Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1127: Trọng điểm công tác tuyên truyền.

Ngày 16 tháng bảy, trời trong nắng ấm, thời tiết đẹp hiếm có. Bầu trời không một bóng mây.
Ngày mùa hè của Lũng Tây cũng vô cùng nóng. Mới được nửa tháng, trừ mấy ngày đầu làm cứng rắn, mấy ngày nay, Nhiếp Chấn Bang đã im lặng trở lại.
Căng chặt có độ, đây là một loại tác phong, một loại thái độ của Nhiếp Chấn Bang. Thể hiện thái độ và bố cục lúc trước, trên cơ bản là như vậy đã đủ. Nhiếp Chấn Bang đã thể hiện được thái độ mạnh mẽ và cứng rắn của mình trong hội nghị công tác kinh tế toàn tỉnh.
Sau đó, Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Sở Công an và các ngành liên quan đã kết hợp thành lập tổ công tác tiến vào thành phố Kim An. Về vấn đề của tập đoàn Triệu thị, Tỉnh ủy yêu cầu Mã Trung Hùng và Trần Chiêu Đồng cùng làm một văn bản kiểm tra. Một loạt những động tác nãy đã có thể làm rõ rất nhiều vấn đề.
Luôn duy trì một thái độ mạnh mẽ và những hành động cứng rắn cũng chưa chắc là một cách làm tốt. Loại xu thế này bây giờ, ngược lại là tốt nhất, chìm xuống để cho người ta có một không gian để tự vấn.
Cũng giống như ở Hồng Giang, việc đi làm bằng xe đạp đã trở thành một hiện tượng lạ ở tỉnh Lũng Tây. Dù là thể hiện cũng tốt, như thế nào cũng được, chiêu thức đó của Nhiếp Chấn Bang chính là một loại cảnh cáo cho cấp dưới.
Nhà khách Tỉnh ủy chỉ cách trụ sở Tỉnh ủy một bức tường ngăn cách. Từ cửa sau của nhà khách tới Tỉnh ủy, lẽ ra hoàn toàn không cần đi xe. Nhưng Bí thư Nhiếp cố tình làm như vậy. Đây không phải đang nhắc nhở những người khác không được dùng xe công làm việc tư sao?
Như vậy, sau đó, những thành viên khác trong bộ máy Tỉnh ủy cũng nghiêm chỉnh chấp hành. Người thay đổi đầu tiên là Lưu Chấn Đào. Sau hôm Nhiếp Chấn Bang đi làm bằng xe đạp, Lưu Chấn Đào cũng chuẩn bị một chiếc xe đạp phượng hoàng để đi làm.
- Bí thư, buổi sáng tốt lành!
- Chào Bí thư!
- Bí thư, xin chào!
Đi vào trụ sở Tỉnh ủy, không ít những nhân viên trước mặt đều dừng lại chào hỏi Nhiếp Chấn Bang.
Mỉm cười, Nhiếp Chấn Bang gật đầu chào tất cả các nhân viên dù là biết hay không biết.
Đi thang máy lên tầng mười, lúc này, cửa văn phòng mở rộng, bên trọng thư ký Hạ Cương đã đến, văn phòng đã được quét dọn sạch sẽ.
Vừa vào cửa, Hạ Cương đã đứng lên:
- Bí thư, buổi sáng tốt lành!
Đối với Hạ Cương, Bí thư Nhiếp vẫn tương đối hài lòng. Mười mấy ngày nay, năng lực làm việc và tính cách của đồng chí Hạ Cương ít nhiều cũng đã được thể hiện. Xuất thân là dân thường, là con của một gia đình nông dân ở vùng núi của thành phố Thi An, sau đó học đại học ở trường học viện Sư phạm Thi An, hai năm trước mới thi đậu cuộc thi công chức, thi vào Tỉnh ủy. Điều này đối với một thanh niên hai mươi tám tuổi cũng không dễ dàng gì.
Sau khi trở thành thư ký chính của mình, thân phận của Hạ Cương đã có sự thay đổi rất lớn. Có thể nói là một bước lên trời cũng không quã. Tin rằng, thời gian này, những lãnh đạo tìm đến Hạ Cương để xã giao cũng không ít.
Nhưng Hạ Cương từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì một tác phong nhất quán, cũng không có biểu hiện ngang ngược nào. Điều này khiến Nhiếp Chấn Bang cảm thấy rất hài lòng, biết cách bình tĩnh mới có thể giữ được mình.
Nhiếp Chấn Bang nói:
- Tiểu Hạ, lịch trình hôm nay có kết nối với phía Trưởng ban Thư ký không?
- Rồi ạ. Buổi sáng, sau đây ngài phải tiếp Trưởng ban Tuyên giáo Lý Hồng Anh cùng với Giám đốc sở Tài chính Vương Triệu Hải nghe báo cáo công tác tuyên truyền và báo cáo tài chính. Hai giờ chiều đi tới Quân khu thị sát và động viên. Lịch trình cụ thể tôi đã đặt ở trên bàn của ngài.
Hạ Cương cung kính nói.
Hơn mười ngày làm quen với công việc, biểu hiện bây giờ của Hạ Cương đã tốt hơn trước rất nhiều. Bây giờ Hạ Cương đã thể hiện là một người thư ký rất có tố chất và trách nhiệm.
Gật gật đầu, Nhiếp Chấn Bang đi vào văn phòng. Trên mặt bàn, tài liệu và báo chí được xếp theo từng loại từ thấp đến cao. Đầu tiên, phía trên nhất là Nhật báo Nhân dân và Nhật báo Hy vọng, tiếp theo là Nhật báo Lũng Tây. Các loại tài liệu cũng được xếp theo nặng nhẹ, những chuyện quan trọng, khẩn cấp được xếp ở trên nhất. Những chuyện bình thường, không quá gấp thì được xếp ở dưới.
Khởi đầu nhậm chức ở Lũng Tây đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói vẫn được coi là tốt đẹp. Mượn chuyện của tập đoàn Triệu thị ở thành phố Kim An, Nhiếp Chấn Bang đã bức bách và thể hiện thái độ với những người ở trong bộ máy Tỉnh ủy, bao gồm cả Lưu Chấn Đào. Điều này đã khiến cho vị trí của Nhiếp Chấn Bang ở Tỉnh ủy trở nên vững vàng. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ.
Mọi người trong thể chế đều không đơn giản, không phải một hai chuyện là có thể giải quyết được. Sau này phải thể hiện năng lực bản thân trong lĩnh vực phát triển kinh tế. Muốn cho những người khác trong bộ máy Tỉnh ủy nhìn thấy hy vọng thì phải khiến họ cảm thấy, đi theo Bí thư Nhiếp có thể làm ra chiến tích lớn. Đây mới là điều căn bản. Nói trắng ra là, người khác đi theo anh là vì cái gì, vì anh có thể mang lại lợi ích cho mọi người. Đây mới là điều quan trọng.
Cho nên, sau này, phát triển kinh tế mới là thách thức lớn nhất của mình. Làm thế nào để phát triển kinh tế của tỉnh Lũng Tây, đây mới là ván cờ quan trọng nhất.
Trong lúc còn đang suy nghĩ thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Lý Hồng Anh đã đến.
Nhiếp Chấn Bang cũng lập tức đứng lên, sau tiếng gõ cửa, Hạ Cương gõ cửa đi vào:
- Bí thư, Trưởng ban Lý đã đến.
Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Lý Hồng Anh cũng đã đứng ở cửa phòng. Hôm nay Lý Hồng Anh ăn mặc có vẻ rất chuyện nghiệp, đi đôi giày cao gót da màu đen, mặc một chiếc quần tây đen, bên trên là một chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay, cổ tròn có bèo, tóc búi cao ở sau gáy, nhìn hết sức nhẹ nhàng, thanh lịch và đơn giản. Nhìn bề ngoài không khác gì một tri thức bình thường.
Đối với chuyện này, Nhiếp Chấn Bang có thể chấp nhận được. Xã hội hiện đại chính là thời kỳ đề cao cá tính của mỗi người. Cán bộ nữ trong thể chế cũng không thể yêu cầu họ ăn mặc như phụ nữ những năm bảy tám mươi. Cách ăn mặc này là chuyện hết sức bình thường. Dưới cơ sở như ở xã, thị trấn, huyện, các cô gái trẻ đeo khuyên tai cũng không phải chuyện lạ lùng gì.
Trang phục của Lý Hồng Anh có vẻ tất chín chắn, hơn nữa, bề ngoài lại tràn đầy sự khí khái, vì thế phong cách rất hòa hợp nhau, càng làm tăng lên cảm giác mạnh mẽ.
Trang phục công sở càng tôn lên vẻ đẹp vóc dáng. Màu đen của nội y mờ ảo hiện ra dưới lớp áo sơ mi trắng. Người phụ nữ này chẳng lẽ không biết kết hợp với nội y màu da sao?
Nhiếp Chấn Bang thầm nghĩ, nhưng bên ngoài vẫn tươi cười, nói:
- Trưởng ban Hồng Anh đến rồi à, mau, mời vào.
Lý Hồng Anh ngồi xuống trước bàn ở tư thế của người báo cáo. Làn da Lý Hồng Anh trắng nõn, có chút ửng hồng, thần thái cử chỉ hết sức tự nhiên, vừa không có vẻ xa lạ mà lại không bị quá đà.
- Bí thư Nhiếp, công tác tuyên truyền của tỉnh luôn thực hiện nghiêm túc theo sự quán triệt của Đảng về một số trọng điểm trong công tác tuyên truyền, tăng cường tuyên truyền công tác xây dựng Đảng, đẩy mạnh xây dựng mối quan hệ với nhân dân, cố gắng làm tốt tác dụng cầu nối. Về mặt này, chúng tôi cũng đã thực hiện những hành động như sau…
Lý Hồng Anh ngồi đối diện Nhiếp Chấn Bang, bắt đầu báo cáo.
Tầm quan trọng của công tác tuyên truyền thì không cần phải nói tỉ mỉ. Đối với những thứ này, đương nhiên Nhiếp Chấn Bang hiểu rất rõ. Bất cứ lúc nào thì công tác tuyên truyền cũng rất quan trọng.
Im lặng một lúc, Nhiếp Chấn Bang sau khi nghe Lý Hồng Anh báo cáo xong mới chậm rãi nói:
- Trưởng ban Hồng Anh, đẩy mạnh công tác tuyên truyền, đây là những lời lẽ cũ rích rồi. Tầm quan trọng của công tác tuyên truyền dư luận chiếm vị trí hết sức quan trọng. Trong chính sách tuyên truyền, trong hướng phát triển dư luận, có thể nắm được công tác tuyên truyền dư luận ở trong tay hay không, đây chính là việc nắm được lòng dân, khiến người dân ủng hộ mình. Điều này liên quan tới hưng suy của sự nghiệp, đến vị trí của Đảng. Bất luận ở trong tình huống nào cũng không thể mất.
- Trước mắt, trong tình hình mới, công tác tuyên truyền có một số điểm hết sức phức tạp. Sư xuất hiện của truyền thông mới, đây cũng là điều khiến cho công tác tuyên truyền trở nên khó khăn. Muốn nắm được dư luận thì phải làm tốt công tác truyền hình, mở rộng công tác tuyên truyền qua internet, đây là điều rất quan trọng. Các nơi, các cơ quan trong toàn tỉnh đều cần phải đẩy mạnh thiết kế trang web, đẩy mạnh internet hóa, công khai hóa. Đây chính là vấn đề trọng điểm trước mắt.
Lời của Nhiếp Chấn Bang có vẻ hết sức trầm ổn, nhẹ nhàng nhưng cũng thể hiện được năng lực của Nhiếp Chấn Bang. Điều này cũng khiến Lý Hồng Anh có chút khiếp sợ.
Nhìn Nhiếp Chấn Bang, Lý Hồng Anh có chút cảm thán. Quả nhiên không phải là danh tiếng ảo. Ở tuổi này mà Nhiếp Chấn Bang làm tới được vị trí hiện tại, quả nhiên người bình thường không thể so sánh được.
Làm Bí thư, trù tính của Nhiếp Chấn Bang là tính cho toàn cục. Ở trong nước, Nhiếp Chấn Bang nổi tiếng về làm kinh tế, nhưng vẫn có thể đề xuất nhiều đề nghị như vậy cho công tác tuyên truyền, hơn nữa đều là những kiến nghị có lý, có tính khả thi cao. Điều này khiến cho Lý Hồng Anh rất khâm phục.
Lý Hồng Anh cầm bút ghi chép vào sổ. Đây cũng là một loại thái độ thể hiện sự thành khẩn của Lý Hồng Anh.
Đợi cho Nhiếp Chấn Bang nói xong, Lý Hồng Anh cũng buông chiếc bút trong tay xuống, nhìn Nhiếp Chấn Bang, cười nói:
- Bí thư, thật ra, đúng là có một chuyện có lẽ phải làm phiền ngài.
Nghe đến đó, Nhiếp Chấn Bang cũng cười ha hả nói:
- Trưởng ban Hồng Anh, có chuyện gì thì cứ nói, có gì mà phiền với không phiền chứ.
Lý Hồng Anh gật gật đầu, lập tức nói:
- Bí thư, chuyện là như vậy, gần đây, trung ương đưa ra một yêu cầu công tác, trước sự phát triển của tình hình kinh tế và tuyên truyền, trung ương hy vọng các lãnh đạo chủ chốt của tỉnh và thành phố đều có thể mở một Microblog. Ngài xem?
- Microblog?
Nhiếp Chấn Bang có chút bất ngờ. Đối với những thứ này, Nhiếp Chấn Bang cũng rất hiểu.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng ngẩng đầu nhìn Lý Hồng Anh nói:
- Trưởng ban Hồng Anh, về chuyện này, phía Ban Tuyên giáo có phương án gì không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận