Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 642: Xử lý nghiêm túc

Lời nói vừa dứt, hai người thanh niên sắc mặt nghiêm túc, từ bên ngoài cửa quán rượu đi vào, ánh mắt nhìn chung quanh đại sảnh một vòng, trầm giọng nói:
- Vị nào là ông chủ ở đây.
Ông chủ Lưu lúc này cũng có chút tỉnh lại. Mãi đến bây giờ ông chủ Lưu vẫn là đang bị ngây ra, hai người thanh niên này là làm gì vậy? Côn đồ trên đường bênh vực kẻ yếu sao?
Ý nghĩ này vừa nghĩ đên thì lập tức bị ông chủ Lưu bác bỏ. Không nói bây giờ đã không còn côn đồ có tinh thần chính nghĩa nữa, cho dù là có thì e là cũng là dẫn sói về nhà. Hơn nữa, đâu có côn đồ nào mặc Âu phục chính thức như vậy.
Đang ngây người, trong hai người thanh niên, người lúc đầu nói chuyện lập tức nhìn đại đội Phó và đội trưởng Bành lên tiếng nói:
- Các anh là người của đơn vị nào?
Lời nói vừa dứt, trên mặt của đại đội Phó liền co lại, một loại dự cảm không tốt xông lên đầu. Đang chuẩn bị nói thì bên cạnh, tiểu Bành đã bước lên nói:
- Vị anh em này, xin hỏi, các anh là làm gì? Tôi là Bành Khang của đại đội tra xét phân cục một.
Người nam thanh niên lúc này liền nhíu mày một cái, quay đầu nói với ông chủ Lưu:
- Ông chủ, bọn họ là đơn vị nào?
Lời này khiến cho tiểu Bành tức giận. Là người của đại đội tra xét Cục thuế địa phương, bình thường trong thành phố ít nhiều cũng coi là có chút mặt mũi, thần tiên các đường ít nhiều cũng nể mặt hắn mấy phần. Lần này gọi những người này, trong đó còn có bạn gái mình, còn có bạn của bạn gái. Vốn dĩ gọi đại đội Phó đến cũng là có ý thể hiện mình có mặt mũi. Nhưng bây giờ thể diện gì cũng không có nữa, trước tiên là bị ông chủ đòi tiền cơm, bây giờ người khác ném cũng không ném hắn, điều này khiến tiểu Bành tràn đầy tức giận.
Trầm giọng nói:
- Các anh là đơn vị nào? Có thẻ công tác không?
Ông chủ Lưu còn chuẩn bị che giấu, nhưng điều khiến ông chủ Lưu không ngờ được là, bên cạnh, bà xã liền đi ra nói;
- Vị lãnh đạo này, mấy vị này là lãnh đạo của Cục thuế địa phương.
Ánh mắt của ông chủ Lưu lúc này liền trừng lớn nhìn bà xã mình, thấp giọng nói:
- Bà làm gì vậy? Những người này bà còn không biết sao? Lần này bà đắc tội chết với bọn họ rồi, sau này ba ngày hai người đến cửa tìm phiền phức cho chúng ta, còn muốn làm ăn sao?
Lời nói vừa dứt, bà xã của ông chủ Lưu liền nhíu mày một cái, thấp giọng chửi bới:
- Đồ vô dụng. Làm ăn như vậy chi bằng không làm nữa. Nói thực cho ông, những người này chính là tôi gọi đến đó. Hôm trước tin tức trên đài truyền hình thành phố Vọng Hải ông không xem sao? Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố Vọng Hải triển khai hành động chỉnh đốn môi trường đầu tư thời gian nửa năm, còn công bố điện thoại tố cáo khiếu nại, nghiêm khắc đả kích hành vi vòi vĩnh thẻ. Tôi đường đường chính chính làm ăn, sợ ai tới chứ.
Sau khi nghe được lời nói của ông chủ, người thanh niên liền trầm giọng nói:
- Người của Cục thuế địa phương, rất tốt. Thẻ công tác của các anh đâu, lấy ra, chúng tôi là người của ban xử lý Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố. Hội nghị hành động chỉnh đốn môi trường đầu tư thời gian nửa năm lần này các anh không học tập theo tinh thần hội nghị sao? Lại dám ngang ngược gây án.
Ban xử lý Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố? Vừa nghe được điều này đại đội Phó cả người đều hồi hộp, đây là ban ngành xử lý giám sát chủ yếu hành động chỉnh đốn lần này, nghe được lời này, đại đội Phó không dám lên tiếng.
Đây chỉ là một khúc đệm nho nhỏ trong hành động chỉnh đốn mà thôi. Chuyện này, nhân viên công tác của ban xử lý rất nhanh liền báo cáo lên trên, Chủ nhiệm ban xử lý Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố lúc này lập tức đưa chuyện này chuyển cho Cục trưởng Cục thuế địa phương thành phố Vọng Hải-Diêu Hòa Khôn.
Nhận được tin tức này, đặc biệt là người gây tội vẫn là cùng một người mà Chủ tịch thành phố Nhiếp gặp, lúc này còn đang trong thời gian đình chỉ chức vụ kiểm điểm, Diêu Hòa Khôn đương nhiên là nổi trận lôi đình, lập tức gọi Cục trưởng phân cục một lên, sau khi mắng mỏ một trận thì lập tức đưa ra chỉ thị, phải khai trừ đại đội Phó và Bành Khang.
Cuối cùng, đại đội Phó đã có thể làm đại đội trưởng thì đương nhiên cũng là cũng có một số cửa đi và mối quan hệ. Sau khi nói không ít lời hay, công tác coi như là giữ được rồi. Tuy nhiên lại là điều đến phòng bảo vệ Cục thuế địa phương, đảm nhiệm công việc bảo vệ. Trên thực tế đây chẳng qua là nói cho dễ nghe mà thôi, thực tế thì chỉ là một bảo vệ cổng.
Còn về Bành Khang, phía trên không có ai, đại đội Phó bản thân khó giữ, đương nhiên là sẽ không ra mặt rồi, như vậy thì Bành Khang bị khai trừ công chức.
Từ khi triển khai hành động chỉnh đốn được một tháng đến nay, trong phạm vi toàn thành phố, tổng cộng nhận được ba mươi chín vụ tố cáo. Ban xử lý Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố hành động nghiêm túc, đối với tất cả tố cáo sau khi trải qua điều tra, tiếp nhận xử lý ba mươi hai vụ. Ngoài ra, đối với cá nhân và mấy đơn vị vu cáo thì cảnh cáo và phê bình nghiêm túc. Bây giờ môi trường đầu tư của toàn bộ thành phố sáng sủa hẳn lên.
Trong trụ sở làm việc Ủy ban nhân dân thành phố. Trong phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang, Chủ nhiệm ban xử lý Ủy ban nhân dân thành phố Vương Đạo Vũ lúc này đang báo cáo với Nhiếp Chấn Bang.
Một tháng nay, sự thực chứng minh, hành động chỉnh đốn là này là chính xác, là thành công. Một mặt, nâng cao ý thức và trình độ phục vụ của các đơn vị hành chính toàn thành phố, người làm việc nhiều lên, người nói khoác ít đi. Bình thường, làm một giấy phép kinh doanh hoặc là làm chuyện gì đó, không mời khách ăn cơm, tặng mấy bao thuốc, không có nửa tháng mười ngày làm không xong. Đương nhiên, ngoài mục đích có thể gia nhập vào công trình trọng điểm Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố ra, những thứ đó đều là mở ra con đường màu xanh, tất cả công tác đều là nhân viên công tác của Cục xúc tiến thương mại đích thân đi làm, đương nhiên sẽ không xuất hiện loại tình hình đó.
Tuy nhiên, doanh nghiệp loại nhỏ và hộ cá thể bình thường chịu sự bị hại này. Bây giờ sau khi hành động chỉnh đốn này, cải thiện môi trường đầu tư thành phố Vọng Hải, cả tháng nay chuyện này ít đi, tất cả công tác đều xử lý theo chu trình chính quy, nên là mấy ngày thì là mấy ngày, tuyệt đối không tồn tại bất kỳ hiện tượng kéo dài nào.
Một tháng nay, thương nhân đến thành phố Vọng Hải đầu tư cũng nhiều lên rõ rệt. Căn cứ theo số liệu thống kê của Cục thống kê cho thấy, một tháng nay đầu tư tích lũy toàn thành phố tăng lên hai mươi phần trăm so với cùng kỳ năm ngoái, tăng mười một phần trăm so với tháng trước.
Không nên coi thường mười mấy phần trăm này. Đầu tư ở thành phố Vọng Hải không phải là huyện nhỏ ở khu vực khó khăn xa xôi phía Tây, đầu tư ở đây cũng là lấy trên chục triệu để tính toán. Mười mấy phần trăm ít nhất cũng là con số trên chục triệu, thậm chí là mấy chục triệu.
Nghĩ đến đây, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười nói:
- Chủ nhiệm Vương, từ kết quả một tháng nay cho thấy, công tác của ban xử lý các anh vẫn là rất thiết thực, rất có hiệu qủa. Trong quá trình công tác phải nghiêm túc thực hiện, không được sợ đắc tội người khác. Đây là chuyện lớn liên quan đến tương lai của thành phố Vọng Hải. Trong chuyện này, Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố kiên quyết ủng hộ anh. Ngoài ra, trong vấn đề vu cáo hãm hại cũng phải quan tâm tốt, không được cho người khác cảm giác đả kích báo thù, làm tốt công tác trấn an đối với cán bộ quần chúng, phải chú ý điều tra và phân biệt cẩn thận, không để hàm oan người tốt, cũng không tha cho người xấu. Đây là một nguyên tắc chung.
Ngay lúc Nhiếp Chấn Bang nói, Vương Đạo Vũ cũng lấy ra cuốn sổ ghi và chiếc bút, ghi chép lên cuốn sổ. Đây cũng là một thói quen thường gặp trong quan trường. Lãnh đạo cấp trên đưa ra chỉ thị, dùng bút ghi lại, một mặt có thể để lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo, mặt khác cũng có thể bảo đảm sẽ không quên bất kỳ điều gì.
Sau khi đợi Nhiếp Chấn Bang nói xong, Vương Đạo Vũ cũng ngẩng đầu, gật đầu nói:
- Chủ tịch, ban xử lý chúng tôi nhất định nghiêm khắc xử lý theo tinh thần chỉ thị của ngài và Thành ủy Ủy ban nhân dân thành phố. Trong quá trình tiếp nhận tố cáo nhất định phân biệt cẩn thận, nghiêm túc đối đãi, kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ gian khổ mà tổ chức giao cho chúng tôi, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của tổ chức đối với chúng tôi.
Lời này khiến Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười, Vương Đạo Vũ này kỳ thực năng lực vẫn là rất tốt, chỉ là bình thường thích nói lời khách sáo và nói suông như vậy.
Loại lời này có không ít lãnh đạo đều thích nghe, nhưng cũng có lãnh đạo không thích nghe lắm. Cũng chính vì điều này, Vương Đạo Vũ bây giờ mới đặt vào vị trí Chủ nhiệm ban xử lý. Nếu không phải là hành động chỉnh đốn lần này thì e là sẽ ngồi ở nha môn nước trong cả đời.
- Chủ nhiệm Vương, tôi tin rằng ban xử lý vẫn là đội ngũ rất có năng lực. Những lời hình thức này không cần nói nhiều. Có một nguyên tắc, con người tôi thích làm nhiều, nói ít, làm đến nơi đến chốn, làm tốt công tác chức vụ của mình. Tôi tin rằng trên tổ chức vẫn là nhìn thấy, trên tổ chức là tuyệt đối sẽ không quên.
Nhiếp Chấn Bang cười nói.
Lời này bên trong là âm thầm có ý nhắc nhở một chút. Vương Đạo Vũ cũng không phải là tên ngốc, đương nhiên là nghe ra. Đây là Chủ tịch thành phố Nhiếp âm thầm phê bình mình, không được nói những lời khẩu hiệu và sáo rộng này. Điều chủ yếu nhất vẫn là phải xem công tác. Chủ tịch thành phố Nhiếp người này quả nhiên là giống như trong lời đồn, là một lãnh đạo khá thực tế. Cười một cái, Vương Đạo Vũ gật đầu nói:
- Chủ tịch, tôi hiểu rồi, xin ngài yên tâm, xin ngài xem biểu hiện công tác của tôi.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, rất hài lòng với biểu hiện của Vương Đạo Vũ. Hiện nay, qua nhiều năm nay, tâm thái của Nhiếp Chấn Bang cũng là dần dần có một số thay đổi.
Thể chế và hiện thực bây giờ chính là như vậy, nước trong quá thì không có cá, bất cứ chuyện gì cũng chỉ có thể là từng bước một. Cộng đồng xã hội đây là không hiện thực, chỉ cần không tổn hại đến lợi ích của đa số người thì được rồi. Cán bộ giống như Vương Đạo Vũ này mặc dù có một chút khuyết điểm nhỏ, nhưng lại là không làm tổn thương đến toàn cục, vẫn là có thể dùng được, thậm chí là trọng dụng.
Lúc này, bên ngoài, Lý Cư Bằng đẩy cửa đi vào, lúc này Vương Đạo Vũ cũng đứng lên, đợi sau khi Vương Đạo Vũ ra ngoài, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Cư Bằng, có chuyện gì sao?
Lý Cư Bằng lúc này cũng gật đầu nói:
- Vừa nhận được tin, Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Á Quang gọi điện đến, sáng ngày mai mở hội nghị cán bộ lãnh đạo toàn tỉnh, chào đón tân chủ tịch tỉnh nhậm chức.
Nghe được lời này, Nhiếp Chấn Bang cả người cũng sửng sốt. Theo quy định điều lệ lựa chọn đề bạt phân công cán bộ lãnh đạo thì trước tiên, nói thế nào cũng phải có chút phong thanh chứ. Tuy nhiên, lần này người lựa chọn vị trí Chủ tịch tỉnh Phúc Kiến vẫn để đó chưa quyết định, kéo dài thời gian như vậy đột nhiên trước khi hai Hội nghị lớn diễn ra liền quyết định, hiện tượng này là lộ ra một loại quái dị.
Ngoài mặt, Nhiếp Chấn Bang lại gật đầu nói:
- Ừm, tôi biết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận