Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 787 - Lý Tử Quý tự sát.

Sở Chiêu đãi Thành ủy thành phố Hưng Châu.
Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Hưng Châu vừa mới xây dựng xong, tòa nhà văn phòng phong thái sang trọng, trước mặt là quảng trường nghệ thuật tạo hình được xanh hóa, hình ảnh tượng điêu khắc người đàn ông đang giương cung bắn hết sức trừu tượng, đại diện cho thành phố Hưng Châu mạnh mẽ hướng lên, với ý nghĩa một thành phố với phong thái hiên ngang.
Sở Chiêu đãi Thành ủy thành phố Hưng Châu nằm bên cạnh Thành ủy thành phố, phía trước đối mặt với một bên đại lộ Hưng Châu là một tòa lầu hai mươi tầng, tòa lầu chính thêm bộ phận bên dưới và lại thêm kiểu dáng vườn hoa nhỏ trước cửa, chiếm diện tích đất tương đối lớn, có vẻ hết sức phóng khoáng.
Tấm biển treo trên tòa nhà là khách sạn Hưng Châu, tiêu chuẩn là khách sạn bốn sao nhưng vẫn chưa đạt được bốn sao, ba sao thì có thể, sau khi bước vào phía sau khách sạn, dưới bóng cây xanh râm mát có cảm giác yên tĩnh của phố xá nhộn nhịp đông đúc, đây chính là Sở Chiêu đãi Thành ủy.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đã ngồi trong căn nhà số một Sở Chiêu đãi Thành ủy, trên ghế sô pha trong phòng khách, Nhiếp Chấn Bang đang cầm điện thoại trao đổi gì đó với Bí thư Tỉnh ủy Tăng Thái Bình.
Sắc mặt Nhiếp Chấn Bang lúc này rất khó coi, đê phòng lũ quan hệ đến đại sự quốc kế dân sinh, quan hệ đến đại sự an toàn tính mạng của dân chúng toàn thành phố nhưng những người này lương tâm lại đen tối, làm trò lừa đảo ở loại công trình này, không phải nghi ngờ gì đây đã chạm đến tình cảm sâu sắc của Nhiếp Chấn Bang.
- Bí thư Tăng, tình hình trước mắt cơ bản là như vậy, tổng cộng bốn ngàn hai trăm sáu mươi ba mét đường đê, ngoài sáu mươi ba mét ở giữa là dựa theo tiêu chuẩn đê phòng lũ quốc gia để xây dựng cải tạo, các diện tích đê còn lại hoàn toàn là công trình “Đậu phụ thối”.
- Tôi cảm thấy lúc này Tỉnh ủy cần phải lập tức hành động, giao trách nhiệm cho các đơn vị Ủy ban Kỷ luật tỉnh – Sở Giám sát tỉnh – Sở Công an và Sở Thủy lợi... vv tổ chức thành Tổ Điều tra liên hợp, lập tức đến thành phố Hưng Châu triển khai điều tra toàn diện.
Giọng nói của Nhiếp Chấn Bang cứng rắn cương quyết, không còn bất kỳ sự thương lượng nào.
Đầu dây bên kia, Tăng Thái Bình cũng trầm mặc hồi lâu, một lúc lâu sau Tăng Thái Bình mới lại nói:
- Chấn Bang à, về chuyện điều tra thành phố Hưng Châu theo tôi thấy vẫn phải chú ý một chút, đê phòng lũ là toàn bộ dọc theo khu vực kho bao quanh quan trọng của công trình phòng chống lũ lụt, việc này đã được sự ủng hộ của trung ương, Ủy ban thủy lợi Trường Giang cũng nhiều lần khảo sát, việc của thành phố Hưng Châu tôi thấy vẫn nên xử lý thận trọng, mặt tấn công không nên quá rộng.
Lời Tăng Thái Bình khiến lông mày Nhiếp Chấn Bang bị khiêu khích, ý của Tăng Thái Bình, Nhiếp Chấn Bang hiểu rõ, cái gọi là “Chú ý một chút”, cái gọi là “Các mặt tấn công không nên quá rộng”, nói những thứ này đơn giản chỉ là một mục đích, một ý tứ là sự việc đừng làm quá lớn, để cho cả nước đều biết, để cho cấp trên đều biết thì gương mặt của tỉnh Ba Thục cũng không còn chút sáng sủa nào.
Đây chính là hành vi che đậy thường gặp, đôi khi trong thể chế việc che giấu nhất định phải có liên quan, giống như lúc này, vụ án công trình phòng lũ thành phố Hưng Châu nếu nói Tăng Thái Bình dính dáng đến e rằng cũng chưa chắc, nhưng Tăng Thái Bình tại sao phải che đậy? Mục đích gì, trừ phi là vì danh lợi của chính bản thân ông ta.
Xảy ra chuyện này, đương nhiên bộ máy lãnh đạo Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Hưng Châu phải chịu tội, đồng thời bộ máy Tỉnh ủy Ủy ban nhân tỉnh Ba Thục cũng không thoát khỏi liên can.
Không suy nghĩ nhiều, Nhiếp Chấn Bang lúc này lập tức cự tuyệt thẳng:
- Bí thư Tăng, quan điểm này của anh tôi có chút ý kiến khác, tôi lại cảm thấy hiện nay không phải bàn bạc việc che giấu hay không che giấu, công trình lớn như vậy lại là công trình xây dựng phương tiện đồng bộ trong kế hoạch xây dựng Tam Hiệp của quốc gia mà trung ương rất coi trọng và quan tâm. Xảy ra việc lớn như thế, toàn bộ tuyến đê đều là “Đậu phụ thối”, ở đây căn cứ vào dự toán của một số chuyên gia, công trình hiện tại này nhiều nhất chỉ dùng một trăm triệu tiền đầu tư, cng chính là nói những người này ít nhất lấy được trên hai trăm triệu, việc này tuyệt đối không thể bỏ qua, đây là xem mạng người như cỏ rác.
Giọng nói và thái độ của Nhiếp Chấn Bang lúc này rất tự nhiên, có cảm giác căm phẫn trào dâng, Tăng Thái Bình đối diệnvừa nghe vừa chau mày, thở dài một tiếng, nói:
- Chủ tịch Chấn Bang, bình tĩnh, bình tĩnh nào!
- Bí thư Tăng, tôi không thể bình tĩnh được, có thể tưởng tượng là sơ hở lớn như vậy đều không bị phát hiện thì việc này tuyệt đối không bình thường. Trong chuyện này, Ban chỉ huy hạng mục công trình phòng lũ thành phố Hưng Châu chắc chắn có tham gia trong đó, ngoài ra công ty Giám sát điện nước thủy lợi cùng với một vài đồng chí phụ trách của Sở Thủy lợi có tham gia vào hay không cũng rất khó nói, đây nhất định là cùng một ổ án. Hiện tại, đồng chí Lý Tử Quý Phó Chủ tịch thành phố Hưng Châu đã bị áp dụng biện pháp tạm giam điều tra, đối với tập đoàn xây dựng công trình Kiệt Thịnh cũng cần đồng bộ triển khai điều tra, điều tra một manh mối, điều tra một việc trời long đất lở.
Lời Nhiếp Chấn Bang vang lên lập tức khiến Tăng Thái Bình hơi bất mãn, trầm ngâm một lát giọng nói Tăng Thái Bình một lần nữa lại truyền đến:
- Đồng chí Chấn Bang, việc này tôi vẫn đề nghị anh phải ổn thỏa, suy nghĩ thận trọng một chút, hiện nay ổn định là trên hết! Bản thân anh suy xét cân nhắc đi! Tôi ở đây vẫn còn vài việc cần xử lý, chúng ta có thể liên hệ bất cứ lúc nào.
Gác điện thoại, Nhiếp Chấn Bang lắc đầu bất lực, Phó Chủ tịch thường trực Tôn Gia Lạc bên cạnh mở miệng:
- Chấn Bang, có vẻ như Bí thư Tăng có chút suy nghĩ không giống phải không?
Nghe Tôn Gia Lạc hỏi, khóe miệng Nhiếp Chấn Bang hơi nhếch lên, hơi khinh thường, hơi bất mãn, cười nhạt nói:
- Còn có thể nói được gì! Cũng chỉ là như vậy mà thôi, hy vọng có thể đem ảnh hưởng khống chế trong phạm vi nhất định, có thể chắc chắn là bên Tuyên giáo Tỉnh ủy cũng đã ra khẩu lệnh đối với truyền thông toàn tỉnh là phải che giấu! chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không.
Suy cho cùng vẫn là tư tưởng làm việc quan liêu quá nặng, tư lợi quá nặng, vì vận mệnh tiền đồ của mình, để con đường quan lộ của mình được thông suốt, trừng phạt nghiêm khắc kẻ đầu sỏ mà thôi.
Cái gì là đầu sỏ, đơn giản chỉ là một vài chủ thầu, một vài giám sát thi công, lãnh đạo một vài quận của thành phố Hưng Châu mà thôi, làm như vậy thủ phạm thật sự lại công khai, đây không phải đang giải quyết sự việc, đây chính là đang tát vào mặt, đang tát vào mặt Nhiếp Chấn Bang.
Nhiếp Chấn Bang rất phẫn nộ, một lời nói lại trực tiếp từ trong miệng tuôn ra, nghe được những lời của Nhiếp Chấn Bang, Tôn Gia Lạc cũng gật đầu nói:
- Chấn Bang, ý của anh là?
Nhiếp Chấn Bang lúc này không chút do dự, nghiêm túc gật đầu nói:
- Điều tra! Xem hắn ta dính dáng đến ai, cho dù hắn ta là Thiên Vương Lão tử tôi cũng muốn tiếp tục điều tra, không điều tra thì cửa này tôi không qua được, cũng hổ thẹn với việc học tập hồi đầu năm ở trường Đảng.
Những lời này Nhiếp Chấn Bang cố ý nói như vậy, lớp đào tạo ngắn hạn cán bộ cấp tỉnh của trường Đảng trung ương cuối năm trước và đầu năm nay, lớp học mở vào mùa xuân, nội dung học tập có liên quan đến liêm chính chống tham nhũng và kỷ luật, nói như vậy cũng là đang lôi kéo Tôn Gia Lạc, dù sao hai người cũng là bạn học.
Tôn Gia Lạc cũng biết hàm ý trong lời nói Nhiếp Chính Bang, trong lòng cười ngoài miệng lại nói:
- Chấn Bang, sự việc đê phòng lũ thành phố Hưng Châu trước đây tôi cũng có nghe qua tập đoàn Kiệt Thịnh này, lai lịch không nhỏ, nghe nói cũng có thế lực ở Bắc Kinh.
Lần này, cấp ủy Trường Giang có thể đầu tư cho Hưng Châu ba trăm hai mươi lăm triệu, nghe nói có mối quan hệ nhất định với tập đoàn Kiệt Thịnh, ngoài ra công ty này quan hệ trong tỉnh cũng rất sâu rộng, bắt đầu điều tra e rằng không phải dễ dàng.
Những lời này làm Nhiếp Chấn Bang hơi chững lại, tập đoàn Kiệt Thịnh trong tỉnh có mối quan hệ sâu rộng, điểm này Nhiếp Chấn Bang hiểu rõ. Tục ngữ nói rất đúng:” Không có ba phần ba không dám lên Lương Sơn” Chuyện này cũng là như thế, tập đoàn Kiệt Thịnh nếu như không có chút quan hệ hậu thuẫn nào sao dám ngầm chiếm tài sản không kiêng nể như vậy, dám làm việc tán tận lương tâm này sao?
Nhưng ở Bắc Kinh cũng có quan hệ? Điều này cũng hơi bất ngờ, nhìn Tôn Gia Lạc bên cạnh, Nhiếp Chấn Bang đầy thâm ý, lạnh nhạt nói:
- Anh Tôn, tính cách của con người tôi anh cũng đã rõ, tôi không muốn lắm lời, việc này thái độ của tôi bây giờ vẫn là như thế, bất kể liên quan đến ai, mặc kệ hắn ta là công tử nhà nào, nhất định phải điều tra nghiêm, có chuyện gì thì Nhiếp Chấn Bang tôi đỡ đòn.
Nói đến mức độ này, thái độ của Nhiếp Chấn Bang đã rất rõ ràng, điều mà Tôn Gia Lạc muốn, chính là thái độ này của Nhiếp Chấn Bang, lập tức gật đầu nói:
- Chủ tịch, tôi đã rõ.
Ngoài cửa, Lý Cư Bằng bước vào, nhìn Nhiếp Chấn Bang và Tôn Gia Lạc nói:
- Chủ tịch, Phó Chủ tịch Tôn, bữa tối đã chuẩn bị xong. Anh xem dọn vào trong này hay là?
Nhiếp Chấn Bang đứng dậy, nói với Tôn Gia Lạc bên cạnh:
- Anh Tôn, tôi thấy hay là đến căn tin bên kia ăn nhé! Ít phiền toái.
Vừa nói xong, Môn Phi lúc buổi chiều đã đến chỗ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Ninh Bác Quân của thành phố Hưng Châu, Sở Giám sát tỉnh Hướng Thự Quang cùng nhau bước vào.
Dáng vẻ của hai người đều nghiêm túc, bộ mặt hai người đều có vẻ trang trọng, nhìn hai người Nhiếp Chấn Bang nói:
- Bí thư Ninh, Giám đốc Hướng đều đến cả rồi, tiện dịp cùng ăn bữa cơm nhé!
Con người Ninh Bác Quân tuy trước đây vì một số việc đã đoạn tuyệt với Long Canh Hoa chuyển sang đi cùng với Tăng Thái Bình, nhưng Ninh Bác Quân tổng thể mà nói vẫn có sự cương quyết và nguyên tắc của mình, nếu không Ninh Bác Quân không thể ngồi vững vàng ở vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật
Lúc này, Ninh Bác Quân tỏ ra rất nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Chủ tịch, e rằng không có thời gian ăn cơm, lần này thành phố Hưng Châu chỉ sợ sắp xảy ra chuyện quái dị, chúng tôi nhận được tin tức, hai giờ chiều triệu tập cuộc họp khẩn cấp Ủy ban Kỷ luật tỉnh, lập tức thành lập Tổ Chuyên án, đúng ba giờ xuất phát, năm giờ đến thành phố Hưng Châu, sáu giờ hai mươi giao ban công tác với Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Hưng Châu. Nhưng vừa lúc nãy trong căn phòng sắp xếp cho Ủy ban Kỷ luật thành phố Hưng Châu, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Hưng Châu Lý Tử Quý đã tự sát.
- Tự sát?
- Tự sát!
Đây là lời nói của Nhiếp Chấn Bang và Tôn Gia Lạc, rất hoảng hốt, rất kinh ngạc.
Bên cạnh, Hướng Thự Quang cũng gật đầu xác nhận:
- Chủ tịch, cực kỳ chính xác, Lý Tử Quý treo cổ tự sát trong phòng vệ sinh, dùng khăn trải giường thắt trên trần nhà để tự sát, tôi và Bí thư Ninh phân tích vụ án này cực kỳ bất bình thường, Lý Tử Quý nhất định biết việc quan trọng, nếu không Lý Tử Quý chắc chắn không thể tuyệt vọng như vậy, vụ án này không dễ điều tra.
Ninh Bác Quân cũng gật đầu nói:
- Tục ngữ nói rất đúng:” Chết tử tế không bằng sống lười biếng” Lý Tử Quý tuyệt vọng như vậy, bên trong chắc chắn có chuyện quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận