Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 933: Dằn mặt

Nhìn Bành Thế Phàm vô cùng lo lắng lên xe, Âu Dương Lập Minh ngược lại rất bình tĩnh bảo với thư ký bên cạnh:
- Chúng ta cũng lên xe.
Sau khi lên xe, Âu Dương Lập Minh mỉm cười, Bành Thế Phàm là ai? Từ lý lịch thì thấy, năm đó lúc Văn Bảo Quý vẫn còn đảm nhiệm phó chủ tịch Địa ủy Địa khu Tống Châu, Bành Thế Phàm lúc ấy là Huyện trưởng huyện Hồng Đô địa khu Tống Châu, chính là một tâm phúc của Văn Bảo Quý.
Bí thư Nhiếp chỉ cần không ngu ngốc quá tự nhiên sẽ nhìn ra, hiện giờ, bí thư Nhiếp mới đến, lãnh đạo của các thành phố trực thuộc tỉnh trong tỉnh Hồng Giang đều đang nhìn vào, đều đang xem chừng, nhưng trong số này cũng có không ít đồng chí do Trương Thiên Việt đề bạt lên đang đợi thay đổi địa vị.
Trên thực tế, như tình huống này ở địa phương rất hay gặp, lãnh đạo nói: Đi lại đơn giản thì ở địa phương cũng không chậm trễ mà nghênh đón.
Nhưng miệng là ở trên người lãnh đạo, lãnh đạo nói thế nào thì như thế, đó là quy củ, loại vấn đề hình thái ý thức này không cần chứng cớ xác thực giống phạm pháp loạn kỷ cương. Nhưng chuyện vừa xong hoàn toàn là ý chủ quan rồi, lãnh đạo nói anh không được thì anh cũng không được làm, nổi giận cho dù là chẳng cần cớ gì cũng có thể phát ra
Xe của Nhiếp Chấn Bang đi trước, theo sau là xe của các lãnh đạo liên quan của thành phố Tống Châu, không có đèn nhấp nháy, cũng không có xe cảnh sát thổi còi mở đường ở phía trước, dọc đường cũng không có cảnh sát chặn để mở đường, cũng chờ đèn đỏ như xe dân thường, tất cả đều đi theo quy tắc giao thông.
Xe lái thẳng vào ở vào tòa nhà làm việc của văn phòng ủy ban nhân dân thành phố, khu đô thị mới thành phố Tống Châu, ấn tượng đầu tiên là cao to rộng rãi, bây giờ tòa nhà văn phòng chính quyền địa phương càng ngày càng khí thế, đây cũng không phải là chuyện lạ lùng gì.
Hơn nữa, tòa nhà văn phòng chính quyền Đảng uỷ thành phố trực thuộc tỉnh phải thông qua sự phê chuẩn xét duyệt của cấp tỉnh, lúc này Nhiếp Chấn Bang đương nhiên sẽ không gặp rắc rồi ở loại chuyện này.
Giờ đây toàn bộ Ủy ban nhân dân thành phố Tống Châu được trang hoàng rất trọng thể, trên tường rào kiểu nhìn xuyên qua cứ cách khoảng ba mét có một cây cột cờ, màu xanh, màu đỏ, màu lam cờ bay đón gió phấp phới.
Ở cổng thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố là một cái ao hình khóa hộ thân, gợn sóng lăn tăn trông rất đẹp.
Ở hai bên có một loạt khí cầu thả xuống tranh hoặc chữ viết, lời nói hoan nghênh tuyên truyền của năm ê kíp lớn thành phố Tống Châu treo ở phía trên. Thẳng vào tòa nhà thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố, phía dưới Quốc huy có biểu ngữ đỏ thẫm: Nhiệt liệt hoan nghênh bí thư Nhiếp Tỉnh ủy đến tỉnh ta thị thị sát chỉ đạo công tác.
Thấy cảnh như vậy Nhiếp Chấn Bang khẽ cau mày hạ giọng nói:
- Thùng rỗng kêu to! Bành Thế Phàm của Tống Châu xem ra là một tay không tồi.
Hứa Hồng Chuyên bên cạnh nghe thấy hơi mỉm cười nhưng không tiếp lời, xem ra ý kiến của bí thư Nhiếp về Bành là Thế Phàm rất lớn.
Vừa xuống xe, đoàn xe đi theo sau liền chạy ra đón chào, Bành Thế Phàm chạy ra đón, mỉm cười nói:
- Bí thư Nhiếp, hay là đi sang bên nhà khách thành ủy trước đã.
Lúc này, đã là mười hai giờ trưa, dựa theo quy định thời gian làm việc và nghỉ ngơi thì cũng tan giờ, hơn nữa bản thân cũng tới giờ ăn rồi.
Bên cạnh, Hứa Hồng Chuyên cũng đi tới báo cáo:
- Bí thư, bây giờ là mười hai rưỡi rồi.
Nhiếp Chấn Bang nghe xong gật đầu, nói:
- Ăn cơm trước đi, việc báo cáo của thành phố Tống Châu hôm nay không nghe. Lần này, tôi đến chỉ chuyên về việc kiểm tra tình hình xây dựng đường cao tốc trên cao đoạn Hồng Giang.
Một câu, Nhiếp Chấn Bang cũng là nói cho người của thành phố Tống Châu là mình không có ý định nghe báo cáo công việc của thành phố Tống Châu, tiếp theo Nhiếp Chấn Bang nhìn Bành Thế Phàm nói:
- Bí thư Bành, bữa trưa dùng đồ tự chọn theo tiêu chuẩn điều lệ Tam Công.
Bành Thế Phàm sắc mặt có chút khó coi, lần này sau khi nhận được thông báo của văn phòng tỉnh ủy, thành ủy thành phố Tống Châu vô cùng coi trọng, từ trên xuống dưới hủy ngày nghỉ thứ Bảy để mở hội nghị thường ủy khẩn cấp.
Các hệ thống trong thành phố, các ban ngành bảo vệ môi trường, vệ sinh, giáo dục, quản lý đô thị vân vân đều hành động, toàn thể thành phố Tống Châu tiến hành công tác tổng vệ sinh, hoàn toàn làm vệ sinh sạch các chỗ bẩn toàn thành phố, đồng thời hệ thống công an cũng chuẩn bị sẵn sàng, vào tối thứ bảy tiến hành một hành động lớn về trị an toàn tỉnh.
Trong việc bí thư Nhiếp khảo sát lần này, các mặt đường lối và tiếp đãi vân vân đều đã chuẩn bị chu đáo, nhưng lúc này thật không ngờ lại là bí thư Nhiếp đề xuất ăn tự chọn.
Ý tứ ở đây Bành Thế Phàn rất rõ ràng, nếu nói mình và bí thư Nhiếp có hiềm khích gì thì không có khả năng, người ta là nhân vật số một tỉnh ủy còn mình chỉ là một bí thư thành ủy một thành phố trực thuộc phía dưới, địa vị thân phận hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc, đừng nói đắc tội chỉ cần có suy nghĩ này đã rất nguy hiểm. Hơn nữa, bí thư Nhiếp lần đầu đến, mình cũng chưa làm chuyện gì có vấn đề.
Kiểu này Bành Thế Phàm cũng biết mình chẳng qua là bị bí thư Nhiếp coi thành “Con Gà” để “Giết Gà dọa Khỉ” rồi, chuyện mình là người của bí thư Văn bí thư Nhiếp chắc chắn biết rõ, nếu bí thư Nhiếp không biết thì trong tỉnh Hồng Giang chắc chắn sẽ có người biết rồi nói cho bí thư Nhiếp, như vậy mình trở thành đối tượng để “Giết Gà dọa Khỉ” cũng không oan uổng.
Dừng một chút, Bành Thế Phàm gật đầu nói:
- Tất cả đều làm theo chỉ thị của bí thư Nhiếp.
Nhân viên công tác nhanh chóng dùng điện thoại liên lạc với nhà khách thành ủy, những đầu bếp của nhà khách đã chuẩn bị sẵn sàng rất nhanh liền bày ra bàn tiệc tự chọn ngay tại nhà khách thành ủy.
Lúc đoàn người Nhiếp Chấn Bang đến nơi thì đúng lúc sắp xếp coi như xong
Lúc Nhiếp Chấn Bang xếp hàng ăn cơm, phóng viên và phóng viên chịu trách nhiệm ngoại cảnh đài truyền hình tỉnh Hồng Giang cùng với phóng viên đài truyền hình thành phố Tống Châu cũng bắt đầu công việc, máy quay từ mấy góc độ khác nhau theo sát sự di chuyển của Nhiếp Chấn Bang.
Ở cửa nhà ăn, phóng viên chủ trì trông rất thành thục và nghiêm túc nói trước màn ảnh:
- Hôm nay, tỉnh ủy ủy viên thường vụ, bí thư tỉnh ủy đồng chí Nhiếp Chấn Bang đến khảo sát tình hình xây dựng đường cao tốc trên cao đoạn thành phố Tống Châu. Lúc ăn trưa bí thư Nhiếp chủ động đề xuất không tổ chức tiệc tùng, không uống rượu, ăn cơm thường, gồm bốn loại thức ăn và một canh, chỉ dùng mười phút ăn cơm trưa.
Không đợi đến chiều, khoảng một giờ, một đoàn ô- tô đi tới khu phía nam thành phố Tống Châu, đường cao tốc trên cao từ phía nam thành phố Tống Châu đi qua thanh phố là tới.
Đường cao tốc trên cao bắt đầu quy hoạch thiết kế từ bốn năm trước, đến sau này đoạn Vọng Hải chính thức khởi công đặt móng, toàn bộ qua trình Nhiếp Chấn Bang đều tham dự.
Bây giờ, lại một lần nữa nhìn thấy đường cao tốc trên cao có điều không phải là đoạn Vọng Hải, mà là đoạn Hồng Giang, trong lòng Nhiếp Chấn Bang vẫncó một chút xúc động.
Chủ tịch thành phố Tống Châu Âu Dương Lập Minh ở bên cạnh giới thiệu:
- Bí thư Nhiếp, toàn bộ đường cao tốc sau khi khởi động đoạn Hồng Giang, tất cả lộ trình đều thuộc phong cảnh thành phố Tống Châu chúng ta vì thế thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố vô cùng coi trọng, để làm tốt công việc xây dựng đường cao tốc trên cao đoạn Hồng Giang, thành phố đã thành lập nhóm chỉ huy phối hợp phụ trách giúp đỡ tập đoàn cao tốc tỉnh và triển khai phối hợp địa phương giải quyết một số vấn đề thực tế.
Hiện nay đoạn Tống Châu đến huyện Hồng Đô, Tống Châu nối tiếp với tỉnh Sở Nam cũng đã hoàn toàn làm xong, việc lắp đặt bảng hướng dẫn đường, theo dõi phương tiện, và trồng cây xanh ở dải phân cách đều đang trong quá trình khẩn trương thi công, dự tính vào dịp Tết Nguyên đán có thể chính thức thông xe đưa vào hoạt động, còn đoạn Hồng Giang giao với phía Nam tỉnh Phúc Kiến đã quy hoạch xong, sắp khởi công.
Nghe Âu Dương Lập Minh giới thiệu, Nhiếp Chấn Bang rất hài lòng gật đầu, lập tức nói:
- Đường cao tốc trên cao này là một đường giao thông huyết mạch nối liền khu phát triển vùng duyên hải phía Đông trung bộ Tây nam, có tác dụng vô cùng lớn cho Hồng Giang chúng ta, đoạn đường phía Đông giáp Vọng Hải, phía Tây nối Sở Nam, điều này thể hiện sự giao thông vùng phía nam của Hồng Giang có sự cải thiện rõ ràng, có ý nghĩa rất quan trọng với việc xây dựng và phát triển kinh tế tỉnh ta.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang dừng lại một chút cười hài lòng, tán thưởng nói:
- Đồng chí Lập Minh, làm lãnh đạo của một vùng chính là cần phải có sự nhiệt tình nhìn xa trông rộng như vậy, tục ngữ nói rất hay: Muốn giầu phải làm đường trước. Tống Châu là thành phố lớn thứ hai của Hồng Giang, nhưng vị trí lại đứng đầu ở phía nam, giáp ranh với phía Đông Quảng Châu, Sở Nam, Nam Phúc Kiến đây chính là một ưu thế, nhưng đã nhiều năm đường núi hiểm trở như vậy ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển kinh tế của Tống Châu, đường cao tốc trên cao và mấy đường cao tốc lần lượt khởi công đều đi qua Tống Châu, đây là một cơ hội lớn phải nắm bắt, chuyển bị động thành chủ động, công việc và quan niệm của các anh rất tốt, giao thông thuận tiện thì Tống Châu mới có thể phát triển lớn hơn tốt hơn nữa.
Lời nói này đúng là “Dằn mặt”: thật rồi, không phải “Dằn mặt” Âu Dương Lập Minh, mà là “Dằn mặt” bí thư thành ủy thành phố Tống Châu Bành Thế Phàm.
Đây là kỹ xảo “Dằn mặt”, đôi khi không nhất định chĩa thẳng vào người này, như lần này hàng loạt hành động của Nhiếp Chấn Bang lúc đón chào và lúc ăn cơm cũng đã hạ thấp mặt mũi Bành Thế Phàm, đây là một cách “Dằn mặt”, còn bây giờ lại bất chấp mọi thứ biểu dương thành tích của chủ tịch thành phố thành phố Tống Châu, đây thực ra cũng là một hình thức “Dằn mặt”.
Thử nghĩ một chút, cán bộ lãnh đạo của thành phố Tống Châu, bộ máy ủy viên thường vụ nhìn thấy thái độ của bí thư Nhiếp đối với bí thư và chủ tịch thành phố hoàn toàn khác nhau thì sẽ suy nghĩ như thế nào, đây cũng là một loại “Dằn mặt”, hơn nữa cách này còn lợi hại hơn so với cách trực tiếp.
Tiếp đó Nhiếp Chấn Bang lại thăm hỏi và an ủi một số công nhân xây dựng đường cao tốc, trên thực tế đoạn Hồng Giang đã bắt đầu kết thúc, phần lớn chỉ còn một số công việc phụ trợ, phần lớn công nhận xây dựng cũng đã rút chỉ còn lại một phần nhỏ ở lại.
Nhưng nếu đã là thị sát thì thành phố Tống Châu đương nhiên phải làm tốt về mặt công tác chuẩn bị, sau khi thị sát Nhiếp Chấn Bang cũng không ở lại Tống Châu mà quay về tỉnh.
Nhìn theo xe của Nhiếp Chấn Bang đi vào trạm thu phí, lúc này sắc mặt Bành Thế Phàm lập tức trầm tư, hạ giọng nói:
- Về thành ủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận