Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1000: Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.

Sự việc của nhà máy cơ giới Hồng Thành, trên thực tế là đến khi triệu tập đại hội nghi thức ký kết hợp đồng thì về cơ bản đã đến giai đoạn kết thúc. Tập đoàn Di Sơn là mang thành ý đến, đây cũng giống như bên trong một tiểu phẩm đã nói qua, tập đoàn Di Sơn là mang thành ý đến đưa tận vào mặt.
So với sáng chế độc quyền quốc tế của ép thủy lực, một ít đầu tư vào nhà máy cơ giới Hồng Thành cơ bản không là gì cả? Là một trong những xí nghiệp hàng đầu của ngành máy móc thiết bị hạng nặng thế giới, tập đoàn Di Sơn hiểu rõ, sáng chế độc quyền quốc tế thậm chí có khả năng trở thành tiêu chuẩn mới của hệ thống ngành ép thủy lực, một hạng mục kỹ thuật này chưa là gì, chưa nói nhà máy cơ giới Hồng Thành ở nội thành vẫn còn là một mảnh đất hoàng kim quý báu lớn như vậy, nếu có lỗ thêm nữa cũng là đáng giá.
Về phần một vài người trong đại hội kích động công nhân gây rối, chẳng qua là một vài kẻ tôm tép nhãi nhép ăn chơi lười biếng của nhà máy cơ giới Hồng Thành mà thôi, sau khi công nhân yên tâm thì mấy kẻ này cơ bản không gây nổi sóng gió.
Tập đoàn Di Sơn dưới sự tham dự của ủy ban nhân dân tỉnh Hồng Giang, rất nhanh chóng ký kết thỏa thuận đầu tư với ủy ban nhân dân thành phố Hồng Thành, tại Khu phát triển kỹ thuật cao thành phố Hồng Thành, tập đoàn Di Sơn sẽ đầu tư hai tỷ rưỡi tiền mặt, dựng nên một khu vực nền tảng sản xuất xây dựng lớn.
Ngoài ra, Âu Tiến Niên của tập đoàn Di Sơn vào lúc này cũng thể hiện anh ta rất biết làm người, toàn bộ khoản tiền của công nhân hưu trí nhà máy cơ giới Hồng Thành đều đã nộp đến cho trung tâm bảo hiểm xã hội và trung tâm bảo hiểm y tế,, điểm này không nghi ngờ gì nữa là có sức thuyết phục nhất, việc này có vẻ thực tế hơn so với mười câu hứa suông.
Có một ví dụ sẵn ở đây nên tiếp theo cải cách chế độ của nhà máy cơ giới Hồng Thành thuận lợi hơn rất nhiều, kiểm kê tài sản, kiểm kê công nợ vẫn đang trong quá trình tiến hành có trình tự, đồng thời đối với việc huấn luyện và khảo hạch công nhân viên cũng đang tiến hành theo kế hoạch.
Mặt khác, dưới sự tiến cử của Tần Phóng Văn, bên nhà máy cơ giới Hồng Thành lại có thêm năm kỹ sư được tập đoàn Di Sơn mời đảm nhiệm chức vụ, căn cứ vào trình độ năng lực của mỗi người không giống nhau, phân nhau hưởng mức lương đãi ngộ năm từ hai trăm ngàn đến năm trăm ngàn, điểm này càng kích thích nhân viên nhà máy cơ giới Hồng Thành, công tác tại tập đoàn Di Sơn, chỉ cần nỗ lực, chỉ cần có trình độ, có kỹ thuậtvậy nhất định sẽ được.
Tháng tư
Trụ sở làm việc tỉnh ủy Hồng Giang, phòng họp nhỏ.
Hội nghị thường vụ tỉnh ủy thường lệ hàng tháng đang tiến hành đúng thời hạn tại phòng họp nhỏ.
Khoảng tám giờ sáng, đại bộ phần ủy viên thường vụ đã đến đây.
Hiện nay, tuy bầu không khí của tỉnh ủy Hồng Giang là một mảnh hòa thuận và êm ái, Diêu Định Quốc có thể đoàn kết chân thành với Hạ Ngọc Sanh cùng bắt tay hợp tác, Văn Bảo Quý cũng có thể ở ủy ban nhân dân tỉnh làm việc như cá gặp nước, nhưng tất cả mọi người đều hiểu, tất cả những điều này đều là nguyên nhân của Nhiếp Chấn Bang.
Mọi người đều hiểu rõ thái độ của bí thư Nhiếp, bí thư Nhiếp cần chính là làm tốt công tác. Nếu tranh đấu là dùng tổn thất công tác làm tiền đề, không cần người khác ra tay mà bí thư Nhiếp sẽ lộ diện trừng phạt anh, đây chính là uy tín của Nhiếp Chấn Bang hiện nay xây dựng nên ở Hồng Giang.
Nhưng người của địa phương luôn có kẻ giang hồ, tuy hội nghị thường vụ hôm nay là một mảnh hòa hợp, nhưng “Ngưu tầm ngưu mã tầm mã”, trong nội bộ bộ máy thường vụ tỉnh ủy vẫn còn một ít phe phái nhỏ.
Cũng như so sánh Văn Bảo Quý và Hạ Ngọc Sanh, hai người hiện nay đừng nhìn cùng làm việc trong cùng một trụ sở, gặp mặt đều mỉm cười gật đầu, nhưng nếu nói thổ lộ tâm tình tuyệt đối không thể.
Lần này, đề tài thảo luận của hội nghị thường vụ khiến tất cả mọi người đều cảm thấy hơi nghiêm túc. Ba đề tài thảo luận: Thứ nhất là vấn đề hội chợ du lịch, đoàn đại biểu tham dự triển lãm, thứ hai là vấn đề Viện dưỡng lão Hồng Giang, thứ ba là vấn đề mấy nhân sự bổ nhiệm và miễn nhiệm liên quan. Mỗi một vấn đề đều không đơn giản, đều đang đấu sức.
Trong phòng họp, Vi Lâm, Trần Nhạc cùng Hứa Hồng Chuyên ba người coi như là người của hệ Nhiếp Chấn Bang, đương nhiên ngồi cùng nhau, đang nhỏ tiếng trao đổi với nhau, đang đoán mò thái độ của bí thư Nhiếp.
Một khía cạnh khác, Hạ Ngọc Sanh lại ngồi nghiêm chỉnh một mình, sắc mặt nghiêm túc, nhìn không ra có thay đổi tâm trạng. Tần Quảng Hán lại đang trao đổi to nhỏ với Chủ tịch mặt trận tổ quốc. Ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch tỉnh Chu Truyền Gia tay đang cầm bút, vặn vẹo cổ tay, bút đang chuyển động trên đầu ngón tay, nhìn tư thế không nghi ngờ gì nữa đây là một cao thủ cầm bút.
Văn Bảo Quý lúc này lại đang nhắm mắt nghỉ ngơi, Diêu Định Quốc đang hút thuốc, về phần Trần Đống Lương của quân phân khu, càng không cần nói, người này xưa nay không để ý đến việc của thường vụ tỉnh ủy, đại bộ phận thời điểm đều là bỏ phiếu trắng.
Lúc này, tại phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, ủy viên thường vụ tỉnh ủy – Trưởng ban Tổ chức Lý Úy nhiên ngồi đối diện với Nhiếp Chấn Bang, lần này quan hệ đến quyết nghị bổ nhiệm miễn nhiệm mấy nhân sự quan trọng cho nên Nhiếp Chấn Bang rất coi trọng, trước cuộc họp cho gọi Lý Úy Nhiên qua đây, nghiêm túc lắng nghe báo cáo của Lý Úy Nhiên.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang đứng lên nói:
- Sắp xếp của Ban Tổ chức rất tốt, các mặt đều suy tính đến, như thế rất tốt, tôi đến Hồng Giang không phải đến để tranh quyền đoạt lợi, mục đích lớn nhất của tôi là đến để xây dựng kinh tế, đang trong lúc làm tốt tiền đề đại cục xây dựng kinh tế, những việc khác có thể buông lỏng ở mức độ vừa phải, việc này không sao cả, đồng chí Úy Nhiên, xếp đặt này của anh rất tốt.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang giơ cổ tay nên nhìn đồng hồ, cười nói:
- Cũng sắp rồi, đến phòng họp đi!
Lý Úy Nhiên gật đầu, cùng bước ra khỏi phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, bước trước Nhiếp Chấn Bang một bước vào phòng họp, rất nhanh chóng, Nhiếp Chấn Bang cũng bê tách trà đi vào.
Tất cả Ủy viên thường vụ, vừa nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang vào cửa đều ngồi thẳng người, âm thanh trao đổi trước đây cũng không còn. Nhiếp Chấn Bang ngồi vào vị trí thủ tọa ở giữa, bỏ tách trà xuống, nhìn quanh một lượt mọi người, lúc này mới mở miệng nói:
- Bắt đầu họp! Hôm nay là thời gian của hội nghị thường vụ tỉnh ủy theo thông lệ, nói một cách ngắn gọn, lần này triệu tập hội nghị chủ yếu có ba đề tài cần thảo luận. Thứ nhất là về hội chợ du lịch, tháng năm chính là tuần lễ vàngmùng một tháng Năm, đồng thời lần này cũng là thời gian triệu tập hội chợ du lịch Trung Quốc lần thứ tư, tỉnh Hồng Giang trên dưới đều rất coi trọng, đồng chí Văn Bảo Quý đích thânchủ trì, đây là một cơ hội phát triển lớn của Hồng Giang. Hội nghị lần này, chủ yếu thảo luận vấn đề cơ cấu thành viên đoàn đại biểu hội chợ du lịch và ai là người dẫn đầu.
Nói đến đây, Nhiếp Chấn quay đầu nhìn Văn Bảo Quý nói:
- Đồng chí Bảo Quý! Anh là tổ trưởng tổ lãnh đạo trù bị hội chợ du lịch, anh giới thiệu qua tình hình nhé!
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang rất ngắn gọn, không phí lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng vào chủ đề, đối với tác phong làm việc gọn gàng linh hoạt này của Nhiếp Chấn Bang, hiện nay các ủy viên thường vụ khác của tỉnh Hồng Giang đều rất quen thuộc, nếu không phải như vậy mới là kỳ lạ.
Không chút ngạc nhiên, Văn Bảo Quý gật đầu, lập tức nói:
- Cảm ơn sự tín nhiệm của bí thư Nhiếp, cảm ơn sự ủng hộ của tỉnh ủy, tôi rất vinh hạnh, cũng cảm nhận sâu sắc trách nhiệm trọng đại. Đảm nhiệm tổ trưởng tổ lãnh đạo hội chợ du lịch, vậy thì tình hình trù bị, tôi giới thiệu qua một chút với các vị lãnh đạo và các đồng chí.
Tác phong làm việc của Văn Bảo Quý hiện nay cũng chịu một chút ảnh hưởng của Nhiếp Chấn Bang, cũng trở nên ngắn gọn súc tích, tác phong trình bày dài dòng trước kia đã giảm thiểu đi rất nhiều, vừa mở miệng là đi thẳng vào chủ đề chính, lời ít ý nhiều, rõ ràng sáng tỏ, trình bày hết sức đơn giản ý tưởng và phương án tham gia triển lãm bên Hội Lữ bác, lại giới thiệu tỉ mỉ vấn đề phim quảng cáo và ý tưởng quảng cáo.
Thái độ này, bầu không khí này khiến Nhiếp Chấn Bang rất hài lòng, chuyển biến của Văn Bảo Quý nằm trong dự liệu của Nhiếp Chấn Bang, Văn Bảo Quý muốn dựa vào mình thì sự chuyển biến này là tất yếu, mà hiện nay Văn Bảo Quý tất nhiên sẽ một cách tự nhiên thích thú với trạng thái làm việc này. Trong trạng thái làm việc này cảm giác thành tựu thể hiện ra tuyệt đối không phải là loại cảm giác thành tựu trước đây có thể so sánh.
Tiếp theo, đối với sự việc của hội chợ du lịch, về cơ bản không còn bất kỳ nghi ngờ nào nữa, nhanh chóng thông qua bàn bạc của hội nghị thường ủy, về mặt cơ cấu của đoàn đại biểu Nhiếp Chấn Bang cũng chủ động đưa ra ý kiến muốn tham gia, nhưng không đảm nhiệm chức vụ Trưởng đoàn, tình huống này đảm nhiệm chức vụ Trưởng đoàn cần phải tham dự từ đầu đến cuối, nhưng nếu tham gia thì điều này thể hiện sự trọng thị của tỉnh Hồng Giang đối với hội chợ du lịch, đây là khái niệm không giống nhau.
Dưới sự đề nghị của Nhiếp Chấn Bang, hội nghị thường vụ tỉnh ủy thông qua toàn bộ số phiếu quyết nghị Văn Bảo Quý đảm nhiệm chức vụ Trưởng đoàn đoàn đại biểu.
Tiếp theo, đề tài thảo luận thứ hai là về thành phố Lộc Sơn và thành phố Hồng Thành, việc xây dựng Viện dưỡng lão Hồng Giang tại vùng giáp ranh khu du lịch Lộc Sơn.
Việc này, sớm nhất vẫn là lúc Liễu Dũng vẫn còn đang tại chức đưa ra, đối với việc này Nhiếp Chấn Bang hiểu rõ, mục đích trước đây của Liễu Dũng chủ yếu vẫn là vì Phương Mậu Đường, muốn mời Phương Mậu Đường đến, hiện nay Liễu Dũng đã lui xuống nhưng kế hoạch này Nhiếp Chấn Bang vẫn đưa ra.
Vì Nhiếp Chấn Bang nhìn thấy một thâm ý khác của Viện dưỡng lão, thủ đô vì sao phồn hoa như vậy, chủ yếu nhất vẫn là trung tâm chính trị, Hồng Giang nếu có thể thu hút một đám thủ trưởng cũ, lãnh đạo cũ định cư ở đây thì đối với các mặt công tác của Hồng Giang đều có ý nghĩa xúc tiến.
Cho nên, đó là nguyên nhân sau khi Liễu Dũng rút lui Nhiếp Chấn Bang vẫn đưa việc này ra, vẫn ủng hộ phương án này.
Đối với việc này, các ủy viên thường vụ tỉnh ủy khác cũng không thể có bao nhiêu ý kiến phản đối, Viện dưỡng lão Hồng Giang là một mánh khóe thu hút thủ trưởng cũ và lãnh đạo cũ đến đây. Lúc này ai ra mặt phản đối đó là kẻ ngốc, truyền ra ngoài, truyền đến tai của các đồng chí cũ ở trung ương, điều này không phải nói anh không hoan nghênh bọn họ sao? Tuy không chỉ mặt gọi tên, nhưng việc này còn nghiêm trọng hơn so với chỉ mặt gọi tên, vì chỉ mặt gọi tên chỉ đắc tội một người, nếu làm thế này có thể đắc tội với hàng loạt.
Cho nên, đối với đề tài thảo luận này, tất cả các ủy viên thường vụ tỉnh ủy, bao gồm cả Trần Đống Lương của quân phân khu cũng giơ tay đưa ra một tán thành, thông qua toàn phiếu, không một ai phản đối hoặc bỏ phiếu trắng.
Lúc cuộc họp tiến hành đến đây, bầu không khí lại có vẻ hơi trang trọng và kỳ lạ, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười trong bụng, cũng biết được đó là việc gì, vấn đề nhân sự xưa nay đều là tiêu điểm và trung tâm tranh luận ở hội nghị thường vụ tỉnh ủy, điều này rất bình thường.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Sau đây, tiến hành thảo luận mục thứ ba, việc này có liên quan đến mấy hạng mục bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự. Thứ nhất là ứng cử viên Giám đốc Sở Tài chính, thứ hai là ứng cử viên Giám đốc Sở đất đai, thứ ba là ứng cử viên Bí thư thành ủy thành phố Viên Châu, thứ tư là ứng cử viên Chủ tịch thành phố thành phố Lư Cát.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang ngẩng đầu lên nói:
- Trưởng ban Úy Nhiên! Anh là Trưởng ban Tổ chức, anh nói qua một chút ý kiến khảo sát của Ban Tổ chức nhé!
Bạn cần đăng nhập để bình luận