Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 981: Triển vọng ngành du lịch

Cục Du lịch tỉnh Hồng Giang ở bên khu Hồng Bắc của thành phố Hồng Thành, ngay sát Hồng Giang, coi như được ông trời ưu đãi chỗ sầm uất.
Cục Du lịch Tỉnh Hồng Giang có thể coi là một cơ quan ít vận động của ở Hồng Giang, tuy rằng hiện giờ các nơi cả nước đều đang khai thác, phát triển ngành du lịch mạnh mẽ, nhưng du lịch Hồng Giang lại vẫn còn trì trệ. Trong tỉnh không có một cái thái độ coi trọng nào, điều này cũng làm cho Chu Đại Niên Cục trưởng Cục Du lịch Hồng Giang có cảm giác “Không bột đố gột lên hồ”.
Như thường lệ, Chu Đại Niên tám giờ đúng thì tới phòng làm việc của mình, khi đi vào, thư ký chạy ra đón, nhận lấy áo khoác treo lên rồi pha một cốc Thiết Quan Âm.
Thân hình của Chu Đại Niên có chút mập mạp, nghe nói Thiết Quan Âm có tác dụng nhuận tràng, có thể hỗ trợ tiêu hóa và có hiệu quả giảm béo nên Chu Đại Niên liền không kìm được mà thích loại trà này.
- Tiểu Lưu, trong cục không có chuyện gì chứ.
Chu Đại Niên rất ung dung ngồi vào chỗ của mình.
Thư ký Tiểu Lưu bên cạnh mỉm cười, nói:
- Lãnh đạo, trước hết tôi chúc anh năm mới vui vẻ.
Nói xong, Tiểu Lưu tiếp tục nói:
- Vừa mới đi làm nên trong Cục cũng không có chuyện gì, chỉ là Cục phó Trương hỏi hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của năm mới, muốn hỏi ý kiến lãnh đạo một chút xem trong Cục có cần phát lì xì năm mới khởi đầu tốt đẹp hay không? Ngoài ra báo tỉnh và “Nhật báo hy vọng”, báo Đảng và các văn kiện Tỉnh ủy đều để trên bàn theo thói quen của lãnh đạo.
Lời của Tiểu Lưu nói đâu vào đấy, mọi chuyện từ trên xuống dưới trong Cục Du lịch về cơ bản đều nói được rất rõ ràng, Chu Đại Niên rất vừa lòng với thái độ của Tiểu Lưu, không thể nghi ngờ chuyện một thư ký tốt có thể giúp lãnh đạo giảm bớt không ít việc.
Dừng một chút, Chu Đại Niên trầm giọng nói:
- Bao lì xì năm mới là một lệ thường bao năm qua trong Cục, tuy rằng tài chính thiếu thốn, không thể hào phóng giống những đơn vị kiểu như Sở Tài chính, Sở Giao thông, nhiều hoặc ít thì cũng nên có một chút, thế này đi, cậu điện thoại cho lão Trương bảo cứ theo tiêu chuẩn mỗi người một trăm đi, chút nữa tôi ký cái lệnh để cậu đưa sang bên tài chính.
Lời của Chu Đại Niên chưa kịp dứt thì trong phòng, vang lên tiếng chuông điện thoại di động, Chu Đại Niên nhìn xung quanh rồi nhìn vào áo khoác treo trên giá nói:
- Tiểu Lưu, lấy di động tới đây cho tôi.
Thư ký Tiểu Lưu rất nhanh nhẹn, vừa lấy điện thoại di động ra, sắc mặt của Tiểu Lưu lập tức có chút thay đổi, vẻ mặt nghiêm trọng bước nhanh đi tới, hạ giọng nói:
- Lãnh đạo, trưởng phòng Hồng của văn phòng tỉnh ủy điện thoại tới.
Những lời này lập tức làm Chu Đại Niên giật mình, tìm khắp cả văn phòng tỉnh ủy Hồng Giang, thì trưởng phòng họ Hồng chỉ có một, đó chính là thư ký Hồng Phong của bí thư tỉnh ủy Nhiếp.
Lúc này Hồng Phong gọi điện thoại cho mình làm cho Chu Đại Niên lo lắng không kìm được, tuy rằng Chu Đại Niên cũng là cán bộ cấp Sở, nhưng ở trong tỉnh, cấp Sở cũng là phân thứ tự, cơ quan trực thuộc tỉnh ủy Phòng Cục và các thành phố địa phương trực thuộc tỉnh cũng cao thấp khác nhau.
Thành phố trực thuộc tỉnh cấp một thì lãnh đạo của một thành phố kinh tế phát đạt đương nhiên là mặt mũi lớn hơn, lại càng dễ dàng đến gần lãnh đạo tỉnh ủy. Trong các Phòng, Cục, Sở cơ quan trực thuộc tỉnh cũng như thế, bản thân mình là một Cục trưởng cục Du lịch, về cơ bản chỉ thuộc loại nhân vật bên cạnh, không kém với đơn vị như kiểu Cục chăn nuôi, nhưng ví dụ so với các bộ phận có thực quyền như Ủy ban Cải cách và Phát triển, Sở Tài chính, Sở Công an vân vân... thì rõ ràng là khác hẳn.
Lúc này trưởng phòng Hồng gọi điện thoại tới làm tim của Chu Đại Niên cũng đập loạn xạ, nếu nói không kích động rõ ràng là không đúng.
Tuy nói thì dài nhưng, trên thực tế thời gian chỉ là một chút mà thôi.
Chu Đại Niên không dám chậm trễ, nếu thật sự để trưởng phòng Hồng đợi, nếu chẳng may có ý kiến gì đối với mình thì không nói những chuyện khác mà chỉ tùy tiện ở trước mặt bí thư Nhiếp nói vài lời thì mình cũng không gánh nổi.
Xua xua tay với thư ký Tiểu Lưu, Chu Đại Niên án xuống nút trả lời, lập tức mở miệng nói:
- Trưởng phòng Hồng, chào anh, thật ngại quá, thời gian ăn Tết này chỉ loay hoay một chút là trời đen kịt rồi, vốn là muốn mời trưởng phòng Hồng cùng nhau ăn bữa cơm rau dưa, nhưng lại sợ trưởng phòng Hồng nhiều tiệc quá cho nên, vẫn không dám mời.
Đối với loại thái độ dè dặt như Chu Đại Niên, Hồng Phong đã nhìn nhiều thành quen, bây giờ ở Hồng Giang có thể nói là uy tín bí thư Nhiếp độc nhất vô nhị, không nói những cán bộ cấp Sở này, cho dù là lãnh đạo chức phó bình thường của tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh gặp mình cũng phải khách sáo.
Mỉm cười nói:
- Cục trưởng Chu, anh quá khách khí rồi, khoảng thời gian này thật sự là không có thời gian.
Nói tới đây, Hồng Phong chuyển hướng nói:
- Cục trưởng Chu, lần này điện thoại cho anh là bí thư Nhiếp muốn gặp anh, hai giờ chiều anh đến tỉnh ủy một chuyến.
Lúc này lời nói của Hồng Phong không còn khách khí bình thường nữa rồi, vào lúc này Hồng Phong đang đại diện cho Nhiếp Chấn Bang, nên phong cách của nhân vật số một tỉnh ủy là không thể thiếu.
Đường đường là một nhân vật số một tỉnh ủy cần gặp cán bộ phía dưới đương nhiên là loại giọng điệu và thái độ này.
Những lời này, lập tức khiến Chu Đại Niên chấn động, bí thư Nhiếp muốn gặp mình, đây là chuyện đánh vỡ đầu thì Chu Đại Niên cũng không nghĩ tới. Nhưng trong lòng lại bắt đầu có chút thấp thỏm không yên, lần này bí thư Nhiếp gặp mình rốt cuộc là có chuyện gì, đây là một vấn đề không thể không suy tính.,
Trầm ngâm một chút, Chu Đại Niên cười nói:
- Trưởng phòng Hồng, anh biết...
Lời còn chưa nói hết thì Hồng Phong đã hiểu ý của Chu Đại Niên, loại chuyện này Hồng Phong đã gặp nhiều, đây cũng là nguyên nhân vì sao cán bộ lãnh đạo phía dưới lại khách khí với thư ký của lãnh đạo, thậm chí còn lôi kéo không tiếc như thế. Là người bên cạnh lãnh đạo, tâm phúc thân tín đương nhiên là có thể nắm được hướng đi của trước tiên, lãnh đạo đang vui hay tức giận, là việc quan trọng hay việc khác, những tin tức này đối với người phía dưới mà nói đều là vô cùng quan trọng. Đầu tiên từ chỗ thư ký bên lãnh đạo có được một chút thông tin, có sự chuẩn bị rồi tới thì đương nhiên là có thể ở trước mặt lãnh đạo để lại một ấn tượng tốt, nếu hỏi gì cũng không biết thì không phải tự tìm rắc rối cho mình sao?
Rõ ràng là Chu Đại Niên cũng có ý này, đối với Chu Đại Niên thì Hồng Phong cũng không gây khó khăn, mỉm cười nói:
- Ha ha, Cục trưởng Chu, anh không phải lo lắng như vậy, bí thư Nhiếp gọi anh đến chủ yếu là muốn hỏi một chút về tình hình du lịch Hồng Giang, coi như một lần báo cáo công tác đơn giản mà thôi, anh đừng nghĩ nhiều.
Hai giờ chiều, vừa vào giờ làm, Chu Đại Niên đã đợi trước cửa phòng làm việc của Bí thư tỉnh ủy, trong tay cầm theo cặp công văn màu đen, đứng thẳng dựa vào vách tường hành lang, thân hình thẳng tắp ưỡn lên phía trước trông giống như một học sinh tiểu học.
Hồng Phong đi đến, Chu Đại Niên vội chào, mỉm cười nói:
- Trưởng phòng Hồng, xin chào.
Hồng Phong lúc này cũng mỉm cười nói:
- Cục trưởng Chu, sớm vậy, mau mời vào, bí thư chắc cũng sắp tới rồi.
Đón Chu Đại Niên vào phòng, Chu Đại Niên lập tức từ trong túi xách của mình lấy ra hai bao thuốc lá thượng hạng, nhét thẳng vào ngăn kéo bàn của Hồng Phong, mỉm cười nói:
- Trưởng phòng Hồng, anh để mà hút.
Bên này, hai người còn chưa nói được nhiều thì trong văn phòng phía trong vọng đến tiếng mở và đóng cửa, rõ ràng là Nhiếp Chấn Bang đã đến.
Hồng Phong đứng lên nói với Chu Đại Niên:
- Cục trưởng Chu, anh đợi một chút, tôi đi báo cáo với bí thư.
Sau một lát, Hồng Phong liền đi vẫy tay với Chu Đại Niên, nói:
- Cục trưởng Chu, bí thư bảo anh vào.
Lúc Chu Đại Niên đi vào văn phòng thì Nhiếp Chấn Bang cũng đang quan sát Chu Đại Niên, Cục trưởng cục Du lịch Hồng Giang, năm nay năm mươi ba tuổi, ngày trước là nhân viên bình thường đảm nhiệm cục Du lịch huyện Lộc Sơn thành phố Lộc Sơn, Chánh văn phòng cục Du lịch huyện Lộc Sơn, Phó cục trưởng, cục trưởng, Phó cục trưởng cục Du lịch thành phố Lộc Sơn, sau đó được thuyên chuyển sang cục Du lịch thành phố Ôn Xuân đảm nhiệm cục trưởng. Lúc công tác tại thành phố Ôn Xuân đã phát triển mạnh ngành du lịch thành phố Ôn Xuân, dự án khu nghỉ dưỡng du lịch suối nước nóng thành phố Ôn Xuân chính là anh ta một tay bày ra và phát triển, sau đó thuyên chuyển về cục Du lịch tỉnh làm Phó cục trưởng, Phó cục trưởng thường trực, đến bây giờ Cục trưởng.
Cái lý lịch này làm Nhiếp Chấn Bang rất kinh ngạc, hoàn toàn là từ một cán bộ bình thường ở trong hệ thống mà làm tới được cấp giám đốc sở là cực kỳ hiếm thấy.
Mặt khác, đối với Nhiếp Chấn Bang thì khả năng về ngành du lịch của Chu Đại Niên cũng là nguyên nhân khiến Nhiếp Chấn Bang có vài phần kính trọng Chu Đại Niên.
Lúc này Chu Đại Niên có vẻ có chút cẩn thận cung kính đứng ở trước bàn làm việc chào một tiếng:
- Bí thư Nhiếp.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười gật đầu, phất tay báo cho biết một chút, nói:
- Đồng chí Đại Niên, mời ngồi.
Đợi sau khi Chu Đại Niên ngồi xuống, Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Đồng chí Đại Niên, không cần ngại, lần này tìm anh lại đây chủ yếu là muốn cùng anh thảo luận một chút về vấn đề phát triển du lịch toàn tỉnh Hồng Giang, về mặt này đồng chí Đại Niên có ý kiến gì không?
Tiếng nói vừa dứt thì tâm tư Chu Đại Niên vốn đang lo lắng cũng buông xuống không ít, trong lòng tràn đầy cảm kích đối với Hồng Phong, nếu không phải Hồng Phong nhắc nhở mình thì lúc này đây nhất định sẽ có chút trở tay không kịp, tuy nói du lịch là nghề cũ của mình nhưng trong lúc gấp gáp nhất định sẽ có không ít chỗ sai sót, nhưng bây giờ đã chuẩn bị sẵn thế này thì Chu Đại Niên đương nhiên sẽ không sợ hãi.
Gật đầu, Chu Đại Niên sắp xếp lại một chút suy nghĩ của mình rồi nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Bí thư Nhiếp, đối với tổng thể du lịch Hồng Giang mà nói thì tôi không lạc quan.
Câu này lời vừa ra khỏi miệng, lập tức làm ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang trở nên nghiêm túc, theo Nhiếp Chấn Bang thì Hồng Giang có non xanh nước biếc, địa linh nhân kiệt, vừa là tự nhiên nhưng tài nguyên đặc sắc, lại có một nền văn hóa nhân văn thâm hậu phong phú, ngành du lịch Hồng Giang phải triển khai rất tốt, sao đột nhiên lại không lạc quan.
Nhưng bên ngoài, Nhiếp Chấn Bang không thay đổi nét mặt nói:
- Đồng chí Đại Niên, anh có ý kiến gì không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận