Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 690: Buổi dạ tiệc dị thường.

Quả nhiên tới rồi. Nghe thấy tin tức này, trái lại sắc mặt Nhiếp Chấn Bang vẫn thản nhiên như trước. Lúc nãy qua cuộc nói chuyện với Lâm Mặc Hàn, đối với thế cục trước mắt của tỉnh Liêu Đông đã có sự hiểu biết cơ bản. Thạch Kiến Thiết qua mời mình, liên hệ với tình hình trước mắt thì đã có thể lý giải được.
Gật gật đầu, Nhiếp Chấn Bang quay sang phân phó với Lý Cư Bằng bên cạnh:
- Cư Bằng, mau mời Trưởng ban thư ký Thạch.
Vừa nói xong, Nhiếp Chấn Bang lại gọi Lý Cư Bằng đứng lại, rồi mở miệng nói:
- Thôi, tôi đích thân ra nghênh tiếp vẫn hơn.
Suy nghĩ một chút, Nhiếp Chân Bang vẫn quyết định tự mình ra nghênh tiếp. Đây cũng là ý tưởng vừa nảy sinh, dù đã quyết vì Lâm Mặc Hàn mà vạch kế một phen. Trong trường hợp tất yếu này vẫn cần phải làm ngay, bây giờ đang đoán không ra thế cục giữa Hoắc Tư Viễn và Tào Định Khôn, đúng lúc có thể thông qua chỗ Thạch Kiến Thiết mà lưu lại ấn tượng tốt cho cho Hoắc Tư Viễn, cũng có thể khiến Tào Định Khôn sinh ra sự hiểu lầm nhất định.
Ra tới nơi, mở cửa ra, bấy giờ Thạch Kiến Thiết đang đưa một người thanh niên tới đứng ở ngoài cửa. Sắc mắt Nhiếp Chấn Bang nở nụ cười rạng rỡ:
- Trưởng ban thư ký Thạch, sao khách sao thế, các đồng chí của tỉnh Liêu Đông thật nhiệt tình quá.
Lúc đó Thạch Kiến Thiết cũng cười tươi, mặc dù, cấp bậc của hai người giống nhau, là cán bộ cấp phó, nhưng Nhiếp Chân Bang dù sao cũng là lãnh đạo cấp trung ương đưa xuống. Do có thân phận này, vô hình trung, địa vị của Nhiếp Chấn Bang cao hơn không ít.
- Chủ nhiệm Nhiếp, ngài là khách quý, với việc điều đến của đồng chí kiểm tra văn phòng, Bí thư Hoắc lại đưa ra một chỉ thị đặc biệt, nhất định phải tiếp đãi long trọng, chiếu cố và quan tâm nhiệt tình. Nếu không, sau khi tôi trở về, sao có thể báo cáo với Bí thư Hoắc. Bí thư Hoắc đã chỉ thị, để tẩy trần cho Chủ nhiệm Nhiếp, yến rượu đã chuẩn bị xong. Ngài xem, bây giờ chúng ta cùng vào chứ?
Lời nói này được nói ra rất khéo, vừa có đủ sự tôn trọng đối với Nhiếp Chấn Bang, lại thể hiện sự coi trọng của Hoắc Tư Viễn, hơn nữa, trong lời nói, không đề cập nửa câu tới chủ tịch tỉnh Tào Định Khôn. Trưởng ban thư ký tỉnh ủy này, năng lực không tầm thường.
Hơn nữa, sau khi nghe những lời này Nhiếp Chấn Bang có thể đoán định sự tranh đấu giữa Hoắc Tư Viễn và Tào Định Khôn, e rằng đã tiến tới giai đoạn cuối cùng, chỉ chốc nữa thôi sẽ có thể ngửa bài.
Nghĩ tới đây, Nhiếp Chấn Bang vô cùng vui vẻ, mỉm cười, gật đầu nói:
- Làm phiến quá. Bí thư Hoắc đã có thịnh tình mời, nếu tôi không đi, thì có vẻ Nhiếp Chấn Bang tôi làm cao rồi. Trưởng ban thư ký Thạch, mời ông.
Ra khỏi cổng, một chiếc Audi A6 của ủy ban tỉnh Liêu Đông đã đợi ở đó. Thấy Nhiếp Chấn Bang và Thạch Kiến Thiết đi ra, người thanh niên bên cạnh bước nhanh tới mở cửa cho hai người, đồng thời ngồi lên ghế phụ.
Lần này, buổi dạ tiệc của ủy ban tỉnh Liêu Đông lại không tổ chức ở nhà khách tỉnh.
Theo sự phát triển không ngừng của kinh tế thị trường, bây giờ các nhà khách tỉnh ủy chưa chắc đã có điều kiện tốt nhất, cao cấp nhất.
Nói như vậy, nhà khách tỉnh ủy chủ yếu là nơi công tác thường nhật và nghỉ ngơi của lãnh đạo. Dạ hội chính thức, ở rất nhiều tỉnh thành đều lựa chọn khách sạn có đẳng cấp tại địa phương mà tổ chức.
Tình hình bên tỉnh Liêu Đông là như vậy. Khách sạn Thiên Nguyên nằm ở bên đường Thẩm Bắc, thành phố Thẩm Kinh. Đây là khách sạn năm sao phồn hoa nhất. Tên đầy đủ của nó là Khách sạn Thiên Nguyên Hilton, do tập đoàn Thiên Nguyên đầu tư, thuộc sự quản lý của Tập đoàn khách sạn Hilton Mỹ, là khách sạn năm sao đệ nhất của tỉnh Liêu Đông, đồng thời cũng là khách sạn tiếp đãi chỉ định của ủy ban tỉnh Liêu Đông.
Vừa xuống hành lang khách sạn, đèn thủy tinh và trang sức xa hoa khiến mày Nhiếp Chấn Bang nhăn lại, tuy đây là buổi dạ yến của ủy ban tỉnh Liêu Đông, nhưng tổ chức tiếp đãi ở trong khách sạn này, Chủ nhiệm ban kiểm tra văn phòng này thì mình làm thế nào?
Dường như nhận thấy sự do dự của Nhiếp Chấn Bang, Thạch Kiến Thiết lại nở nụ cười. Nhiếp Chấn Bang này quả là danh bất hư truyền, khó trách mới ở tuổi này đã ngồi vào vị trí cao như vậy, chỉ dựa vào thái độ cẩn thận thế này cũng đáng để học hỏi.
Liền đó, Thạch Kiến Thiết giải thích:
- Chủ nhiệm Nhiếp, xin ngài yên tâm, khách sạn Thiên Nguyên là nơi tiếp khách được chỉ định của ủy ban tỉnh Liêu Đông chúng tôi, đã ký hợp đồng với tỉnh ủy rồi. Tiếp đãi ở đây đều dựa theo hình thức lợi nhuận, cho nên tuyệt đối sẽ không có vấn đề vượt quá chỉ tiêu.
Phương thức này, trong quá trình điều tra của Nhiếp Chấn Bang ở các địa phương cũng gặp không ít khách sạn hòa hoa, đối với chính quyền địa phương thực thi theo lợi nhuận và nhu cầu cung ứng, cứ như vậy, phí tiếp đãi được giảm xuống, ở khách sạn lớn, đặc biệt là những khách sạn được xếp sao, mọi người đều biết, một đĩa rau xanh ở bên ngoài có thể tám, mười đồng một đĩa, ở trong này niêm yết giá sáu mươi, tám mươi đồng cũng là chuyện bình thường.
Những khách sạn này coi trọng tấm biển dành tiếp đãi của chính phủ, là hiệu ứng vô hình ở bên trong nó. Đối với những việc này, Nhiếp Chấn Bang cũng không tiện nói gì cả. Hành vi của chính quyền địa phương và thương nhân này không tồn tại chỉ dưới sự chiếu cố của lãnh đạo, đối với việc của bên mình cũng mắt nhắm mắt mở.
Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng không cảm thấy ngại ngùng gì cả, nhìn Thạch Kiến Thiết bên cạnh, rồi cười ha ha:
- Trưởng ban thư ký Thạch, làm công việc kiểm tra văn phòng, khó tránh khỏi hình thành những thói quen phản ứng tự nhiên. Không vượt chỉ tiêu là được, không vượt chỉ tiêu tôi mới dám ăn.
Nhiếp Chấn Bang không che dấu tác phong chút nào, khiến Thạch Kiến Thiết có chút kinh ngạc. Đổi lại là cán bộ khác, tuyệt đối không có được dáng vẻ tự nhiên như vậy. Nhiếp Chấn Bang quả là không đơn giản.
Việc này nhất định cần nói với Bí thư Hoắc.
Từ thang máy bên đại sảnh trực tiếp đi lên lầu ba, vừa ra khỏi là bước ra một đại sảnh rộng lớn. Trên mặt đất chải thảm. Bên trái là lan can được thiết kế chế tác từ thủy tinh công nghiệp. Bên dưới chính là trần đại sảnh khách sạn, quả thật là vô cùng xa hoa và khí thế.
Dưới sự dẫn đường của Thạch Kiến Thiết, đi xuyên qua đại sảnh tầng ba, men theo hành lang, đi tới cuối, một phòng riêng rất thông thường, số 2188.
Vừa vào cửa, Nhiếp Chấn Bang liền đánh giá căn phòng, đại khái rộng hơn 100 mét vuông, trong phòng không hề có vách ngăn nào, một bên là một cái bàn thuôn tròn giống như bàn trong của lãnh đạo quốc gia lúc yến tiệc đại hội, phần tròn nhỏ ở giữa là cố định, ở trên còn bày ba bồn hoa tươi. Bên ngoài có thể xoay chuyển. Như vậy đảm bảo mỗi người đều có thể gắp bất kỳ thức ăn nào trên bàn.
Lúc Nhiếp Chấn Bang bước vào, mười mấy lãnh đạo trong phòng đều đứng lên, ở gần nhất, một người mập mạp và một lão trung niên dẫn đầu ra đón.
Không đợi Thạch Kiến Thiết ở bên giới thiệu, người con trai gày yếu chính là Tào Định Khôn, Chủ tịch tỉnh Liêu Đông đã mỉm cười chào đón, giơ tay ra, thể hiện sự nhiệt tình:
- Chủ nhiệm Chấn Bang, hoan nghênh, hoan nghênh, còn nhớ ở Đại hội Hội đồng Nhân Dân và Mặt Trận tổ quốc năm ngoái, chúng ta đã có duyên gặp mặt, lần này gặp lại Chủ nhiệm Chấn Bang vẫn giữ được phong thái như trước đây.
Lời vừa nói ra thì Thạch Kiến Thiết đứng bên đã mở miệng:
- Chủ nhiệm Nhiếp, đây là Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh – đồng chí Tào Định Khôn.
Trong lúc Tào Định Khôn nói chuyện, Nhiếp Chấn Bang cũng đánh giá hắn, chưa nói tới việc khác, trong trường hợp này, Tào Định Khôn hoàn toàn không thèm để ý tới Hoắc Tư Viễn, hoàn toàn có ý tứ giọng khách lấn át cả giọng chủ. Vừa vào cửa, bầu không khí dị thường này khiến nơi này có chút quái dị.
Giờ phút này Nhiếp Chấn Bang tỏ ra rất thận trọng, nhẹ nắm lấy tay Tào Định Khôn, lập tức cười nói:
- Chủ tịch Tào, vinh hạnh, vinh hạnh. Lần kiểm tra văn phòng này đã làm phiền tỉnh Liêu Đông rồi.
Nhiếp Chấn Bang vừa nói ra câu này lại khiến Tào Định Khôn và Hoắc Tư Viễn sững sờ. Câu nói này có ý tứ sâu xa, vượt qua ý tứ muốn kết giao tình của Tào Định Khôn, chỉ đề cập đến việc kiểm tra văn phòng. Điều này đã biểu đạt ý tứ rõ ràng, những mâu thuẫn ở tỉnh Liêu Đông các người ta không quan tâm, ngoài ra Nhiếp Chấn Bang cũng không nói tới làm phiền Chủ tịch tỉnh Tào mà nói làm phiền tỉnh Liêu Đông. Câu nói này thể hiện suy nghĩ sâu xa, đồng thời cũng tỏ rõ thái độ của Nhiếp Chấn Bang.
Lời này vừa nói ra, trên mặt Hoắc Tư Viễn cũng mang theo nụ cười. Có thể thấy sự thất bại của Tào Định Khôn, loại chuyện này khiến lão hết sức vui mừng, rồi Hoắc Tư Viễn cũng ra chào đón, cười nói:
- Chủ nhiệm Nhiếp, hoan nghênh. Hoan nghênh. Tôi là Hoắc Tư Viễn.
So với thái độ nhiệt tình của Tào Định Khôn, biểu hiện của Hoắc Tư Viễn lại thản nhiên hơn nhiều. Đây cũng là điều bình thường, Hoắc Tư Viễn chiếm ưu thế lớn ở tỉnh Liêu Đông, có tranh thủ được Nhiếp Chấn Bang hay không đối với Hoắc Tư Viễn mà nói ý nghĩa không lớn. Biểu hiện này cũng cũng hoàn toàn là do sợ Tào Định Khôn liên kết với Nhiếp Chấn Bang.
Điều chỉnh thái độ một chút, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười đáp:
- Chào ông, Bí thư Hoắc. Cảm ơn Bí thư Hoắc và Chủ tịch Tào, cảm ơn ủy ban tỉnh Liêu Đông đã khoản đãi nhiệt tình.
Tiếp đó, dưới sự giới thiệu của Thạch Kiến Thiết, Nhiếp Chấn Bang lần lượt bắt tay với chín vị ủy viên thường vụ tỉnh Liêu Đông.
Dưới thịnh tình tiếp đãi này khiến Nhiếp Chấn Bang phải ngồi vào vị trí ở giữa, hai bên là Hoắc Tư Viễn và Tào Định Khôn.
Thức ăn đưa lên, ủy ban tỉnh Liêu Đông bên này cũng cần suy xét và sắp xếp tỉ mỉ, chọn những món ăn thủ đô, nhưng thức ăn dù ngon nhưng không khí trong phòng lại không bình thường. Một bữa cơm như vậy thì cũng có cảm giác vô vị nhàm chán.
Ăn cơm mà không có không khí dĩ nhiên sẽ không uống rượu gì cả, hơn nữa, tới cấp bậc tỉnh cũng không giống cấp sở và huyện phía dưới. Một bữa cơm thế nào cũng phải uống vài cốc rượu trắng mới được. Tới cấp độ này đều phải chú ý thân phận và bối cảnh.
Hơn một tiếng ngắn ngủi, ăn xong bữa tối, lúc đó Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, cười nói:
- Bí thư Hoắc, Chủ tịch Tào, các vị lãnh đạo, cảm ơn các vị đã khoản đãi, sau đây, công tác kiểm tra văn phòng còn phải làm phiền các vị phối hợp và trợ giúp.
Vừa nói như vậy, Tào Định Khôn ở bên cũng cười:
- Chủ nhiệm Nhiếp, chúng tôi nhất định sẽ toàn lực phối hợp với công tác kiểm tra văn phòng. Chủ nhiệm Nhiếp tôi tiễn ngài một đoạn, vừa may có thể bàn bạc với ngài một vài vấn đề triển khai công tác kiểm tra, ngài thấy thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận