Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1189: Xuất ngoại viếng thăm.

Chuyện của Viên Hạo, cuối cùng một phần nhờ lão thủ trưởng Viên Khang An tự mình ra mặt mà không giải quyết được gì. Trong thể chế cũng đều đã biết chuyện Viên Hạo bị làm khó ở tỉnh Lũng Tây, bị Nhiếp Chấn Bang dạy dỗ. Dự án cải tạo của tỉnh Lũng Tây và thành phố Cố Đô ngày một lan rộng gây chấn động trong phạm vi cả nước. Chuyện này muốn giữ bí mật cũng khó.
Tuy rằng, cũng không biết rốt cuộc Viên Hạo đã nói chuyện gì ở phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang. Nhưng, ít nhiều vẫn có thể đoán ra được. Vốn dĩ mọi người đều đang chờ xem Nhiếp Chấn Bang và nhà họ Viên đánh nhau như thế nào. Tất cả đều vì Nhiếp Chấn Bang vốn kiêu ngạo, ngông cuồng tự đại nên mọi người đều cảm thấy vui sướng khi hắn gặp họa. Hành động này của Viên Khang An đã hoàn toàn dập nát tất cả suy nghĩ đó.
Đồng thời, mọi người cũng đã nhận thức một cách sâu sắc sự mạnh mẽ, cứng rắn của Nhiếp Chấn Bang. Tất cả mọi người đều cảm thán, Trái Đất này đã không thể ngăn cản bước tiến của Nhiếp Chấn Bang rồi.
Bắt đầu vào tháng 11. Trong số ba hạng mục lớn, một hạng mục đã bắt đầu, cũng không phải dự án bảo vệ môi trường ký kết sớm nhất. Ngược lại đó là dự án dầu mỏ.
Đầu tháng mười một, lãnh đạo Cục năng lượng quốc gia cùng với ba tập đoàn dầu mỏ đứng đầu trong nước tập hợp về thành phố Thi An, cùng tập đoàn dầu mỏ Thi An ký kết chiến lược hợp tác. Mấy tập đoàn sẽ cùng dầu mỏ Thi An dựng lên một khu công nghiệp chuyên nghiệp hóa dầu mỏ chiếm diện tích hơn chục nghìn mẫu ở Thi An. Bao gồm tất cả các xí nghiệp dầu mỏ có dây chuyền sản xuất cao thấp khác nhau. Sau khi dự án dầu mỏ xây dựng xong, thành phố Thi An sẽ trở thành ông trùm dầu mỏ, hóa chất trên địa khu Tây Bộ thậm chí là toàn quốc.
Ngoài cửa phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang truyền đến tiếng của Lưu Chấn Đào và Lưu Hiểu Mẫn, hai người cùng nhau đến, Nhiếp Chấn Bang cũng tự mình đứng dậy đón chào.
Trong văn phòng, hệ thống sưởi hơi đang mở nên hết sức ấm áp. Nhiếp Chấn Bang bắt chéo chân ngồi trên ghế salon dành cho khách, mỉm cười nói:
- Chủ tịch Chấn Đào, nhìn anh hình như có vẻ đang lo cho dự án ô tô sắp bắt đầu à.
Lưu Chấn Đào gật gật đầu, không phủ nhận chuyện này, nói:
- Bí thư, chỉ có một câu thôi, sau khi công ty LT cùng với tập đoàn Hoa Hạ ký kết hợp đồng, qua gần hai tháng chuẩn bị, dự án ô tô, cuối cùng thuộc về thành phố Lương Châu. Giai đoạn trước, công tác thu hồi đất và quy hoạch đã xong, công trình kỳ đầu thu hồi hơn một ngàn hai trăm mẫu đất. Dựa theo ước định trong hợp đồng, này phí giải phóng mặt bằng này sẽ do Ủy ban nhân dân tỉnh chúng ta chi trả.
Lưu Hiểu Mẫn ở bên cạnh cũng cười tiếp lời nói:
- Bí thư, lần này. Tôi đặc biệt đến đây cũng để xin ý kiến ngài về dự án ô tô. Là ngài một tay bày ra, là Chủ tịch Chấn Đào một mình chịu trách nhiệm. Dự án ô tô này phối hợp với tiểu tổ, đại diện tập đoàn Hoa Hạ, Trương Húc. Trương tổng, cùng với đại biểu đặc biệt của LT Williamson Pawar cũng hy vọng bên ta có thể coi trọng một chút. Cho nên, để tỏ lòng ủng hộ của tỉnh Lũng Tây chúng ta, tôi muốn mời ngài và Chủ tịch Chấn Đào qua đó cùng làm nghi thức đặt móng.
Nhiếp Chấn Bang không lập tức cự tuyệt. Ba dự án lớn này là mình khởi xướng ra, vậy tất nhiên là mình ủng hộ vô điều kiện. Nhưng, cũng phải thấy thời gian không cho phép, sau đây, còn phải tham dự hội nghị của bộ Chính trị trung ương. Là một Cục ủy, Nhiếp Chấn Bang nhất định phải tham gia.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Đại khái là lúc nào? Tôi phải an bài lịch trình một chút.
Lúc này Lưu Hiểu Mẫn liền nói:
- Bốn ngày sau, tám giờ sáng ngày 8 tháng 11. Tôi đoán hẳn là vẫn đến kịp.
Lời này của Lưu Hiểu Mẫn rất chú ý đến từng chi tiết khiến Nhiếp Chấn Bang cũng líu lưỡi. Mỗi một thành công, quả nhiên không phải ngẫu nhiên đâu. Bình thường có vẻ hơi không chú ý lúc này nhất định sẽ nói. Còn có thời gian dự phòng. Tuyệt đối không có vấn đề.
Nhưng, nói những lời này, rõ ràng không suy xét đến cảm nhận của lãnh đạo, hội nghị Ủy viên Cục đích xác chỉ cần 1 ngày là xong. Nhưng, ai quy định lãnh đạo không thể có những chuyện khác. Anh khẳng định chắc chắc sắp xếp cho lãnh đạo như vậy. Chẳng lẽ anh còn lợi hại hơn lãnh đạo sao, lớn quyền hơn lãnh đạo sao?
Nếu đổi lại là một lãnh đạo khắc nghiệt, một câu nói như vậy thôi cũng đủ khiến cho lãnh đạo thay đổi cái nhìn về anh. Do đó trực tiếp ảnh hưởng đến tiền đồ và tương lai.
Mà Lưu Hiểu Mẫn còn dùng giọng điệu thương lượng, chỉ có thể nói cho lãnh đạo thời gian xem ngài có rảnh hay không mà thôi.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang liền gật đầu nói:
- Được, thời gian đó có vẻ không bận lắm. Vậy cứ quyết định vậy đã, tôi sẽ cố gắng sắp xếp một chút thời gian vào sáng ngày 8 tháng 11 này.
Vừa mới dứt lời, chiếc điện thoại màu đỏ trên mặt bàn vang lên, Nhiếp Chấn Bang lập tức đứng lên, nhìn điện thoại, rồi nhanh chóng bắt máy nói:
- Alo, tôi là Nhiếp Chấn Bang.
Đầu bên kia, truyền đến một giọng nói mà Nhiếp Chấn Bang vô cùng quen thuộc:
- Ha ha, cậu em Chấn Bang. Hai tháng không gặp, giọng nói nghe có vẻ vẫn khỏe như trước.
- Ô, Chủ nhiệm Phương. Xin chào, xin chào, có việc gì thế?
Bởi vì Lưu Hiểu Mẫn và Lưu Chấn Đào đều đang ở đây, cho nên Nhiếp Chấn Bang cũng không xưng hô thân mật mà gọi theo chức vụ.
Đầu bên kia, Phương Lê hơi sửng sốt:
- Văn phòng có người à? Vậy tôi nói ngắn gọn thôi. Đồng chí Chấn Bang lần này tôi được thủ trưởng ủy thác gọi điện thoại báo cho cậu một tin, ngày 6 tháng 11 này, sau khi kết thúc hội nghị Ủy viên cục, mời cậu và Tổng bí thư tới bốn nước châu Mỹ tiến hành cuộc viếng thăm chính thức trong 6 ngày.
- Viếng thăm chính thức? Tôi? Chủ nhiệm Phương, có lầm lẫn không vậy.
Nhiếp Chấn Bang có chút kinh ngạc.
Ở trong nước, trong lịch sử, số người có thể cùng thủ trưởng xuất hành đi khảo sát, phần lớn là các lãnh đạo ngoại giao, kinh tế thương mại, thương vụ, công nghiệp, nông nghiệp cấp phó quốc. Lãnh đạo địa phương tỉnh thành phố, cùng đi khảo sát đây là lần đầu tiên. Trước kia, cũng có, nhưng cũng không phải chính thức như vậy.
Lời của Nhiếp Chấn Bang, lập tức khiến Lưu Chấn Đào và Lưu Hiểu Mẫn bên cạnh đều trợn mắt há hốc mồm. Trên mặt Lưu Chấn Đào lại lộ ra một vẻ mặt cực kỳ hâm mộ. Viếng thăm chính thức. Điều này có ý nghĩa như thế nào. Nghĩa là Tổng bí thư đã ở có ý nghĩ bồi dưỡng Nhiếp Chấn Bang. Đây là đang suy xét giới thiệu Bí thư Nhiếp lên tầng cao hơn, làm một lãnh đạo quốc gia. Việc giao lưu và xử lý quan hệ quốc tế là một môn nhất định phải học. Giữa các quốc gia, không có giao tình, tất cả đều chỉ vì lợi ích.
Vì sao quốc gia chúng ta hàng năm đều phải trợ giúp những quốc gia châu Phi đó, còn phải đặt một số đơn hàng từ Châu Âu. Mục đích là gì. Nói thô tục một chút, chính là dùng tiền lôi kéo một số quốc gia, liên kết với mình.
Mặc dù là cường quốc hàng đầu thế giới nhưng Mỹ cũng như vậy. Hàng năm, đô la Mỹ nợ bên ngoài và viện trợ nhiều như vậy là vì sao. Bởi vì, chỉ có cho người khác lợi ích thật sự thì mới có thể khiến người ta nói chuyện với mình, làm việc với mình.
Hiện giờ, dẫn Nhiếp Chấn Bang theo để tiến hành viếng thăm chính thức, ý của Kiều tổng đã không cần nói cũng biết. Đây đã là một tín hiệu quá rõ ràng rồi.
Rung động, Lưu Chấn Đào trong lòng thật sự quá chấn động. Phía mình xem như thành công rồi. Nhiếp Chấn Bang thăng tiến, tất nhiên không thể thiếu chỗ tốt cho mình, nếu thuận lợi thì mình sẽ là một Ủy viên Cục.
- Chấn Bang à, nói như thế này đi, lần này, sắp xếp cho cậu gia nhập vào đoàn tham gia viếng thăm chính thức, ở trên vốn đã có một chút tranh luận. Tiêu điểm của cuộc rranh luận chính là tuổi của cậu, lần này, Kiều tổng ra sức gạt bỏ lời khuyên can của mọi người. Sau khi đã lấy được sự ủng hộ của Mộc tổng và vài vị lãnh đạo, lúc này mới đưa ra được ý kiến chung. Đối với cậu mà nói, đây là một cơ hội tốt, nên nắm chắc.
Phương Lê khuyên nhủ.
Quan hệ giữa hai bên dĩ nhiên là chặt chẽ. Nhiếp Chấn Bang tốt lên. Phương Lê tất nhiên cũng có thể tốt lên. Đây chính là điểm chung. Cho nên, lúc này, Phương Lê không có gì che giấu.
Nhiếp Chấn Bang cũng gật gật đầu. Muốn trèo lên đỉnh cao nhất. Không chỉ phải xử lý tốt việc trong nước mà vấn đề đối ngoại trên trường quốc tế cũng nhất định phải có được sự ủng hộ.
Mỗi một thủ trưởng lên đảm nhiệm đều như vậy, đây cũng là lý do vì sao thủ trưởng bao năm qua, trước khi chính thức lên chức đều đã điều nhiệm chức phó thủ tướng quốc gia.
Hiện tại, mình chưa thể đi lên bước này. Đây là một thế rất xấu cho nên phải xem lãnh đạo cấp trên an bài và vận tác như thế nào.
Trong lòng Nhiếp Chấn Bang hiểu rất rõ, cùng đi theo, hơn nữa còn là với thân phận này, tất nhiên sẽ khiến người khác cực kỳ chú ý. Phỏng chừng đây cũng là ý của Kiều tổng, đẩy mình ra thế giới bên ngoài để bạn bè quốc tế nhận biết ngôi sao mới của chính đàn Trung Quốc.
- Ừ, tôi biết rồi. Chủ nhiệm Phương, đợi tôi đến thủ đô rồi chúng ta lại gặp mặt. Không có chuyện gì, thì tôi xin cúp máy trước nhé.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói xong. Thái độ không vội không chậm.
Buông điện thoại xuống, xoay người, Nhiếp Chấn Bang nhìn Lưu Chấn Đào và Lưu Hiểu Mẫn. Bất đắc dĩ mỉm cười, lắc đầu nói:
- Ngày 8 tháng 11, e là không được rồi. Ngày 6 tháng 11, tôi phải theo Kiều tổng đi sang 4 nước ở châu Mỹ. Bao gồm Mỹ, Brazil, Cuba và Zimbabwe để tiến hành viếng thăm chính thức trong 6 ngày, sớm nhất cũng phải khoảng ngày 13 mới có thể trở về.
Đối với việc viếng thăm, Lưu Chấn Đào và Lưu Hiểu Mẫn đều đã nghe ra từ trong lúc nói chuyện. Nhưng, không nghĩ tới lại là bốn quốc gia này. Hơn nữa còn có cường quốc hàng đầu thế giới. Ý nghĩa lúc này đã không giống với lúc trước.
Lưu Chấn Đào ở bên cạnh có vẻ rất cao hứng, mỉm cười nói:
- Bí thư, cùng thủ trưởng xuất ngoại tiến hành viếng thăm chính thức, đây là chuyện tốt lớn. Chuyện nghi thức khởi công, thôi tôi thấy, hoàn toàn có thể đẩy lùi lại chậm một chút, đến ngày 18. Như vậy, chúng tôi cũng sẽ có thêm nhiều thời gian chuẩn bị. Bí thư anh thấy thế nào?
Lưu Hiểu Mẫn cũng mở miệng nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch Lưu. Nghi thức khởi công vẫn chỉ là bước đầu, thiệp mời cũng chưa chính thức gửi đi, hoàn toàn có thể điều chỉnh.
Nghe hai người đều nói như vậy, lúc này Nhiếp Chấn Bang có vẻ hiểu được. Suy nghĩ của hai người, Nhiếp Chấn Bang hoặc nhiều hoặc ít đều có thể hiểu được. Nói thẳng ra, đây là sự khác nhau về địa vị, liền, gật đầu nói:
Mọi người đã nói không vấn đề, vậy định quyết định vào ngày 18 là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận