Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 657: Tạo dựng uy tín.

Nhìn dáng vẻ không nhanh không chậm của Lý Quốc Binh, chân mày Nhiếp Chấn Bang cau lại. Xem ra Lý Quốc Binh là đang chờ đợi anh.
Bên cạnh, sắc mặt Trần Ba rất phức tạp, lúc này Trần Ba cũng đang trầm tư. Nên xử lý mối quan hệ trong phòng tam công thế nào, nên liên hợp lại cũng Lý Quốc Binh chống cự Nhiếp Chấn Bang hay ở cùng chiến tuyến với Nhiếp Chấn Bang. Mối quan hệ này ảnh hưởng đến tương lai của bản thân trong phòng tam công, thậm chí là liên quan đến tương lai của bản thân.
Sau một hồi trầm mặt, Trần Ba vẫn quyết định để lại vấn đề này sau hẵng nói, yên lặng theo dõi chuyển biến. Nhìn thái độ của từng người Vương Hạo Quân và Cao Vệ, vậy thì bản thân hắn lại không phải chịu thiệt, về phần làm chim đầu đàn thì cứ để cho Lý Quốc Binh làm là được rồi.
Nhiếp Chấn Bang nhíu mày, nhìn Lý Quốc Binh nói:
- Chủ nhiệm Lý, anh có ý kiến hay gì không?
Nhiếp Chấn Bang cố ý tăng thêm chữ hay này, ý tứ cũng rất rõ ràng. Coi như là một cảnh cáo đối với Lý Quốc Binh, ý nghĩ của Lý Quốc Binh đơn giản chỉ là muốn phủ định phương án này của hắn, mượn cơ hội này để đả kích hắn.
Lý Quốc Binh mỉm cười một chút, trong ban cán bộ cũng không có tiếng động nào. Nếu Nhiếp Chấn Bang mới một chút như vậy đã không chịu nổi thì đã có tiếng không có miếng rồi.
Sau đó, Lý Quốc Binh cũng chậm rãi lên tiếng:
- Chủ nhiệm, phương án này quả thực rất tốt. Tuy nhiên nếu phân bổ như vậy, liệu có phải hơi bị chồng chéo không. Ví như bên thủ đô này, ban đầu thuộc một trong 24 tỉnh thí điểm của nhiệm kỳ trước. Nếu đã phân bổ đến tỉnh thành phố khác. Vậy Trưởng ban thư ký Vương kiểm tra các bộ và ủy ban Trung ương liệu có gây cảm giác chồng chéo không. Các tỉnh thành phố khác cũng vậy, không ít các tỉnh phía dưới đều có Xí nghiệp, vậy có khả năng đồng thời chỗ nào đó sẽ xuất hiện hai tổ kiểm tra, liệu có chồng chéo không. Tôi thấy, sẽ không bằng phân theo từng tỉnh, như vậy từng tổ kiểm tra có thể tập trung chuyên vào một khu vực. Như vậy không phải tốt hơn sao?
Những lời này khiến Nhiếp Chấn Bang cũng hơi sửng sốt, không thể không nói, người của Lý gia lần này thật đúng là thông minh. Ít nhất, nhìn từ Lý Quốc Binh trước mắt cũng không phải là bị rơm gì, mà thật sự có chút tài năng đấy chứ.
Phương án này cũng có không ít cái đúng, nhưng về phương diện này cũng không phải là một vấn đề nhìn thấy ví dụ như thủ đô, là một khu vực tập trung nhiều các bộ và ủy ban Trung ương, Xí nghiệp nhiều nhất. Phân phối như vậy quyền hạn lại có chút quá lớn.
Đang chuẩn bị lên tiếng, Cao Vệ gần đó đã mỉm cười nói:
- Chủ nhiệm, các đồng chí, cho phép tôi nói vài lời.
Đây là lần phát biểu đầu tiên của Cao Vệ trong hội nghị ban cán bộ hôm nay. Thậm chí có thể nói đây là lần phát biểu đầu tiên của Tổ trưởng kiểm tra giám sát kỷ luật từ sau khi chính thức làm việc.
Đừng tưởng rằng xếp hạng chức vụ của Cao Vệ trong ban cán bộ không quan trọng, trên thực tế chức vụ của Cao Vệ ở phòng tam công là không thể coi thường. Toàn bộ công việc xử lý kỷ luật của phòng tam công đều thuộc về phạm vi quyền hạn của Cao Vệ, thậm chí bao gồm cả chủ nhiệm Nhiếp Chấn Bang này.
Nhìn thấy ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía mình, Cao Vệ trầm ngâm một chút rồi nói:
- Tôi cảm thấy dựa theo nguyên tắc phân bổ phân công của Chủ nhiệm là thích hợp nhất đấy.
Dừng một chút, Cao Vệ lại tiếp tục nói:
- Phương án của Chủ nhiệm Lý tuy rằng cũng có chỗ hợp lý. Nhưng các bộ và ủy ban Trung ương, Xí nghiệp nhà nước và các tỉnh thành phố hồn tạp cùng nhau sẽ làm gia tăng gánh nặng của công việc kiểm tra giám sát. Tôi thấy phương án phân bổ của Chu nhiệm rất tốt, đều có thể chuyên biệt tiến hành, hơn nữa chia cũng khá đều. Tôi tán thành phương án của Chủ nhiệm.
Lời nói vừa dứt, sắc mặt của Lý Quốc Binh lập tức trầm xuống, thấy một màn như vậy, Trần Ba cũng có quyết định trong lòng rồi. Ánh mắt quét qua Lý Quốc Binh một lượt, trong lòng cười lạnh một tiếng, Lý Quốc Binh người còn muốn mượn cơ hội này làm mất quyền lực của Nhiếp Chấn Bang sao, thật là có ý tưởng. Nhưng người ta là một lãnh đạo cấp Thứ trưởng, lại có sự che chở của Tổng Bí thư, dễ dàng bị mất quyền lực như vậy được sao?
Phải nói trong công việc, hỗ trợ nhau một chút, hoặc là nắm lấy cơ hội cho Nhiếp Chấn Bang khó chịu một chút, điều này không phải không được. Nhưng hiện giờ? Lý Quốc Binh lại có chút quá nóng vội rồi.
Nếu Lý Quốc Binh ngươi muốn tự mình làm mất mặt, vậy cũng không trách được kẻ khác. Dừng một chút, Trần Ba cũng lên tiếng:
- Tôi cũng cảm thấy, phương án của Chủ nhiệm vẫn thỏa đáng hơn.
Cao Vệ và Trần Ba đều lần lượt tỏ thái độ ủng hộ Nhiếp Chấn Bang, điều này khiến cho sắc mặt của Lý Quốc Binh có chút xấu hổ. Sự tình đã đến nước này, ý kiến của Vương Hạo Quân cũng không còn quan trọng, hơn nữa, bộ dạng của Vương Hạo Quân nhất định sẽ không đắc tội với Nhiếp Chấn Bang.
Hội nghị ban cán bộ lần đầu tiên, hắn đã bị mất mặt. Điều này khiến cho Lý Quốc Binh trong lòng hơi tức giận, tuy nhiên, loại tức giận này Lý Quốc Binh chỉ lộ ra một chút, nháy mắt liền che lấp, cười nói:
- Nếu tất cả mọi người đều cảm thấy phương án của Chủ nhiệm rất tốt. Tôi cũng không có gì để nói. Nói ra, cẩn thậm ngẫm lại tôi cũng cảm thấy phương án của Chủ nhiệm hoàn thiện hơn một chút. Không hổ là Chủ nhiệm, đáng để chúng ta học tập.
Nhìn bộ dạng của Lý Quốc Binh, chân mày Nhiếp Chấn Bang càng thêm nhíu chặt. Lý Quốc Binh này không đơn giản, vui buồn cũng không thể hiện ra, quan trọng hơn là người này hiểu được đạo lý tiến thoái. Người như vậy mới là khó đối phó nhất, bởi vì khó có thể tìm được nhược điểm của người như vậy.
Tiếp đó, là phân bổ 24 tỉnh thành và khu tự trị. Bên Nhiếp Chấn Bang phân bổ tới thành phố thủ đô, tỉnh Yến Bắc, khu tự trị Tây Bắc, tỉnh Lỗ Đông, tỉnh Giang Bắc, tỉnh Dự Châu, tỉnh Hắc Thủy.
Bên Lý Quốc Binh được phân tới các tỉnh gồm Thượng Hải, tỉnh Giang Nam, tỉnh Phúc Kiến, tỉnh Sở Bắc, tỉnh Ba Thục, to Du Châu và tỉnh Kiêm Châu.
Trong số 24 tỉnh làm thí điểm, Trần Ba được phân tới 8 tỉnh còn lại.
Lần phân phối này cũng không phân theo khu vực. Để cho Trần Ba và Lý Quốc Binh yên tâm, Nhiếp Chấn Bang sử dụng phương thức bắt thăm đơn giản. Được phân đến tỉnh nào hoàn toàn do số phận quyết định. Làm như vậy tuy không khoa học, nhưng cũng khiến cho Lý Quốc Binh và Trần Ba vừa lòng. Dù sao, hai người cũng muốn được phân đến một vài tỉnh chủ yếu của gia tộc. Nhưng cũng biết rõ, làm như vậy Nhiếp Chấn Bang nhất định sẽ có ý kiến, làm như thế này rõ ràng theo ý trời cũng được.
Sau khi đã làm xong hết thảy, Nhiếp Chấn Bang cũng hài lòng gật đầu một cái. Nhìn mọi người chung quanh rồi nói:
- Xem như đã phân bổ xong, tôi thấy tất cả mọi người chuẩn bị đi. Lúc này đây, Trung ương Đảng và nội các Chính phủ đã cho chúng ta thời gian một năm. Theo ý của tôi, trong vòng 8 tháng, mọi người phải đi tới hết tất cả những tỉnh này, phân bổ chia đều xuống dưới, một tỉnh một tháng. Tính như vậy nhiệm vụ vẫn tương đối nặng nề đấy, mọi người trở về chuẩn bị một chút đi. Hội nghị hôm nay tới đây thôi.
Lời của Nhiếp Chấn Bang vừa dứt, Lý Quốc Binh và Trần Ba đều đứng lên. Nếu đã định được rồi, tất nhiên nên bắt đầu công việc. Với thế cục như thế này, hai người đó cũng không phải kẻ ngốc, tiêu cực trong tiếp đãi công cũng không phải chọn lựa tốt. Ngược lại nếu làm như vậy mới là tự tìm đường chết.
Chuyện này, Tổng Bí thư và Thủ tướng Lãnh đều đang chú ý. Dám tiếp đãi tiêu cực cũng là không cho mình đường sống rồi, cho nên hai người này đều hiểu rất rõ ràng.
Ra khỏi phòng họp. Phía trước, Cao Vệ đứng trên hành lang, trên mặt mỉm cười nhìn Nhiếp Chấn Bang. Điều này khiến cho Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, đi tới đập một cái vào ngực Cao Vệ rất thân mật, nói trêu trọc:
- Tiểu tử cậu, thật đúng là âm hồn bất tán. Đến đây cũng có một phần của cậu.
Những lời này Nhiếp Chấn Bang nói ra cũng không phải không có mục đích. Từ lúc bắt đầu ở Ủy ban Kỷ luật Trung ương, Cao Vệ đã ở dưới tay anh, tuy nói trong một khoảng thời gian ở giữa, anh có đi thành phố Lương Khê một năm không có Cao Vệ, nhưng khi ở thành phố Vọng Hải, cậu nhóc này cũng đi. Hiện giờ lại cùng ở một nơi.
Không hổ là công tử của văn phòng Trung ương Cao Sơ. Tiếp cận cấp lãnh đạo, thời khắc tiếp xúc với những người trong Trung ương Cửu Đỉnh, Cao Sơ biết rất rõ địa vị của Nhiếp Chấn Bang ở Trung ương. Xem ra tiểu tử Cao Vệ này cùng định theo anh rồi.
Những lời này cũng làm cho Cao Vệ mỉm cười. Giớ phút này, vị Tổ trưởng kiểm tra giám sát kỷ luật phòng tam công vừa mới trên hội nghị nghiêm túc như vậy lại cợt nhả nói:
- Tam ca, xem thái độ này của anh, có phải là không hoan nghênh tôi.
- Tiểu tử cậu thật đúng là được thể lấn tới, leo lên ha. Đường đường là Tổ trưởng kiểm tra kỷ luật, cợt nhả như vậy còn ra thể thống gì. Tới phòng làm việc của tôi ngồi chút đi.
Nhiếp Chấn Bang ra vẻ nghiêm túc, lên tiếng giáo huấn.
Tiến vào văn phòng, Nhiếp Chấn Bang tự mình rót cho Cao Vệ một chén trà. Đối với Cao Vệ, Lý Cư Bằng cũng không xa lạ gì, thân thiết lên tiếng chào hỏi, sau đó giúp đóng cửa lại.
Nhiếp Chấn Bang cũng ngồi trên ghế sô pha, nhìn Cao Vệ nói:
- Tiểu Vệ, xem ra từ sau khi rời thành phố Vọng Hải, tiểu tử cậu đã phải trải qua một phen tôi luyện rồi. Không tồi, so với hồi ở thành phố Vọng Hải đã chính chắn hơn rất nhiều.
Cao Vệ gật gật đầu, rất là hãnh diện mỉm cười một chút, cũng nhìn Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Anh Ba, hội nghị ban cán bộ lần này rất thành công. Thành công tạo uy tín, cứ như vậy đối với bước triển khai công tác tiếp theo của anh cũng trợ giúp được không ít đấy.
Mỗi người đều trải qua những điều đặc biệt. Không trải qua mưa gió sao có thể nhìn thấy cầu vồng. Đối với một vài điều bản thân đã từng trải qua, Cao Vệ dường như không muốn nhiều lời, nếu Cao Vệ chủ động chuyển hướng về đề tài này, Nhiếp Chấn Bang ngược lại cũng không nên nói gì. Lập tức cũng gật đầu nói:
- Lý Quốc Binh này, cũng không phải là người đớn giản đâu. Hội nghị ban cán bộ hôm nay vẫn xem như thành công, phòng tam công lớn như vậy, cũng không thể nắm trong tay hết được. Nhiếp Chấn Bang tôi coi như sống vô dụng rồi.
Câu nói này Nhiếp Chấn Bang nói rất tự tin và bá đạo, nhưng điều này khẳng định không phải là lên mặt. Trầm mặc một chút, Nhiếp Chấn Bang lại nhìn Cao Vệ nói:
- Vệ Tử, lần này để cậu phụ trách Xí nghiệp, giao tiếp với nhóm người lão luyện, trọng trách của cậu cũng không nhẹ đâu.
Nghe được lời này, Cao Vệ cũng gật gật đầu. Đừng tưởng rằng Xí nghiệp đơn giản, phương diện này cũng rất thâm sâu. Ở thủ đô không ít con cháu quý tộc đều ở trong đó, phương diện này cũng có không ít thế hệ trước của gia đình quý tộc đâu, đều đi ra từ thủ đô cả. Lần này anh phụ trách khu vực này, đích thật có chút khảo nghiệm năng lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận