Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 934: Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy

Ngày hai mươi tháng mười một
Đây là lần đầu tiên sau khi Nhiếp Chấn Bang nhậm chức mở hội nghị thường ủy tỉnh ủy thông lệ của tỉnh Hồng Giang
Đầu tuần, Nhiếp Chấn Bang sau khi đi thị sát việc xây dựng đường cao tốc trên cao ở thành phố Tống Châu trở lại tỉnh, ngày hôm sau, Nhiếp Chấn Bang một mạch đi tới Cục Cán bộ lão thành Tỉnh ủy và Hội đồng nhân dân tỉnh, Mặt trận Tổ quốc thăm hỏi an ủi các đồng chí và cán bộ lão thành ở Hồng Giang.
Cũng vẫn là: Đi lại đơn giản, cũng vẫn quy định bữa cơm công việc, không có rượu thuốc lá, không có nhiều nhân viên đi theo. Tất cả những điều này làm Nhiếp Chấn Bang ở trong suy nghĩ nhân dân Hồng Giang đã được đánh giá rất cao, dân chúng chuyện khác không hiểu nhưng, năng lực nhìn nhận thì họ vẫn có, sự tốt xấu của một cán bộ có lẽ phải thông qua thời gian rất dài mới có thể nhìn ra được. Nhưng không thể nghi ngờ, việc Nhiếp Chấn Bang làm lúc này đều là những việc người dân hy vọng được thấy, cứ như vậy đương nhiên có được sự trầm trồ khen ngợi.
Thêm nữa việc bí thư Nhiếp đạp xe đi làm cũng được lưu truyền từ trụ sở tỉnh ủy ra. Mỗi sáng sớm đều có thể nhìn thấy bóng dáng bí thư Nhiếp đạp xe tới làm, ngay sau đó từ Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy đồng chí Hứa Hồng Chuyên, cùng với đại thư ký tỉnh ủy Hồng Phong noi theo, bây giờ trong cơ quan tỉnh ủy, đi làm bằng xe đạp cũng đã trở thành một phong trào. Xe đạp trong sân tỉnh ủy vốn dĩ chẳng mấy khi thấy mà trong khoảng thời gian ngắn lại có hơn mười cái xe đạp mới tinh, đây chính là tác dụng gương mẫu.
- Bí thư, anh xem qua một chút, đây là mấy vấn đề phải thảo luận trong hội nghị thường ủy tỉnh ủy lần này.
Trong phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hứa Hồng Chuyên có chút không yên tâm, cẩn thận đặt một bộ tài liệu lên trên bàn.
Hứa Hồng Chuyên không thể không yên tâm, dựa theo lệ thường, dựa theo quy củ, hội nghị thường ủy tỉnh ủy phải thảo luận những gì? Phải cụ thể, hoặc là thảo luận vấn đề cực kỳ quan trọng đó là nhân sự, trước tiên đều cần phải thông qua: Họp công việc bí thư một chút, sau đó mới chính thức xác định được.
Rõ ràng lần này không phù hợp quy định, là có dự tính trước.
Ngẩng đầu nhìn Hứa Hồng Chuyên, Nhiếp Chấn Bang nói:
- Trưởng ban thư ký Hồng Chuyên, tình hình của Hồng Giang lại có chút đặc biệt nhỉ, tại sao vấn đề thảo luận ở hội nghị thường vụ của Hồng Giang lại cần bàn định trước cả mười ngày chứ?
Một câu nói ra lập tức làm sắc mặt Hứa Hồng Chuyên có chút khó coi, bí thư Nhiếp nhậm chức cho tới hôm nay, đúng mười ngày, ý tứ trong lời nói này rõ ràng là rất không hài lòng với một số đồng chí trong tỉnh ủy. Vấn đề của hội nghị thường ủy tỉnh ủy mà mình là nhân vật số một tỉnh ủy, đến chiều phải họp rồi mà buổi sáng mới có được thứ này, như vậy không phải làm bừa sao?
Nhưng, Hứa Hồng Chuyên lúc này cũng không biết nên trả lời như thế nào, chuyện này lúc trước ông ta cũng biết nhưng vấn đề là, lúc trước bí thư Nhiếp vẫn chưa đến nhận chức, lúc đó vài vị lãnh đạo chức phó của tỉnh ủy tuy rằng mỗi người đều có suy nghĩ riêng, nhưng lại sợ gây cho Nhiếp Chấn Bang một ý nghĩ phủ đầu uy thế. Văn Bảo Quý và Liễu Dũng về tổng thể là không sao cả, xem kịch vui, hoặc là cũng có một phần ý tứ như vậy nên mới có chuyện này của hội nghị thường ủy tỉnh ủy lần này
Nhìn điệu bộ Hứa Hồng Chuyên muốn nói lại thôi, không biết trả lời như thế nào Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu được, vấn đề này không đơn thuần là chuyện của Hứa Hồng Chuyên, thân phận địa vị của ông ta, nghe dường như là quyền cao chức trọng, nhưng công việc Trưởng ban thư ký từ trước đến nay đều dựa vào lãnh đạo, lãnh đạo mạnh mẽ, cứng rắn, tín nhiệm thì công việc Trưởng ban thư ký mới có thể thuận buồm xuôi gió.
Hơn nữa, loại chuyện này sợ cũng không phải là ý của một đồng chí: Họp công việc bí thư, những người khác đương nhiên cũng sẽ có một vài vấn đề.
Lập tức, xua tay nói:
- Đồng chí Hồng Chuyên, không cần thiết ngại ngùng như vậy, tôi chỉ hỏi một chút mà thôi, tài liệu cứ để đấy tí nữa tôi xem, anh cứ làm việc trước đi.
Đề tài thảo luận lần này cũng không giống bình thường, tổng cộng có năm đề tài. Thứ nhất là về học tập tinh thần đại hội nghị hai mươi mốt, học tập tinh thần nói chuyện của đồng chí Kiều Dịch Nhân, đây là vấn đề phương diện hình thái ý thức, vấn đề này cho dù ở đâu cũng đều nhất định phải thông qua nên không cần nói. Nhưng bốn vấn đề sau làm Nhiếp Chấn Bang cau mày lại, trong bốn đề tài thảo luận thì có ba cái đều là phương án điều chỉnh nhân sự, còn có một cái tuy không phải là điều chỉnh nhân sự nhưng kỳ quái hơn đó là đề nghị di dời tỉnh ủy Hồng Giang.
Vừa xem xong Nhiếp Chấn Bang để văn kiện lên trên bàn, trêu đùa gì đây, còn thực cho là mình dễ gạt gẫm rồi, định cướp trước một bước để làm xong việc điều chỉnh nhân sự? Ngoài ra về tình hình Hồng Giang như thế nào, quả thật tòa nhà văn phòng tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh bây giờ có chút cũ nát, nhưng cũng không đến mức không thể dùng được, tài chính của Hồng Giang bây giờ rõ ràng rất căng thẳng nên có tư cách gì để thảo luận đến vấn đề di dời.
Hai giờ chiều.
Tỉnh ủy vừa vào giờ làm việc không lâu, các ủy viên thường vụ liên can của tỉnh ủy đều lục tục vào tòa nhà tỉnh ủy, thời gian họp quy định là hai giờ mười phút chiều, đây là quy định của bí thư Nhiếp.
Thay đổi thói quen bình thường, trước kia đều là hai rưỡi, có nửa tiếng cách ra sau khi đi làm để lãnh đạo liên quan có một quá trình điều chỉnh.
Nhưng bây giờ Nhiếp Chấn Bang sửa lại là hai giờ mười phút, coi như có một khoảng cách, bọn người ví dụ như Liễu Dũng, Hạ Ngọc Sanh cùng với ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh Chu Truyền Gia đều đến trước
Lần hội nghị thường ủy tỉnh ủy này ai cũng đều hết sức cẩn thận, loại chuyện quy định thời gian cái gì để đến hội trường đối với các cán bộ lâu đời liên quan của tỉnh ủy mà nói chỉ là đồ chơi cho trẻ con, sẽ không dùng trong trường hợp như thế này.
Hai giờ tám phút Nhiếp Chấn Bang từ văn phòng đi ra, phòng họp nhỏ đối diện ngay cửa vị trí của hắn, đối với bí thư Nhiếp mà nói đây là thuận tiện nhất, Hồng Phong theo sau, tay cầm chén trà, mang theo notebook thực sự là vai trò thư ký.
Trong phòng họp nhỏ của tỉnh ủy, mọi người, cũng đã an vị, Nhiếp Chấn Bang ngồi ở vị trí của mình nhìn bốn phía rồi nói:
- Mọi người đến đủ rồi, họp đi, đây là hội nghị thường ủy tỉnh ủy lần đầu tiên sau khi tôi đến Hồng Giang nhậm chức, hội nghị hôm nay, tuy là tôi chủ trì, nhưng nhân vật chính vẫn là các đồng chí ngồi đó, bây giờ là đề tài thảo luận thứ nhất.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang dừng một chút, quay sang Văn Bảo Quý phía bên phảinói:
- Phó bí thư Văn, anh là trách nhiệm quản lý hình thái ý thức và công tác xây dựng tập thể Đảng, anh nói đi.
Lời của Nhiếp Chấn Bang gọn gàng mà linh hoạt, tiếng nói rất to, lời ít mà ý nhiều, chủ trì toàn bộ hội nghị cũng có vẻ thành thạo.
Văn Bảo Quý nghe câu này lập tức gật đầu, nói:
- Nếu bí thư Nhiếp chỉ đích danh rồi thì tôi liền nói về suy nghĩ của tôi, việc triển khai thắng lợi của hội nghị hai mươi mốt lần này là một bước ngoặt quan trọng của Đảng của nước ta, chúng ta nhất định phải làm tốt công tác học tập, quán triệt thực sự tinh thần đại hội nghị hai mươi mốt....
Sau khi Văn Bảo Quý nói xong, những ủy viên thường vụ khác nhất là Hạ Ngọc Sanh cũng phát biểu một bài về sự thấu hiểu của ông ta, rồi tỉnh ủy giơ tay biểu quyết, kết quả toàn thể tán đồng, xem xét thông qua "Quyết định về tinh thần triển khai học tập toàn tỉnh những văn kiện của đại hội nghị hai mươi mốt”
Sau khi thảo luận xong vấn đề thứ nhất, lập tức không khí trong hội trường có vẻ áp lực hẳn, trong lòng Nhiếp Chấn Bang rất thản nhiên, điều mong chờ của các ủy viên thường vụ liên quan chính là chuyện này.
Làm mọi người đều bất ngờ là tất cả mọi người đều nghĩ Nhiếp Chấn Bang sẽ làm từng bước một nhưng lúc bắt đầu thảo luận đề tài thứ hai
Nhiếp Chấn Bang nói rất điềm tĩnh:
- Tôi vừa xem một chút, ba nội dung tiếp theo đều có liên quan đến việc điều chỉnh nhân sự, tôi thấy không cần thiết phải thảo luận từng việc một, cho vào một chỗ đi. Trưởng ban Quảng Hán, anh chịu trách nhiệm quản lý tổ chức nhân sự, anh là trông coi các chức vụ trong tỉnh Hồng Giang, Ban Tổ chức lựa chọn người nào thích hợp? Anh phát biểu về ý kiến của Ban Tổ chức.
Nhiếp Chấn Bang vừa nói xong thì khóe miệng của Văn Bảo Quý co lại một chút, người cần nói chưa được hỏi, ông ta là một phó bí thư chuyên trách được phân công quản lý công việc tổ chức nhân sự, Tần Quảng Hán từ khi nào lại là quản lý các chức vụ. Nhưng loại chuyện này Văn Bảo Quý cũng không thể cứ đứng lên mà nói.
Ở bên Ban Tổ chức, Tần Quảng Hán cơ sở vững chắc, mạnh hơn mình nhiều lắm. Từ quyền lực thực sự mà nói, từ quyền phát biểu ở bên Ban Tổ chức mà nói, thực sự là mình kém hơn Tần Quảng Hán.
Dừng một chút, Tần Quảng Hán nói:
- Bí thư Nhiếp, các vị lãnh đạo, các đồng chí, điều chỉnh nhân sự ở trong tỉnh lúc này chủ yếu có ba việc, việc thứ nhất là đồng chí Hùng Chính ở thành phố Viên Châu, tuổi của đồng chí đó cũng thích hợp rồi, ý kiến trong tỉnh là để đồng chí Hùng Chính vào làm việc trong Hội đồng nhân dân. Về vấn đề chọn người bí thư thành ủy suy tính bước đầu là đồng chí Lương Nghị Siêu đang đảm nhiệm Phó trưởng ban thư ký Ủy ban tỉnh là người khá thích hợp. Ngoài ra, về vấn đề chọn người chủ nhiệm Ủy ban Cải cách và Phát triển tỉnh bên Ban Tổ chức xem xét hai người: Đồng chí Chu Tiên Tiến đương nhiệm Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách và Phát triển. Về việc chọn Chủ tịch thành phố của thành phố Ôn Xuân thì Ban Tổ chức xem xét đối tượng...
Rất lưu loát, Tần Quảng Hán phát biểu khoảng một tiếng đồng hồ, ba vị trí, tổng cộng có bảy đối tượng được khảo sát, quá trình làm việc và thành tích của mỗi người đều được Tần Quảng Hán giới thiệu tỉ mỉ và cũng đưa ra ý kiến đề cử của Ban Tổ chức, có thể nói là hết sức đúng chỗ.
Nhưng, sắc mặt của Văn Bảo Quý bên cạnh có chút trầm ngâm, hay cho Hạ Ngọc Sanh, khinh người quá đáng rồi, người đề cử cho ba vị trí này đều là họ hàng hoặc tay chân thân tín của Hạ Ngọc Sanh, hóa ra mình là “Giúp Thái Tử đi học”.
Tần Quảng Hán vừa dứt lời, Văn Bảo Quý ho nhẹ một tiếng, giơ tay nói:
- Bí thư Nhiếp, tôi bổ sung vài câu.
Nhiếp Chấn Bang cười nhạt, loại chuyện này đã đoán trước, vấn đề nhân sự chính là một việc quan trọng, đây là chỗ có lợi ích thật sự nên tranh luận là tất nhiên. Hạ Ngọc Sanh hiển nhiên có chút rất thái quá, không ngờ muốn chiếm lấy toàn bộ, cho dù trong việc khảo sát chọn người cũng có ủy viên thường vụ khác cũng coi như là lôi kéo một số người, nhưng đối thủ quan trọng nhất ông ta không suy xét tới đó chính là một cái nguy cơ lớn nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận