Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 602: Đề phòng chu đáo

Lời của Kiều Dịch Nhân mặc dù nghe ra thì rất công bằng, nhưng trong đó lại tăng thêm một tiền đề, có thì sửa mà không có thì cố gắng thêm. Điều này đáng để nói đến. Hơn nữa, giữa hàng chữ Kiều Dịch Nhân đã thể hiện ra một loại sát khí nồng đậm, khiến cho Dịch Minh Dương trong lòng thầm nghĩ, có thể khiến cho Kiều Dịch Nhân làm ra thái độ như vậy đây cũng là rất khó rồi.
Bất cứ chuyện gì đều không thể làm quá mức. Cơm phải ăn từng miếng, nếu không sẽ bị nghẹn, làm việc cũng là đạo lý này. Nói chuyện khiển trách sao? Chỉ cần có thể đem chuyện này thành án thép, tin rằng, đến lúc đó Kiều Dịch Nhân cũng không dám ra mặt.
Dịch Minh Dương lập tức cũng gật đầu nói:
- Lời dặn dò của Bí thư Kiều tôi đương nhiên là đồng ý. Vậy tôi sẽ thay mặt tổ chức tìm đồng chí Nhiếp Chấn Bang nói chuyện.
Nói rồi, Dịch Minh Dương đưa mắt ra hiệu với Điền Húc Giang bên cạnh, đứng lên nói:
- Bí thư Kiều, ngài xem, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi trở về làm việc đây.
Từ trong phòng làm việc của Kiều Dịch Nhân đi ra, Điền Húc Giang lúc này lại trầm giọng nói:
- Bí thư Dịch, xem ra ông chủ Kiều đây là muốn bảo vệ Nhiếp Chấn Bang đây.
- Bảo vệ? Bảo vệ được sao?
Lúc này Dịch Minh Dương lại hừ lạnh một tiếng, nói với Điền Húc Giang bên cạnh:
- Lão Điền, nhiều lời tôi không nói nữa. Lần này sau khi trở về, nhiệm vụ của anh chỉ có một. Khi tổ điều tra đến Vọng Hải phải tạo ra thanh thế lớn. Như vậy mới có thể làm cho chuyện của Nhiếp Chấn Bang thành sự thực. Đến lúc đó, đừng nói là Kiều Dịch Nhân, trung ương cũng sẽ không thiên vị quá được.
Điền Húc Giang lúc này cũng là gật đầu đồng tình rất sâu, thấp giọng nói:
- Bí thư Dịch, chuyện không nên chậm chễ. Tôi thấy, bây giờ tôi trở về thành phố Vọng Hải, sắp xếp và bố trí một chút.
Trong phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang ở trụ sở Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Vọng Hải, lúc này Nhiếp Chấn Bang đang viết gì đó lên sách. Phát triển kinh tế hiện nay của thành phố Vọng Hải về cơ bản đã ổn định rồi. Đối với trù tính tương lai của thành phố Vọng Hải, đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói…vẫn là suy nghĩ về phương diện phát triển mạng lưới internet máy tính.
Hiện tại, cũng là lúc thực hiện quy hoạch và cương yếu phát triển ba năm thành phố Vọng Hải rồi.
Lúc này, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, Nhiếp Chấn Bang vừa nhấc máy…bên đó, giọng của Dịch Minh Dương truyền đến.
Giọng điệu có vẻ rất nghiêm túc, ngữ điệu vừa phải, không đợi Nhiếp Chấn Bang mở miệng, Dịch Minh Dương đã nói:
- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang sao? Tôi là Dịch Minh Dương bên Tỉnh ủy.
Lời này của Dịch Minh Dương có vẻ có chút đi quá rồi. Ai đó của Tỉnh ủy, cách gọi thế này đều chỉ là nhằm vào nhân vật số một mà nói…Dịch Minh Dương nói như vậy có vẻ có chút cảm giác nâng cao thân phận của mình lên. Có điều, Nhiếp Chấn Bang cũng không để ý.
Mỉm cười nói:
- Bí thư Dịch, xin chào. Xin hỏi, ngài tìm tôi là có chuyện gì sao?
Dịch Minh Dương lúc này cũng tiếp tục nói:
- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang, gần đây nghe nói thành phố Vọng Hải bên này, phản ánh của quần chúng rất lớn…đều nói, cậu và phóng viên Giang Nhược Hiên của Đài truyền hình thành phố Vọng Hải, quan hệ mờ ám, có một số vấn đề tác phong sinh hoạt. Chịu sự ủy thác của Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh, do tôi thay mặt tổ chức…tìm cậu tiến hành nói chuyện khiển trách chuyên môn, cậu bây giờ lập tức đến Mân Châu.
Nghe được lời này, Nhiếp Chấn Bang cả người đều sửng sốt.
Trên miệng lại trả lời:
- Vâng, Bí thư Dịch, tôi sẽ lập tức đến Mân Châu.
Cúp điện thoại, sắc mặt Nhiếp Chấn Bang có chút trầm xuống. Xem ra, trong thành phố Vọng Hải này vẫn có không ít người có ý kiến đối với mình. Thời gian chỉ mới có một ngày, chuyện mình và Giang Nhược Hiên tham gia hội bạn học đã truyền đến Mân Châu rồi…Hơn nữa, còn nói cái gì mà ồn ào huyên náo. Chiêu này khến Nhiếp Chấn Bang cũng trở nên cẩn thận.
Tuyên truyền tin tức của thành phố Vọng Hải đây là nắm bắt trong tay mình, nếu thật sự là ồn ào huyên nào rồi…mình…không có lý do gì mà không biết rõ. Mà lúc này, rất rõ ràng, đây chỉ là sự cổ động của một số người có dụng tâm. Hơn nữa, địa điểm cùng Giang Nhược Hiên tham gia tụ hội cũng là lựa chọn nơi kín đáo, lại không có người ngoài gì ở đó. Người nào tiết lộ ra tin tức, về cơ bản đã rất rõ ràng rồi. Trong đó, công tử của Hồ Gia Vượng, Hồ Phi là nghi ngờ lớn nhất. Từ tình hình của Vọng Hải cho thấy, có thể trong thời gian nhanh như vậy mà liên hệ đến Tỉnh ủy, và khiến cho Tỉnh ủy vì thế mà ra mặt, nhất định cũng không phải là người bình thường.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang ấn điện thoại riêng trên bàn, dặn dò Lý Cư Bằng ở bên ngoài:
- Cư Bằng, bây giờ cậu lập tức đi điều tra cho tôi, tối qua Điền Húc Giang có dùng xe hay không?
Sau khi ba điều lệ được thực thi ở thành phố Vọng Hải, việc đi và về của xe công đều là có quy định mang tính nghiêm khắc, điều này căn bản không phải là chuyện bí mật gì, vừa kiểm tra là biết ngay.
Sau một lát, Lý Cư Bằng từ bên ngoài đi vào, thấp giọng nói:
- Chủ tịch, điều tra ra rồi. Tối qua Bí thư Điền dùng xe rời khỏi thành phố Vọng Hải, đến bây giờ vẫn chưa về.
Nghe đến đây, trong lòng Nhiếp Chấn Bang về cơ bản đã hiểu ra. Hồ Gia Vượng, Điền Húc Giang, thật không ngờ hai người lại đi cùng nhau. Lập tức, Nhiếp Chấn Bang lại nhấc điện thoại, gọi cho Chu Tử Huy.
Điện thoại vừa kết nối, bên đó lập tức truyền đến giọng của Trưởng ban tuyên giáo Chu Tử Huy:
- Chủ tịch ngài tìm tôi sao?
Nhiếp Chấn Bang lúc nay không nói bất kỳ lời vô nghĩa nào, trực tiếp nói:
- Tử Huy à, thời gian gần đây thành phố Vọng Hải có thể sẽ không được bình ổn. Là nhân vật số một của Ban Tuyên giáo, công tác tuyên giáo phải thực hiện nghiêm ngặt. Một số thứ nhạy cảm không được hành động thiếu suy nghĩ. Có việc gì khó quyết đoán, nhất định phải xử lý cẩn trọng, hiểu chưa?
Sau khi làm xong những thứ này, tiếp đó Nhiếp Chấn Bang lại gọi điện cho Tiếu Thiện Minh. Đối với Tiếu Thiện Minh, mức độ tin cậy của Nhiếp Chấn Bang đương nhiên là không giống nhau. Là người đi theo mình trong vụ án Á Hải, Tiếu Thiện Minh đương nhiên càng nhận được tín nhiệm của Nhiếp Chấn Bang.
Sau khi đem chuyện tối qua và chuyện hôm nay nói một lượt, Nhiếp Chấn Bang cũng trầm giọng nói:
- Thiện Minh, bây giờ xem ra trong thành phố có một số người vẫn là chưa từ bỏ ý định, muốn lật đổ tôi.
Đối diện, Tiếu Thiện Minh lúc này tay cầm điện thoại, trong lòng cũng là vô cùng chấn động và kinh ngạc. Lập tức trầm giọng nói:
- Chủ tịch, nếu không tôi bên này phái mấy người, âm thầm đi điều tra Hồ Phi và Hồ Gia Vượng một chút?
Nghe được lời nói của Tiếu Thiện Minh, Nhiếp Chấn Bang không cần suy nghĩ, trực tiếp cự tuyệt nói:
- Hồ Phi điều tra một chút thì có thể. Có điều, đối với Hồ Gia Vượng, bây giờ vẫn là không cần hành động thiếu suy nghĩ. Dù sao thì thân phận của Hồ Gia Vượng đặt ở đó rồi. Ngộ nhỡ lộ ra tin tức gì, trách nhiệm phải gánh chịu là lớn rồi. Vì chuyện nhỏ này mà phạm vào mạo hiểm, có điều, tôi đoán đợi sau khi tôi đến Mân Châu, Điền Húc Giang bên này nhất định sẽ có hành động. Về mặt này cậu giám sát kỹ giúp tôi.
Sau khi làm xong một loạt sắp xếp này, Nhiếp Chấn Bang đứng lên, đi ra khỏi phòng làm việc, nói với Lý Cư Bằng:
- Cư Bằng, chuẩn bị xe, lập tức đến Mân Châu.
Sau khi thông xe cao tốc Mân Vọng, đường đi từ Mân Châu đến Vọng Hải đã rút ngắn lại ba tiếng, lúc hai giờ chiều, Nhiếp Chấn Bang vừa vặn tới cổng của trụ sở Tỉnh ủy Phúc Kiến.
Biển số hai thành phố Vọng Hải đương nhiên là vào thông suốt mà không gặp trở ngại, trực tiếp đi đến trước trụ sở Tỉnh ủy. Vừa xuống xe, Nhiếp Chấn Bang liền quay đầu nói:
- Cư Bằng, trước tiếp đi sắp xếp một căn phòng, hôm nay chúng ta không về.
Nói rồi, Nhiếp Chấn Bang trực tiếp đi lên tầng chín trụ sở Tỉnh ủy, đứng ở cửa phòng làm việc của Dịch Minh Dương, hít một hơi thật sâu, Nhiếp Chấn Bang lập tức đi lên trước, gõ gõ cửa.
Cửa phòng khép hờ, vừa đẩy cửa đi vào, thư ký của Dịch Minh Dương lập tức đứng dậy, Nhiếp Chấn Bang cười nói:
- Thư ký Triệu, Bí thư Dịch ở trong chứ?
Thư ký Triệu là thư ký của Dịch Minh Dương, đương nhiên là biết rõ địa vị của Nhiếp Chấn Bang trong mắt ông chủ mình, lập tức cũng thản nhiên nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp đến rồi, mời anh vào, Bí thư Dịch đã đợi anh rồi.
Đi vào phòng làm việc của Dịch Minh Dương, toàn bộ phòng làm việc kiến cho người ta có một cảm giác mộc mạc. Phòng làm việc này Nhiếp Chấn Bang cũng là từng đến rồi, từng là phòng làm việc của Kiều Dịch Nhân. Nhìn ra được là sau khi Dương Minh Dương nhậm chức cũng không có điều chỉnh quá lớn đối với phòng làm việc.
Lúc này, Dịch Minh Dương đang viết lách gì đó trên mặt bàn. Đối với điều này, trong lòng Nhiếp Chấn Bang cười lạnh một cái. Loại kỹ xảo này cũng quá coi thường mình rồi. Không phải là để mình đợi nửa giờ rồi sao? Muốn dùng cách này để phá vỡ phòng tuyến tâm lý của mình, Dịch Minh Dương là nghĩ sai rồi.
Tư thế này đối với Nhiêp Chấn Bang mà nói căn bản chỉ là chuyện đơn giản nhất, cả nửa tiếng đồng hồ không có biến hóa nào, thậm chí đến vẻ mặt cũng không có thay đổi gì. Chiêu này khiến cho Dịch Minh Dương trong lòng cũng có chút ngạc nhiên. Xem ra, Nhiếp Chấn Bang không phải là người dễ đối phó như vậy.
Sau nửa giờ, Dịch Minh Dương cuối cùng cũng đặt bút trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Nhiếp Chấn Bang, đưa tay ra hiệu ngồi xuống ghế trước bàn, gật đầu nói:
- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang, mời ngồi.
Đợi Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống, Dịch Minh Dương liền lên tiếng:
- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang, chịu sự ủy thác của Tỉnh ủy, chịu sự ủy thác của Bí thư Kiều, hôm nay tôi thay mặt tổ chức, đặc biệt tìm cậu nói chuyện, cậu biết lần này tôi gọi cậu đến là vì chuyện gì chứ?
Dùng đến Tỉnh ủy, dùng đến danh nghĩa của Kiều Dịch Nhân, mục đích chỉ là để Nhiếp Chấn Bang hiểu rõ một chuyện, lần nói chuyện này là Bí thư Kiều đã đồng ý rồi, đừng có suy nghĩ chỗ dựa gì đó. Nhiếp Chấn Bang không chịu thua bộ dạng này của Dịch Minh Dương, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lắc đầu nói:
- Bí thư Dịch, tôi càng nghe càng hồ đồ, chuyện gì vậy? Có thể nói rõ không?
Lời này khiến Dịch Minh Dương cả người có cảm giác bị đánh đổ, Nhiếp Chấn Bang đây là muốn làm gì vậy? Giả bộ ngây dại hay là vì nguyên nhân khác?
Lập tức, sắc mặt của Dịch Minh Dương liền trầm xuống, nhìn chăm chú vào Nhiếp Chấn Bang. Đột nhiên, lập tức, Dịch Minh Dương đập tay lên bàn, tức giận nói:
- Nhiếp Chấn Bang, cậu đây là thái độ gì vậy. Lần này tôi là thay mặt tổ chức tìm cậu nói chuyện khiển trách, chuyện gì cậu còn không rõ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận