Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 915: Đến Hồng Giang nhậm chức

Bảy ngày nhanh chóng trôi qua, sau khi thông báo được đưa ra, tỉnh Hồng Giang đột nhiên liền trở lên tĩnh lặng, thế cục lộn xộn cũng đột nhiên dừng lại.
Đối với điều này, Nhiếp Chấn Bang cũng không cảm thấy kỳ quái. Vấn đề của tỉnh Hồng Giang, kỳ thật, chủ yếu chính là tập trung ở vị trí. Xét đến cùng, vẫn là vị trí, hiện tại, tranh giành không được, tạm thời bình ổn là chắc chắn, nhưng, Nhiếp Chấn Bang cũng không thể phớt lờ. Trước mắt yên tĩnh, rất có thể đổi lại là sự bùng nổ càng nghiêm trọng sau này. Điều này là hoàn toàn có thể.
Bởi vì, khi mình nhậm chức, ngược lại có thể trở thành tiêu điểm thù hận của đôi bên, ai kêu anh đoạt vị trí mà người khác mơ ước chứ.
Mùng 10 tháng 11.
Đây là một ngày hội trong truyền thuyết, đối với những thứ này, Nhiếp Chấn Bang cũng không hiểu lắm, nhưng thật ra là nghe được từ miệng của Đổng Trị Bình, Nhiếp Chấn Bang có chút hoảng sợ. Dạo này trẻ con thật không biết học đâu mấy thứ này? Bảy tám tuổi, không ngờ lại biết cả lễ độc thân.
Buổi sáng tám giờ, ở Ban Tổ chức, tân Trưởng ban Ban Tổ chức Vương Túc Châu, quần áo chỉnh tề. Dáng người cân xứng hơn nữa còn có khí độ không tầm thường, có vẻ hết sức có tinh thần. Nhiếp Chấn Bang đứng ở bên người Vương Túc Châu duy trì khoảng cách nửa bước.
Ở Ban Tổ chức, Vương Túc Châu mới nhậm chức, nhất định phải xây dựng uy tín, mà uy tín từ đâu mà đến, chính là từ chi tiết nhỏ này thể hiện ra.
Hai người ngồi chung một xe, không có xe cảnh sát mở đường, không có xe ổn định giao thông tạm thời, nhưng như những chiếc xe dân dụng bình thường, hòa vào dòng xe cộ cuồn cuộn ở thủ đô, nhanh chóng đi về phía sân bay thủ đô.
Cũng may cũng không quá hỗn loạn, sau khi vào đường cao tốc của sân bay, tình hình giao thông đã khá hơn nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn, khoảng chín giờ, đoàn người Vương Túc Châu đã lên máy bay, đích thân hộ tống Nhiếp Chấn Bang đến Hồng Giang nhậm chức.
...
Tỉnh Hồng Giang, trong sân bay quốc tế Hồng Thiên thành phố Hồng Thành.
Giờ phút này, bộ máy lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Hồng Giang, chỉ cần ở nhà, đều tới đón. Lúc này, không ai dám chậm trễ. Cựu Bí thư đồng chí Trương Thiên Càng, đã chuyển viện tới bệnh viện quân tổng thủ đô an dưỡng trị liệu phục hồi. Chính thức từ chức tại tỉnh Hồng Giang. Hôm nay, Trưởng ban Ban Tổ chức Vương Túc Châu, đích thân hộ tống nhân vật số một đến nhậm chức. Nếu người nào không tới chính là tự mình hại mình.
Trong sân bay, hơn 10 xe chuyên dụng, dừng ở bên cạnh, xếp thành một hàng, thuần một màu việt dã kiêu ngạo, có vẻ có chút hoành tráng. Hai đầu đoàn xe, đều có một xe cảnh sát, đèn báo hiệu lập lòe. Chính giữa, là một chiếc xe thương vụ chuyên dụng.
Trang bị như vậy, cơ bản xem như quy củ. Toàn bộ trình diện thể hiện đầy đủ sự tôn trọng, đội ngũ đoàn xe khổng lồ cũng rất phô trương, xem như là một sự thể hiện thiện ý với Vương Túc Châu và Bí thư mới.
Ở bên cạnh đoàn xe là một đám người được an bài dựa theo vị trí của mình đứng đó. Ở trong thể chế, khi lãnh đạo xuống, mỗi cán bộ lãnh đạo, cũng không nhất định phải hiểu mọi chuyện, có người hiểu kinh tế, có người lại rất am hiểu về công nghiệp. Nhưng duy chỉ có điều này, tất cả mọi người đều rõ ràng. Căn bản không cần phải sắp xếp cũng có thể tìm đúng vị trí của mình.
Một khi, có người tìm không chính xác vị trí, tất nhiên, ngày người này bị lui xuống sẽ không xa.
Mọi vị trí đều đã sẵn sàng. Đón tiếp lãnh đạo trung ương và nhân vật số một tương lai của Tỉnh ủy. Không ai dám chậm trễ.
Phía trước lãnh đạo là hai hàng học sinh tiểu học, mặc đồng phục, khuôn mặt hồng hồng, tay nắm hoa tươi, thái độ đầy mong chờ.
Phía trước nhất, Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh đồng chí Liễu Dũng, một mình đứng cô đơn phía trước, Liễu Dũng sinh năm 43, năm nay, vừa đúng 65 tuổi.
Cái tuổi này, cũng không lớn, nhưng, theo điều lệ cán bộ lãnh đạo nhậm chức, cấp tỉnh bộ, chính là tuổi về hưu. Liễu Dũng năng lực không đủ, không thể đi lên. Hơn nữa, vận khí cũng không tốt, nếu như nói, giống như đồng chí Trương Thiên Việt, trẻ ra hai ba tuổi, với tính tình của Phương lão, Liễu Dũng tất nhiên còn có thể làm được nhiều hơn. Chỉ tiếc, tạo hóa trêu ngươi.
Liễu Dũng cao chừng 1m7, đối với người phương nam, đây cũng không tính thấp. Thân hình có chút béo, tóc hoa râm, cẩn thận tỉ mỉ, chải toàn bộ về phía sau, cái trán lớn. Cả người làm cho người ta có một cảm giác nặng nề, nghiêm túc, nói năng thận trọng.
Giờ phút này, cảm xúc trong lòng Liễu Dũng rất là phức tạp, cả tỉnh Hồng Giang, rối như tơ vò, hơn nữa, còn việc đồng chí Trương Thiên Việt sinh bệnh, chuyện đó ông ta thoát không khỏi liên quan. Cho nên, lúc này, khi Trung ương chọn người làm Bí thư mới, không tìm ông ta nói chuyện, cũng là rất bình thường.
Nhìn lên trời, Liễu Dũng sắc mặt bình tĩnh, Nhiếp Chấn Bang, 40 tuổi lãnh đạo cấp Bộ trưởng, chức vị Bí thư Đảng ủy, đây mới là người có tiền đồ không thể lường được.
Lúc này, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, Hứa Hồng Chuyên từ bên cạnh đi tới, ở Liễu Dũng bên tai thấp giọng nói:
- Chủ tịch tỉnh, vừa nãy đã liên hệ với đồng chí của Văn phòng Trung ương rồi, máy bay của Trưởng ban Túc Châu, 9 giờ 20 phút xuất phát ở thủ đô. Ngài xem, còn khoảng hai giờ nữa, mọi người...
Không đợi Hứa Hồng Chuyên nói xong. Liễu Dũng liền trực tiếp nói:
- Tất cả mọi người về xe nghỉ ngơi một chút. Đồng chí Hồng Chuyên, anh sắp xếp cho các cháu nhỏ nghỉ ngơi một chút. Mặt khác, chuẩn bị cho bọn họ chút đồ ăn và nước uống.
10 giờ 50 phút sáng.
Máy bay cũng sắp chuẩn bị hạ cánh rồi. Dựa theo thời gian hàng không dân dụng, từ thủ đô đến đây, ước chừng là cần 2 giờ 10 phút.
Nhưng lần này Nhiếp Chấn Bang và Vương Túc Châu đi máy bay chuyên dụng cỡ nhỏ, thuộc loại máy bay công vụ, bớt được thời gian đăng ký rườm rà, hơn nữa, khi máy bay rớt hạ cạnh cũng xuống thẳng, tốc độ tất nhiên nhanh hơn không ít.
Đúng 11 giờ, máy bay chậm rãi dừng hẳn ở bên cạnh đoàn xe, loại máy bay này, không cần cầu thang bên cạnh, cửa khoang máy bay mở ra, tạo thành một cầu thang bên cạnh. Người đầu tiên bước xuống tất nhiên là Vương Túc Châu, sau đó, Nhiếp Chấn Bang cũng buốc xuống, cuối cùng là thư ký, cảnh vệ và nhân viên công tác khác đi theo Vương Túc Châu.
Vừa xuống máy bay, học sinh tiểu học trong đội ngũ, xếp ở hai bên phía trước liền chạy ra đón chào, một đội thiếu niên tiền phong lần lượt chào đội ngũ, sau đó cung kính tặng hoa cho Vương Túc Châu và Nhiếp Chấn Bang.
Lúc này, Liễu Dũng vẫn luôn nghiêm mặt liền tươi cười, vươn hai tay, rất nhiệt tình và kích động:
- Trưởng ban Túc Châu hoan nghênh hoan nghênh.
Nếu so với Liễu Dũng cấp bậc vẫn thấp hơn một chút, Liễu Dũng còn có thể nói một câu cảm ơn lãnh đạo cấp trên đã quan tâm công việc của tỉnh Hồng Giang, vì chúng tôi đưa tới một cán bộ ưu tú như vậy. Nhưng, Nhiếp Chấn Bang cấp bậc cao hơn ông ta, là tới làm cấp trêm, nói như vậy, khẳng định không thích hợp.
Vương Túc Châu cũng mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Liễu quá khách khí, tôi đến giới thiệu cho anh một chút, vị đứng bên cạnh tôi đây là đồng chí Nhiếp Chấn Bang.
Liễu Dũng có chút kinh ngạc, lời của Vương Túc Châu đầy thâm ý, nghe đồn, Nhiếp Chấn Bang rất được thủ trưởng coi trọng, quả nhiên không phải tin đồn vô căn cứ, quy cách nhậm chức và cấp bậc đều không giống bình thường, Trưởng ban Túc Châu đích thân hộ tống, hơn nữa, còn cổ vũ như thế.
Lập tức, Liễu Dũng cũng mỉm cười nói:
- Đồng chí Chấn Bang, chào ngài, chào ngài. Tôi là Liễu Dũng.
Một người hơn 60 tuổi còn lớn tuổi hơn cha mình, còn là đồng chí lão thành, lại gọi mình vì ngài, loại cảm giác này khiến Nhiếp Chấn Bang có chút quái dị. Liễu Dũng ở Hồng Giang xem như thổ bá vương, trước nay luôn mạnh mẽ, cứng rắn, không có lý do gì lại phải khiêm tốn vậy cả.
Trong lòng đang suy nghĩ, ở ngoài Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ đưa tay ra, nắm thật chặt nói:
- Chủ tịch tỉnh Liễu, quá khách khí, ngài lớn tuổi, xưng hô như vậy, tôi thật không dám. Như vậy đi, về sau, ngài cứ gọi tôi là đồng chí Chấn Bang là được.
Sau đó, là Liễu Dũng vì giới thiệu qua các đồng chí Ủy viên thường vụ trong bộ máy tỉnh Hồng Giang cho Nhiếp Chấn Bang và Vương Túc Châu. Nhiếp Chấn Bang đưa mắt nhìn qua, liếc mắt với Trần Nhạc một cái.
Toàn bộ Tỉnh ủy tỉnh Hồng Giang, tổng cộng 13 Ủy viên thường vụ. Ngoài Nhiếp Chấn Bang ra là 12 người, toàn bộ đều đến đông đủ. Theo thứ tự là Chủ tịch tỉnh Liễu Dũng, Phó bí thư Văn Bảo Quý, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Hạ Ngọc Sanh, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Cung Chính, Bí thư Đảng ủy Công an Trần Nhạc, Trưởng ban Tổ chức Tần Quảng Hán, Trưởng ban Tuyên giáo Lý Úy Nhiên, Tư lệnh quân khu phân khu Hồng Giang, Trần Đống Lương, Phó chủ tịch tỉnh, Chu Gia Truyền, Trưởng ban thư ký, Hứa Hồng Chuyên, Bí thư Thành ủy Hồng Thành, Diêu Định Quốc, người cuối cùng là Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy, Lý Dịch Hồng, là đồng chí nữ duy nhất trong số các Ủy viên thường vụ tỉnh Hồng Giang.
Sau khi giới thiệu qua, không đợi Liễu Dũng nói chuyện, Vương Túc Châu liền nói:
- Chủ tịch tỉnh Liễu, tôi thấy, hay là đến lễ đường Tỉnh ủy trước đi, thời gian không còn sớm. Tranh thủ trong buổi trưa hoàn thành quy trình.
Nói xong, ánh mắt của Vương Túc Châu liền nhìn về phía xe cảnh sát bên cạnh. Nhìn đến đây, Vương Túc Châu dừng một chút, nói:
- Chủ tịch tỉnh Liễu, xe cảnh sát mở đường, thì không cần. Thủ trưởng tam lệnh ngũ thân, cán bộ khi làm việc, phải đơn giản một chút, không cần phô trương, chúng ta là cán bộ lãnh đạo, tất nhiên phải làm gương tốt cho các đồng chí ở cơ sở, hãy cùng ở phía sau đoàn xe đi.
Lời này khiến Liễu Dũng nhíu mày một cái, giờ phút này Vương Túc Châu và Nhiếp Chấn Bang đã đi lên xe thương vụ chuyên dụng.
Bên cạnh, Trần Nhạc cũng liền nhìn Liễu Dũng, tình huống này, Trần Nhạc sớm đã đoán trước. Năm đó, khi đi theo Bí thư Nhiếp, Bí thư Nhiếp vẫn nhấn mạnh sự đơn giản, không muốn được nghênh đón rầm rộ như vậy.
- Chủ tịch tỉnh Liễu, anh xem…?
Thần thái của Trần Nhạc rất đúng chỗ, vẻ mặt khó xử biểu hiện được vô cùng khéo léo.
Liễu Dũng phất phất tay, trầm giọng nói:
- Dựa theo chỉ thị tinh thần của lãnh đạo mà làm.
Nói xong, Liễu Dũng liền xoay người ngồi lên xe của mình, Trưởng ban Túc Châu không mời, hơn nữa, vừa thấy mặt, liền không biết lớn nhỏ tỏ vẻ khó chịu, Liễu Dũng chắc là sẽ không chủ động đi xe thương vụ đấy chứ.
Đoàn xe lặng yên không một tiếng động, rời khỏi sân bay, phía ngoài cửa xe, cảnh vật chạy như bay, lúc này Nhiếp Chấn Bang khẽ cười nói:
- Trưởng ban Túc Châu, thoạt nhìn, tâm tình của đồng chí Liễu Dũng không được tốt cho lắm.
Vương Túc Châu rất đồng tình gật gật đầu, chuyện của tỉnh Hồng Giang đã xem như trong nước cũng đã có lời gièm pha rồi. Hai vị lãnh đạo, bởi vì vấn đề cảm tình mà làm cho thế cục trong tỉnh xấu đi. Không thể không nói, đây là một đả kích lớn. Trầm mặc một chút, Vương Túc Châu liền cau mày nói:
- Chấn Bang à, càng là như thế, tôi lại càng lo lắng cho cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận