Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 717: Cuộc họp tại nhà máy.

Buổi trưa Nhiếp Chấn Bang ăn cơm tại căng tin của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, buổi chiều thư ký Phương Viên đem đến các báo cáo công việc và những tài liệu liên quan đến công việc của Tỉnh ủy Ba Thục trong năm năm trở lại đây.
Thư ký trưởng Phương ôm một tập tài liệu thật dầy
Phòng tổng hợp bên cạnh có năm sáu người cũng đều ôm một chồng tài liệu.
Trong hai ngày này, biểu hiện của Nhiếp Chấn Bang cũng rất nguyên tắc, hàng ngày đi làm về cơ bản đều ở trong phòng xem tài liệu, vì Dương An Na vẫn chưa đến, Nhiếp Chấn Bang hàng ngày đều tăng ca tới một giờ sáng.
Vốn dĩ cần ba bốn ngày mới xem xong đống tài liệu, Nhiếp Chấn Bang chỉ cần trong ngày rưỡi đã xem hết, hai ngày này, trừ ngày đầu tiên có Thang Bỉnh Quyền và Phan Kiến Chương đến báo cáo công việc ra, ở trong tỉnh bất kể là lãnh đạo ban ngành nào, đều không có ai đến báo cáo công việc, đối với loại chuyện này, Nhiếp Chấn Bang cũng không vội, hiện giờ e rằng các cán bộ của tỉnh Ba Thục đều đang do dự và quan sát, đều đang đợi chính sách mới nhất của Nhiếp Chấn Bang.
Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang cũng tìm được mục tiêu chuẩn cho mình, chính sách đầu tiên chính là ở sự việc quanh nhà máy Hồng Tinh.
Ngày thứ ba Nhiếp Chấn Bang đi làm, vừa mới sáng sớm, tài xế của các lãnh đạo đều cảm thấy rất kỳ lạ.
Tài xế Tiểu Vũ của Chủ tịch tỉnh vừa sáng sớm đã lái xe ra ngoài, chiếc xe Audi A6 đời cũ mang giấy phép WJ1 dừng ở dưới trụ sở làm việc của Ủy ban nhân dân tỉnh.
Việc mang giấy phép lái xe cũng có quy luật tự thân của nó, nếu bên trong có chữ A thì thuộc Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Phủ sử dụng, vì tỉnh Ba Thục đã hủy việc sử dụng giấy phép lái xe có chữ O nên lãnh đạo của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh chọn giấy phép lái xe của cảnh sát có vũ trang, nếu có KO1 mở đầu thì là Tỉnh ủy sử dụng, 201 mở đầu thì là Ủy ban nhân dân tỉnh sử dụng, 301 mở đầu là Hội đồng nhân dân, 401 mở đầu là mặt trận tổ quốc, nên biển đăng ký xe của Nhiếp Chấn Bang là 201, nhưng xe của Chấn Bang vẫn được coi là xe số hai của Tỉnh ủy.
Khoảng bảy rưỡi Nhiếp Chấn Bang từ trong trụ sở làm việc đi ra, thư ký Lý Cư Bằng đi trước một bước mở cửa xe.
Bên cạnh Nhiếp Chấn Bang là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, đằng sau là Phó Chủ tịch Phan Kiến Chương phụ trách quản lý công nghiệp, đuôi biển đăng ký xe của Phan Kiến Chương là 203.
Trong hai ngày này, thành phố Thiên Phủ bên này không được nhàn rỗi, sau khi Nhiếp Chấn Bang triệu tập gặp mặt thì Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố liền triệu tập hội nghị thường ủy khẩn cấp.
Trong cuộc họp, đầu tiên Thang Bỉnh Quyền thông báo tinh thần chỉ thị của Chủ tịch Nhiếp, Nhiếp Chấn Bang mặc dù là Chủ tịch mới đến, nhưng trong sự việc của nhà máy Hồng Tinh, thành phố Thiên Phủ hay Thang Bỉnh Quyền cũng vậy, không ai dám đối nghịch, công nhân viên chức của nhà máy Hồng Tinh cũng tỏ ra rất bất bình đối với việc bán lại nhà máy.
Bây giờ lại có sự công nhận của Nhiếp Chấn Bang, nếu thành phố Thiên Phủ tiếp tục kiên quyết bán nhà máy sẽ gây ra sự hỗn loạn lớn, thành phố Thiên Phủ không có ai là gánh vác nổi trách nhiệm này, nên Thang Bỉnh Quyền và Lã Thành Đống hai ngày này lập tức lập ra một tổ lãnh đạo nhỏ để thay đổi chế độ của nhà máy. Thang Bỉnh Quyền đích thân đảm nhiệm chức tổ trưởng, Lã Thành Đống chức tổ phó, kết hợp lại thành các đơn vị như Ủy ban quản lý giám sát tài sản nhà nước, Ủy ban cải cách và phát triển, cục công nghiệp đến thăm hỏi và điều tra tình hình hiện tại của nhà máy Hồng Tinh.
Hôm nay là ngày Nhiếp Chấn Bang mở cuộc họp tại nhà máy.
Đối với việc Chủ tịch mở cuộc họp tại nhà máy, bây giờ thông qua những người ở thành phố Thiên Phủ bên này đã sớm truyền đi khắp nhà máy.
Sáu giờ sáng, ở trước cổng nhà máy đã có mấy trăm công nhân và người nhà công nhân đứng tập trung, lúc này lãnh đạo của nhà máy đã đến từ sớm.
Giám đốc nhà máy ở trong phòng họp giờ này đang nhìn một lượt các thành viên lãnh đạo nhà máy, thấp giọng nói:
- Các đồng chí, Chủ tịch Nhiếp muốn đến nhà máy chúng ta mở cuộc họp, là một cơ hội lớn với nhà máy chúng ta, là cơ hội tốt nhất để giải quyết khó khăn trước mắt. Trong công tác bảo vệ an toàn, đồng chí ở phòng bảo vệ đã phối hợp với Cục Công an thành phố làm tốt công tác phòng bị, đảm bảo an toàn cho đoàn người của Chủ tịch Nhiếp.
Vừa dứt lời, thì một người chừng bốn mươi tuổi ở bên trái anh ta, có thân hình mập mạp cười nói:
- Anh Lưu à, cũng không cần nói cơ hội gì đâu, sự việc của nhà máy Hồng Tinh, trước đây Tỉnh ủy cũng đã mở cuộc họp rồi, kết quả là không giải quyết được gì cả, tôi thấy lần này, dự tính cũng không có kết quả là mấy, tôi thấy con đường duy nhất của nhà máy đó là sản xuất hàng hóa cho công ty EGL Mitsui, công ty EGL Mitsui là công ty hóa chất nổi tiếng trên thế giới, nhà máy hóa chất Hồng Tinh gia nhập công ty này mới có cơ hội.
Câu nói này được nói ra một cách giận dữ không tưởng được. Tại cơ sở địa phương, những loại người này không hiếm gặp, cấp tỉnh đối với bọn họ mà nói quá xa vời, trong con mắt của bọn họ, không có cái gì gọi là thế lực uy hiếp, cái này gọi là tìm người lãnh đạo cao nhất không bằng tìm người trực tiếp lãnh đạo.
Giám đốc nhà máy họ Lưu lập tức giận dữ mắng mỏ:
- Trần Cường, anh nói vậy ý gì, những lời như vậy anh tốt nhất là nói ít đi.
Đối với Giám đốc nhà máy Lưu, Trần Cường không hề sợ hãi, Giám đốc nhà máy là người chính trực, nhưng không biết cách giải quyết công việc.
Loại người này lãm Giám đốc nhà máy, đối với nhân viên là tốt nhưng loại người này không có năng lực, để cho anh ta lãnh đạo một nhà máy thì anh ta chưa có bản lĩnh này.
Lúc này Trần Cường cười lạnh đáp:
- Anh Lưu, anh đừng có nói chuyện giật gân nữa, Chủ tịch Nhiếp thì làm sao, Chủ tịch Nhiếp không để ý đến lời của dân sao, nhà máy Hồng Tinh lên lên xuống xuống bao nhiêu công nhân như vậy, mở miệng đòi ăn, không cho bán nhà máy, anh để cho Chủ tịch Nhiếp đến nuôi à, anh Lưu Chấn Tường có năng lực, anh có thể làm cho nhà máy có khả năng sinh lời mà.
Câu nói này là điểm yếu của Lưu Chấn Tường, trong một lúc, phòng họp yên lặng, bên cạnh đó Phó giám đốc nhà máy nói:
- Được rồi, được rồi anh Trần, anh bớt nói một câu, anh Lưu cũng chỉ suy nghĩ cho công nhân viên của nhà máy thôi mà.
Đúng tám giờ sáng
Lúc này ở cửa nhà máy Hồng Tinh trang hoàng cờ tung bay, ở cổng treo biểu ngữ: “Nhiệt liệt hoan nghênh đoàn Chủ tịch Nhiếp đến nhà máy chúng tôi thị sát chỉ đạo công việc”, ở hai bên đường quốc lộ, nhân viên của nhà máy cũng đứng đầy đường, hai bên đường cái, công an thành phố đã kéo cảnh báo giới tuyến đảm bảo đường được thông suốt.
Tiến vào sau xe của Cục Công an là xe của Nhiếp Chấn Bang, dừng lại ở văn phòng phía dưới tòa nhà.
Cửa xe mở, đoàn người của Nhiếp Chấn Bang bước ra, lúc này Thang Bỉnh Quyền và Lã Thành Đống chạy ra đón:
- Hoan nghênh Chủ tịch tỉnh, Chủ tịch Phan, Trưởng ban thư ký.
Lã Thành Đống cũng cười nói:
- Chủ tịch, phòng họp đã chuẩn bị đầy đủ rồi, anh xem.
Chấn Bang lúc này khoát tay nói:
- Đồng chí Thành Đống, chưa vội đi đến phòng họp, vì đây là cuộc họp ở ngay tại nhà máy, tôi thấy hãy đi lấy ý kiến của người đại diện công nhân đã, ngoài ra liên quan đến lợi ích của toàn thể công nhân nhà máy Hồng Tinh, ý kiến của tôi là chọn ra năm người công nhân đại diện tham dự cuộc họp này.
Những lời của Nhiếp Chấn bang âm thanh không to nhưng rõ ràng khiến đám công nhân ngồi xung quanh đều nghe rõ.
Phong cách làm việc của Nhiếp Chấn Bang khiến cho bọn họ đều trở nên sôi nổi, hai cuộc họp tại nhà máy lần trước, thanh thế tuy lớn, nhưng các vị lãnh đạo trong tỉnh vừa mới đến liền đi vào văn phòng, ở ngoài cửa có không ít cảnh vệ, nếu báo cáo thì cũng là lãnh đạo của nhà máy báo cáo, làm gì có chuyện đến lượt bọn họ, lần này có sự đề nghị của Nhiếp Chấn Bang khiến cho mọi người đều thực sự cảm thấy như được đích thân tham dự cuộc họp vậy.
Trong đám người có người tự phát hét lên:
- Được, Chủ tịch Nhiếp, tôi ủng hộ ngài.
- Đúng vậy, Chủ tịch Nhiếp nói rất hay, nếu là sự việc của nhà máy thì phải để cho công nhân đại diện tham dự.
Nhiếp Chấn Bang lúc này cười nói:
- Các đồng chí công nhân, mọi người hãy yên tĩnh, tôi vừa nói rồi, sự việc của nhà máy Hồng Tinh, không chỉ là sự việc của tỉnh Thiên Phủ, không chỉ là sự việc của lãnh đạo nhà máy, đây là sự việc của toàn thể công nhân nhà máy, tương lai của nhà máy rốt cuộc thế nào, đều có liên quan mật thiết đến mỗi chúng ta. Bây giờ mọi người hãy bắt đầu, lựa chọn đại biểu mà các vị tin tưởng, nhưng về mặt thời gian cần nhanh lên một chút, tôi không có nhiều thời gian.
Thái độ hòa khí của Nhiếp Chấn Bang tác phong không kiêu kỳ dễ nhận được thiện cảm của công nhân. Trong đám người cười to ồn ào nhưng thời gian chọn người đại diện không chậm, không quá mười phút, năm người đại diện đã bước ra.
Trong năm người đại diện, có hai người quen, là hai người lần trước gặp ở Ủy ban nhân dân tỉnh, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Đồng chí này tôi nhớ ra anh, anh là Lưu Luyện Cương, không sai, có thể đạt được sự công nhận và tín nhiệm của mọi người điều này cho thấy anh đáng để cho mọi người phó thác đấy.
Với việc Nhiếp Chấn Bang nhắc đúng tên của mình khiến trên mặt Lưu Luyện Cương nở một nụ cười, tỏ ra vô cùng kích động.
Trong phòng họp của nhà máy Hồng Tinh, Nhiếp Chấn Bang chăm chú nghe báo cáo công việc, về tổng tài sản và tổng số nợ trước đây thành phố Thiên Phủ đã báo cáo qua nhưng bây giờ số liệu chuẩn hơn, diễn biến sự việc đều đã hòm hòm, lúc này Nhiếp Chấn Bang lắng tai nghe về tình hình thiết bị máy móc và phương diện sản xuất.
Đợi sau khi báo cáo xong, Nhiếp Chấn Bang đột nhiên nói:
- Tình hình thiết bị của nhà máy, tôi nghe không quen và không hiểu rõ dù sao tôi không phải là người chuyên về kỹ thuật, tôi muốn tư vấn một chút, công ty EGL Mitsui sau khi mua nhà máy sẽ chuẩn bị sản xuất cái gì.
Vừa dứt lời thì không khí cuộc họp trở nên yên lặng, sau đó một người khoảng bốn mươi tuổi đeo kính mở miệng nói:
- Chủ tịch, tôi nghe nói đối tác sau khi tiến hành cải tạo máy móc thiết bị, thì họ sản xuất bisphenol A.
Bạn cần đăng nhập để bình luận