Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 741: Thăm hỏi Tăng Thái Bình.

- Nhà máy Di Sơn?
Nhiếp Chấn Bang nhắc lại câu đó, sau khi xác định lại trong trí nhớ của mình vốn không có ấn tượng về công ty như vậy, liền nhìn Lý Cư Bằng nói:
- Cư Bằng, nhà máy Di Sơn là công ty thế nào vậy, tình hình cụ thể, anh hãy nói tường tận cho tôi xem nào.
Nhiếp Chấn Bang là người, không phải thần thánh, kiếp trước, Nhiếp Chấn Bang về cơ bản là người có cuộc sống sa đọa uống rượu qua ngày, ngoại trừ những đại sự mang tính quốc tế, còn những chuyện kiểu này thì hoàn toàn là không biết.
Hơn nữa, xem ra công trình nhà máy Di Sơn này đã ký kết hợp đồng xong xuôi trước khi mình tới đây, nên không biết tình hình của nhà máy này cũng là điều bình thường
Lý Cư Bằng liền gật đầu lập tức giới thiệu:
- Chủ tịch, công trình nhà máy Di Sơn có nguồn gốc từ một nhà máy xí nghiệp công nghiệp nặng tư nhân của tỉnh Sở Nam, sản phẩm chủ yếu của họ là bơm vận chuyển bê tông. Ở trong nước, đây là ngành có vị trí hàng đầu, mấy năm nay, ngành sản xuất bơm vận chuyển bê tông trên thế giới đều là các xí nghiệp đạt chuẩn. Bây giờ công trình nhà máy Di Sơn bắt đầu chuyển sang sản xuất các thiết bị máy móc công nghiệp nặng như máy xúc v.v…Ở Khu vực phía tây, tỉnh Ba Thục chúng ta có địa vị không thể thay thế được. Công trình nhà máy Di Sơn có công ty chi nhánh đặt ở tỉnh Thiên phủ.
Nghe Lý Cư Bằng giới thiệu như vậy, Nhiếp Chấn Bang liền gật đầu, nói một cách khâm phục:
- Như vậy có thể nói nhà máy Di Sơn này khá là được, ý tưởng phát triển rất tốt, xí nghiệp hạng ba thì bán sản phẩm, xí nghiệp hạng hai bán chất lượng phục vụ, xí nghiệp hạng một bán tiêu chuẩn. Hiện giờ những xí nghiệp trong nước sẽ có dũng khí và quyết tâm tranh làm hạng nhất.
Trầm ngâm một lúc Nhiếp Chấn Bang nói:
- Như vậy nghi lễ khởi công ngày hôm nay để đồng chí Kiến Chương thay tôi đi, những sắp xếp khác của sáng nay hãy giúp tôi hủy đi, tôi còn có một số việc.
Nói xong Nhiếp Chấn Bang phất phất tay.
Theo Nhiếp Chấn Bang thời gian lâu như vậy, đối với tính cách và tác phong của Nhiếp Chấn Bang, Lý Cư Bằng hiện nay thấy vô cùng quen thuộc, khẽ khẽ gật đầu, đi ra ngoài rồi sắp xếp mọi việc.
Nhiếp Chấn Bang nhấc điện thoại trên bàn rồi quay số, bên kia đầu dây nhấc máy, Nhiếp Chấn Bang liền cười nói:
- Bí Thư Tăng, bây giờ có bận không?
Nghe thấy giọng nói của Nhiếp Chấn Bang, Tăng Thái Bình lúc này tỏ ra vô cùng vui mừng. Trong điện thoại cũng vang lên một giọng nói sang sảng:
- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang à, vừa mới đi làm, cũng không có chuyện gì lớn, chuẩn bị buổi chiều đi viện Lâm Khoa thăm giáo sư Quan Ngọc Côn. Giáo Sư Quan là viện sĩ viện khoa học nhà nước, là chuyên gia được hưởng trợ cấp đặc thù của Quốc vụ viện, trong việc phát triển kỹ thuật lâm nghiệp được thế giới biết đến. Đúng lúc giáo sư Quan mừng đại thọ tuổi chín mươi, nhân cơ hội này đến thăm hỏi một chút
Thấy Tăng Thái Bình nói vậy Nhiếp Chấn Bang thấy hơi ngạc nhiên, giáo sư Quan thì Nhiếp Chấn Bang đã được nghe nói đến, những thành tựu về kỹ thuật lâm nghiệp giống với giáo sư Viên, đều là những rường cột của nước nhà.
Nhiếp Chấn Bang liền cười nói:
- Bí thư Tăng nếu đã sắp xếp như vậy rồi, nếu không ngại, chúng ta cùng đi thăm giáo sư Quan, ông thấy thế nào?
Vừa dứt lời Tăng Thái Bình liền cười ha hả nói:
- Có gì mà không được, tôi cầu còn không được nữa đấy, coi trọng nhân tài, trọng dùng người tài đều là phương châm chiến lược và tư tưởng của tỉnh chúng ta, buổi chiều hai giờ chúng ta cùng chờ dưới lầu được chứ?
Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Được, tôi nhất định đi.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang cũng nghiêm mặt rồi nói:
- Bí thư Tăng hiện giờ ông có thời gian không, đúng lúc có chuyện chuẩn bị đến chỗ ông bàn bạc một chút.
Nhiếp Chấn Bang đến tận nơi thăm hỏi, Tăng Thái Bình có chút ngạc nhiên, không hổ là nhân vật có kinh nghiệm sa trường, lập tức liền lấy lại tinh thần nói:
- Tôi có thời gian, đồng chí Chấn Bang cứ qua đây, tôi sẽ mở rộng cửa, quét dọn sạch sẽ chào đón.
Đây cũng là một kiểu sách lược của Tăng Thái Bình. Quan viên là như vậy, nhân vật trong quan trường, ai mà chả luyện được bản lĩnh gặp người thì nói tiếng người, gặp ma quỷ thì nói tiếng quỷ.
Huống chi Tăng Thái Bình là cán bộ lãnh đạo có cấp bậc, đối với câu nói này, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ nghe mà thôi.
Liền cười nói:
- Bí thư Tăng khách khí quá, nếu đã như vậy bây giờ tôi liền qua đó.
Sau vài câu trò chuyện với Tăng Thái bình, Nhiếp Chấn Bang gác máy, bước ra ngoài văn phòng, căn dặn Lý Cư Bằng vài điều.
Nhiếp Chấn Bang bước ra khỏi văn phòng hướng tới văn phòng bên phía tỉnh ủy. Hôm nay đích thân đến chỗ Tăng Thái Bình, điều này cũng đã được suy nghĩ cặn kẽ lắm rồi.
Về công, Tăng Thái Bình là nhân vật quan trọng số một của Tỉnh ủy, là Trưởng ban, thân làm phó Trưởng ban nhất định phải tôn trọng.
Về tư, Tăng Thái Bình đã cùng với cha Nhiếp Quốc Uy hợp tác với nhau, hai người coi như cùng một thế hệ, mặc dù hiện giờ Nhiếp Chấn Bang là cán bộ cấp thứ trưởng, nhưng từ chỗ cha mà nói về giao tình riêng tư, gọi một tiếng là bác cũng không hề quá.
Hơn nữa hiện nay quan hệ của hai người bề ngoài xem ra rất hòa hợp, nhưng sự việc của Nhiếp Chấn Bang thì Nhiếp Chấn Bang rất rõ, sự việc của thành phố Dương Đức vừa mới xảy ra, Tăng Thái Bình đối với Nhiếp Chấn Bang có không ít ý kiến, nhân cơ hội này, hòa hoãn quan hệ của hai bên, đây là điều bắt buộc. Tới cấp bậc tỉnh này, ở trong bộ máy không còn khái niệm sinh tử thù địch nữa rồi.
Động vào cán bộ cấp tỉnh, đừng nói là bản thân mình không có được quyền lực như vậy, đến trung ương với loại chuyện này cũng rất thận trọng. Nhìn vào trong nước, cải cách mở cửa nhiều năm như vậy, tổng cộng có bao nhiêu chủ quản cán bộ cấp tỉnh bị mất việc phải vào tù.
Trong việc xử lý cán bộ cấp tỉnh cần đảm bảo thái độ thận trọng, cần áp dụng nguyên tắc giáo dục là việc chính, điều này đã trở thành một quy tắc ngầm được ước định rồi.
Nếu không phải là anh chết tôi sống thì hợp tác là điều đặc biệt quan trọng rồi, đây là nguyên nhân vì sao Nhiếp Chấn Bang quyết định đích thân đến thăm Tăng Thái Bình. Địa vị và tính cách của người này đã định trước là Tăng Thái Bình sẽ không đi mở miệng trước.
Tốc độ của thang máy rất nhanh chỉ một lát là đến tầng thứ mười lăm, Nhiếp Chấn Bang liền đi ra.
Bố cục phòng làm việc giống với của Nhiếp Chấn Bang, văn phòng làm việc của Tăng Thái Bình, ở chỗ sâu nhất của văn phòng Tỉnh ủy, hai bên là phòng họp nhỏ và phòng họp lớn.
Bước tới văn phòng của Tăng Thái Bình, cửa phòng khép hờ, Nhiếp Chấn Bang gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào
Lúc này thư ký của Tăng Thái Bình đã đứng dậy, tỏ ra cung kính nói:
- Chủ tịch đến rồi à, Chủ tịch vào đi, vừa nãy Bí thư dặn dò tôi nếu mà ngài đến thì không cần thông báo, mời ngài.
Đây cũng là một kiểu sách lược của Tăng Thái Bình, không cần thông báo, điều này cũng cho thấy việc giữ thể diện cho Nhiếp Chấn Bang như thế nào.
Đẩy cửa bước vào phòng, lúc này Tăng Thái Bình đang đeo kính xem tập văn kiện ở trên bàn, nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang liền đứng dậy, cười nói:
- Chủ tịch Chấn Bang, mời ngồi.
Rất nhanh sau đó thư ký mang đến một lý trà, rồi đi ra ngoài, giúp hai người đóng cửa phòng.
Nhìn Nhiếp Chấn Bang, Tăng thái Bình cười nói:
- Nào đồng chí Chấn Bang, hãy nếm thử hương vị trà của chúng tôi xem thế nào, đây là của đồng chí Hồ Ngạn Bác ở tỉnh Sở Nam sai người mang tới đấy.
Trà ngon, rất đậm mùi hương, mang nguyên vẹn đặc điểm của trà Sở Nam, không hổ danh là trà Sở Nam, Nhiếp Chấn Bang tán dương một lúc rồi nói:
- Bí thư Tăng, lần này đến đây, chủ yếu muốn bàn về vấn đề Sở Tài chính, kết nối giao lưu với ngài một chút.
Vừa nghe thấy ba chữ Sở Tài chính, Tăng Thái Bình thấy không được tự nhiên, đang định nói thì Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Bí thư Tăng, hôm qua tôi nghe bí thư Long nói chuyện, nghe nói Bí thư Tăng muốn đồng chí Phạm Hữu Tài đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Tài chính.
Những lời của Nhiếp Chấn Bang mang khí thế bức ép người. Điều này khiến Tăng Thái Bình cảm thấy không được tự nhiên. Trầm ngâm một lúc, Tăng Thái Bình gật đầu nói:
- Đích thực là có suy xét vấn đề này.
Đang định nói, Nhiếp Chấn Bang liền nắm thời cơ cười nói:
- Tôi cũng cảm thấy đồng chí Phạm Hữu Tài rất được, điều động làm ở Sở Tài chính, xem như điều động cùng cấp, làm như vậy có vẻ có chút bất bình, nhưng cá nhân tôi thấy xem trọng đồng chí Phan Hữu Tài.
Những lời của Nhiếp Chấn Bang khiến Tăng Thái Bình bối rối. Như vậy là có ý gì, khẩu khí như vậy không phải là đến chất vấn sao, sao về sau lại biến thành đồng ý.
Trong nháy mắt, Tăng Thái Bình đã ổn định tinh thần, trong lòng trở nên trầm tư. Con người Nhiếp Chấn Bang không đơn giản, đây chính là đang lấy lui làm tiến.
Biết rõ mình sắp đặt Phạm Hữu Tài đảm nhiệm chức Giám đốc Sở Tài chính, lại là muốn độc quyền về quyền tài chính. Nhiếp Chấn Bang đến đây, cũng chẳng nói phản đối mà ngược lại còn tán đồng. Điều này là đang muốn nhắc mình rằng, Nhiếp Chấn Bang biết rõ mục đích của bản thân mình.
Hơn nữa, ý tứ sâu sa, Nhiếp Chấn Bang không nói ra nhưng Tăng Thái Bình cũng rõ ý tứ trong lời nói của Nhiếp Chấn Bang chính là nhắc nhở chính mình, sắp xếp Phạm Hữu Tài là Giám đốc Sở không vấn đề gì, nhưng muốn độc quyền về tài chính, e rằng không dễ như vậy.
Lúc này Tăng Thái Bình cân nhắc lại phương diện quan hệ lợi và hại, muốn độc quyền tài chính, bước cờ này là bản thân mình nghĩ ra, nhưng mục đích không phải là độc quyền sở hữu tài chính. Tài chính với bản thân mình mà nói, bất quá chỉ là chuyện dệt hoa trên gấm, có cũng được mà không có cũng không sao. Phạm Hữu Tài được đề bạt, mục đích chủ yếu là muốn tiến đến cấp Thứ trưởng, lĩnh vực kinh tế không bước vào được thì hãy đổi sang lĩnh vực then chốt khác, ngoài ra vào được Sở Tài chính rồi thì có thể đi thăm dò ý tứ của Nhiếp Chấn Bang.
Bây giờ mục đích này đã đạt được rồi, Nhiếp Chấn Bang chủ động đến thăm hỏi như vậy là giữ thể diện cho Tăng Thái Bình lắm rồi, thật sự muốn nắm giữ không buông. Tầm quan trọng của tài chính với Nhiếp Chấn Bang mà nói có lẽ mang một tầng hàm ý khác. Có thể tưởng tượng Nhiếp Chấn Bang tuyệt đối không đánh rơi mất quyền tài chính, đến lúc đó e rằng có một trận giao phong kịch liệt, ai thua ai thắng vẫn chưa nói trước được, nhưng người có lợi nhất định không phải là Tăng Thái Bình và Nhiếp Chấn Bang.
Nghĩ tới đây Tăng Thái Bình cũng cười nói:
- Chủ tịch Chấn Bang anh cũng nghĩ như vậy à. Xem ra chúng ta thật là tâm đầu ý hợp rồi, anh là chuyên gia kinh tế, đồng chí Hữu Tài về công tác tài chính có chút trình độ, nhưng cần phải học tập nhiều. Tôi thấy chủ tịch Chấn Bang là tấm gương đáng để học tập theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận