Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 716: Tâm tư của Phan Kiến Chương

Thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, ngay sau đó, Lý Cư Bằng ở ngoài bước vào, thân làm thư ký của Nhiếp Chấn Bang, hơn nữa là người luôn kề cận khi Nhiếp Chấn Bang còn nhận chức ở thành phố Vọng Hải, bây giờ người thân tín số một của Nhiếp Chấn Bang ở tỉnh Ba Thục này chính là Lý Cư Bằng.
Lúc này thư ký Lý chạy ra chỗ Chấn Bang nói:
- Chủ tịch tỉnh, có Chủ tịch Phan đến đây, muốn báo cáo công việc với ngài.
Giọng nói không to nhưng cũng đủ cho mọi người ngồi đó nghe rõ, ngồi bên cạnh ghế sofa, Thang Bỉnh Quyền và Lã Thành Đống tự nhiên hiểu được Chủ tịch tỉnh muốn tiễn khách ra về.
Lập tức Thang Bỉnh Quyền đứng dậy, so với lúc đầu, lúc này trên mặt ông ta có sự tôn trọng. Bất kỳ lúc nào, bất kỳ nơi nào, bất kỳ người nào, trừ những kẻ tiểu nhân bụng dạ hẹp hòi, còn đối với những người thật thà không giả tạo thì đều tỏ ra tôn kính, Thang Bỉnh Quyền cũng không ngoại lệ/
Nhiếp Chấn Bang tuy trẻ tuổi nhưng là người hiểu biết, ở lĩnh vực kinh tế thì trình độ cao thâm khiến cho Thang Bỉnh Quyền vô cùng kính nể.
Thang Bỉnh Quyền cuối cùng nói một khẩu hiệu:
- Chủ tịch tỉnh, theo tinh thần chỉ thị của ngài, sau khi chúng tôi trở về nhất định sẽ chăm chỉ học tập, nỗ lực hết mình, xử lý thỏa đáng việc thay đổi chế độ công tác của nhà máy Hồng Tinh, khiến quần chúng và tổ chức hài lòng.
Lúc Bỉnh Quyền và Lã Thành Đống đi ra, đúng lúc Phan Kiến Chương ngồi trên ghế sofa, hai người liếc mắt nhìn nhau.
Phan Kiến Chương có chút bất ngờ, không ngờ rằng động tác của Thang Bỉnh Quyền lại nhanh như vậy, đây mới là ngày đầu tiên Chủ tịch nhậm chức đã đến báo cáo công việc, bề ngoài Phan Kiến Chương vẫn cười nói:
- Bí thư Thang, sao mà sớm vậy?
Đối với ý tứ trong lời lẽ của Phan Kiến Chương, Thang Bỉnh Quyền rất rõ, trong lòng có chút giật mình, mình là do Nhiếp Chấn Bang chủ động tìm đến để hỏi về chuyện xưởng Hồng Tinh, coi như cơ duyên trùng hợp, nhưng Phan Kiến Chương không giống như vậy, ông ta đến để báo cáo công việc, xem ra Phan Kiến Chương muốn đặt áp lực lên người Nhiếp Chấn Bang thì ông ta mới khẳng định như vậy/
Nhưng nghĩ đến việc Nhiếp Chấn Bang thể hiện năng lực trong chuyện xưởng Hồng Tinh khiến Phan Kiến Chương không thể không tin/
Liền cười nói:
- Chủ tịch Phan, vẫn còn sớm mà, tôi không làm phiền Chủ tịch Phan nữa, có cơ hội mời Chủ tịch Phan ăn một bữa cơm.
Nói xong, Thang Bỉnh Quyền quay sang nói với Lý Cư Bằng:
- Trưởng phòng Lý, có thời gian chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm anh thấy thế nào?
Thân làm thư ký của Nhiếp Chấn Bang, mặc dù cấp bậc của Lý Cư Bằng không cao, nhưng những cán bộ cấp phó trong tỉnh không dám ngạo mạn, tạo quan hệ tốt với trưởng phòng Lý đương nhiên không có bất kỳ điều gì có hại cả.
Với những loại tiệc xã giao kiểu này, Lý Cư Bằng từ lâu đã cảm thấy quen rồi, liền cười nói:
- Bí thư Thang, thời gian còn nhiều, nhất định sẽ có cơ hội này.
Sau khi tiễn Thang Bỉnh Quyền đi khỏi, dưới sự hướng dẫn của Lý Cư Bằng, Phan Kiến Chương bước vào văn phòng, lúc này Nhiếp Chấn Bang đã đứng đón ở cửa/
Đây cũng là một loại thái độ, Phan Kiến Chương là một trong ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lại là Chủ tịch, thành viên tổ đảng bộ máy chính phủ, các bộ ngành phân công quản lý công nghiệp, kỹ thuật cao, du lịch, giao thông, ở tỉnh Ba Thục, là nhân vật có thực quyền, bây giờ Phan Kiến Chương chủ động tới cửa, Nhiếp Chấn Bang mà biểu hiện thái độ cao ngạo, điều này bất lợi với sự đoàn kết rồi.
Không đợi Phan Kiến Chương nói, Nhiếp Chấn Bang liền cười nói:
- Chủ tịch Kiến Chương đến rồi à, mau mời ngồi
Hai người khách và chủ ngồi trên ghế sofa, sau khi Lý Cư Bằng đưa Phan Kiến Chương cốc trà liền đi ra ngoài, lúc này Phan Kiến Chương lấy trong tập công văn một quyển sổ, mở ra đặt lên bàn trà và nói:
- Chủ tịch, anh là nhà kinh tế học nổi tiếng trong nước, là một tài năng phát triển kinh tế, lần này đến đây, chủ yếu tôi muốn báo cáo với anh công việc mà tôi quản lý một năm trở lại đây.
Những lời của Phan Kiến Chương nói là tuân thủ luật pháp, hoàn toàn tuân theo trình tự báo cáo thông thường, Chấn Bang cười nói:
- Cũng tốt, đối với tình hình của tỉnh Ba Thục hiện giờ tôi vẫn chưa biết gì, có Chủ tịch Kiến Chương giới thiệu tỉ mỉ với tôi, là có thể giúp đỡ tôi rất nhiều rồi,
- Chủ tịch, từ năm trước đến giờ, tình hình phát triển công nghiệp của tỉnh ta đạt được sự phát triển rất tốt, phía doanh nghiệp nhà nước, doanh nghiệp tư nhân và các doanh nghiệp góp vốn mỗi một lĩnh vực đều có những tiến bộ nhảy vọt, tổng đầu tư công nghiệp hoàn thành sáu tám tỉ hai trăm triệu. Về mặt du lịch, do tỉnh Ba Thục tài nguyên tự nhiên phong phú, trong vài hội chợ du lịch quy mô lớn trong toàn quốc tiến hành xúc tiến mạnh mẽ, dự tính số lượt khách du lịch mà toàn tỉnh có thể tiếp đón trong năm nay vượt qua hai triệu, tăng trưởng mười phần trăm so với năm trước, tổng thu nhập từ ngành du lịch là hàng chục tỉ, về mặt giao thông tiếp tục kiến thiết những hạng mục mới, toàn tỉnh sẽ hoàn thành hai đường cao tốc theo chiều dọc, năm đường cao tốc theo đường chéo, việc khởi công xây dựng bảy đường cao tốc, sau ba tới năm năm, số dặm của đường cao tốc sẽ dài ở vị trí thứ tư trong cả nước.
Báo cáo của Phan Kiến Chương ngay từ đầu không cần nhìn quyển sổ ở trên bàn trà, tất cả những số liệu và dữ liệu đều ghi nhớ ở trong đầu, lúc này Nhiếp Chấn Bang đề xuất ra vài vấn đề, đều là những vấn đề vô cùng tỉ mỉ xác thực, Phan Kiến Chương trả lời đều vô cùng phù hợp, từ điểm này có thể thấy, Phan Kiến Chương vốn không phải loại người nhớ qua loa cho xong chuyện, những thứ này đều có sự tìm hiểu rất cụ thể.
Trầm ngâm một lúcNhiếp Chấn Bang gật đầu nói:
- Đồng chí Kiến Chương, tổng thể mà nói, mặt công tác này rất được, điều này biểu lộ đầy đủ năng lực của đồng chí, tổng thể phát triển tôi cũng nêu ra vài cách nhìn.
Thấy Nhiếp Chấn Bang nói vậy, Phan Kiến Chương lúc này lấy vở và bút ra, tỏ ra khiêm tốn và rất cung kính nói:
- Chủ tịch, về thành tựu xây dựng kinh tế là có tiếng trong cả nước, xin ngài cứ nói.
Nói đến phát triển, Chấn bang không khách sáo, làm quan một lần tạo phúc một phương, về vấn đề phát triển kinh tế địa phương, trong tự điển của Nhiếp Chấn Bang vốn không có cách nói qua loa được
Trầm ngâm một lúc liền chậm chạp nói:
- Về mặt công nghiệp, tiếp tục gia tăng đầu tư phương diện công nghiệp, tỉnh Ba Thục có nền tảng này, trong tỉnh có không ít xí nghiệp sản xuất quân trang, trong quá trình hoàn thành việc cải tạo chế độ xí nghiệp kinh doanh, cần phát huy đầy đủ những ưu thế của xí nghiệp quân sự. Về bố cục công nghiệp toàn tỉnh, cần chú trọng sách lược tài nguyên, cần đẩy nhanh việc điều chỉnh kết cấu sản lượng gang thép, sử dụng hợp lý tài nguyên, hợp lý quy hoạch bố cục công nghiệp trong toàn tỉnh, làm nhưng không lãng phí tài nguyên, không đi đường vòng. Về tài nguyên du lịch, tỉnh Ba Thục có sẵn nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú, di sản văn hóa dồi dào, đồng thời với việc khai thác tài nguyên du lịch cần chú trọng bảo vệ môi trường, về mặt lợi dụng tài nguyên du lịch nhân văn cần bền vững. Mở rộng ngành du lịch Ba Thục trong toàn quốc, có sức ảnh hưởng với toàn thế giới, gia tăng tài nguyên du lịch càng tốt càng nhanh phát triển. Về mặt giao thông hiện nay làm rất tốt, muốn có phúc, trước hết phải làm đường, đường thông thì tài phúc mới thông. Đây là câu danh ngôn, đường thông rồi thì việc phát triển kinh tế toàn tỉnh sẽ chỉ có lợi. Ngoại trừ việc xây dựng giao thông quốc lộ, về giao thông đường thủy, phải tăng tốc chỉnh đốn ngành vận tải đường thủy, cùng với cảng Du Châu hình thành một lợi thế bổ sung cho nhau những chỗ còn thiếu, về mặt hàng không, cần tăng cường đầu tư, tỉnh ta đất rộng của nhiều, xây dựng mở rộng phát triển sân bay là một xúc tiến trọng yếu trong ngành giao thông.
Lúc này Phan Kiến Chương tỏ ra rất cung kính, cẩn thận tỉ mỉ, đem những ý kiến mà Nhiếp Chấn Bang vừa nêu ra cẩn thận viết vào sổ.
Lúc này trong lòng Phan Kiến Chương hết sức rung động, lần báo cáo công việc này, Phan Kiến Chương hết sức cẩn thận.
Trong bộ máy thường vụ ủy viên Tỉnh ủy, tên của ông ta được xếp gần cuối, hơn nữa Phan Kiến Chương có thể được tuyển chức thường vụ ủy viên Tỉnh ủy là do Chủ tịch năm đó cha của Nhiếp Chấn Bang ủng hộ, nhưng Phan Kiến Chương không được coi là người của Nhiếp hệ, bây giờ sau khi Nhiếp Chấn Bang nhậm chức, Phan Kiến Chương mới nhìn rõ hơn một chút. Nhiếp Chấn Bang mới đến, trong bộ máy thường vụ cần có chút ủng hộ, đó cũng là cơ hội của bản thân ông ta.
Nhưng với năng lực của Nhiếp Chấn Bang, Phan Kiến Chương trong lòng có chút nghi hoặc, sau khi suy xét kỹ càng, Phan Kiến Chương mới quyết định dùng hình thức báo cáo về công việc để thử một chút.
Một mặt là Chủ tịch Nhiếp ngày đầu tiên đi làm, ông ta đến báo cáo công việc thì có thể lưu lại chút ấn tượng đẹp với Chấn Bang, mặt khác có thể giữ khoảng cách gần để quan sát Chấn Bang.
Vừa nãy những lời của Nhiếp Chấn Bang, bất kể là tình hình nào, có thể nói bố cục chặt chẽ, nhìn xa trông rộng, cả một sự phát triển không giới hạn trong một vùng nào, hoàn toàn đứng từ góc độ của một tỉnh tiến hành tính toán. Hơn nữa suy nghĩ rõ ràng, từng chi tiết tính toán nhỏ, xem ra dường như vô cùng to lớn, nhưng không thiếu tính khả thi thực hiện, loại biểu hiện này khiến Phan Kiến Chương có chút giật mình.
Quả là người nổi danh thiên hạ
Nghĩ tới đây, Phan Kiến Chương gật đầu nói:
- Những lời của Chủ tịch khiến tôi đột nhiên hiểu ra, thực sự giác ngộ. Kiến Chương khâm phục, xin Chủ tịch và tổ chức yên tâm, Kiến Chương nhất định làm theo tinh thần chỉ thị của Chủ tịch, quán triệt học tập giáo huấn của Chủ tịch, tăng cường tốc độ phát triển ngành công nghiệp, giao thông, du lịch.
Với những lời của Phan Kiến Chương, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ mỉm cười, đó là những lời nói khách sáo mà thôi, khiến Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ cười
Đối với tâm tư của Phan Kiến Chương, Nhiếp Chấn Bang cũng không để ý, muốn triển khai công việc không phải là việc dễ dàng, Phan Kiến Chương là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng cũng không dám liều lĩnh như vậy, lần gặp mặt này coi như đặt cược toàn bộ lên một người, loại chuyện kiểu này là không thể, thế cục hiện giờ là điều thường thấy.
Liền gật đầu nói:
- Chủ tịch Kiến Chương nói quá lời rồi, chẳng qua tôi mới chỉ cử động mồm mép vậy thôi, công việc chủ yếu vẫn dựa vào anh mà, sau này trong quá trình thực hiện công việc, có khó khăn gì có thể đến tìm tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận