Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1220: Làm chuyện tạo phúc muôn đời

Hùng Định Thương sau khi nói xong trong lòng cũng có chút không yên, ánh mắt nhìn phía Nhiếp Chấn Bang, ki-lô- mét vuông, cái con số này Hùng Định Thương cũng là có suy tính, nhìn từ giá trị thực nghiệm thì thấp hơn con số này sẽ không có quá nhiều ý nghĩa tham khảo, chẳng khác gì là không có thực nghiệm, cao hơn số này thì hao phí quá lớn, khó có thể chịu đựng.
Mười ki-lô- mét vuông, vừa vặn có thể hình thành rừng chắn cát một một km chiều rộng, mười km chiều dài, sau hai ba năm thậm chí không cần thời gian lâu như vậy là có thể nhìn thấy hiệu quả chắn cát.
Trị cát số năm của Hùng Định Thương này không phải là rừng chắn cát bình thường, trong mật độ yêu cầu thì mỗi hai mét vuông cần phải có một gốc cây, mười ki-lô- mét vuông nói cách khác cần năm triệu cây, đây chính là một cái mức khổng lồ. Hơn nữa xây dựng hệ thống tưới nước, nhân công giữ gìn hậu kỳ, xử lý những gốc cây chết và và trồng lại một lần nữa, một công trình như vậy muốn khởi động ít nhất là tiêu hết hai trăm triệu.
Nhiếp Chấn Bang cũng không lập tức là đồng ý, lúc này không giống ngày xưa, lấy địa vị hiện tại của mình thì không nói miệng vàng lời ngọc mà nói ra cũng là có thể coi là được, đây không phải trường hợp vụng trộm, đây là trong lúc điều tra nghiên cứu vô cùng chính thức, nói cái gì, làm chuyện gì đều là phải chịu trách nhiệm đảm nhiệm.
Không thể chỉ nhìn đến chỗ tốt Trị cát số năm cũng cần nhìn đến mặt phí tổn cần hao phí ở đây, trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang nói với Hùng Định Thương:
- Lão Hùng, chi phí dự toán đại khái là bao nhiêu, chỗ anh có kể ra quy hoạch tỉ mỉ không?
Trong cách xưng hô, Nhiếp Chấn Bang vẫn luôn dùng cách gọi kính trọng, gọi “Lão Hùng” thứ nhất là đã thể hiện đầy đủ thái độ của Nhiếp Chấn Bang trên mặt đối đãi nhân tài.
Thứ hai, Nhiếp Chấn Bang lo lắng nhất chính là quy hoạch, làm học giả và làm cán bộ lãnh đạo không giống nhau, nhóm học giả nhất là học giả chân chính phần lớn đều có loại trạng thái lý tưởng hóa, bọn họ chỉ chú ý đến nghiên cứu của bản thân, về phần mặt khác như dự án có giá trị bao nhiêu, có thể chịu đựng bao nhiêu thì những thứ này đều bằng không, bọn họ không quan tâm, phần lớn đều không để ý đến phương diện này.
Việc là việc tốt, trị cát số năm có thể thành công thì đối với cả nước là việc tốt muôn đời, có thể tưởng tượng sau mười năm nữa, lúc vùng đất này hoàn toàn được cải thiện thì đất đai trên cả nước đều biến thành chỗ ở thích hợp, đây là một sự giảm bớt đối với áp lực nhân khẩu ngày càng khẩn trương. Nhưng chỉ sợ chỗ Lão Hùng bên này không có bất kỳ phỏng đoán nào, hoàn toàn dựa vào nhiệt huyết tràn đầy mà làm, đến lúc đó mà đầu tư vào thì chính là một cái động không đáy, điều đó không có giá trị mở rộng bao nhiêu.
Bên này, Hùng Định Thương hơi gật đầu nói:
- Bí thư Nhiếp, mặt này tôi đã làm dự toán tỉ mỉ, bồi đắp trị cát số năm, giá trị thực hiện rẻ tiền, có thể áp dụng bồi đắp bộ rễ, cũng có thể chọn dùng bồi đắp trồng. Ưu thế lớn nhất của Trị cát số năm là giai đoạn trước sinh trưởng hết sức nhanh chóng, hai tháng ở trong phòng thí nghiệm là có thể tiến hành nhổ để trồng. Ba năm đầu duy trì tốc độ xu thế sinh trưởng cao, sau khi tốc độ sinh trưởng hồi phục mức độ bình thường thì sau mười năm đạt tới độ cao sáu, bẩy mét.
Giá cả chăm sóc từng cái cây khoảng mười lăm đồng, năm triệu cây cần dùng bảy mươi lăm triệu, hơn nữa kinh nghiệm thành công ngày trước dùng kiểu trồng xen cây cỏ. Lấy một cây trị cát số năm diện tích hai mét vuông mà tính toán thì cần phí tổn khoảng hai mươi lăm đồng, toàn bộ mà tính cần một trăm hai mươi năm triệu tiền vốn, hơn nữa xây dựng hệ thống tưới nước và giữ gìn về sau thì toàn bộ cần khoảng hai trăm năm mươi triệu.
Hùng Định Thương giới thiệu rất tỉ mỉ, cụ thể tới từng loại thực vật, thái độ rất nghiêm túc cẩn thận, khiến Nhiếp Chấn Bang cũng có chút xúc động, không hổ là “Vệ sĩ Địa Cầu”, Lão Hùng không chỉ xuất sắc ở mặt nghiên cứu mà ở mặt quy hoạch cũng chu đáo như thế, đây mới thực sự là bản sắc học giả.
Hùng Định Thương lại tiếp tục nói:
- Bí thư Nhiếp, lúc trước đội của tôi đã trù bị dự án này rồi, bên môi trường Liên hiệp quốc hàng năm sẽ cho tôi tài chính nghiên cứu khoảng năm triệu, hơn nữa có sự giúp đỡ của tài chính kế hoạch Tinh Hỏa nhà nước, kinh phí tài chính nghiên cứu chuyên nghiệp tỉnh cùng với trường học ủng hộ, chúng tôi đã ươm được ba triệu cây, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh đi trồng.
Đợi sau khi trồng ba triệu cây giống, đến lúc số mầm tiếp sau hoàn toàn có thể đủ cung ứng, cho nên trong mặt này ước chừng có thể đỡ được khoảng ba mươi triệu.
Nhiếp Chấn Bang nãy giờ không nói gì, điều này làm cho Hùng Định Thương có chút bắt đầu thấp thỏm không yên, đem toàn bộ tình hình đều giới thiệu một chút, tiêu tốn vài trăm triệu mặc dù là Tỉnh ủy cũng phải suy xét một phen chứ.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng kích động, trực tiếp mở rộng lớn quy mô, mười ki-lô- mét vuông hao phí hai trăm năm mươi triệu, một trăm ki-lô- mét vuông thì nhiều nhất chỉ cần hai tỷ. Quy mô càng lớn thì phí tổn liền tự nhiên sẽ ít đi, một chút ấy mặc dù chính phủ lấy không ra được nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng có thể từ chỗ khác nghĩ biện pháp.
Nhưng suy xét đến việc Trị cát số năm hiệu quả như thế nào còn cần thí nghiệm, Nhiếp Chấn Bang cũng chịu được, làm việc tốt thường gian nan, nếu có hiệu quả thì đến lúc đó lại mở rộng quy mô lớn cũng không muộn.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang ngẩng đầu nhìn Hùng Định Thương nói:
- Lão Hùng, dự án này là tạo phúc con cháu muôn đời, thật sự là việc tốt. Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đương nhiên ủng hộ, Chủ tịch tỉnh Chấn Đào, ý của anh thế nào?
Nếu Nhiếp Chấn Bang cũng đã bày tỏ thái độ thì Lưu Chấn Đào cũng mỉm cười gật đầu nói:
- Tôi rất đồng ý ý kiến của Bí thư Nhiếp, Trị cát số năm nếu như có thể có hiệu quả rõ ràng thì tôi tin tưởng đây là việc tạo phúc muôn đời.
Nhiếp Chấn Bang cũng đột nhiên nói:
- Lão Hùng, tôi cũng muốn hỏi thêm một chút, trị cát số năm này nếu ở vùng sa mạc cũng có thể sống sót thì nếu gieo trồng ở vùng khác trong tỉnh liệu cũng có thể làm được hay không? Ngoài ra giá trị kinh tế của cây cối như thế nào?
Nói đến đây trên mặt Lão Hùng cũng lộ vẻ xấu hổ, cười nói:
- Bí thư Nhiếp, tỉnh Lũng Tây chúng ta có cấu tạo và tính chất đất đai là tính chất đất badan, mấy ngàn năm nay nhìn chung việc canh tác nông nghiệp trên cả vùng đất đã làm độ phì nhiêu thổ địa tiêu hao hết, thổ địa cằn cỗi. Qua nhiều năm chặt cây số lượng lớn như vậy khiến cho đất màu trong tỉnh bị trôi nghiêm trọng, có khuynh hướng cát hóa nghiêm trọng, gieo trồng ở địa phương khác đương nhiên là càng có thể thích ứng. Hơn nữa tin là không cần thời gian nửa năm, trong việc phòng ngừa đất màu bị trôi, nâng cao mực nước ngầm thì có hiệu quả rõ ràng.
Nói tới đây Lão Hùng dừng một chút, có chút lúng túng nói:
- Về phần hiệu quả và lợi ích kinh tế, nói ra thật xấu hổ, lúc trước khi lựa chọn loại cây thì đơn thuần chỉ suy tính đến vấn đề thích ứng hoàn cảnh và tính sinh trưởng. Trị cát số năm bằng gỗ tơi, chỉ có thể dùng để làm củi, không có giá trị kinh tế đặc biệt lớn gì.
Tuy nhiên, đặc tính trị cát số năm chính là bộ rễ ăn sâu, đối với tầng thổ nhưỡng nông sẽ không tạo thành thương tổn quá lớn. Trị cát số năm rất thích hợp tiến hành trong rừng trồng xen dược liệu Đông y hoặc là cây nông nghiệp... vân vân. Hoàn toàn không sẽ ảnh hưởng thậm chí là lá rụng sau khi mục thì ngược lại lại có tác dụng nuôi dưỡng rất mạnh.
Nghe lời của Hùng Định Thương, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu tỏ thái độ nói:
- Lão Hùng, hạng mục này Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, tôi cùng Chủ tịch tỉnh Chấn Đào đều nhất trí tán thành và ủng hộ, anh cứ yên tâm can đảm làm là được, đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp lãnh đạo chuyên môn cùng anh tiến hành kết nối.
Sau khi từ Đại học Nông nghiệp Lũng Tây đi ra, Nhiếp Chấn Bang và Lưu Chấn Đào một trước một sau lên xe thương vụ, sau khi ngồi xuống, Lưu Chấn Đào nhìn bộ dạng trầm tư của Nhiếp Chấn Bang mở miệng nói:
- Bí thư Nhiếp, có phải anh muốn đem trị cát số năm mở rộng trong toàn tỉnh hay không?
Đối với việc Lưu Chấn Đào có thể đoán được chuyện này, Nhiếp Chấn Bang cũng là không kinh ngạc bao nhiêu, thần thái của mình đều viết ở trên mặt, căn bản là không che dấu gì.
- Đúng vậy, dự án bảo vệ môi trường tuy rằng hợp tác cùng doanh nghiệp xem như là đi trên một con đường quản lý môi trường mới, nhưng nhìn từ tổng thể thì chỗ thiếu hụt trong dự án bảo vệ môi trường có rất nhiều. Doanh nghiệp lựa chọn phần lớn là dọc theo khu vực ven bờ Hoàng Hà này, như vậy có thể có lợi trong việc giảm nhẹ vốn nhưng mặt khác năng lực doanh nghiệp dù sao cũng có hạn, bảo vệ môi trường thực sự vẫn là cần dựa vào bản thân chúng ta.
Nhiếp Chấn Bang nói tràn đầy cảm xúc.
Doanh nghiệp có cách nghĩ của doanh nghiệp, nhưng tỉnh Lũng Tây có không riêng gì ven bờ Hoàng Hà cần quản lý giữ gìn, toàn tỉnh nhất là trên cao nguyên Bazan khe rãnh ngang dọc này cũng cần như vậy, việc này đều chỉ có thể dựa vào chính mình.
Độ cao của Trị cát số năm sẽ không che lấp quá nhiều ánh mặt trời, hơn nữa Hùng Định Thương không phải cũng nói rồi, ở trong rừng trồng xen cây nông nghiệp hoặc là dược liệu đều không có vấn đề gì. Cuộc sống dân chúng cũng sẽ không bị ảnh hưởng nhiều, nếu như có thể mở rộng diện tích lớn ở trong tỉnh, có thể hữu hiệu trong việc làm chậm lại số lượng hơi nước bên trong tỉnh bốc hơi lên thì qua mấy năm nữa việc Lũng Tây hồi phục phong thái thời kỳ Hán Đường cũng không phải là không được.
Lưu Chấn Đào cũng gật đầu nói:
- Chỗ tốt là không ít, làm xong thì đây là chuyện tốt tạo phúc con cháu muôn đời, đây là chuyện đủ để lưu danh sử xanh, nhưng, cần dùng nguồn tiền lớn, đối với trong tỉnh là một gánh nặng thật lớn. Toàn tỉnh có hai trăm mười ngàn ki-lô- mét vuông đất, ngoại trừ khu bão cát bắc bộ, ngoại trừ diện tích trong thành phố... đã xây dựng diện tích rừng phòng hộ thì tổng diện tích địa khu đồi núi khe rãnh cần quản lý xử lý đã có khoảng hai mươi đến năm mươi ngàn ki-lô- mét vuông.
Cho dù không cần thiết bị tưới nước, cũng không cần loại thực vật bụi cây và cây cỏ, đơn thuần chỉ là trị cát số năm thì mười ki-lô- mét vuông đã là bảy mươi lăm triệu, cứ dựa theo diện tích hai mươi ngàn ki-lô- mét vuông tính toán thì phải là đầu tư một trăm năm mươi tỷ.
- Đúng vậy, một trăm năm mươi tỷ này còn không bao gồm nhân công, đương nhiên, ở đồi núi khe rãnh khu gieo trồng thì có thể không cần mật độ lớn như vậy, phí tổn cũng có thể giảm xuống, nhưng tám mươi tỷ là chắc chắn đấy.
Nhiếp Chấn Bang cũng có chút xúc động.
Nhưng lập tức trên mặt của Nhiếp Chấn Bang cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng kiên định, nhìn Lưu Chấn Đào nói:
- Chủ tịch tỉnh Chấn Đào, ý nghĩ của tôi là tiến, kiên định không lùi, vì tương lai bốn mươi bảy triệu nhân dân quần chúng Lũng Tây, chúng ta cho dù phải thắt chặt chi tiêu, ăn mặc tiết kiệm cũng phải làm, tôi hy vọng anh có thể ủng hộ tôi.
Giờ phút này, loại thái độ kiên định và lời nói thành khẩn của Nhiếp Chấn Bang khiến Lưu Chấn Đào cũng có chút rung động, không giống với Nhiếp Chấn Bang, Nhiếp Chấn Bang là nhân vật số một Tỉnh ủy, ông ta mới là nhân vật số một bên chính quyền, kinh tế của Lũng Tây được hay không được thì đại đa số người sẽ nói Chủ tịch tỉnh như thế nào, Lưu Chấn Đào cũng có một loại lo lắng.
Sau khi trầm mặc một lúc, Lưu Chấn Đào cũng gật đầu nói:
Bí thư Nhiếp, tôi đồng ý quan điểm này của anh, việc tạo phúc con cháu muôn đời không thể chậm trễ, chỉ tranh phút chốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận