Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 669: Bố cục Tây Bắc.

Phùng Học Lương cảm thấy Chấn Bang đang giả ngây giả ngô, ai chả biết Chấn Bang ở huyện Khổ Lâm là để xem tổ chuyên án của Ủy ban Kỷ luật của A Thái tiến hành điều tra, mục đích là đóng một phần vai trò vào việc điều tra.
Biết thì biết vậy nhưng Chấn Bang vẫn tuyệt đối phủ nhận, Phùng Học Lương không biết phải làm thế nào, theo như quy định, Chấn Bang là chủ nhiệm của Tam Công, không thể xen vào việc phá án của địa phương, văn phòng tam công chỉ phụ trách phương diện thực thi các điều lệ. Chấn Bang đã nói vậy khiến Phùng Học Lương không tìm ra đường thoát. Từ điểm này có thể thấy, Phùng Học Lương rất rõ Chấn Bang không muốn giúp đỡ cũng không muốn nhả ra rồi.
Cảm thấy bối rối, Phùng Học Lương gắng gượng cười nói:
- Chủ nhiệm Nhiếp, anh khách khí quá, ai mà chẳng biết anh và đồng chí Xuân Lôi là bạn học cũ, tôi biết chủ nhiệm Nhiếp là người chí công vô tư nhưng chuyện của thằng khuyển tử nhà tôi bên này, tôi nhất định bắt nó phải bồi thường hậu quả, tuyệt đối không gây thêm phiền toái cho đồng chí Xuân Lôi, nhưng vẫn mong Chủ nhiệm Nhiếp nói giúp tôi vài câu. Ngoài ra chuyện của tập đoàn Đoan Á bên này, tôi tra ra rồi, là do giám đốc của các hạng mục đó đã giở trò biển thủ công quỹ đút túi riêng. Với những loại người này, ý kiến của tôi là trừng phạt nghiêm khắc, chủ nhiệm Nhiếp, anh thấy thế nào?
Những lời của Phùng Học Lương khiến Chấn Bang cười mỉa, nhìn Xuân Lôi bên cạnh, Chấn Bang cũng rất rõ, Phùng Học Lương bị dồn đến đường cùng rồi hơn nữa cũng đã chọn được những người chịu tội thay rồi.
Nhưng Chấn Bang không định buông tha Phùng Học Lương, thản nhiên mỉm cười nói:
- Chủ tịch Phùng, e rằng chuyện này tôi bất lực, các công việc phía thành phố A Thái tôi không tiện nhúng tay vào. Về phía tập đoàn Đoan Á tôi cũng không rõ, như vậy nhé.
Nói xong, Chấn Bang cúp điện thoại
Lúc này Chu Xuân Lôi cũng cười nói:
- Chấn Bang, là điện thoại của Phùng Học Lương à
Chấn Bang gật đầu cười nói:
- Anh Chu à, có phải anh muốn nói vì sao tôi cự tuyệt Phùng Học Lương đúng không.
Chu Xuân Lôi gật đầu nói:
- Phùng Học Lương hiện tại dù sao vẫn là phó chủ tịch khu tự trị hơn nữa lại là thực quyền phó chủ tịch, anh mà làm như vậy thì…
Không sợ đắc tội ông ấy à.
Đắc tội?
Nghe thấy câu này khiến Nhiếp Chấn Bang thấy buồn cười. Đi một vòng Tây Bắc khiến trong lòng Nhiếp Chấn Bang cảm thấy đã phác thảo ra được các nét. Việc bố trí sắp bắt đầu. Lý Dật Phong là bí thư đảng ủy của khu, nhưng đảm nhiệm chức vụ không còn bao lâu nữa. Sau nhiệm kỳ này nhất định sẽ lui về. Nhân cơ hội này sẽ đưa người của mình lên. Đây mới là điểm chính.
Nếu Phùng Học Lương thấy có cơ hội tốt như vậy, đương nhiên sẽ không bỏ qua
Trầm ngâm sắp xếp lại các từ ngữ, Nhiếp Chấn Bang nói:
- Anh Chu, trước hết đừng nói đến vấn đề đắc tội hay không, tôi xin hỏi anh trước, ở Tây Bắc này, Phùng Học Lương là người thế nào.
Những lời của Chấn Bang khiến Chu Xuân Lôi rơi vào trầm tư. Cuộc sống trong một năm học ở trường Đảng, mặc dù nói Chấn Bang ở giai đoạn sau này có ít thời gian hơn, nhưng tính cách Chấn Bang, Chu Xuân Lôi rất rõ, dùng từ đa mưu túc trí để hình dung, đây là từ mang nghĩa xấu, nhưng Chấn Bang tuyệt đối được cho là ông cụ non, hỏi như vậy tuyệt đối không phải vô duyên vô cớ rồi.
Có chút trầm ngâm nhưng Chu Xuân Lôi lại hiểu được dụng ý của Chấn Bang, ánh mắt của Chấn Bang khiến hắn có chút kinh ngạc xen lẫn sự kích động.
Rơi vào trầm tư, xem ra Chấn Bang chuẩn bị nhúng tay vào vị trí của khu rồi. Sự thực thì bây giờ có thể thấy một số đầu mối rồi.
Ba mươi tư tuổi với chức phó chủ tịch, lại được các ông lớn ở trung ương quan tâm chiếu cố, tiền đồ của Chấn Bang rất rộng mở. Con người này với chức chủ tịch hoàn toàn không phải điểm kết thúc. Thậm chí rất có nhiều khả năng để trở thành một trong những hạt nhân Cửu đỉnh trong tương lai. Cứ như vậy việc bố trí Chấn Bang ở Tây Bắc coi như ổn.
Dù sao, nếu muốn là hạt nhân của Cửu Đỉnh không phải là người thân cô thế cô là có thể. Nhìn lịch sử của Trung Hoa thì thấy, Lý Thế Dân đời Đường, nếu không có lớp văn thần võ tướng thuộc Liên Sách Phủ, chỉ dựa vào một mình hắn, muốn giật dây để Huyền Vũ có biến cố e rằng không thể. Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn, nếu không phải nắm quyền, ở bên dưới có người ủng hộ thì có thể khoác hoàng bào sao. Yên Vương Chu của Minh Huệ Đế muốn vượt qua càng phải như vậy.
Đổi thành bây giờ, mặc dù chế độ đã thay đổi không còn tồn tại phong kiến vương triều rồi nhưng thực chất tính đó vẫn không đổi. Có một lãnh tụ nói rất hay “thương can tử lý xuất chính quyền” hay còn gọi là quyền lực xuất ra từ nòng súng, có nổ súng đánh nhau thì mới giành được quyền lực.
Ưu thế của nhiếp gia là quân đội, đây là điểm mạnh truyền thống, vậy mà hiện tại xem ra Chấn Bang đã trải đường cho tương lai của mình rồi.
Nghĩ đến đây, Chu Xuân Lôi cảm thấy bị kích động, lúc này nếu biết nắm bắt cơ hội, tiến vào phe phái của Nhiếp Chấn Bang thì tương lai sẽ rộng mở, hơn nữa ưu thế lại là quan hệ bạn học.
Trầm ngâm một chút, Chu Xuân Lôi cố gắng đè nén sự kích động trong lòng, giữ vẻ bình tĩnh nói:
- Con người Phùng Học Lương trong thể chế mà nói là khá được, nhưng con trai ông ta thì chẳng ra làm sao, trong việc quản lý đất đai, giao thông và kiến thiết của Phùng Học Lương, có không ít chỗ có bóng dáng của Phùng Thiên Kỳ.
Nói đến đây Chu Xuân Lôi lập tức đứng dậy, nghiêm túc nói:
- Chấn Bang, anh nói đi, vụ án này điều tra thế nào, điều tra đến đâu mới thôi. Tôi ở bên này nhất định sẽ giảm bớt áp lực giúp anh, cái mũ trên đầu tôi cũng không cần, tôi sẽ đưa cho anh.
Điều này thể hiện sự trung thành, Chu Xuân Lôi nhìn chuẩn điều này mới dám điều tra, Chấn Bang ở đây có điều tra thế nào cũng không quá đáng. Đảng ủy tuyệt đối sẽ không có tư tưởng chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không.
Thấy Chu Xuân Lôi nói vậy, Chấn Bang rất hài lòng về thiện ý của Xuân Lôi.
Ngẫm nghĩ một lúc, Chấn Bang liền gật đầu nói:
- Anh Chu à, anh nói vậy là sai rồi, không phải nói là tôi muốn điều tra đến đâu, hiện giờ quan hệ trong đảng, quan hệ bè cánh trong đảng có chuyển biến xấu. Quảng đại quần chúng nhân dân đã nghi ngờ chính phủ rồi, trong chuyện này đúng là một con sâu làm rầu nồi canh, nước quá trong ắt không có cá. Chúng ta không thể khiến cho toàn bộ xã hội rời xa hủ bại, nhưng ít nhất chúng ta phải đánh áp và khống chế nó. Vụ án này liên quan đến đâu thì ta điều tra đến đó, ý của tôi là như vậy.
Có được những lời này của Chấn Bang, hành động của Xuân Lôi vô cùng nhanh, đối với công tác điều tra các lãnh đạo của huyện ủy đã hoàn thành xong hết rồi
Trong hội nghị thành phố A Thái, toàn bộ số phiếu đều quyết định xử phạt, Bí thư Xuân Hòa bị miễn chức Bí thư huyện ủy, ủy viên thường vụ, uỷ viên chức vụ. Ngưu Trị An bị miễn đi tất cả các chức vụ, khai trừ ra khỏi đảng, với những người liên quan, căn cứ vào mưc độ nặng nhẹ để áp dụng hình thức trừng phạt tương xứng.
Đồng thời, tập đoàn Đoan Á bên này, căn cứ vào điều tra của tổ chuyên án, trong việc khai thác phát triển và kiến thiết ở huyện với các loại tội danh như kẻ khả nghi ác ý đả thương người, xảo trá uy hiếp cùng với hối lộ. Cùng thời gian đó sau khi có các báo cáo chuyên môn của Đảng ủy đã xin được tiến hành bắt Phùng Thiên Kỳ Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn Đoan Á.
Nhiếp Chấn Bang bên này nhanh chóng hoàn thành việc kiểm tra A Thái, vội vã đi Ô Châu..
Trụ sở làm việc Đảng uỷ khu tự trị Tây bắc
Trong phòng làm việc của Bí thư đảng ủy Lý Dật Phong
Thời tiết tháng tư lúc này ở khu tự trị có chút mát mẻ, trong phòng có điều hòa nên hết sức ấm áp
Trước mặt bàn làm việc của Lý Dật Phong, bên trái có bộ ghế sofa, cách bài trí này giống phòng khách, Lý Dật Phong lúc này ngồi nói chuyện với Chấn Bang.
Đối với việc Chấn Bang làm mưa làm gió ở A Thái, Lý Dật Phong không để ý, đưa cho Chấn Bang một điếu thuốc, tự mình châm lửa hút. Hít một hơi, nằm ở trên ghế sa lon, ánh mắt nhìn chăm chú vào Nhiếp Chấn Bang nói: "Chấn Bang. Đã ra quyết định rồi.".
Câu nói này khiến Chấn Bang đang nghĩ tới hàng chục cách mở đầu. Nhưng trực tiếp mở màn thì Chấn Bang thật không ngờ tới
Thấy Dật Phong hỏi vậy, Chấn Bang rất ngạc nhiên, nhưng Chấn Bang nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng.gật đầu nói:
- Vâng đã nghĩ kỹ rồi.chú Lý, lần này lại làm phiền chú rồi.
Dù sao thì cũng động đến một lãnh đạo cấp phó chủ tịch, nói là làm phiền khẳng định là có, Chấn Bang cũng chẳng cần che dấu, hơn nữa với cách gọi là chú Lý, vô hình chung đã biến điều này thành quan hệ thân thuộc rồi, điều này cũng cho thấy sự thông minh của Chấn Bang
Lý Dật Phong khoát tay, thân là Bí thư Đảng ủy của khu, lại là khu vực rất trọng yếu. Dật Phong là nhân vật uy nghiêm số một, không ngoa chút nào, nếu không có chút năng lực thì những nơi kiểu này sẽ không quản nổi.
Lúc này Lý Dật Phong tỏ thái độ dửng dưng, lắc đầu nói:
- Làm phiền, có gì phiền chứ, hậu quả này không phải do người khác gây ra, tục ngữ nói đúng
Không làm việc trái với lương tâm không sợ quỷ gõ cửa. Đây là gieo gió gặt bão, không trách người khác được, cũng chẳng có gì gọi là phiền cả.
Ngừng một lát, Lý Dật Phong nói:
- Năm đó thủ trưởng cho cháu đến đây, hiện giờ xem ra quân cờ này là đi đúng nước rồi.hiện giờ đã đến lúc chọn người, cháu có đề cử ai không
Chấn Bang cũng không khách khí, nói thẳng ra ý kiến của minh:
- Cháu đề cử đồng chí Chu Xuân Lôi bí thư Thành ủy A Thái
Trước mặt Dật Phong nhất định phải tôn trọng, nhưng chuyện này lại không cần phải khách khí làm gì
Quả nhiên điều này khiến Lý Dật Phong hơi sửng sốt, nhìn Chấn Bang một lúc lâu, trong ánh mắt lộ vẻ vui mừng, hài lòng, liền gật đầu nói:
- Chấn Bang, cháu đã trưởng thành rồi, tối mai đến nhà chú ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận