Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 823: Cả nước chấn động.

Công tác điều tra của tổ công tác tỉnh Ba Thục vẫn tiếp tục kéo dài tới tận nửa tháng, Phó thủ tướng bộ Chính trị, quốc vụ viện đã tự mình dẫn đoàn. Hơn nữa, cũng không phải là chỉ đi lướt qua, mà là trong vòng gần nửa tháng ở bên này đã thực sự đi sâu vào điều tra kỹ lưỡng địa phương. Điều này ở trong nước vẫn chưa từng thấy qua.
Trong thể chế, chuyện này đúng là cũng có đôi chút phân vân. Ánh mắt của vài nhân vật ở các tỉnh thành phố, các khu tự trị trong cả nước đều hướng về tỉnh Ba Thục.
Những người có quen biết, hay qua lại với Nhiếp Chấn Bang, ví dụ Điền Húc Giang bên tỉnh Hắc Thủy, Mộc Định Kiên và Lý Thái Thạch ở tỉnh Dự Châu, hay trước đây là một vài người bạn học lớp bồi dưỡng cán bộ cấp cao ở trường Đảng, đều gọi điện thoại tới, xem như là vô tình hoặc hữu ý, cuối cùng tất cả mọi người chỉ có một mục đích là thăm dò chút tin tức của chuyện này.
Một vài người không ưa Nhiếp Chấn Bang hoặc là với Tô Quyết, còn lại đều đứng xem trò vui, đợi đến lúc tỉnh Ba Thục bị xấu mặt.
Trong phòng 309 nhà khách tỉnh ủy, đây là căn phòng xa hoa lộng lẫy nhất của nhà khách Tỉnh ủy. Nói về độ sang trọng, có thể vượt xa phòng dành cho tổng thống ở khách sạn 5 năm.
Tầng thượng hạng này vốn là nhà khách chuyên dụng để đón tiếp và chiêu đãi các lãnh đạo cấp cao và các đồng chí của tỉnh thành phố anh em đến thăm, khách quý thì ở lầu riêng, còn tầng thượng hạng không đón tiếp khách bên ngoài.
Tầng thượng hạng có tổng cộng 3 tầng, mặc dù thấp bé, nhưng mà có diện tích không hề nhỏ. Diện tích lên đến sáu nghìn mét vuông.
Phòng số 309, lại càng là phòng sang trọng nhất ở đây. Ở Trung Quốc từ trước đến nay, số 9 thường để chỉ sự sang trọng. Số 9 là số được tôn sùng nhất.
Phòng số 309, toàn bộ diện tích khoảng 400 mét vuông, ngoài 10 mét vuông phòng ngủ, trong này còn có bồn tắm nước nóng tha hồ vùng vẫy, cùng đầy đủ các loại thiết bị phục vụ cho nghỉ dưỡng. Bên cạnh phòng ngủ là phòng sách, mở cửa phòng sách ra có thể nhìn thấy phòng khách. Diện tích phòng khách chừng 100 mét vuông, với thảm lót mềm mại, ghế sô pha da bò đến từ Ý.
Ngoài ra còn có gỗ chạm khắc nghệ thuật, đồ sứ cỡ lớn, cùng vô số loại đồ nội thất khác nhau.
Lúc này trong phòng khách, tổ điều tra, người phụ trách và trợ lý mỗi nhóm, còn thêm cả lãnh đạo dẫn đoàn của các tổ các ban ngành có liên quan. Tất cả đều đã có mặt đầy đủ ở đây.
Bây giờ Phó cục trưởng Cục Du lịch Quốc gia, sau một lúc trầm ngâm đã lên tiếng:
- Thủ trưởng, tình hình phát triển ngành dịch vụ, nói chung cũng không tồi. Theo số liệu trên báo cáo mặc dù đã giảm bớt của tỉnh Ba Thục, thì trên thực tế vẫn có lợi nhuận, xem ý tứ và mục đích của họ, e là vẫn còn nghĩ đến sự phát triển kinh tế của năm tới mà giữ lại đường lui.
Đang báo cáo thì bên cạnh là Phó Thủ tướng Doãn trầm ngâm một chút rồi nói:
- Số liệu du lịch là dễ dàng làm giả nhất đấy. Mọi người về khoản này đã làm những gì vậy?
Du lịch được xem như là ngành mũi nhọn trong nhóm ngành công nghiệp thứ 3. Trong nước, mỗi tỉnh thành, mỗi địa phương đều đang chú trọng phát triển du lịch, du lịch đang phát triển một cách mạnh mẽ. Điều này là không thể tách rời với kế hoạch tuần lễ vàng mà nhà nước đang thực hiện. Thiết lập như vậy sẽ tạo ra một mô hình kinh tế độc đáo, đó là kinh tế ngày nghỉ lễ.
Nhưng cụ thể, một điểm du lịch một năm đón tiếp được bao nhiêu du khách. Những du khách này đã sử dụng bao nhiêu tiền ở nơi này. Đây không phải là những khoản nhìn thấy được, mà nó tiềm ẩn ở bên trong. Đương nhiên đây cũng là cách dễ dàng làm giả nhất. Lấy một ví dụ cụ thể, một du khách, đến thăm quan điểm du lịch, sau khi trừ vé vào cửa. Có lẽ những khoản khác đều không có, cái gì cũng không có phí. Nhưng mà, lúc điều tra, bạn có thể nói với người khác thế nào cũng được, tôi nói có mất phí. Lẽ nào, tổ công tác thật sự chỉ còn cách tìm một du khách để xác minh là có thật hay không?
Dừng lại một chút, Phó cục trưởng cục Du lịch có đôi lời giới thiệu:
- Thủ trưởng, tôi đã có những chuẩn bị đối với việc này. Một mặt chúng ta điều tra tình hình in ấn phát hành và việc tiêu thụ vé vào cửa của họ. Căn cứ theo tài chính và hạch toán tài chính, về cơ bản có thể khẳng định vé vào cửa không có bất kỳ dấu hiệu làm giả nào. Cùng lúc đó, chúng ta cử đội điều tra bí mật xâm nhập vào các khu thăm quan, âm thầm điều tra kỹ những nguồn phúc lợi đãi ngộ của công nhân viên ở khu thăm quan cùng với việc làm ăn của nhân viên khu du lịch tốt hay xấu. Căn cứ vào những kết quả mà chúng tôi nắm trong tay, trong lĩnh vực này tỉnh Ba Thục quả thật không có làm giả.
Vừa dứt lời, một đồng chí tổ phó ngồi bên cạnh lên tiếng:
- Phó thủ tướng Doãn, anh xem, với tình hình hiện tại của tỉnh Ba Thục, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào? Đăng chi tiết lên báo hay là…?
Còn chưa kịp nói xong, Phó thủ tướng Doãn liếc sang nhìn Tổ phó một cái, Tổ phó này là Thứ trưởng thường trực Bộ Tài chính, cũng là Ủy viên Trung ương. Trong lòng Phó thủ tướng Doãn lại cười lạnh, muốn cho mình rơi vào bẫy hả, nói dối? Mình không có ngu như vậy.
Bây giờ xã hội không còn là xã hội phong kiến nữa rồi, thời cổ xưa, thông tin lạc hậu, người đến kinh thành thì không điều tra được? Cũng không báo cáo được? Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Bây giờ không được, cố tình báo cáo không đúng sự thật, đưa ra một báo cáo điều tra kém chất lượng. Rồi có thể tưởng tượng ra chỉ sau một tiếng đồng hồ, tình hình thực sự thế nào sẽ được trình lên trên. Tô Quyết và Nhiếp Chấn Bang đều là nhân vật không thể xem thường. Hai người này đều có bản lĩnh tìm hiểu ra nguồn gốc sự việc một cách nhanh chóng.
Dừng lại một lát, Phó thủ tướng có lời:
- Tình hình bây giờ của tỉnh Ba Thục đã thấy rất nhiều rồi, cũng không nằm ngoài dự đoán của mọi người. Thật không ngờ, tôi vẫn cho rằng tốc độ tăng trưởng kinh tế của tỉnh Ba Thục như có chứa dưỡng khí. Nhưng khi đi vào điều tra thực tế mới biết, chẳng những không chỉ có dưỡng khí, ngược lại còn vô cùng xuất sắc. Về điểm này, lãnh đạo toàn Đảng bộ và các tỉnh trong cả nước đều phải học tập cách làm của tỉnh Ba Thục. Tôi thấy, chúng ta phải thật sự cầu thị, có thế nào thì nó là như thế. Tôi đề nghị, đưa chi tiết tất cả các số liệu điều tra có được đăng lên báo. Kêu gọi toàn Đảng bộ cùng các tỉnh thành và khu tự trị noi gương theo tỉnh Ba Thục.
Những lời này của Phó thủ tướng Doãn dường như là dành để ca ngợi Nhiếp Chấn Bang. Nhưng người sáng suốt nhìn một cái là có thể hiểu ngay, đây hoàn toàn là muốn nắm giữ rồi giết gọn. Năm nay tỉnh Ba Thục có thể sẽ rất vẻ vang đây. Nhưng mà, Nhiếp Chấn Bang dù sao cũng vừa mới thăng chức lên cấp Bộ, bây giờ lại có thêm lòng quyết tâm để hướng về phía trước rồi, dù tuổi tác và lý lịch bản thân vẫn chưa được hoàn hảo cho lắm.
Bởi vậy, cùng lắm đó cũng chỉ là mấy lời tán dương thổi phồng. Nhưng mà làm như vậy, sự giấu diếm về tốc độ tăng trưởng kinh tế sẽ không thể giữ được nữa rồi. Nếu sau một năm mà không có được thành tựu gì to lớn, thì Nhiếp Chấn Bang kia sẽ trở thành trò cười cho cả nước.
Bên trong tổ điều tra, người hiểu chuyện không ít, vừa nghe mấy lời của Phó thủ tướng thì không ít người đã hiểu ngay ý tứ ẩn sâu bên trong đó.
Và một vài người có hiềm khích với Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Thủ trưởng, làm như vậy cũng chính là để thể hiện việc chúng ta thực sự cầu thị. Không thể chỉ bởi vì quan tâm đến tốc độ tăng trưởng kinh tế năm sau mà tùy tiện làm bừa rồi lấp liếm che đậy đi những số liệu này. Cá nhân tôi đồng ý tuyệt đối với việc này, tôi tin Đồng chí Nhiếp Chấn Bang cùng toàn bộ bộ máy lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Ba Thục sẽ có đủ khả năng để chứng minh năng lực của mình. Năm sau tất nhiên cũng có thể đạt được những thành tích rực rỡ hơn nữa.
Tổ điều tra bên n rất nhanh chóng rời khỏi tỉnh Ba Thục quay về thủ đô. Trong sân bay, tổ điều tra đang lần lượt lên máy bay.
Tô Quyết ở bên cạnh liền cảm thán, hạ giọng xuống nói:
- Chấn Bang, lần này Doãn Vệ Quân chính là muốn nắm rồi giết chúng ta đây mà.
Nhiếp Chấn Bang cười nhạt một tiếng, lúc này đây Nhiếp Chấn Bang hoàn toàn không để tâm đến chuyện này. Những người có con mắt tinh đời đều biết rằng để làm được một bài văn tốt.trước khi tốc độ tăng trưởng kinh tế tỉnh Ba Thục rõ rành và các quận huyện tỉnh Ba Thục không có sự phù hợp. Bây giờ sau khi bản thân đến đây, kinh tế năm đầu tiên của Ba Thục như giếng phun trào. Điều này là rất bình thường. Nhưng càng là kinh tế phát triển của khu vực, thì kinh tế càng phát triển không tốt. Những điều này đều đã được chứng minh rồi.
Về mặt này, Doãn Vệ Quân nghĩ như thế nào Nhiếp Chấn Bang biết hết. Chẳng qua chỉ là muốn đưa mình từ một người thần thông có bàn tay xây dựng được nền kinh tế vững mạnh bị rơi xuống mà thôi.
Đối với việc này, Nhiếp Chấn Bang trước nay không để ý lắm, như vậy cũng tốt hơn là chống đỡ một đội bóng. Cuối cùng vẫn chiến thắng. Còn ngược lại thì gánh nặng trên lưng ngày càng nặng hơn nữa. Trận này vô tình sẽ bị thua, nhưng ngược lại có thể mang hành trang nhẹ nhàng mà ra trận.
Xoay người lại, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Bí thư Tô, anh đừng quá lo lắng. Anh là muốn làm kinh tế hay là muốn tuân thủ theo quy luật tự nhiên. Muốn kinh tế tăng trưởng theo từng năm thì điều này là không phù hợp với quy luật tự nhiên rồi. Đó là kế hoạch đại nhảy vọt, như vậy là quá nhanh. Anh thấy có đúng không?
Khi nghe những điều này Tô Quyết hơi sửng sốt, rồi lập tức cười lớn và nói:
- Chấn Bang, anh nhìn sự việc thật thấu đáo. Tô Quyết tôi thất tâm phục khẩu phục.
Ngày hôm sau, trên Đài truyền hình Quốc gia bắt đầu báo cáo tin tức một cách long trọng. Một chuyên đề mang tên “Kỳ tích ở Ba Thục” đã được lên sóng, bắt đầu chiếu vào khung giờ của chương trình “Hàng ngày 7h” và sẽ được chiếu liên tục.
Toàn bộ phim chuyên đề này sẽ so sánh nền kinh tế tỉnh Ba Thục ngày xưa và tất cả những gì mà nền kinh tế của Ba Thục ngày nay đã làm được. Đồng thời đối với tốc độ tăng trưởng của từng ngành đều có sự so sánh kỹ lưỡng.
Cùng lúc đó, Trung ương cũng chính thức khai mạc hội nghị công tác Tam công của năm mới. Trong buổi hội nghị, Bí thư Thẩm chính thức đưa ra khẩu hiệu học tập và làm theo Ba Thục. Bắt đầu từ năm mới, cả nước đều phải học tập kinh nghiệm thành công trong việc tập trung chuyển dịch đất Nông nghiệp, đồng thời ban bố lệnh thực hiện khẩu hiệu.
Hai phương diện này tiến hành đồng bộ, vừa có truyền hình cấp Quốc gia đưa tin liên tục, vừa có sự tán thành chính thức của lãnh đạo Trung ương. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn này, tỉnh Ba Thục đã làm chấn động cả nước. Học tập theo tinh thần của Ba Thục, học tập theo mô hình tỉnh Ba Thục bây giờ đã trở thành chủ đề nóng nhất. Đồng thời, Nhiếp Chấn Bang cũng nổi tiếng khắp nơi. Cán bộ cấp tỉnh trẻ nhất trong nước, nhân vật kinh tế thuộc top 10 của năm ở Trung Quốc, và một loạt các danh hiệu cũng như vinh quang đang đều thuộc về tay Nhiếp Chấn Bang.
Với những thứ này Nhiếp Chấn Bang không hề để ý tới, những người nổi tiếng thường dễ bị ghét. Hiện nay, một số nhân vật trong nước, lòng dạ khó đoán, muốn hạ mình. Nhưng trái lại mà nói, mình cũng cần mượn cơ hội lần này để đề cao lý lịch và tư cách chính trị của bản thân. Điều này không thể tránh khỏi 1 lần trong đời
Mà ở mặt này, tính cách Nhiếp Chấn Bang lại càng khiêm tốn hơn nữa. Đây gọi là làm việc thì phải lên giọng, làm người thì phải khiêm tốn.
Hiện tại ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang đã đặt hết vào công việc cuối năm rồi. Cận kề với cuối năm rồi, các thành phố cấp 3, các phòng, cục cũng bắt đầu các hoạt động họp mặt cuối năm rồi.
Cùng lúc đó, bên tỉnh Ba Thục, văn phòng ở thủ đô cũng bắt đầu tiến hành. Các bộ ở Trung ương, cán bộ lãnh đạo lão thành đều đều phải đi thăm hỏi. Trình tự này là không thể thiếu được, cũng là một truyền thống có đi có lại mới toại lòng nhau của người Trung Quốc.
Ngoài cửa phòng có hai tiếng gõ cửa. Ngay sau đó, Lý Cư Bằng từ ngoài cửa đi vào, trên tay cầm theo một tập văn kiện. Sau đó đặt lên mặt bàn rồi báo cáo:
- Chủ tịch tỉnh, Bí thư Tô bên kia điện thoại tới. Ông ấy bên kia đã xác nhận rồi rồi. Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc và các đơn vị sẽ do Bí thư Tô dẫn đoàn đi thăm hỏi. Còn Quân khu bên này cùng Quân khu bên Thiên Phủ. Ý của Bí thư Tô là muốn để cho Chủ tịch đích thân đi ạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận