Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 577: Tiếu nhị tỷ nổi giận.

Một lát sau, Điền Húc Giang đã đi xuống dưới, vẻ mặt rất nghiêm túc và bình tĩnh. Lúc này, Dịch Sướng đi tới phía trái của chiếc xe chuyên dụng số 1, sau khi mở cửa xe, một tay khép hờ để trên khung cửa. Vốn dĩ, đây là việc mà thư ký phải làm, nhưng hiện giờ thư ký của Điền Húc Giang vẫn còn chưa chọn được, nên việc này Dịch Sướng đành phải tự mình làm.
Đợi Điền Húc Giang lên xe, Dịch Sướng cũng chuẩn bị cùng lên mới phát hiện Điền Húc Giang liền ngồi ở vị trí ngay sau tài xế, lại không hề xê dịch mông. Điều này lại khiến cho Dịch Sướng thầm bất mãn.
Quá kiêu căng rồi, căn bản là không muốn để chỗ cho mình. Mình lại không phải thư ký của ông ta, theo cấp bậc nhà nước, Trưởng ban thư ký Thành ủy, hoặc là ngồi xe chuyên dụng của mình, hoặc là ngồi ở phía sau lãnh đạo. Hiện giờ, Điền Húc Giang không có thư ký, mình nhất định phải đi cùng, nhưng ý của Điền Húc Giang rõ ràng là muốn cho mình ngồi trước. Đây rõ ràng là cố ý.
Lập tức, Dịch Sướng lại đóng nhẹ cửa lại, lên trên mở cửa xe ngồi lên ghế lái phụ. Cảnh này khiến cho vẻ mặt của Điền Húc Giang cũng rất âm trầm. Hết báo này đến báo khác, hơn nữa còn nhanh như vậy, nhưng Điền Húc Giang cũng không còn cách nào khác. Chuyện như thế này, căn bản là không thể lên được mặt bàn.
Đoàn xe bắt đầu chạy. Lúc này, Dịch Sướng cũng quay đầu lại nói:
- Bí thư Điền, lịch trình hôm nay là buổi sáng thị sát tổng thể xây dựng Tân Cảng ở Vọng Hải, buổi trưa ăn cơm ở bên Tân Cảng. Buổi chiều, các cán bộ lãnh đạo lão thành đã mời tham gia hội nghị tọa đàm nhân ngày Quốc khánh của Cục cán bộ lão thành tổ chức.
Điền Húc Giang nhướn mày, Dịch Sướng cũng quá to gan, tự tiện làm chủ, sắp xếp hoạt động cho mình. Tuy nhiên, xét cho cùng, Cục cán bộ lão thành cũng là chỗ dựa của mình ở thành phố Vọng Hải. Nên Điền Húc Giang cũng không nói gì thêm, chỉ ừm một tiếng coi như đã đồng ý.
Trên thực tế, sắp xếp này của Dịch Sướng thật sự không phải làm bừa, thậm chí khi làm việc, Dịch Sướng luôn rất tận tâm. Chỉ là hiện giờ, Điền Húc Giang có hiểu lầm nen trong lòng bất mãn với Dịch Sướng. Vì vậy dù có làm chuyện gì cũng không thấy vừa mắt. Đây là một phương thức tư duy quán tính.
Dưới sự dẫn đường của Cục công an, đoàn xe đi một mạch đến khu Tân Cảng Vọng Hải mà không bị cản trở gì.
Tân Cảng, Vọng Hải, đây là dự án của Lâm Chí Tinh ở thời còn tập đoàn Á Hải. Toàn bộ cảng chia thành ba khu. Khu số 1 và số 2 ở phía bắc của cảng cũ, gần với phía thành phố Tuyền Hải. Sau khi xây xong, có thể chứa được bốn tàu trọng tải hàng trăm nghìn tấn, sáu tàu trọng tải 50 nghìn tấn, hai container 30 nghìn tấn, thông lượng hàng năm sẽ đạt 60 triệu tấn trở lên. Khu cảng số 3 là nơi tập trung các tàu nhỏ và trung, và chuyển tiếp hàng hóa.
Theo kiến thiết ban đầu, Tân Cảng phần lớn là thuộc doanh nghiệp tư nhân. Tập đoàn Cảng Vụ thành phố Vọng Hải Doanh nghiệp tư nhân đầu tư lớn nên chiếm phần lớn cổ phần. Tập đoàn Cảng vụ Vọng Hải cùng với hải quan Vọng Hải chỉ là cơ quan công vụ, gánh vác các thủ tục công vụ tương ứng.
Khi đoàn xe của Điền Húc Giang đến Tân Cảng, các đại biểu đầu tư của Tân Cảng, Cục cảng vụ Vọng Hải và các lãnh đạo hải quan đã làm xong công tác chuẩn bị.
Tuy rằng, hải quan và bên đầu tư đều không dưới quyền thành phố Vọng Hải nhưng dù sao đây cũng là địa bàn của Vọng Hải. Nhân vật số 1 của Thành ủy thị sát, nhất định phải chuẩn bị cho cẩn thận.
Trong sự chào đón phô trương, nhị tỷ nhà họ Tiếu vẫn làm rất tốt. Thảm đỏ trải từ cổng chính của Tân Cảng cho tới trụ sở văn phòng. Hai bên trái phải đều có một hàng lễ tân, ở phía sau còn có một dàn nhạc đang đợi lệnh. Sự phô trương này còn hơn cả việc tiếp đón lãnh đạo trung ương đi thị sát.
Đoàn xe dừng lại, Điền Húc Giang vừa xuống xe, dàn nhạc bắt đầu tấu nhạc, giai điệu chào đón tươi vui vang lên. Cùng lúc đó, Tiếu Nhị Tỷ, cũng cùng với Cục trưởng, cục phó cục hải quan Vọng Hải chạy ra chào đón.
Dịch Sướng giới thiệu với Điền Húc Giang:
- Bí thư Điền, tôi giới thiệu với ngài một chút. Vị này là Phó chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn Ốc Gia, Tổng giám đốc điều hành, bà Tiếu Nhã Lệ.
Tiếu nhị tỷ đêm qua mới đi chuyên cơ tư gia đến Vọng Hải, lúc này, tâm tình của Tiếu nhị tỷ có vẻ không tốt.
Một Bí thư Thành ủy, cán bộ cấp thứ trưởng, có gì mà ghê gớm. Bố chồng mình hiện giờ là một trong cửu đỉnh. Bên nhà mẹ đẻ cũng đều là những người không tầm thường, chỉ là một Bí thư Thành ủy cấp thứ trưởng, Tiếu nhị tỷ không cảm thấy có gì sợ hãi.
Tiếu nhị tỷ cười, đưa tay, nói:
- Bí thư Điền, cảm ơn vì đã ủng hộ thành phố Vọng Hải, ủng hộ Tập Đoàn Ốc Gia. Hoan nghênh Bí thư Điền tới thị sát chỉ đạo công tác.
Điền Húc Giang thản nhiên nắm tay, có vẻ rất kiêu ngạo, nắm một cái rồi lập tức rụt lại, cười nói:
- Chủ tịch Tiếu khách khí rồi. Tập đoàn Ốc Gia là tập đoàn nổi tiếng trên cả nước. Siêu thị Ốc Gia và trung tâm mua sắm Ốc Gia mọc lên khắp cả nước, là công ty lớn mà mời cũng khó ấy chứ.
Tiếp đó, qua sự giới thiệu của Dịch Sướng, Điền Húc Giang lại bắt tay nói chuyện với hai vị lãnh đạo khác. Bên này, Cục trưởng cục cảng vụ Ngụy Đông Thăng cũng mỉm cười nói:
- Bí thư Điền, mời vào trong. Phòng họp đã chuẩn bị xong.
Thị sát bình thường, đầu tiên sẽ là tiếp đón, sau đó đương nhiên là nghe báo cáo qua tình hình. Đây đã là thông lệ.
Nhưng, lúc này, Điền Húc Giang lại cười nói:
- Ha ha, tục ngữ đã nói rồi, trăm nghe không bằng một thấy. Mắt thấy mới là thật, tai nghe là giả. Tôi thấy, không cần nghe báo cáo trước, cứ đi xem công tác xây dựng của Tân Cảng đã.
Những lời này cũng khiến cho không khí ở đây có chút bối rối. Như thế này là rất không nể mặt, vẻ mặt của Tiếu nhị tỷ và hai vị lãnh đạo đều lập tức trở nên khó coi.
Trong lòng Ngụy Đông Thăng cũng có chút không vui. Dù nói thế nào, những thứ này đều do mình bỏ công sức ra chuẩn bị, đây cũng đã là thông lệ. Bây giờ Điền Húc Giang không làm theo thông lệ mà hai bên đã rất quen thuộc, điều này cũng không có gì đáng trách. Nhưng lần đầu gặp mặt mà làm như vậy thì có vẻ rất quá đáng. Đây đúng là phủ nhận công tác của cấp dưới.
Nhưng Ngụy Đông Thăng cũng rất hiểu, bây giờ không phải lúc tức giận. Dù sao Điền Húc Giang vẫn là Bí thư Thành ủy.
Lập tức, Ngụy Đông Thăng cười mỉm một cái rồi cũng gật đầu nói:
- Được, nếu Bí thư Điền đã nói vậy thì chúng ta tới bên đó. Mời, trước tiên hãy đi xem khu cảng số 1.
Khu cảng số 1 là ưu tiên hàng đầu của tập đoàn Ốc Gia. Tập đoàn Ốc Gia, đối với bố cục chỉnh thể toàn quôc, đối với mạng lưới bán lẻ toàn cầu của tập đoàn Ốc gia, Đây là vấn đề lớn hạn chế sự phát triển của tập đoàn Ốc Gia. Mà Tân Cảng Vọng Hải chính là đầu mối quan trọng của Tập đoàn Ốc Gia.
- Bí thư Điền, đây là khu cảng số 1 của Tân Cảng Vọng Hải, tất cả dọc theo bờ biển 1962m, cao trên 50m so với mặt nước biển, sau khi xây dựng xong có thể chứa được 100 ngàn tấn hàng hóa vào khu vực cảng.
Ngụy Đông Thăng lúc này làm công việc hướng dẫn viên, vừa đi vừa giới thiệu cho Điền Húc Giang về kiến thiết của khu cảng. Toàn bộ khu cảng số 1 đã bắt đầu có hình dáng to lớn như trong thiết kế, giàn cần cẩu khổng lồ cũng đã được mắc lên. Cổng cảng hiện đại hóa cũng đã bắt đầu được hình thành.
Ngụy Đông Thăng vẫn rất tự tin về điều này. Toàn bộ kiến thiết của Tân Cảng, theo lời của tập đoàn Ốc Gia đều được xây dựa theo tiêu chuẩn của quốc tế. Nếu so sánh ở trong nước thì quy mô lớn hơn rất nhiều so với Tân Cảng Thiên Cô của thành phố Thiên Cô, dung lượng lớn hơn và kỹ thuật cũng tiên tiến hơn.
Đây là lý do mà Ngụy Đông Thăng tự tin. Dưới sự ủng hộ của tập đoàn Ốc Gia, Tân Cảng Vọng Hải đã tạo ra nhiều kỷ lục ở trong nước.
Đây cũng là lý do chính tại sao Nhiếp Chấn Bang lại coi trong Tân Cảng Vọng Hải như vậy. Tân Cảng Vọng Hải sẽ trở thành bến cảng quan trọng nhất ở vùng Duyên hải đông nam, Đông bộ và Trung bộ. Đường sắt, quốc lộ, hàng không, ba tuyến cùng xuất phát, thành phố Vọng Hải sẽ trở thành trung tâm hậu cần và nơi tập kết hàng lớn nhất trong nước.
Nhưng trong lúc này, Điền Húc Giang lại trầm giọng nói:
- Xây dựng của Tân Cảng Vọng Hải, chỉnh thể mà nói, cũng rất tốt. Tuy nhiên…
Những lời này khiến sắc mặt của mọi người đều thay đổi. Chuyện trong quan trường, mọi người đều hiểu rõ. Câu nói đầu tiên không nói lên điều gì cả, chủ yếu là phải chờ câu nói ở đằng sau.
Hơn nữa, sợ nhất là loại từ ngữ mang tính chuyển ý này. Điền Húc Giang tiếp tục nói:
- Tuy nhiên, tôi cảm thấy, làm việc gì cũng phải làm đến nơi đến chốn thì tốt hơn. Các gian hàng đều quá lớn, nếu không đạt được hiệu quả như dự tính thì sẽ rất lãng phí. Tôi thấy, nhất định phải thu nhỏ lại. Được nhiều nơi phê duyệt như vậy cũng coi như là rất được, làm kinh tế không nên quá hoành tráng. Thành phố Vọng Hải, có lượng hàng hóa xuất nhập khẩu lớn như vậy, có thị trường lớn như vậy sao?
Vừa nói xong, Ngụy Đông Thăng ở bên cạnh cũng cười cười nói:
- Bí thư Điền, tôi nghĩ, có lẽ là vẫn có chứ. Thành phố Vọng Hải là bến cảng quan trọng đối với Phúc Kiến các tỉnh Trung bộ. Ưu thế đặc khu kinh tế của thành phố Vọng Hải cũng có thể tiết kiệm được tối đa các loại phí dụng.
Ngụy Đông Thăng còn chưa nói hết, Điền Húc Giang đã thô bạo vung tay ngắt lời Ngụy Đông Thăng, trầm giọng nói:
- Cục trưởng Ngụy, những điều đó cũng chỉ là phỏng đoán theo lý thuyết. Theo lượng hàng hóa xuất nhập ở Vọng Hải trước mắt thì không thể đạt được yêu cầu này.
Tiếu Nhã Lệ ở bên cạnh lúc này đã nổi giận. Cuối cùng, Tiếu Nhã Lệ đã hiểu tại sao lão tam phải bảo mình đích thân tới. Người này rõ ràng là đến gây phiền phức cho mình, nếu mình không ra mặt, thì không biết hắn còn nói gì nữa. Những lời này, trong hoàn cảnh hiện tại thì thật sự là có lý, nhưng trong kinh doanh, nếu không có mở rộng thì làm sao có thể phát triển được?
Lập tức, Tiếu Nhã Lệ cũng nói:
- Bí thư Điền, tôi nghĩ ông đã hiểu lần rồi. Tân Cảng là hệ thống mà tập đoàn Ốc Gia lấy làm chủ đạo, thuộc loại hình doanh cảnh hợp tác giữa tư nhân và nhà nước. Cụ thể xây dựng như thế nào, có lãng phí hay không đều là do chúng tôi định đoạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận