tây Bắc thì ân oán này đã tạo nên rồi. Lúc đó nhà họ Lý khiến mình không thể không điều đi khỏi Tây Bắc, coi như là thắng một trận. Còn sau đó, mình lại hạ cháu đích tôn trưởng tử Lý gia Lý Quốc Hoa, dẫn đến ảnh hưởng tới tiền đồ làm quan của Lý Giang Sơn, đây coi như là thù sống chết rồi. Sau đó, ở thành phố Vọng Hải lại quật ngã người của Lý gia, có thể nói, mình với Lý gia đã thành cục diện không chết không ngừng rồi.
Đối với việc nhà họ Lý ngóc đầu trở lại, điểm này trong lòng Nhiếp Chấn Bang sớm đã có chuẩn bị…Những gia tộc chính trị trong thủ đô này không thể dễ dàng bị quật ngã như vậy. Cái gọi là rắn chết trăm năm vẫn còn độc, còn có một câu tục ngữ, lạc đà gầy chết còn lớn hơn cả ngựa, đây không phải chỉ là lời nói thôi đâu.
Năm đó, trong tình hình đó Nhiếp gia cũng có thể sống tiếp trong thủ đô, điều này chính là minh chứng rõ ràng. Càng huống hồ, Lý gia mặc dù thất thế nhưng lão gia tử Lý gia vẫn còn, Lý Giang Sơn cũng vẫn là Bí thư Thành ủy thành phố Hỗ Thành, là ủy viên Bộ Chính trị. Điều này đã định sẵn chuyện Lý gia trở lại chỉ là việc sớm muộn. Chỉ là, không ngờ nhà họ Lý nhanh như vậy đã đáp lên được quan hệ với Tổng Bí thư Thẩm mà thôi.
- Cha, sức khỏe cha vẫn tốt chứ, Tử Ngư bây giờ vẫn ở Yên Bắc sao?
Nhiếp Chấn Bang liền cười nói chuyện trong nhà.
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang khiến Nhiếp Quốc Oai cũng haha cười lớn, thái độ này của con trai cũng gián tiếp cho thấy một vấn đề. Con trai sớm đã có chuẩn bị trong chuyện này, và không quá sợ hãi.
Điều này khiến cho Nhiếp Quốc Oai có cảm giác tự hào tự nhiên sinh ra… Mặc dù mình lăn lộn trong thể chế không được như ý, thậm chí thủ đô không ít thế gia cũng cười nhạo mình. Vị trí cấp bộ tỉnh này cũng là vì công lao của con trai, nhưng Nhiếp Quốc Oai lại không cảm thấy có gì không ổn cả.
Đối với Nhiếp Quốc Oai mà nói, đây chính là chỗ tự hào của mình. Lập tức cũng cười nói:
- Tốt, rất tốt đó. Tử Ngư bây giờ có tiểu Hà thì liền quên cha mẹ rồi. Con gái hướng ngoài mà, cứ để nó ở Yên Bắc thì tốt.
Nói đến cái này, Nhiếp Chấn Bang cũng haha cười, trêu chọc nói:
- Cha, không phải cha đây là ghen tị chứ. Đều nói con gái là áo bông nhỏ thân thiết của cha mà. Đột nhiên trong chốc lát cái áo bông nhỏ này muốn bay đi, trong lòng không phải buồn chứ. Con lại cảm thấy, Hà Nghĩa Đào này vẫn là đáng để bồi dưỡng, sau một số năm là có thể trở thành trợ thủ lớn cho Nhiếp gia chúng ta rồi.
Sau khi hàn huyên trao đổi về tình hình gần đây với nhau một lúc, vẻ mặt của Nhiếp Quốc Oai cũng nghiêm túc nói:
- Chấn Bang à, tiền đồ của con cha không lo lắng, trong nước có thể có được sự tín nhiệm và khen ngợi của lãnh đạo ba đời Nam lão, Tổng Bí thư Viên và Tổng Bí thư Thẩm, con coi như là độc nhất rồi. Nhưng Lý gia bây giờ đối với con là hận thấu xương, không thể không đề phòng…
Nói đến chính sự, nét mặt của Nhiếp Chấn Bang cũng nghiêm chỉnh, gật đầu nói:
- Cha, ý của cha con hiểu rõ. Cha cứ yên tâm đi, con bên này tuyệt đối sẽ chú ý, cha phải chú ý sức khỏe, con không nói nhiều với cha nữa.
Mân Châu tháng hai, thời tiết vẫn là có vẻ hơi lạnh.
Lúc này, trong lễ đường Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến của Mân Châu, nhân vật số một Đảng chính quyền đến từ chín thành phố địa châu của tỉnh Phúc Kiến, lãnh đạo đến từ cơ quan Cục ủy trực thuộc của toàn tỉnh, thành viên ban lãnh đạo của bốn bộ máy lớn tỉnh Phúc Kiến, cùng tụ tập lại, đều ở trong lễ đường Tỉnh ủy.
Chín giờ sáng.
Cửa lớn của đại lễ đường Tỉnh ủy mở ra, ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ban văn minh trung ương, Trưởng ban tổ chức Trung ương đồng chí Vu Thắng Đông đi đầu tiên, bên cạnh Vu Thắng Đông là Chủ nhiệm văn phòng trung ương Cao Sơ đi cùng, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, Chủ tịch tỉnh Kiều Dịch Nhân ở bên phải, phía sau Kiều Dịch Nhân là mấy vị lãnh đạo chủ yếu thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, trong đám người Nhiếp Chấn Bang vừa nhìn liền thấy Lý Giang Hà.
Lý Giang Hà không giống như Lý Giang Sơn, từ tướng mạo cho thấy là có vẻ hơi lỗ mãng, giữa trán lại càng có kiểu phong thái ngạo nghễ thuộc con cháu thế gia.
Cùng lúc đám người Vu Thắng Đông vào trong lễ đường. Trong lễ đường tất cả cán bộ đều đã đứng dậy. Trong hội trường nhớ đến vô tay liệt nhiệt. Vu Thắng Đông mặt mỉm cười, hai tay nâng lên chào hỏi các cán bộ tỉnh Phúc Kiến.
Lần này, đoán là lần cuối cùng Vu Thắng Đông là Trưởng ban Tổ chức để hộ tống cán bộ. Sau hai Hội nghị lần này, Vu Thắng Đông nhất định phải lui khỏi chức vụ Trưởng ban Tổ chức này.
Đoàn người đi lên bục chủ tịch ở giữa, sau khi ngồi xong theo vị trí của từng người, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến Vương Á Quang chủ trì hội nghị.
Trong trường hợp này Vương Á Quang không nói quá nhiều lời vô nghĩa, sau mấy câu liền trực tiếp đi vào vấn đề, nói:
- Sau đây xin mời Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ban văn minh trung ương, Trưởng ban Tổ chức trung ương đồng chí Vu Thắng Đông tuyên bố nghị quyết của trung ương.
Trong tiếng vỗ tay ầm ầm của toàn hội trường, Vu Thắng Đông cũng đứng dậy, hơi chào hỏi, đây cũng là một đặc điểm của Vu Thắng Lợi, cẩn thận nói chuyện, đối đãi ôn hòa, đây là một đặc sắc của Vu Thắng Đông.
Sau đó Vu Thắng Đông giơ hai tay lên khẽ áp áp xuống, sau khi ra hiệu hội trường yên lặng thì ho nhẹ một tiếng nói:
- Lời dài nói ngắn gọn, lời quan trường, lời khách sáo ở đây cũng không nói nữa. Trực tiếp đi vào vấn đề, trực tiếp vào chủ đề đi. Căn cứ theo nghị quyết hội nghị thường ủy Bộ Chính trị trung ương, đồng ý để đồng chí Kiều Dịch Nhân từ chức vụ Chủ tịch tỉnh Ủy ban nhân dân tỉnh Man Nam. Qua sự phê chuẩn của hội nghị thường vụ Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc, quyết định miễn chức Chủ tịch tỉnh Phúc Kiến của đồng chí Kiều Dịch Nhân, bổ nhiệm đồng chí Lý Giang Hà đảm nhiệm ủy viên Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, ủy viên thường vụ, Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Ủy ban nhân dân tỉnh Phúc Kiến, và đề danh là quyền Chủ tịch tỉnh và người được đề cử Chủ tịch tỉnh Phúc Kiến.
Tiếp đó là giới thiệu lý lịch của Lý Giang Hà.
Sau đó, Vu Thắng Đông lại ngẩng đầu nói:
- Các đồng chí, nghị quyết bổ nhiệm miễn nhiệm đối với đồng chí Lý Giang Hà đây là đã thông qua sự nghiên cứu và suy xét cẩn thận của trung ương để quyết định, đây là trách nhiệm đối với tỉnh Phúc Kiến.
Nói đến đây, giọng điệu của Vu Thắng Đông cũng trở nên nghiêm nghị:
- Hi vọng các đồng chí cán bộ lãnh đạo của tỉnh Phúc Kiến nghiêm khắc chấp hành nghị quyết trung ương, ủng hộ quyết định của trung ương.
Nói như vậy cũng là theo thông lệ, bất luận quyết định của trung ương có chính xác hay không thì đó đều là chuyện của trung ương. Nhưng đối với trung ương mà nói, địa phương là nhất định phải, cũng là kiên quyết phải phục tùng. Đây chính là cục bộ phục tùng đại cục, đây chính là địa phương phục tùng trung ương.
Sau khi Vu Thắng Đông nói xong, Kiều Dịch Nhân lúc này cũng đứng dậy, đối với Lý gia thì Kiều Dịch Nhân cũng không chào đón lắm. Nhưng lúc này Kiều Dịch Nhân cũng nhất định phải biểu hiện thái độ của mình, bởi vì ông ta là Bí thư Tỉnh ủy, là nhân vật số một của tỉnh Phúc Kiến.
Trầm ngâm một chút, Kiều Dịch Nhân cũng lên tiếng nói:
- Kính thưa Trưởng ban tổ chức Vu Thắng Đông, các vị lãnh đạo, các đồng chí. Trước tiên, nhiệt liệt hoan nghênh đồng chí Lý Giang Hà nhậm chức. Lý lịch của đồng chí Lý Giang Hà nói cho chúng ta biết, đồng chí Lý Giang Hà là một cán bộ lãnh đạo Đảng chính quyền vô cùng kiệt xuất. Tôi tin rằng tỉnh Phúc Kiến dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch tỉnh Lý…nhất định có thể càng thêm huy hoàng. Tại đây, tôi thay mặt Tỉnh ủy Phúc Kiến bày tỏ thái độ. Tỉnh ủy là kiên quyết ủng hộ quyết định của trung ương, kiên quyết phục tùng tinh thần chỉ thị của trung ương, nhất định làm tốt công tác đoàn kết ổn định bộ máy lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, làm tốt công tác của tỉnh Phúc Kiến.
Tiếp đó, sau khi quyền Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức Lý Giang Hà cũng phát biểu diễn văn nhậm chức, Vương Á Quang tuyên bố hội nghị cán bộ lãnh đạo kết thúc thắng lợi viên mãn.
Lúc này, Kiều Dịch Nhân cũng đứng lên, mỉm cười nói:
- Trưởng ban Vu, cảm ơn trung ương, cảm ơn Trưởng ban Vu đã ủng hộ công tác tỉnh Phúc Kiến chúng tôi. Để bày tỏ sự cảm ơn đối với Trưởng ban Vu, bên này đã chuẩn bị chút rượu nhạt, mời Trưởng ban Vu di giá.
Nghe được lời này, Vu Thắng Đông lúc này cũng haha cười lớn:
- Đồng chí Dịch Nhân, tôi là nghe nói, tỉnh Phúc Kiến hiện nay toàn tỉnh đều thực hiện ba tiêu chuẩn tiếp đãi. Trong việc tiếp đãi công việc là có một quy định nghiêm khắc. Xem ra, yến tiệc hôm nay có lẽ thật sự là chuẩn bị rượu nhạt rồi.
Lời này khiến Kiều Dịch Nhân cũng mỉm cười, nói:
- Trưởng ban Vu, vẫn là con mắt của ngài sắc bén đó. Ba điều lệ đây là thành phố Vọng Hải thực thi sớm nhất. Đồng chí Chấn Bang sau khi thực thi ở thành phố Vọng Hải, kết quả thực thi một năm nay rất tốt. Bây giờ ba chi tiêu công đưa ra thì tăng lên nhanh chóng. Bây giờ, sau khi toàn tỉnh Phúc Kiến bắt đầu thực thi, hiệu quả rất tốt. Nửa năm nay, công phí toàn tỉnh tiết kiệm được hơn tám mươi triệu tệ.
Nghe được câu này, Vu Thắng Đông cả người cũng chấn động. Nửa năm lại tiết kiệm được tám mươi triệu. Tin tức này có thể gọi là vô cùng chấn động lòng người. Cho dù là Vu Thắng Đông lúc này cũng có chút kinh ngạc. Từ tình hình thực thi của tỉnh Phúc Kiến cho thấy, chắc chắn cũng chỉ là vừa mới bắt đầu, và chưa đi sâu vào. Thậm chí, rất nhiều phương diện cũng chưa quy hoạch cụ thể xong. Nếu thật sự hoàn thiện rồi, e là, một tỉnh trong một năm, hai ba trăm triệu là tuyệt đối không có vấn đề. Thúc đẩy xuống, toàn quốc, ba mươi mấy tỉnh, cộng thêm các bộ ủy trực thuộc trung ương, toàn quốc căn cứ theo năm mươi bộ ban ngành để tính toán thì ít nhất một năm có thể tiết kiệm được số tiền trên chục tỷ.
Trầm ngâm một chút, Vu Thắng Đông cũng nghiêm mặt nói:
- Đồng chí Dịch Nhân, chuyện này tôi rất có hứng thú. Thế này, sau khi ăn cơm xong, anh mời đồng chí Chấn Bang đến một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận