Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1201: Nắm giữ tốt dư luận.

Người này vừa nói lập tức khiến sắc mặt Bành Nghị Hoa trở nên vô cùng khó chịu. Cái tên Mã Lão Tam này quả là qá to gan lớn mật rồi. Đến Bí thư Dương mà còn dám nói với như thế. Nếu như không có nhiều phóng viên đang ở đây như vậy thì Bành Nghị Hoa đã đứng lên quát lớn rồi.thật đúng là không có quy củ.
Dương Ích Thành vẻ mặt cũng sa sầm lại. Nhưng Dương Ích Thành cũng là kẻ khôn ngoan. Trong tình huống này, nhất định không được nổi giận, nhất định phải thể hiện được bộ mặt hòa khí của cán bộ lãnh đạo, có ý thức dẫn dắt dư luận. Nếu không, dưới áp lực của dư luận, vấn đề này sẽ không dễ để xử lý.
Hơn nữa, trong tay Dương Ích Thành đã có con át chủ bài hùng hậu. Lần này, Mã gia trang đưa ra yêu cầu đó quả thật đã quá đáng. Dương Ích Thành liền cười nói:
- Đồng chí này, vừa rồi tôi đã nói, ý kiến của tôi chính là quyết định của chúng tôi. Nếu như có thể thì chúng ta nói tiếp. Nếu như không được thì tôi đại diện cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố bày tỏ thái độ. Chúng tôi cũng có thể học tập hình thức của nước ngoài, tiến hành xem xét phóng xạ khu vực xung quanh khu vực đất thu hồi. Nhưng tôi cũng xin nói thẳng, kể cả những nhà đã xây trước đó lẫn những nhà làm sau này đều vi phạm luật kiến trúc. Trên tỉnh đã cân nhắc việc mọi người kiếm tiền không dễ dàng gì nên mới không truy cứu. Nhưng mà nếu sau đó Mã gia trang tiếp tục không tuân theo quy định thì phát hiện một nhà sẽ dỡ một nhà.
Mã Lão Tam lúc này vẫn cứng đầu nói:
- Được. Không thu hồi chúng tôi mong còn chẳng được. Chúng tôi còn đang không nỡ rời khỏi ngôi nhà chúng tôi đã ở bao nhiêu năm.
Nói xong, Mã Lão Tam quay đầu nói:
- Chúng ta đi!
Thật ra, sau khi Dương Ích Thành nói, một số người của Mã gia trang đã động lòng. Trước đây, Mã gia trang như thế nào? Mặc dù là ở gần thành phố nhưng vẫn là thuộc vùng nông thôn, quanh năm suốt tháng làm chẳng được bao nhiêu tiền. Bây giờ, xây dựng khu kinh tế mớ có tiền đền bù. Kinh tế của mỗi nhà cũng khá hơn nhiều, sau này còn có thể làm việc ở gần đây. Bây giờ không thu hồi nữa không phải lại trở về như trước kia sao? Không, còn không thể tốt được như trước kia. Hiện giờ, nhà nhà đều đã sửa nhà, ít cũng đã tiêu tốn một hai chục nghìn, nhiều hơn là cả trăm nghìn, thậm chí là nhiều hơn, dường như đều là vay tiền để làm. Nếu như công tác giải phóng mặt bằng không tiếp tục nữa thì không phải sẽ nợ nần chồng chất sao?
Nhưng Mã Lão Tam đó là người như thế nào. Gã đã từng ngồi tù, hôm nay cũng là đại diện của thôn. Đắc tội với gã không phải là tự tìm phiền toái sao? Cho nên dù động lòng nhưng vẫn phải đi theo ra ngoài.
Sau khi người dân của Mã gia trang đều đã đi ra ngoài, Dương Ích Thành cũng đứng lên, cao giọng nói:
- Các anh em nhà báo, các vị đến từ rất nhiều nơi, thậm chí là các anh em nhà báo đến cả từ Hồng Kông, xin mọi người hãy dừng bước. Sau đây, nhân cơ hội này, tôi xin được trình bày một chút về chuyện ở Mã gia trang.
Sau khi Dương Ích Thành nói, rất nhanh, nhân viên của quận Kinh Khai đều đưa nước khoáng đến cho toàn bộ phóng viên, sau đó tiến hành lắp đặt máy chiếu.
Đứng bên cạnh màn hình, Dương Ích Thành nói:
- Các vị nhà báo, trước tiên, chúng tôi xin mời Chủ nhiệm Đàm của Ban Xây dựng trái phép quận Kinh Khai, thành phố Lương Châu giới thiệu một chút.
Trên máy chiếu lần lượt hiện lên từng hình một. Chủ nhiệm Đàm là một người khoảng chừng ba mấy tuổi, đứng cạnh nói:
- Các vị phóng viên, ảnh chụp trên đây, toàn bộ đều là những kiến trúc vi phạm ở Mã gia trang. Trong đó, có những ngôi nhà được xây trong quá trình giải phóng mặt bằng, có ngôi nhà lại xây vào ban đêm, không có bất kỳ dấu hiệu nào, ngày hôm sau đã xây dựng xong. Cũng có nhà xây tường bao trước sau đó mới tiến hành dựng nhà ở trong đó. Ngoài những hình ảnh này, vẫn còn rất nhiều đoạn ghi âm những cuộc đối thoại của người dân địa phương. Nếu các vị có hứng thú, có thể tìm tôi, tôi sẽ cung cấp.
- Căn cứ vào thống kê của chúng tôi, từ khi dự án thành phố ô tô được đặt tại đây đến khi quận Kinh Khai chính thức bắt đầu công tác giải phóng mặt bằng mới được hai tháng mà Mã gia trang đã xây dựng 112.360 mét vuông những kiến trúc bất hợp pháp. Đây là địa phương điên cuồng nhất của quận Kinh Khai. Vì thế quận Kinh Khai chúng tôi đã báo cáo với Bí thư Quận ủy Bành Nghị Hoa và cũng đã báo cáo lên Thành ủy. Bí thư Dương đã cân nhắc tới việc người dân kiếm tiền không dễ dàng gì nên không đành lòng, đã quyết định giúp đỡ đối với những công trình đã xây xong.
Nghe đến đó, tất cả phóng viên đều rơi vào trạng thái trầm tư. Nhìn những chứng cứ mà thành phố Lương Châu đưa ra, có ảnh chụp, có ghi âm. Các phóng viên đều tin rằng đây là sự thật. Họ cũng không phải là người từng trải, đều là những người kiến thức sâu rộng, ảnh có photoshop hay không, ghi âm có làm giả hay không, những thứ này tuyệt đối không thể lừa được họ.
Bành Nghị Hoa cũng chậm rãi nói:
- Các vị nhà báo phóng viên, về công tác đền bù và giải phóng mặt bằng, chúng tôi đã nghiêm túc làm theo quy định của nhà nước. Trong gần hai tháng này, quận Kinh Khai đã lần lượt ký hợp đồng đầu tư với bốn mươi xí nghiệp sản xuất ô tô. Tổng số đất cần thu hồi đạt tới 5300 mẫu. Đều không xảy ra hiện tượng cưỡng chế, không có người dân nào bất mãn. Tất cả đều vui vẻ. Về chuyện này, mọi người có thể tiến hành điều tra. Cần chúng tôi phối hợp chúng tôi sẽ phối hợp. Nếu như muốn độc lập điều tra, chúng tôi sẽ quyết không gây khó khăn, tuyệt đối không ngăn cản.
- Vừa rồi, Bí thư Dương của chúng tôi đã đưa ra ý kiến đền bù. Tin rằng, các vị phóng viên đây kiến thức rộng rãi, đều có thể tính toán rõ ràng. Dựa theo giá đất ở Lương Châu, đây đã là hậu đãi rồi. Người dân Mã gia trang đưa ra điều kiện là, bất kể là nhà mới nhà cũng, tất cả đều phải đền bù theo giá đất biệt thự cao nhất ở thành phố Lương Châu, là giá bảy nghìn tệ/một mét vuông.
- Vừa nghe đến đây, tất cả phóng viên đều ồ lên. Trong đó không ít người đã giơi tay lên. Dương Ích Thành gật đầu. Bành Nghị Hoa hiểu ý nói:
- Mời đồng chí.
- Bí thư Bành, xin chào ngài. Tôi là phóng viên đến từ đài truyền hình quốc gia. Xin hỏi, câu chuyện vừa rồi là thật sao? Tại sao không giống với những gì chúng tôi nghe được?
Một nam phóng viên đến từ đài truyền hình quốc gia chất vấn.
Bành Nghị Hoa trầm ngâm một chút rồi hết sức nghiêm túc nói:
- Tại đây, trước mặt mọi người, trước mặt các vị nhà báo phóng viên, tôi có thể trang trọng mà thề rằng, bất kỳ mỗi một câu của tôi đều là sự thật. Tôi có thể chịu trách nhiệm mỗi câu nói của mình trước pháp luật.
- Hơn nữa, mọi người có thể không biết. Người đàn ông dẫn đầu Mã gia trang vừa rồi là một người vừa mãn hạn tù. Vì tội cố ý gây thương tích nghiêm trọng nên bị phạt tù mười năm. Sau khi thụ án bảy năm thì được đặc xá. Lần này quận Kinh Khai nhận dự án, sau khi Mã gia trang được xếp vào vùng phát triển, người này đã tập hợp một đám người thất nghiệp rồi tới từng công trường ở quận Kinh Khai cưỡng ép công nhân và nhà thầu nhận cung ứng đá cuội, thu được lợi nhuận lớn. Mà người này, ở Mã gia trang cũng là người có diện tích đất lớn nhất. NGoài sáu căn nhà gỗ tổng cộng hơn một trăm sáu mươi mét vuông, người này đã dựng tổng cộng 5330 mét vuông diện tích nhà bất hợp pháp. Nếu như tính theo giá bảy nghìn một mét vuông, chỉ tính diện tích nhà bất hợp pháp, chúng ta đã phải trả cho anh ta 37.310.000 tệ. Điều kiện như vậy, chúng tôi tuyệt đối không thể thỏa hiệp, cũng sẽ không bị bất luận kẻ nào uy hiếp.
Tất cả phóng viên đều ngây ngẩn cả người. Trước khi tới, mỗi người đều cho rằng sẽ có tin nóng hổi. Là người lấy tin, ở đâu có tin thì họ tới. Đây là công việc, nhất định là phải làm. Sau khi đến đây, trong lòng mọi người hầu hết đều đồng tình với những người ở Mã gia trang. Đó là thói quen tư duy, những người nông dân bị di dời đều là bên yếu thế.
Thế nhưng, bây giờ, sau khi nghe thành phố Lương Châu giới thiệu, tất cả mọi người đều rung động. Chuyện này đã không thể dùng hai chữ “bộc phát” để hình dung nữa. Lương một năm của một trăm phóng viên ở đây cộng lại cũng không nhiều như vậy.
Bành Nghị Hoa lại nói tiếp:
- Các vị, vừa rồi chỉ là tính giá đền bù, tin rằng mọi người càng hy vọng có thể biết giá thành. Có thể nói thế này, những kiến trúc vi phạm của Mã gia trang đều được xây với phương thức đơn giản và tiết kiệm nhất. Gạch xi măng, sau đó được xây lại với nhau bằng đất vàng và bùn. Xà ngang phía trên cũng được xây bằng nguyên liệu rẻ nhất. Mái nhà là ngói a mi ăng kém chất lượng. Căn cứ theo hạch toán giá trị xây dựng, kể cả nhân công thì mỗi mét vuông cũng không quá hai trăm tệ. Nếu mọi người không tin, có thể đến Mã gia trang khảo sát.
Nói tới đây, Dương Ích thành cũng cười thầm. Đã đến mức này, cơ bản là đã thành công rồi. Những ký giả này cũng không dễ lừa như vậy. Mã Lão Tam nêu dám ngang ngược thì chính là tự đưa mình tới bờ vực. Nếu như không làm vậy thì dư luận sẽ dồn về phía chính quyền.
Nhìn các phóng viên đi ra khỏi hội trường, Dương Ích Thành lập tức quay lại nói với Cục trưởng cục Công an thành phố Lâm Đốn dặn dò:
- Cục trưởng Lâm, bên cục hãy cử một vài đồng chí mặc thường phục âm thầm bảo vệ những phóng viên này. Nhỡ kỹ, trừ khi xảy ra chuyện, nêu không thì người của anh không được vào Mã gia trang, biết không?
Ba ngày sau, trong văn phòng của Nhiếp Chấn Bang, Hạ Cương cầm không ít báo đến, nói với Nhiếp Chấn Bang:
- Bí thư, hôm nay các tờ báo lớn đều đã đưa tin. Lần này thì thành phố Lương Châu nổi tiếng rồi.
Nhận số báo đó, Nhiếp Chấn Bang cũng có chút kinh ngạc. Trang nhất của tờ báo đều tiên có một dòng chữ in đậm vô cùng bắt mắt “Giải phóng mặt bằng, cưỡng chế hay là giá cao trên trời? Xâm nhập điều tra công tác đền bù giải phóng mặt bằng của thành phố Lương Châu.”
Phía dưới, không ít trang nhất của các tờ báo khác cũng có nội dung này. Tiêu đề khác nhau nhưng nội dung thì tương tự. Đều không ngoại lệ, mũi nhọn đều nhắm vào Mã gia trang.
Ha ha, cái tên Dương Ích Thành này, lần này làm tốt lắm, còn biết định hướng dư luận nữa. Tiểu Hạ, cậu tìm Trưởng ban Thư ký để sắp xếp một chút sau đó gọi điện cho Dương Ích Thành. Sáng mai, tôi sẽ đến thành phố Lương Châu để khảo sát dự án thành phố ô tô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận