Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 731: Bộc lộ quan điểm cứng rắn.

Nhà khách Thành ủy thành phố Dương Đức.
Đây là nhà khách của Thành ủy thành phố Dương Đức, nơi đảm nhận nhiệm vụ tiếp đãi công vụ của thành phố Dương Đức.
Nơi Nhiếp Chấn Bang ở là một khu nhà độc lập của bên Thành ủy, hình thức giống như một tư hợp viện, nhà lầu hai tầng nhỏ.
Tuy là nhà cũ, nhưng đã qua trang trí sửa chữa lại, phong cách kiến trúc Châu Âu, có vẻ tương đối thời thượng.
Nhiếp Chấn Bang lúc này ngồi trên sô pha nghỉ ngơi, trên bàn trà, bày biện một bộ ấm trà nghệ thuật. Bên cạnh, Phương Viên đang phô bày nghệ thuật uống trà của anh ta.
Nhìn động tác của Phương Viên, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Lão Phương, tài nghệ này của anh, tôi không học được. Nghệ thuật uống trà này đã tu luyện thành công rồi đấy.
Phương Viên lúc này mỉm cười nói:
- Chủ tịch, trêu tôi rồi. Tôi học Cao đẳng ở Việt Đông. Trong trường học ở Việt Đông bạn học cùng quê tương đối nhiều. Lâu ngày, cũng nghiện cái thú tiêu khiển thời gian này. Nghệ thuật thì thật sự vẫn chưa dám nói đến.
Phương Viên khiêm tốn, Nhiếp Chấn Bang có thể hiểu được. Tuy quan hệ Phương Viên và mình đã thật sự thân thiết rồi. Nhưng, kiểu tín nhiệm lẫn nhau này, vẫn cần từng bước từng bước mới có thể thêm sâu sắc. Đây không phải một câu nói là có thể giải quyết, cần phải có thời gian.
Lập tức cười nói:
- Sở thích này của anh rất tốt. So với sở thích đêm đêm ca hát bài bạc tốt hơn nhiều. Rèn luyện tính khí, cũng nung đúc tình cảm sâu đậm. Về mặt này, Cư Bằng phải cố gắng học hỏi Trưởng ban Thư ký.
Lời của Nhiếp Chấn Bang khiến Lý Cư Bằng cũng cười, đúng lúc chuẩn bị nói thì chiếc điện thoại di động trong cặp công văn ở bên cạnh lại vang lên.
Đây là điện thoại làm việc của Nhiếp Chấn Bang. Tách biệt với điện thoại của Lý Cư Bằng. Nghe được âm thanh này, Lý Cư Bằng không dám chậm trễ, lập tức lấy ra, vừa nhìn số, ngẩng đầu nói:
- Chủ tịch, điện thoại của Bí thư Long.
Nghe câu này, Nhiếp Chấn Bang cũng thảnh nhiên cười. Tất cả mọi chuyện đều khống chế cảm giác rất tốt. Trải qua nhiều năm tôi luyện như vậy, đi qua không ít hiểm nguy đáng sợ, không ngại gian khổ, cũng chơi qua vài lần. Bây giờ nhớ lại, thắng lợi năm đó, cũng có một phần may mắn.
Bây giờ, cảm giác tĩnh tâm buông cần câu cá này cũng nói lên một kiểu trưởng thành về mặt chính trị của bản thân, trưởng thành về mặt tính cách.
Gật đầu, nhận điện thoại, ấn nút trả lời. Nhiếp Chấn Bang chủ động nói:
- Bí thư Long, xin chào!
Nói như vậy, là thể hiện đầy đủ phong cách cởi mở của Nhiếp Chấn Bang. Đầu tiên, chủ động chào hỏi trước, thể hiện một kiểu tôn trọng của Nhiếp Chấn Bang đối với Long Canh Hoa. Đơn giản một câu nói, Bí thư Long, xin chào! Vừa không mất đi sự tôn trọng, lại có thể thể thể hiện thái độ của mình.
Nếu để Long Canh Hoa chào hỏi trước, khó tránh khỏi trong lòng Long Canh Hoa sẽ có chút suy nghĩ. Dù sao, lúc này, Long Canh Hoa chủ động gọi điện, đã đủ nói lên vấn đề rồi.
Quả nhiên, sau câu nói này, đầu dây bên kia, tiếng của Long Canh Hoa truyền đến:
- Haha, Chủ tịch Nhiếp, xin chào! Xin chào! Tôi nghe nói, hôm nay Chủ tịch Nhiếp ở thành phố Dương Đức găp một việc không hay phải không? Đối với việc này, sau khi tôi nghe được, cũng là cảm thấy vô cùng kinh ngạc và phẫn nộ. Đây là Chính quyền dưới sự lãnh đạo của Đảng sao? Sao cho tôi cảm giác, hình như quay về lại thời đại cũ. Tôi sẽ lập tức đưa ra phê bình nghiêm túc đối với Trương Trung Hùng
Vừa nghe Long Canh Hoa nói, Nhiếp Chấn Bang cười thầm trong bụng. Long Canh Hoa đang biến tướng cầu xin lượng tình. Rõ ràng biết là không thể được mà vẫn làm, đây là không khôn ngoan. Nhưng, theo lối tư duy khác, đây cũng có thể thể hiện con người Long Canh Hoa này không phải là vô tình vô nghĩa.
Không đợi Long Canh Hoa nói xong, Nhiếp Chấn Bang liền ngắt lời. Nếu thật sự để người ta nói ra tất cả, vừa khiến cho mình không còn đường quay đầu, cũng vừa chặn hết đường ra của đối phương.
- Bí thư Long, việc của thành phố Dương Đức, cá nhân tôi thấy, đây không phải là vụ án cá biệt. Thử nghĩ xem, mấy thế lực đen tối của thành phố Dương Đức hung hăng ngang ngược như thế. Một số lãnh đạo trong bộ máy Thành ủy thành phố Dương Đức, chắc chắn có trách nhiệm. Thậm chí, tôi thấy, trong bộ máy chính quyền Đảng ủy thành phố Dương Đức, đã tạo thành một cái ô bảo vệ. Việc này, vừa đúng lúc tôi cũng chuẩn bị bàn bạc với anh một chút. Tôi thấy, việc này có thể để Hoàng Tiến cùng với đồng chí bên công an tỉnh ra mặt. Nhất định phải cương quyết đập tan thế lực đen tối này. Anh thấy sao?
Mặc dù Long Canh Hoa đã có sự chuẩn bị tư tưởng trước. Nhưng, lúc này, nghe Nhiếp Chấn Bang nói, sau khi dường như đã nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang cao giọng sắc bén, sắc vuốt răng nanh lộ ra. Đây thật sự mới là người tài ba. Sau khi nhậm chức, giọng điệu vô cùng mềm mỏng. Không ra tay thì thôi, ra tay thì chính là độc chiêu chí mạng.
Một mặt, nếu Nhiếp Chấn Bang phụ trách việc này, cũng có thể khiến cho đám người Tăng Thái Bình mở rộng hiểu biết về sức mạnh và mánh khóe của hắn. Người của mình bị Nhiếp Chấn Bang động đến, bản thân không thể không lựa chọn sự hợp tác.
Đủ để kinh sợ tất cả bọn kẻ xấu.
Mặt khác, cũng khiến cho chính mình không thể không áp dụng thái độ hợp tác toàn bộ.
Nhưng, Long Canh Hoa lúc này hơi khó xử. Ninh Bác Quân đột nhiên trở mặt, làm rối loạn trận tuyến của mình. Bây giờ, nếu muốn xoay chuyển tình thế xấu, nhất định phải có được tiếng nói quyết định ở bộ máy Ủy viên thường vụ. Mà hiện tại, Nhiếp Chấn Bang là lựa chọn tốt nhất.
Tất nhiên, Nhiếp Chấn Bang đang lợi dụng mình. Nhưng, mình chỉ làm sao không có tâm tư lợi dụng anh ta. Dừng một lát, Long Canh Hoa lại nói:
- Đề nghị này của Chủ tịch Chấn Bang, tôi thấy có khả năng, thành phố Dương Đức xảy ra chuyện lớn như vậy, quả thực xem xét đến chỗ tị hiềm. Việc này, để công an tỉnh ra mặt là việc rất hợp lí rồi. Cá nhân tôi, không có ý kiến gì.
Dừng một lát, Long Canh Hoa bổ sung thêm:
- Chủ tịch Chấn Bang, trong việc này, tôi toàn lực ủng hộ anh.
Câu nói cuối cùng này, coi như đã bày tỏ thái độ rõ ràng. Cái mà Nhiếp Chấn Bang cần, cũng chính là câu này. Nếu Long Canh Hoa lựa chọn như thế này, chỉ có thể hợp tác với mình.
Nếu, không hợp tác, Long Canh Hoa lựa chọn đối đầu. Vậy thì, không những Trương Trung Hùng không bảo vệ được, bản thân Long Canh Hoa làm không tốt cũng mất tất cả.
Bây giờ, nếu hợp tác, để mình từ sự việc này nhúng tay vào. Đến lúc đó, chân tướng phơi trần ra trước mắt thiên hạ. Long Canh Hoa lại giữ thể diện, không phải tôi không cứu cấp dưới của mình, mà là tự gây oan nghiệt thì không thể sống. Như vậy, cả thể diện và lợi ích Long Canh Hoa đều đã có.
Nghĩ đến đây, trong lòng Nhiếp Chấn Bang buông một tiếng thở dài, thành viên bộ máy lãnh đạo Tỉnh ủy này, không có ai là đơn giản cả. Lập tức, cười nói:
- Bí Thư Canh Hoa, Anh quá khách sáo rồi! Đợi tôi trở về thành phố Thiên Phủ, chúng ta cố gắng gặp nhau một chút.
Gác điện thoại, Nhiếp Chấn Bang nhìn hai gương mặt chờ đợi của Phương Viên và Lý Cư Bằng, lập tức không che giấu, gật đầu nói:
- Đều nói lãnh đạo mới nhậm chức phải hướng về ba phía. Đây chính là hướng đầu tiên của tôi, trước tiên bắt đầu từ thành phố Dương Đức này!
Là Chủ tịch tỉnh, điều động công an tỉnh, không phải là vấn đề. Tuy nói, Hoàng Tiến là thái độ gì, vẫn không rõ ràng. Nhưng, việc trong nội bộ thể chế, Nhiếp Chấn Bang nhìn thấy rất rõ ràng. Từ trước, Bí thư Đảng ủy và phía công an, thì đi tiểu không đầy được trong một cái hũ.
Nguyên nhân bên trong, nói thẳng ra, chính là vấn đề chồng chéo chức năng. Là cơ quan quyền lực, Cục công an chiếm cứ một nửa quyền lực của mặt trận chính trị và pháp luật. Là Bi
thư Đảng ủy chính pháp, không muốn nắm trong tay Cục công an cũng không được. Nhưng, Cục trưởng Cục công an đương nhiên cũng không muốn làm con rối. Thậm chí, cũng đang nhòm ngó vị trí Bí thư này. Hiển nhiên, cục diện tỉnh Ba Thục hiện nay cũng là như thế. Quan hệ giữa Hoàng Tiến và Hầu Văn Khôi, hoàn toàn không hòa hợp.
Hơn nữa, mệnh lệnh hiện nay của Nhiếp Chấn Bang, có thể nói, hết sức chính đáng.
Hoàng Tiến không muốn tuân lệnh cũng không được. Trong tình huống này, Hoàng Tiến trừ phi không muốn làm tham mưu Giám đốc Sở nữa. Nếu không, Hoàng Tiến tuyệt đối không thể không tuân lệnh.
Sáng ngày thứ hai, thành phố Dương Đức đang lúc vẫn còn đang thảo luận xử lý chuyện này như thế nào, phó Chủ tịch tỉnh – Giám đốc Sở công Hoàng Tiến tự mình dẫn Tổ công tác công an tỉnh, chính thức chiếm giữ thành phố Dương Đức.
Cả tổ công tác, cơ cấu thành viên khổng lồ, Cục Giám sát cảnh vụ Sở công an – Trung đoàn Hình sự cùng với các thành phố cấp ba trong toàn tỉnh, điều động lực lượng cảnh sát có khả năng, vừa tiến vào thành phố Dương Đức, lập tức triển khai công tác.
Trong phòng họp Cục công an thành phố Dương Đức, Hoàng Tiến vẻ mặt nghiêm túc, ngồi ở ghế chủ tọa. Hai bên trái phải là Trưởng phòng Cảnh vụ Cục Giám sát và Trung đoàn trưởng Trung đoàn Hình sự. Cục trưởng Cục công an thành phố Dương Đức Lưu Toàn Hải cũng chỉ là cùng ngồi cạnh bên.
Lúc này, Hoàng Tiến nhìn quanh bốn phía một lát
Lưu Toàn Hải sắc mặt trắng bệch, nhìn nét mặt Hoàng Tiến, nói:
- Giám đốc Sở Hoàng… Tôi…
Hoàng Tiến lại trực tiếp ngắt lời Lưu Toàn Hải, nói:
- Lưu Toàn Hải, anh không cần tôi nữa. Chiều qua, Chủ tịch Nhiếp đã gọi điện cho tôi, đưa ra một chỉ thị quan trọng, một vụ án đặc biệt này của thành phố Dương Đức. Xác định tính chất là án không dễ làm. Hiện nay, vụ án này, do công an tỉnh thành lập Tổ chuyên án tiếp nhận. Ngoài ra, căn cứ vào Quyết nghị của Tổ Đảng ủy công an tỉnh, ý kiến xử lý đối với đồng chí Lưu Toàn Hải. Sau khi chúng tôi và thành phố Dương Đức bàn bạc quyết định, đối với Lưu Toàn Hải ra quyết định đình chỉ công tác tự kiểm điểm. Công tác của Cục công an, tạm thời do Phó Cục trưởng Hà Chính Vũ chủ trì. Cụ thể khi nào phục chức sẽ quyết định sau.
Lần xuất hiện này của Công an tỉnh, lập tức dẫn đến tác động cực lớn trong toàn tỉnh. Lúc này, tại trụ sở Tỉnh ủy, trong phòng làm việc của Tăng Thái Bình, Ninh Bác Quân lúc này đang ngồi trên sô pha nhìn Tăng Thái Bình, nói:
- Bí thư, cấp dưới này của Nhiếp Chấn Bang đến, anh xem, bên Ủy ban Kỷ luật chúng ta có cần lập tức theo vào, nhân cơ hội này…
Nghe Ninh Bác Quân nói, Tăng Thái Bình khoát tay bảo:
- Đừng vội, Nhiếp Chấn Bang đang bộc lộ quan điểm cứng rắn. Lúc này, cậu đi theo, không phải là để cho Nhiếp Chấn Bang làm cho biết tay sao? Hiện tại lúc này, kiệu hoa của Nhiếp Chấn Bang đã bày ra rồi. Chúng ta không muốn nâng lên cũng phải nâng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận