Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1029: Có người ngồi không yên

Lời nói của Triệu Tinh Long cũng đại biểu cho thái độ Nhiếp Chấn Bang, đây là hào khí anh Ba Nhiếp nhà ta. Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, “Sợ” thực sự là Nhiếp Chấn Bang không sợ, chính mình cả đời này tuy rằng con đường làm quan mới chỉ gần đi được một nửa quang đường, nhưng từ vừa mới bắt đầu thì Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là đang vững vàng vượt qua sao, dọc đường đi đến “Kiếm đi nét bút nghiêng, gió tanh mưa máu” có chút nào chưa có.
Phương Viễn Sơn lợi hại thì làm sao? Nhiếp Chấn Bang chỉ cần nắm chắc được mảng xây dựng kinh tế thì Phương Viễn Sơn chẳng có cách nào làm gì nổi.
Ông ta mạnh kệ ông ta, “Gió mạnh thổi qua núi”, đây là thái độ của Nhiếp Chấn Bang. Trước thái độ một lòng vì nước của Nhiếp Chấn Bang, trước một đề từ sinh mạng này thì cho dù âm mưu quỷ kế gì cũng đều là “Hổ giấy”.
Nhìn tài liệu trên mặt bàn một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng có chút xúc động, Phương Viễn Sơn, nam, ngày tháng năm sinh, người tỉnh Kim Mai, trình độ đại học, bằng cấp nghiên cứu sinh trường Đảng trung ương. Nhiều lần đảm nhiệm cán bộ Huyện ủy huyện Đại Tề tỉnh Kim Mai, Phó chủ tịch huyện, Huyện trưởng chính quyền huyện, trong lúc đảm nhiệm Huyện trưởng huyện Đại Tề thì huyện này phát triển kinh tế tốc độ cao. Sau lại đảm nhiệm Phó Chủ tịch thành phố, Phó Chủ tịch thường trực thành phố, Chủ tịch thành phố của thành phố Mai Nam. Tiếp theo đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Kim Mai đến nay.
Từ một phần lý lịch này mà xem, rất đơn giản, đơn giản đến đáng sợ, Phương Viễn Sơn người này, không ngờ là chưa hề đảm nhiệm qua chức vụ Đảng uỷ, theo chính trị gần nhất vẫn luôn là nhậm chức bên chính quyền.
Việc này cũng thế mà thôi, nhưng chiến tích nổi tiếng nhất của Phương Viễn Sơn vẫn là trên mặt kiến thiết kinh tế. Trong quá trình ông ta nhậm chức, cho dù là dưới huyện hay là thành phố trực thuộc tỉnh, thậm chí là cấp tỉnh thì việc phát triển kinh tế đều có một tiến bộ rõ ràng, đây mới khiến Nhiếp Chấn Bang giật mình, đây là một tay làm kinh tế giỏi.
Cái gọi là: Kẻ đến thì không thiện là muốn chỉ người như Phương Viễn Sơn.
Động tác của cấp trên rất nhanh chóng, ngày hôm sau sau khi Văn Bảo Quý báo cáo cùng Nhiếp Chấn Bang thì liền lên đường đi tới Bắc Kinh, vào ngày thứ ba trên website trung ương chính phủ, bao gồm mấy đài tin tức cấp quốc gia, truyền thông báo chí và trên website đều đăng công khai tin bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự cấp tỉnh.
Trung ương quyết định miễn đi Văn Bảo Quý đồng chí tỉnh Hồng Giang Tỉnh ủy phó bí thư, ủy viên thường vụ, uỷ viên chức vụ, cũng đệ trình tỉnh Hồng Giang miễn chức vụ Chủ tịch tỉnh, đảm nhiệm *** thành viên tổ Đảng, bí thư Đảng uỷ của đồng chí Văn Bảo Quý, bổ nhiệm đồng chí Văn Bảo Quý vào chức Bộ trưởng ***
Mặt khác, ở việc công khai đăng bổ nhiệm và miễn nhiệm Văn Bảo Quý thì cũng công khai đăng bổ nhiệm và miễn nhiệm Phương Viễn Sơn, bổ nhiệm Phương Viễn Sơn làm uỷ viên, ủy viên thường vụ, phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Hồng Giang, Phó chủ tịch tỉnh, Quyền Chủ tịch tỉnh tỉnh Hồng Giang.
Sau khi đăng tin công khai, Hạ Ngọc Sanh cũng từ Bắc Kinh về tới thành phố Hồng Thành, giờ phút này Hạ Ngọc Sanh có vẻ có chút tức giận, vốn còn muốn có thể tác động một chút, nhưng hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều, chuyến đi về Bắc Kinh lần này xem như chạy không.
Vừa ra khỏi sân bay thư ký liền chạy ra đón chào, mở cửa x e cho Hạ Ngọc Sanh, sau khi xe chạy nhanh ra khỏi sân bay, thư ký cũng quay đầu nói:
- Thưa sếp, vừa rồi, Trưởng ban Lý của bộ phận Mặt trận Tổ quốc gọi điện thoại tới, muốn mời anh ăn cơm chiều, anh xem... ?
Tâm trạng của Hạ Ngọc Sanh dường như còn chưa điều chỉnh xong sự mất mát, sắc mặt có vẻ có chút âm trầm, nhìn phía ngoài cửa xe trầm giọng nói:
- Ông ta thật ra đã tính sẵn thời gian, biết tôi hôm nay trở về, tính hay lắm, từ nay trở đi tỉnh Hồng Giang này chỉ sợ là không yên ổn nữa, cũng không biết một nước cờ này của lãnh đạo cũ rốt cuộc là đúng hay sai.
Thở dài một tiếng rồi Hạ Ngọc Sanh rù rì nói, nghe lời nói Hạ Ngọc Sanh thì thư ký nhưng cũng không dám tiếp lời, lời nói của sếp không phải là mình có thể nhận xét, mặt đề cập quá cao, “Lãnh đạo cũ” ở miệng của sếp tất nhiên là Chủ tịch tỉnh Liễu Dũng trước của Hồng Giang. Ý tứ của sếp rất rõ ràng là việc điều Chủ tịch tỉnh Văn đi, thay Chủ tịch tỉnh mới thì chắc chắn lãnh đạo cũ ở trong việc này có tác động. Chủ tịch tỉnh mới đến đây, đến lúc đó nếu sếp cùng với Trưởng ban Lý kết hợp cùng một chỗ, lại thêm Trưởng ban Tần thì có khả năng cùng Bí thư Nhiếp tranh giành một phen.
Nhưng lúc này sếp là có ý gì? Có chút rút lui sao?
Thư ký đoán cũng được tám chín phần mười, lần này đi Bắc Kinh, Hạ Ngọc Sanh vận dụng phần lớn quan hệ của bản thân nên coi như cũng tìm được một chút gì đó, Phương Viễn Sơn là con trai Phương lão, đến nhận chức Hồng Giang nên về mặt này tất nhiên là Phương lão đang vạch kế hoạch, phải nói là nếu không có Liễu Dũng tác động thì Hạ Ngọc Sanh tuyệt đối không tin.
Hơn nữa, Phương công tử nổi tiếng cũng là làm kinh tế, lần này nếu lại đây tất nhiên sẽ cùng với Bí thư Nhiếp tranh đoạt quyền chủ đạo kinh tế. Hai hổ tranh chấp tất có một con bị tổn thương, đến lúc đó kinh tế Hồng Giang chỉ sợ sẽ chịu ảnh hưởng, thậm chí bây giờ đại cục phát triển cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Trầm ngâm một chút, Hạ Ngọc Sanh cũng gật đầu nói:
- Gọi điện thoại cho Lý Dịch Hồng nói là tôi sẽ đến đúng giờ.
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Lý Dịch Hồng cho tới nay ở trong thường vụ Tỉnh ủy đều không để lộ mình, ở hội nghị thường ủy rất ít phát biểu ý kiến của mình, cơ bản cũng là một nhân vật ba phải.
Lúc này khi Chủ tịch tỉnh mới đến nhận chức thì sinh động hẳn lên, sự vật khác thường tất có vấn đề, điều này làm cho Hạ Ngọc Sanh cũng rất tò mò.
Chỗ Lý Dịch Hồng mời ăn cơm cũng ngay trong nội thành thành phố Hồng Thành, là một nhà hàng phòng riêng ở khu phố cổ, nhà hàng phòng riêng cũng là một loại mới mẻ, bề ngoài thực sự của nhà hàng phòng riêng không có gì chính thức, bình thường đều xây dựng ở cư xá hoặc là trong khu dân cư bên trong.
Hơn năm giờ chiều, trong một ngõ nhỏ rất bình thường ở khu phố cổ Hồng Thành, Hạ Ngọc Sanh và thư ký đến rất đúng giờ, trước cửa một ngôi nhà dân Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Lý Dịch Hồng đã đứng ở cửa, nhìn thấy Hạ Ngọc Sanh đã vẫy tay từ rất xa, chạy ra đón chào, mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Hạ đến rồi, vinh hạnh quá, mau mời vào trong.
Một phòng ở cũ ba phòng, trong đó, một gian khách phòng được cải tạo thành một phòng ăn, ở đây tên là nhà hàng đồ ăn phòng riêng nông dân, mỗi ngày chỉ chuẩn bị một bàn cơm, nơi này nổi tiếng nhất chính là một số đồ ăn và cá dùng trong nhà.
Rượu là rượu thuốc bình thường, dùng rườu gạo nguyên chất để ngâm chế, rượu thuốc màu hổ phách, tản mát ra mùi thuốc dìu dịu, đây cũng là đặc sắc nhất của nơi này.
Ba người, ngồi xuống, Lý Dịch Hồng liền mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Hạ, nơi này nổi tiếng nhất là cá hấp, cách làm hoàn toàn khác với nơi khác, tin rằng đây cũng là một loại hưởng thụ hoàn toàn mới.
Rất nhanh, các món ăn kèm đủ mầu sắc cũng đều đưa lên, rau xanh xào ngó sen, rau muống, Ớt chiên, canh quả mướp thêm vài món ăn mặn, đây chính là đặc sắc chỗ này.
Hạ Ngọc Sanh nếm thử một miếng rồi khen không dứt lời:
- Đúng vậy, Trưởng ban Lý, món ăn ở đây thật đúng là ngon, hoàn toàn thiên nhiên đấy, không cho thêm mì chính, giữ mùi vị tươi ngon của rau quả, thực sự rất ngon.
Tất cả mọi người đều người là điều tiết không khí giỏi, sau khi qua lại vài ly rượu vào bụng thì toàn bộ không khí cũng hài hòa hẳn. Lý Dịch Hồng sau khi cạn một ly thì chậm rãi buông chén rượu trong tay xuống rồi mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Hạ, không biết là anh có ý kiến gì với chính sách khống chế điều tiết giá nhà hay không?
Vừa nghe đến lời nói này Hạ Ngọc Sanh cũng hơi sửng sốt, chính sách khống chế điều tiết giá nhà thì mình có ý kiến khác.
Giờ phút này, Lý Dịch Hồng nói như vậy là ý gì? Chưa nắm được thái độ Lý Dịch Hồng, Hạ Ngọc Sanh cũng là lập lờ nước đôi, nói:
- Ha ha, chưa nói tới cái nhìn gì, tôi luôn luôn đều phục tùng quyết định của tổ chức.
Lời nói Hạ Ngọc Sanh chẳng khác gì là nói vô ích, Lý Dịch Hồng cười nhạt một tiếng rồi cũng không thèm để ý, nhìn Hạ Ngọc Sanh nói:
- Chủ tịch tỉnh Hạ, tôi thật ra lại nghe nói Chủ tịch tỉnh Phương từ trước đến nay là rất chú trọng và quan tâm đến khai thác, phát triển bất động sản đấy, lấy kinh nghiệm của tôi đến xem thì khai thác, phát triển bất động sản tỉnh Hồng Giang gần như vẫn còn ở vào giai đoạn bước đầu. Nội thành thành phố Hồng Thành đã xuất hiện không ít chung cư đã hoàn thiện, nhưng nhìn từ toàn tỉnh thì thấy việc khai thác, phát triển bất động sản còn lâu mới đủ. Bất kể là quy mô hay là kinh nghiệm đều ở vào giai đoạn sơ cấp, cần phải có lực đề xướng và phát triển lớn hơn, lúc này tiến hành hạn chế chỉ sợ là rất không thỏa đáng.
Lời nói Lý Dịch Hồng cũng khiến Hạ Ngọc Sanh có chút giật mình, thật không ngờ Lý Dịch Hồng người này ẩn núp được sâu như thế, trong lòng lại phản đối điều tiết khống chế giá nhà như thế, tin rằng nếu không phải là Phương Viễn Sơn đến nhậm chức thì Lý Dịch Hồng sẽ không biểu hiện ra ngoài.
Nghĩ đến đây Hạ Ngọc Sanh cũng gật đầu nói:
- Trưởng ban Lý nói cũng có đạo lý nhất định, nhưng chuyện này chủ yếu vẫn là ở Bí thư Nhiếp, chúng ta sốt ruột cũng vô dụng, tôi thấy vẫn là đợi sau khi Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức nói những thứ này đi.
Sau khi xuất hiện theo sự bày tỏ công khai, trong toàn bộ tỉnh Hồng Giang có không ít người có dụng tâm, không ít cán bộ có ý tưởng cũng đều kềm nén không được loại tâm lý xôn xao này, đều bắt đầu chuyển động.
Loại chuyện này tuy rằng làm bí mật nhưng nhiều ít đều đã có một chút biểu hiện ra ngoài, ví dụ đơn giản nhất là lúc trước khi Văn Bảo Quý dời đi thì trong tỉnh Hồng Giang không có người cán bộ lãnh đạo nào tham dự vào khởi công nghi thức và lễ mừng nhà đầu tư khai thác phát triển bất động sản.
Nhưng, mấy ngày nay trở đi thì trong tỉnh có lãnh đạo của mấy thành phố trực thuộc tỉnh đều đứng ra làm loại nghi thức này, điểm này đủ để nói rõ rất nhiều vấn đề.
Tỉnh ủy, trong văn phòng Nhiếp Chấn Bang, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hứa Hồng Chuyên có chút lo lắng, đem những tình hình này nói một chút rồi tổng kết:
- Bí thư, xem ra “Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”, ở trong tỉnh có một số đồng chí là đang thử điểm mấu chốt của chúng ta.
Nghe lời nói Hứa Hồng Chuyên, Nhiếp Chấn Bang cũng cười nhạt một tiếng, hơi xua tay nói:
- Trưởng ban thư ký, đây cũng là chuyện rất bình thường, lúc này sự điều chỉnh của cấp trên đối với tỉnh có một chút tấn công, đây cũng là rất bình thường. Chuyện này, trước hết không thảo luận, giữ vững phương hướng lớn là được, vẫn là nói một chút về vấn đề nghênh đón Chủ tịch tỉnh mới đi, các mặt đều sắp xếp xong xuôi chứ?
Nghe đến đó, Hứa Hồng Chuyên cũng gật đầu nói:
- Nhận được thông báo chính thức của chủ nhiệm Phương văn phòng trung ương, hộ tống đồng chí Phương Viễn Sơn nhậm chức là Phó Bộ trưởng Triệu của ban Tổ chức, tôi đã cùng đồng chí Diêu Định Quốc thảo luận vấn đề tiếp đãi, ở các phương diện an ninh đã chuẩn bị kỹ càng, ngủ lại địa phương được sắp xếp ở sở chiêu đãi Tỉnh ủy. Trong việc ứng cử viên lên nghênh đón thì Phó bí thư Tần cùng với Trưởng ban Úy Nhiên đều xác định rồi, anh xem có được hay không... ?
Tiếng nói vừa dứt Nhiếp Chấn Bang cũng xua tay nói:
- Tôi không đi, buổi sáng ngày kia tôi phải tiếp đãi đoàn Chủ tịch Terence tập đoàn Hilton, do đồng chí Quảng Hán thay thế tôi đi là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận