Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1018: Cơn giận của Nhiếp Chấn Bang

Nghe Nhiếp Chấn Bang nói như vậy, Văn Bảo Quý cũng đứng lên, rất tự nhiên cầm tờ báo trên bàn lên, vừa thấy tiêu đề đã nhíu mày.
“Kiểm soát giá nhà ở Hồng Giang? Thụt lùi hay tiến bộ?” một tiêu đề như vậy thì dù Văn Bảo Quý chưa xem nội dung cũng đã mường tượng ra, người viết nhất định là dùng bút pháp “Xuân thu”, huyễn hoặc khái niệm bên trong. Nhưng chủ ý của bài viết này là gì thì tất cả mọi người có thể nhìn ra được, đây là đang công kích chính sách bất động sản mới sắp thi hành của tỉnh Hồng Giang, là đang nghi ngờ quyết định của Tỉnh ủy Hồng Giang.
Cho dù sự công kích, nghi ngờ ở đây đều mập mờ nhưng dù là mập mờ hay quang minh chính đại thì tính chất đều giống nhau.
Cũng khó trách Bí thư Nhiếp nổi giận, thường thì các mặt tuyên truyền như truyền thông báo chí, tin tức TV đều thuộc quyền quản lý của Ban Tuyên giáo, còn Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Vi Lâm trước khi đến Hồng Giang chính là chủ nhiệm duyệt tin của Ban Tuyên giáo trung ương, hiện giờ lại để chuyện này xuất hiện, đây chẳng phải là trách nhiệm của Vi Lâm đó sao?
Trong lòng Văn Bảo Quý vừa động liền cất tiếng:
- Bí thư Nhiếp, anh xem đây có phải là có kẻ dụng tâm thao túng hay không, mặt khác, Trưởng ban Vi dù sao cũng nắm vị trí mới chưa lâu, có một số việc khó tránh khỏi sơ sẩy...
Nhiếp Chấn Bang xua tay không để cho Văn Bảo Quý nói tiếp, nhưng lại liếc nhìn ông ta một cái đầy thâm ý, người này thật ra rất biết ăn ở, trong tình hình như vậy giúp Vi Lâm giải vây, sau này Vi Lâm tự nhiên là phải biết đền đáp.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cầm điện thoại lên, bốc máy với giọng hết sức nghiêm túc nói:
- Đồng chí Vi Lâm phải không? Tôi là Nhiếp Chấn Bang, anh xem báo đô thị và tin tức chiều Hồng Giang ra ngày hôm nay chưa?
Vi Lâm lúc này cũng đang giận dữ ngồi trong văn phòng, ánh mắt âm trầm nhìn mấy cấp phó đứng đó, vừa rồi trước khi Nhiếp Chấn Bang gọi đến, Vi Lâm cũng đang khiển trách những người này, dù sơ hở phát sinh ở đâu thì tóm lại một câu, chuyện này vẫn thể hiện rằng tác phong làm việc của Ban Tuyên giáo tỉnh ủy có vấn đề.
Kiềm chế tâm trạng, Vi Lâm cố lấy lại giọng, rất thành khẩn nói:
- Bí thư Nhiếp, tôi xin nhận hình phạt từ tổ chức, là Ban Tuyên giáo chúng tôi không làm tốt, không ngăn chặn kịp thời thông tin sai lệch, không giữ được sự thống nhất với Tỉnh ủy, tôi xin nhận phê bình từ tổ chức.
Lời vừa dứt, Nhiếp Chấn Bang liền bảo:
- Phê bình, xử phạt hay không chưa nói trước được, giờ cũng chưa phải lúc truy cứu trách nhiệm, ngăn dư luận khó như ngăn sông, tôi tin là đúng như thế, Trưởng ban Vi còn rõ hơn tôi, bây giờ anh lập tức đến chỗ tôi.
Cạch~!
Nhiếp Chấn Bang gọn gàng cúp máy, lúc này cũng không cần quá nhiều lời, nói nhiều thì dễ lỡ lời, nói càng nhiều thì ngược lại sẽ làm cho người ta cảm thấy chính hắn, nhân vật số một Tỉnh ủy không trầm ổn, là đang lo sợ.
Cúp máy xong, sắc mặt Vi Lâm lúc này cũng hết sức âm trầm, lời Bí thư Nhiếp tuy rằng không nghiêm khắc nhưng thái độ này đã nói rõ hết thảy.
Nhìn đám người chung quanh, Vi Lâm trầm giọng nói:
- Hành vi này rất nghiêm trọng, có tính chất khiêu khích đối với Tỉnh ủy, miệt thị rõ ràng quyền uy của cấp trên, không thể dễ dàng tha thứ.
- Phó trưởng ban Thạch, trong cơ quan ta anh được phân công quản lý công tác kiểm tra kỷ luật, tôi cho rằng nội bộ Ban Tuyên giáo nhất thiết phải tổ chức một lần thanh tra thật nghiêm túc, ngoài ra, tổng biên tập hai tòa soạn báo nói trên phải chịu trách nhiệm tương ứng, tôi đề nghị lập tức tạm đình chỉ chức vụ tổng biên tập hai tòa soạn báo trên, với đương sự chấp bút phải khai trừ ngay.
Vi Lâm ra lệnh cho phó ban Tuyên giáo Thạch Hỉ Mậu.
Làm như vậy cũng chỉ là chút động thái của Vi Lâm, “Mất bò mới lo làm chuồng” nhưng tính ra thì cũng chưa muộn, Ban Tuyên giáo để xảy ra “phốt” lớn như vậy, không chỉnh đốn một số người thì hiển nhiên là không được, bây giờ là thời khắc mấu chốt, nhất định phải có “Nắm đấm to” thì mới có thể khiến kẻ xấu kinh sợ.
Sau khi sắp xếp xong, Vi Lâm không dám chậm trễ, vội rời văn phòng lên thang máy tới phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang.
Vừa vào cửa, thấy Văn Bảo Quý cũng có mặt thì Vi Lâm hơi sửng sốt, lập tức chạy lại:
- Bí thư, tôi xin tự chịu phạt, lần này để công tác tuyên truyền xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi làm Trưởng ban, phải gánh vác trách nhiệm rất lớn, là tôi làm việc chưa đến nơi đến chốn, xin chịu phê bình xử phạt của tổ chức.
Nhiếp Chấn Bang xua tay, lạnh nhạt nói:
- Trưởng ban Vi, những lời này không cần thiết nữa, vừa rồi đồng chí Bảo Quý cũng nói là anh vừa mới nhậm chức, khó tránh khỏi chỗ thiếu sót, làm Trưởng ban cũng không thể chu đáo vẹn toàn hết được, chuyện lần này lại là có người cố tình bày ra, căn bản khó lòng phòng bị, anh đừng quá vướng bận nữa.
Đây là tác phong lỗi lạc của Nhiếp Chấn Bang, Văn Bảo Quý chẳng phải muốn thể hiện ân tình với Vi Lâm hay sao? Đã vậy thì hắn cũng không che dấu nữa, ngược lại còn nói ra ngay trước mặt Vi Lâm để ông ta nhận lấy ân tình này, đây là sự tự tin của Nhiếp Chấn Bang.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Việc đã đến nước này thì không dễ dẹp tin, mà làm vậy cũng không tốt, đã có tranh luận thì theo tôi thấy hay là cứ thuận thế mà làm, phải thể hiện thái độ của Tỉnh ủy, của cấp trên ra ngoài, kiểm soát giá nhà, chính sách kiểm soát phát triển bất động sản vĩ mô là những điều trung ương nhìn xa trông rộng, đây là bài học kinh nghiệm bằng máu và nước mắt. Không thể đợi cho giá nhà tăng vọt rồi mới kiểm soát, như vậy người dân không mua nổi nhà thì còn có ý nghĩa gì. Muốn kiểm soát thì phải làm cho sớm, đây không riêng gì là thái độ của tôi mà cũng là của cấp trên. Dư luận bắt đầu thì cứ bắt tay vào làm từ chính dư luận, anh đi sắp xếp đôi chút, truyền đạt tinh thần của Tỉnh ủy xuống để người dân phân tích một cách nghiêm túc, để chính họ tự suy nghĩ. Tôi tin rằng lẽ công bằng tự có trong mỗi người, sự xuyên tạc không thể chiến thắng được chân lý.
Lời của Nhiếp Chấn Bang tuy bình thản nhưng vẫn nghe ra được sự tức giận trong đó, Bí thư Nhiếp từ khi đến nhận chức ở Hồng Giang vẫn luôn ôn hòa như “Nước ấm luộc ếch”, không gây động tĩnh lớn, đây là tư chất và thái độ ngạo nghễ của hắn.
Còn bây giờ lời nói của Bí thư Nhiếp tuy vẫn bình tĩnh nhưng rất rõ ràng là đang thật sự nổi giận.
Văn Bảo Quý hai mắt sáng rỡ, thủ đoạn của Bí thư Nhiếp thật cao minh, không phải dư luận đang phản đối lần kiểm soát này sao? Chiêu thức ấy của Bí thư Nhiếp cũng là “Gậy ông đập lưng ông”, dư luận truyền thông tóm lại vẫn trong vòng kiểm soát của Đảng uỷ, hơn nữa kiểm soát ở tầm vĩ mô là chuyện ích nước lợi dân. Đính chính rằng nói kinh tế Hồng Giang chưa phát triển đến tiêu chuẩn cần kiểm soát là nói láo, cứ như vậy thì gió sẽ hoàn toàn đổi chiều, người dân có thể có được lợi ích thực tế, tất nhiên là toàn lực bảo vệ và ủng hộ.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang tiếp tục:
- Trưởng ban Vi, làm Trưởng Ban Tuyên giáo, anh là nhân vật số một về mảng tuyên truyền, đôi khi phải tỏ ra được khí phách và sự gan dạ sáng suốt của người đi đầu, nhân sự trong cơ quan cũng phải điều động đâu vào đấy. Trong công việc, tất thảy phải lấy đại cục là điều kiện tiên quyết, có chuyện gì có thể bàn qua với đồng chí Úy Nhiên, dù gì đồng chí ấy cũng là Trưởng Ban Tuyên giáo tiền nhiệm nên có thể coi là kinh nghiệm phong phú, lại đang đương nhiệm Trưởng ban Tổ chức, có thể cho anh một số ý kiến về mặt nhân sự.
Lời vừa dứt, Vi Lâm và Văn Bảo Quý đều giật mình, tục ngữ nói thánh nhân giận dữ thì đất cằn ngàn dặm, Bí thư Nhiếp tuy rằng chưa phải thánh nhân nhưng cũng như đại tướng tay nắm quyền cao nơi biên cương, lời này trông như bình thản nhưng đằng đằng sát khí, lần này nội bộ Ban Tuyên giáo e là lại một hồi gió tanh mưa máu rồi, cơn bão đi qua, có bao nhiêu người xuống ngựa, lại có ai đó thuận gió mà lên, đây cũng không phải là chuyện bản thân quyết được.
Vi Lâm lúc này lòng ngập tràn vui sướng, ý đồ của Bí thư Nhiếp rất rõ ràng rồi, nội bộ Ban Tuyên giáo phải chỉnh đốn lại, mặc dù có chịu ảnh hưởng của Lý Úy Nhiên nhưng với Vi Lâm mà nói đây cũng là thời cơ tốt nhất để lập uy.
...
Ngày hôm sau
Đài truyền hình tỉnh Hồng Giang đưa tin, tỉnh ủy Hồng Giang mở hội nghị về công tác tuyên truyền ở Hồng Thành, lãnh đạo Tỉnh ủy, Văn Bảo Quý, Lý Úy Nhiên, Vi Lâm tham dự, trong hội nghị, Văn Bảo Quý nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác tuyên truyền, đồng thời dẫn lại nguyên tắc Đảng chỉ huy mọi mặt.
Kế tiếp, Trưởng Ban Tuyên giáo Vi Lâm cũng có bài phát biểu quan trọng, nghiêm túc phê bình một số vấn đề tồn tại hiện nay của Ban Tuyên giáo.
Bản tin này là khởi đầu cho việc chỉnh đốn công tác tuyên truyền của tỉnh Hồng Giang, tiếp theo trên tờ nhật báo Hồng Giang số ra ngày hôm sau, ngay trang đầu đã có bài bình luận, kiên quyết quán triệt thực thi tinh thần của văn kiện trung ương, kiểm soát tốt đại cục vĩ mô của Hồng Giang. Bài viết về căn bản là tiến hành đào sâu phân tích việc kiểm soát giá nhà ở tầm vĩ mô. Giải thích cái hại khi không kiểm soát và nói lên lợi ích thiết thực và tính bức thiết của kiểm soát giá nhà đối với người dân. Có thể nói dù là về chính sách, lý lẽ hay lợi ích thực tế đều được phân tích tỉ mỉ, bài viết này vừa ra đã hoàn toàn đè bẹp bài viết trước đó, không còn ai để ý tới nữa.
Tiếp theo, các tờ báo địa phương lẫn các tòa soạn báo lớn trong tỉnh đều tái đăng toàn văn bài viết, lập tức khiến trong tỉnh Hồng Giang giờ như chỉ còn lại có mỗi thông tin này vậy.
Về phần tờ nhật báo Hồng Giang, góc dưới bên trái có một thông báo bổ nhiệm và miễn nhiệm Ban Tổ chức Tỉnh ủy quyết định miễn nhiệm chức vụ đối với Giám đốc thông tấn xã, tổng biên tập của báo đô thị và tin tức chiều Hồng Giang, cũng không mấy người để ý.
Nhiêu đó đối với phía dưới mà nói, có lẽ là một phen chấn động, nhưng với Nhiếp Chấn Bang mà nói, đây chẳng qua là động thái làm nóng thêm cho việc kiểm soát giá nhà của tỉnh Hồng Giang mà thôi.
Cẩn thận xem xong báo mấy ngày nay, về thể nói việc kiểm soát giá nhà được làm nóng thêm cũng không sai, giờ cũng là thời điểm để thảo luận chi tiết về các biện pháp cụ thể rồi.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cầm điện thoại lên bấm số Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hứa Hồng Chuyên.
Hứa Hồng Chuyên đang tiếp Bí thư Thành ủy Ôn Xuân là Lý Hữu Toàn trong phòng làm việc, vừa nhìn thấy số gọi đến thì không dám chậm trễ, lập tức bốc máy:
- Bí thư, anh tìm tôi.
- Trưởng ban thư ký, anh thông báo cho tất cả các ủy viên thường vụ, mời dự họp lâm thời lúc hai giờ chiều nay tại phòng họp Tỉnh ủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận