Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 558: Biện pháp cứng rắn.

Lời nói của Triệu Phi khiến cho cả phòng họp trở nên im lặng, cũng không phải là do trong một hội nghị không cho phép lên tiếng phản đối.
Chỉ là toàn bộ thành phố Vọng Hải, từ Lý Thái Thạch là Bí thư Thành ủy đến sau khi bộ máy ủy viên thường vụ mới được thành lập cho tới nay đều vô cùng hòa hợp êm thấm, chung sống hòa thuận, có thể nói đây là một bộ máy Đảng hài hòa điển hình của cả nước.
Vào lúc đó, đột nhiên xuất hiện một vài tiếng nói bất đồng, khiếp sợ là điều đương nhiên. Lời nói của Triệu Phi mặc dù không biểu đạt ra ý tứ một cách rõ ràng nhưng cũng phần nào mang thâm ý, vẫn có thể đủ để nghe ra một vài ý tứ. Trong vấn đề tam công chi, Triệu Phi cảm thấy đó là quá mức hà khắc, điều này chứng tỏ hắn không đồng ý với phương án này.
Nhiếp Chấn Bang cũng không tức giận, bộ máy ủy viên thường vụ có sự phân chia cũng là điều hết sức bình thường. Đến cả giữa con cái và cha mẹ, giữa an hem ruột thịt còn có những chuyện nảy sinh mâu thuẫn, huống chi là giữa những thành viên trong bộ máy ủy viên thường vụ.
Hơn nữa, Triệu Phi trước kia, lúc tnv còn đương nhiệm còn duy trì quan hệ ở mức bình thường với Nhiếp Chấn Bang, nhưng đến lúc này nói như vậy cũng thực bình thường.
Nhiếp Chấn Bang cũng không hề tức giận, thản nhiên mỉm cười nói:
- Đồng chí Triệu Phi có ý kiến gì không? Nếu có đóng góp có thể nói ra xem.
Nghe xong câu nói của Nhiếp Chấn Bang, Triệu Phi cũng trở nên nghiêm túc. Thời điểm này nếu mình đưa ra ý kiến bất đồng, thì dù không bằng lời nói, không cần lý do cũng không muốn muốn nói, bằng không bản thân lại trở thành người không thể tín nhiệm, kẻ ăn nói lung tung sao? Trong quan trường, danh dự là điều rất quan trọng, là thứ để khiến người khác tin tưởng mình, là cơ sở để cùng hợp tác, quan thanh liêm cũng quan trọng y như vậy. Gã lập tức gật đầu nói:
- Chủ tịch Nhiếp, chi tiết quy tắc thực hiện tam công chi này tôi cũng sẽ cẩn thận xem lại. Về phương diện tiêu chuẩn tiếp đãi công vụ, có phải hơi quá nghiêm khắc không, các vị lãnh đạo đều biết, đối khi những chiêu đãi công vụ rất khó không chế, ăn uống đến hưng phấn, lãnh đạo cấp trên muốn thêm một phần ăn, thêm một bình rượu…. những việc như vậy vô hình khiến cho tiêu chuẩn chi tiêu tăng lên rất nhiều. Nếu phần nào vượt quá đều phải do cá nhân xuất tiền túi để trả, điều này…. sẽ đả kích nghiêm trọng tới tính tích cực của đại bộ phận cán bộ.
Nói tới đây, Triệu Phi dừng lại một chút, cố ý để dành ra một chút thời gian cho các ủy viên thường vụ tự hỏi, sau đó lại nói tiếp:
- Các vị lãnh đạo, nếu có thể thử nghĩ một chút, một cán bộ vì công tác chẳng những phải lao lực lam tâm, còn phải tự móc tiền túi ra trợ cấp thì…. chuyện như vậy tôi đoán sẽ rất ít người tự nguyện làm.
Triệu Phi vừa nói xong, ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tưởng Lệ cũng giơ tay, thân là nữ nhi duy nhất trong bộ máy ủy viên thường vụ Thành ủy, Tưởng Lệ lại làm công tác về Mặt trận Tổ quốc, trong tình huống như vậy, Tưởng Lệ cũng không thể không bảy tỏ ý kiến gì.
Nhưng, chuyện này thật sự đã chạm đến lợi ích cá nhân của bản thân Tưởng Lệ, vấn đề sử dụng xe công vào việc tư trong xã hội hiện nay không có người lãnh đạo nào không dùng, chẳng qua là dùng ở mức độ khác nhau mà thôi.
Quê hương của Tưởng Lệ ở nông thôn thành phố Tuyền Hải, để về đó một chuyến cũng không phải dễ dàng. Nếu thật sự ngồi xe taxi về, quẹo trái quẹo phải, bắt đầu đi từ sáng sớm ít nhất cũng phải tới buổi chiều mới có thể tới nơi.
Cấm dùng xe công vào việc tư, điều này Tưởng Lệ hoàn toàn không thể tiếp nhận. Trầm ngâm một hồi, Tưởng Lệ cũng lên tiếng:
- Tôi cũng cảm thấy điều lệ này có chút không hợp tình, nếu giới định chuyện dùng xe công vào việc tư, trên thực tế rất mơ hồ. Cũng ví dụ như tôi, làm trong công tác về Mặt trận Tổ quốc, thành phố Vọng Hải chúng ta vốn là chi xã của Hoa Kiều, đôi khi trong công tác có rất nhiều thứ không thể xác định, suy xét đến trạng thái cuộc sống của những người gia Hoa Kiều hồi hương, nhiều khi cũng phải trong lúc làm việc mà đi ra ngoài thăm hỏi. Nếu cấm việc dùng xe công vào việc tư, lúc tan làm, đem xe công niêm phong cất vào kho, như vậy thì công tác của tôi cũng không thể triển khai được.
Tưởng Lệ không nói tán thành, cũng không nói phản đối, lại lấy bản thân làm ví dụ, hoàn toàn mang dáng vẻ của một người bị hại. Trong phòng họp, toàn bộ đều rơi vào im lặng.
Lý Thái Thạch lúc này vẻ mặt bình thản, nét mặt không thay đổi, nhìn Nhiếp Chấn Bang ngồi bên cạnh. Chuyện này Lý Thái Thạch đã sớm dự liệu được, phương án này làm tổn hại đến lợi ích của bản thân các lãnh đạo, những ý kiến phản đối như vậy là chuyện rất đỗi bình thường.
Bên cạnh, phó Chủ tịch thường trực Lý Tường Thiên cũng lên tiếng:
- Tôi cảm thấy nên thử một chút, theo tôi được biết ở khu tự trị tây bắc thành phố Lê Châu, cũng chính là thành phố Bá Châu và thành phố Tân Lê trước kia, còn có thành phố Lương Khê của tỉnh Giang Bắc cũng đã áp dụng thử tiêu chuẩn điều lệ tiếp đãi công vụ, thậm chí vẫn cũng ban Tổ chức cấp cao bên này kiểm tra đánh giá số liệu cụ thể, đưa vào ban Tổ chức các niên độ kiểm tra đánh giá hệ thống, trực tiếp tác động lên các cán bộ được lên chức và bồi dưỡng.
- Từ tình hình của hai thành phố, hiệu quả hẳn là không tệ, theo thống kê của hai thành phố này, từ sau khi thực thi tiêu chuẩn này, chi phí công sử dụng hàng năm ít nhất đã giảm đi 5 triệu. Như là thành phố Lương Khê đã trở thành thành phố kinh tế cường thịnh nổi tiếng cả nước, chỉ trong năm trước đó, chi tài chính so với năm kia giảm hơn 1 triệu 900. Tôi thấy nếu các thành phố cấp 3 khác có thể thực thi, thành phố Vọng Hải chúng ta cũng có thể thực hiện được, dù sao, để bắt đầu điều lệ này như thế nào cũng vẫn cần phiền Chủ tịch Nhiếp đấy.
Đối với sự ủng hộ của Lý Tường Thiên, Lý Thái Thạch căn bản cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn không lường trước được, Lý Tường Thiên được Nhiếp Chấn Bang gắng sức đề bạt lên vị trí Phó Chủ tịch thường trực thành phố, với quan hệ ở mức này, Lý Tường Thiên là cũng phe phái với Nhiếp Chấn Bang, không thể không ủng hộ Nhiếp Chấn Bang.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang mới giơ tay lên, thản nhiên nói::
- Bí thư Thái Thạch, tôi cũng muốn nói mấy câu.
Lúc này nét mặt của Nhiếp Chấn Bang rất nghiêm túc, ánh mắt sắc bén nhìn mọi người xung quanh một lượt. Cuối cùng, sau khi quét qua người Tưởng Lệ và Triệu Phi, mới lên tiếng:
- Về tiêu chuẩn tiếp đãi công vụ, đây vốn dĩ là chuyện ông nói có lý bà nói có tình. Các đồng chí đúng là trong công tác có chút đặc thì, quả thực trong thực tế cũng có chút khó khăn, nhưng chúng ta không thể bởi vì khó khăn mà lùi bước được.
- Năm đó, Thái Tổ tửng viết một bài văn có tên là “Ngu Công dời núi”. Trong bài văn đó Thái Tổ có nói qua một câu thế này, nếu không sợ hy sinh, bài trừ muôn vàn khó khăn để tranh thủ giành lấy thắng lợi. Thì hiện giờ đống chí không phải hy sinh mình, cũng không phải đi làm công tác gì nguy hiểm. Mọi người nói khó khăn vô cùng nghiêm trọng, nếu nói về điều kiện, đây là tiêu chuẩn của một Đảng viên sao?
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang khiến toàn thể các thành viên trong bộ máy ủy viên thường vụ đều có chút hoảng sợ. Trong thể chế, Nhiếp Chấn Bang trước giờ đều là người dễ nói chuyện, nhưng giờ phút này lại thể hiện hiện ra thái độ cứng rắn như vậy, khiến mọi người lại ngớ đến, Chủ tịch Nhiếp lại không phải là taq, đây lại là một nhân vật cường thế rồi.
Nhiếp Chấn Bang không để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, tiếp tục nói:
- Về phần vấn đề mà Trưởng ban Tưởng Lệ quan tâm, với những phương tiện khoa học kỹ thuật hiện đại hiện nay cũng rất dễ giải quyết. Trước mắt, không phải nước ngoài đã lưu hành hệ thống định vị GPS đó sao? Hiện giờ trong nước kỹ thuật này cũng đã được một vài thành thị lớn trong nước tiến hành thử nghiệm, tôi thấy chúng ta hoàn toàn có thể tham khảo thứ này để xác định định vị đối với ô tô hành chính. Các cục cấp Thành ủy, các cơ quan cấp thành phố hoàn toàn có thể thống qua GPS để xác định việc sử dụng xe, vừa bảo đảm tiện lợi trong công tác của cán bộ, mà lại có thể đủ ngăn chặn việc dùng xe công vào việc tư.
Ba phương diện này, trong đó có điểm tranh luận chủ yếu là tập trung ở công khoản chiêu đãi và chuyện dùng xe công vào việc tư. Về phần chi phí xuất ngoại, chuyện này đối với mỗi vị lãnh đạo còn rất xa xôi, dù sao một lãnh đạo một năm có thể được ra nước ngoài mấy lần, không chừng thì cả đời cũng chỉ ra nước ngoài một hai lần mà thôi. Mà sự bất đồng trong công khoản chiêu đãi và dùng xe công vào việc tư mới là cùng với nhịp độ cuộc sống của họ, liên lụy tới lợi ích của bản thân, đây là căn nguyên dẫn tới những bất đồng này.
Với thái độ cứng rắn như vậy của Nhiếp Chấn Bang khiến Tưởng Lệ và Triệu Phi chỉ biết ngậm miệng hậm hực, thân là cán bộ lâu năm của Thành ủy thành phố Vọng Hải, uy phong của Chủ tịch Nhiếp bọn họ năm đó có gặp qua, khi đó anh vẫn chỉ là Phó Chủ tịch thường trực thành phố đã dám trên hội nghị thường vụ Thành ủy chống lại Bí thư Thành ủy. Hiện giờ đắc tội với Chủ tịch Nhiếp không phải là bản thân tự tìm phiền phức sao?
Hơn nữa, về vấn đề mà mọi người quan tâm, hai phương diện công khoản tiếp đãi và dùng xe công vào việc tư, Lý Tường Thiên và Nhiếp Chấn Bang cũng đã đưa ra những giải thích các phương án giải quyết tỉ mỉ và thích đáng.
Nhất là lời nói của Lý Tường Thiên, lấy thành tích to lớn của hai thành phố Lê Châu và Lương Khê làm cơ sở, tham khảo và mở rộng. Nếu thật không đồng ý, rắp tâm ở đâu, sự thật chứng minh có hiệu quả, hơn nữa cũng đã thực hiện thí điểm công tác ở những địa phương khác, chứng minh là làm được. Thành phố Vọng Hải lại cố tình không đồng ý, vậy chẳng phải tự chỉ trong lòng có điểm đáng nghi sao?
Tề Tư Nguyên suy nghĩ một hồi, sau đó cũng chậm rãi lên tiếng:
- Tôi thấy phương án này được lắm, tam công chi trước giờ chỉ tăng không giảm, đây là một vấn đề lớn, có biện pháp tiến hành hạn chế như vậy rất tốt, tôi đồng ý.
- Về phương án này, tôi cũng cảm thấy đây là phương án ổn thỏa nhất. Sau khi Chủ tịch Nhiếp đã có thời gian đúc rút kinh nghiệm tại thành phố Tân Lê và Lương khê, đã đưa ra phương án chế định này. Tôi tin chắc cũng đã tính toán đến vấn đề trong quá trình thi hành có gặp phải và cách giải quyết tương ứng rồi. Tôi thấy có thể áp dụng tại thành phố Vọng Hải, tôi đề nghị nên bắt đầu áp dụng trước từ Thành ủy và Ủy ban nhân dân cùng với các cục ủy trực thuộc thành phố. Nếu hiệu quả tốt có thể tính đến làm thế nào thi hành rộng rãi trên phạm vi toàn thành phố?
Bình thường không quá quan tâm tới những chuyện xảy ra trong hội nghị thường vụ, Chủ tịch Ủy ban Kỷ luật thành phố Tương Hoa Quang vốn dĩ không tỏ thái độ gì lại đột nhiên lên tiếng ủng hộ.
Lý Thái Thạch nhìn thấy cảnh tượng này, trong bộ máy ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch đề xuất Phó Bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố, Phó Chủ tịch thường trực thành phố đều lần lượt thể hiện sự ủng hộ, vài vị lãnh đạo chủ chốt cũng không hề phản đối. Đến mức như thế này thật sự Triệu Phi và Tưởng Lệ cũng hoàn toàn không biết nói gì hơn.
Sau một hồi trầm mặc, Lý Thái Thạch cũng quyết định lựa chọn việc ủng hộ, nhằm làm hòa thuận mối quan hệ với Nhiếp Chấn Bang, điều này không phải dễ có được, đây là kết quả do hắn đã khổ tâm tính toán, một khi mối quan hệ này bị hủy, chỉ sợ kẻ thua thiệt cuối cùng lại chính là hắn.
Nghĩ đến đây, Lý Thái Thạch cũng gật đầu nói:
- Tôi thấy phương án này rất tốt, có lý có tình, trật tự rõ ràng. Tôi cũng cảm thấy lợi nhiều hơn hại, có thể suy xét để thử nghiệm trước một khoảng thời gian ở các cơ quan cục ủy trực thuộc thành phố, xem hiệu quả thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận