Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 863: Một người làm quan cả họ được nhờ

Thật cao giọng!
Các phóng viên ở đây đều rất lạ lẫm với cách nhìn nhận như vậy, chính trị Trung Quốc từ trước đến nay đều bị người ta gọi là già cỗi. Không chỉ vì sự lâu đời của nó mà đồng thời đây cũng là một cách hình dung chuẩn xác về sách lược đối ngoại của các nước Châu Á.
Còn khí thế mạnh mẽ cứng cỏi của Nhiếp Chấn Bang hiện giờ cũng khiến cho người ta cảm thấy khác thường.
Phái chủ chiến, đây là cụm từ đầu tiên mà đám phóng viên ngoại quốc nghĩ đến.
Sau khi phóng viên người Mỹ tên Putte Paul ngồi xuống thì đám ngoại quốc còn lại đều giơ tay cao lên, Nhiếp Chấn Bang giờ cũng không quá cân nhắc nữa, tùy ý chọn một phóng viên nữ:
- Xin mời quý cô kia!
- Nhiếp tiên sinh, chào ngài. Tôi là phóng viên tới từ thông tấn xã Anh quốc, xin hỏi Nhiếp tiên sinh, ngài đang công kích chính phủ Mỹ sao? Ngoài ra thì mảng nghiệp vụ đầu tiên của tập đoàn Hoa Hạ bao giờ sẽ xuất hiện, ngài có thể tiết lộ một chút chứ?
Nhiếp Chấn Bang ngẫm nghĩ một chút, có câu “xà hạt mỹ nhân (người đẹp mà lòng dạ độc địa như rắn rết)”, câu này quả nhiên không sai. Nữ phóng viên này cố ý khiến đám đông hiểu sai.
Nhìn chúng quanh, Nhiếp Chấn Bang mở miệng:
- Trung Quốc thi hành chính sách ngoại giao độc lập tự chủ. Chúng tôi chưa bao giờ can thiệp vào nội chính nước khác, đây là nguyên tắc nhất quán, lời vừa rồi, lời của tôi cũng không có ý nhằm vào bất kỳ một quốc gia hay cá nhân nào, tôi xin nhắc lại, thế giới rất rộng lớn, muốn gì làm đó là quyền tự do, bất cứ kẻ nào cũng không có quyền can thiệp, cũng với lý lẽ như vậy, cá nhân tôi cho rằng tập đoàn Hoa Hạ thành lập chẳng qua là một lần điều chỉnh của chính phủ nước tôi đối với doanh nghiệp trong nước, cũng không tới phiên người khác tới khoa tay múa chân. Về phần mảng nghiệp vụ đầu tiên? Quý cô này đã dùng hai chữ “tiết lộ”, vậy thì tôi cũng muốn nói rằng việc kinh doanh của tập đoàn chúng tôi là cơ mật, không thể trả lời.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang đánh mắt sang phía bên cạnh, Lâm Thiệu Đông hiểu ý ngay, lập tức đứng lên, mỉm cười nói:
- Thưa các vị bằng hữu trong giới truyền thông, cuộc họp báo của tập đoàn Hoa Hạ đến đây là kết thúc, tin rằng trong tương lai, chúng ta nhất định sẽ có cơ hội hợp tác nhiều, cảm ơn các vị đã đến tham gia.
...
Tại thủ đô.
Mé Đông thành phố về phía bờ biển, trong một ngõ nhỏ không có gì nổi bật, nơi ít ai lui tới, bốn phía cũng đều là nhà cấp bốn. Cuối ngõ có một cách cổng lớn không một bóng người. Chẳng ai ngờ rằng đây chính là cơ ngơi của nhà họ Lý ở đất thủ đô.
Từ khi ông cụ trong nhà cưỡi hạc về tây thì nhà họ Lý lớn mạnh là vậy cũng đã bắt đầu xuống dốc. Lý Giang Sơn vốn là Bí thư Thành ủy thành phố Thượng Hải, rất có tiềm lực, cũng vì đứa con tên Lý Quốc Hoa làm liên lụy mà bị điều nhiệm về thủ đô, giờ tuy cũng coi như là yên ổn nhưng đây chẳng qua là kết quả mà Tổng Bí thư Thẩm cân bằng lại thôi. Tình cảnh của Lý Giang Hà cũng không phải quá tốt, đã không còn hy vọng lớn gì vào việc thăng tiến.
Người có khả năng nhất trong ba trụ cột của nhà họ Lý là Lý Quốc Hoa thì lại vì vụ bê bối Lương Khê mà hoàn toàn thoái lui ra khỏi thể chế, giờ nhà họ Lý đem toàn bộ hy vọng gửi gắm vào con trai của Lý Giang Hà là Lý Quốc Phong.
Giờ là hơn mười giờ sáng nhưng điều hiếm thấy là các thành viên chủ chốt nhà họ Lý đều tập hợp lại.
Nhìn từ bên ngoài thì đây chẳng qua chỉ là một tứ hợp viện bình thường trên đất thủ đô. Nhưng trên thực tế thì khác, bên trong có “Càn Khôn”. Vào cửa mới thấy tứ hợp viện này trên thực tế chỉ là một lối đi nhỏ. Sau khi xuyên qua toàn bộ thì thấy phía trước có một vách đá bình phong, đây mới là tinh túy của tứ hợp viện, diện tích khuôn viên gần bốn ngàn mét vuông chia ra năm khu nhà lớn. Đây mới là khí thế của nhà họ Lý.
Trong sảnh trung tâm trang trí nội thất cổ điển bằng hồng mộc thời Minh Thanh, một bên lại khéo léo thiết kế một chiếc tủ TV, trên đặt một chiếc Lcd 60 inches. Sự kết hợp hoàn hào giữa vẻ hiện đại và cổ điển, không hề gượng gạo mà toát ra nguyên vẹn cấu tứ khéo léo của người thiết kế.
Lúc này, trên TV đài truyền hình quốc gia đang đưa tin trực tiếp từ hiện trường buổi họp báo của tập đoàn Hoa Hạ.
Đám con cháu đời thứ ba nhà họ Lý thấy Nhiếp Chấn Bang kiêu ngạo lên giọng như thế thì đều đứng bật dậy, Lý Quốc Hoa mặt đỏ bừng, xiết chặt nắm đấm giơ lên. “Tao nhẫn nhịn đã bao năm nay, Nhiếp Chấn Bang mày giờ cũng lưu lạc tới bước đường hôm nay sao? Ở vị trí đó thì dù mày có leo cao đến mấy, ngày nào cũng lên sóng tivi đi nữa cũng không thể nào đến cái đích mà mày mong ước”.
- Giang Hà, anh thấy thế nào?
Hoàn cảnh hiện tại của Lý Giang Sơn cơ bản cũng đã thuộc loại ở ẩn nửa mùa. Con trai ông ta là Lý Quốc Hoa cũng đã bốn mươi tuổi, bản thân ông ta năm nay đã bảy mươi rồi, tiền đồ phía trước đã không còn. Một năm nay, từ khi ông cụ mất, Lý Giang Sơn luôn trong trạng thái quy ẩn.
Sau khi thực sự chìm xuống, Lý Giang Sơn có nhiều thời gian để suy xét vấn đề hơn, nhảy ra khỏi vòng tranh đấu rồi lại càng ghê gớm hơn so với trước.
Lý Giang Hà hơi bất ngờ, từ khi nào ông anh cả lại đi hỏi ý kiến của mình, tuy nhiên trong nháy mắt cùng hiểu ra ngay, trong đám con cháu đời thứ ba thì con trai của anh cả là Lý Quốc Hoa đã “ngã xuống”, trọng điểm bồi dưỡng của nhà họ Lý giờ là con trai mình, Lý Quốc Phong. Năm nay Lý Quốc Phong ba mươi mốt tuổi, đã là Phó Chủ tịch thành phố một đô thị loại 3 rồi. Có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Lúc này, Lý Giang Hà hiểu rằng đây gọi là “cha cậy uy con”. Nhà họ Nhiếp chẳng phải cũng như vậy sao? Nhiếp Quốc Uy kia luận về năng lực thì còn kém mình nhưng người ta dám dựa vào sự xuất sắc của đứa con mà leo lên ghế Phó Thủ tướng.
Giờ thì Lý Giang Hà rõ ràng đã cảm nhận được địa vị trong nhà của mình nay đã khác xưa. Trước đây ông anh cả chẳng bao giờ hỏi ý kiến mình, giờ chẳng phải đã thay đổi rồi sao?
Trầm ngâm một chút, thần thái Lý Giang Hà có vẻ đắn đo nhưng vẫn vui lắm, dù sao bị Lý Giang Sơn áp chế đã lâu, Lý Giang Hà cũng không có gan vượt quá bổn phận.
- Anh cả, em cảm thấy đây chỉ là tín hiệu bề ngoài, nhà họ Nhiếp vinh hoa đã hai đời, tới thế hệ Nhiếp Chấn Bang có thể nói là cực thịnh. Hắn tự tạo nên bao nhiêu kỳ tích, tính đến tận bây giờ vẫn là cán bộ cấp tỉnh trẻ tuổi nhất, nhà họ Nhiếp đã có hai lãnh đạo, bố vợ của Nhiếp Chấn Bang lại là một trong những lãnh đạo tối cao. Có câu cực thịnh chuyển suy. Với xu thế hiện tại, em cảm thấy đây là tín hiệu mà Thẩm Tu Siêu đang phát đi thôi. Tham gia tập đoàn Hoa Hạ, bề ngoài thì thấy nổi bật mạnh mẽ đấy, nhưng trước nay điều chúng ta chú trọng là có tài cũng nên khiêm tốn, Nhiếp Chấn Bang làm như vậy trên thực tế đã thể hiện rõ là hắn phá quy tắc.
Lý Giang Hà phân tích đạo lý rõ ràng, nghe rất êm tai.
- Mặt khác, anh cả, anh có chú ý tới không? Cấp bậc trong Tập đoàn Hoa Hạ cực kỳ hỗn loạn, ngoại trừ Nhiếp Chấn Bang được xác định là cấp Bộ trưởng với đám cấp dưới thuộc nhà máy không đáng nói đến thì phía tổng bộ tập đoàn Hoa Hạ nhân sự lung tung lộn xộn hết cả, hơn nữa trình tự cấp bậc phân bố cũng không chặt chẽ gì cả, em thấy đây cũng là do cấp trên cố ý cả. Điều này cũng nói lên rằng tập đoàn Hoa Hạ thật ra không hoành tráng như vẻ bề ngoài.
Lý Giang Hà cảm thấy phân tích trước đó chưa đầy đủ bèn tiếp tục bổ sung một câu.
Lý Giang Sơn không nói gì, trên thực tế ông ta đã công nhận những gì Lý Giang Hà phân tích, điều người trong nước chú ý chính là có tài mà vẫn khiêm tốn, Nhiếp Chấn Bang xuất hiện nổi bật như vậy là đã phạm vào tối kỵ, hơn nữa đưa chân vào doanh nghiệp nhà nước, rời chính thể đảng, đây chính là một sai lầm. Điều này cũng có nghĩa là Nhiếp Chấn Bang hết hy vọng thăng tiến. Rất may mắn mới yên vị nổi trên cái ghế này làm đến khi về hưu, nếu không may có kẻ làm càn thì thân bại danh liệt cũng là có khả năng. Doanh nghiệp nhà nước trước nay vẫn là nơi hủ bại nảy sinh.
Trầm ngâm giây lát, Lý Giang Sơn chậm rãi mở miệng nói:
- Sự tình là thế, về chuyện của Nhiếp Chấn Bang, giờ mọi người ai cũng không được vọng động, lạc đà ốm chết vẫn to hơn ngựa, tôi tin là vậy, sau khi bố qua đời, mọi người hẳn là đã hiểu rõ, còn bây giờ thì cứ yên lặng theo dõi động tĩnh, đến lúc nên hành động tự nhiên sẽ để mọi người được như ý.
Ngày hôm nay nhà họ Lý không phải trường hợp duy nhất như vậy, tại Bắc Kinh có không ít gia tộc đều có hiềm khích với nhà họ Nhiếp, oán thù với Nhiếp Chấn Bang, đều là những trường hợp một người làm quan cả họ được nhờ, tình cảm vui sướng bộc lộ ra trong lời nói. Nhiếp Chấn Bang thuận lợi quá, đến độ tất cả mọi người đều đố kỵ, mỗi một vị thủ trưởng đều đối tốt với hắn, nếu không phải đã thay đổi đến hai đời lãnh đạo thì tất cả mọi người đều sẽ cho rằng Nhiếp Chấn Bang nhất định là con riêng của thủ trưởng.
Mà hiện tại, Nhiếp Chấn Bang lại tham gia tập đoàn Hoa Hạ, đối với bọn họ mà nói, đây là tín hiệu Nhiếp Chấn Bang rời khỏi thể chế chính đảng, đây là một biểu hiện thất thế, bọn họ không vui sao được.
Mà một vài gia tộc có mối quan hệ tốt hơn với nhà họ Nhiếp lúc này lại cũng đang tiếc hận, một “mầm non” tốt, có hi vọng là vậy mà thật không ngờ nói bỏ là bỏ.
Bất kể là kẻ thù hay là bạn thì lúc này đều có chung suy nghĩ, Nhiếp Chấn Bang tiến vào doanh nghiệp nhà nước đã nói lên tiền đồ của hắn đã ảm đạm không ánh sáng rồi.
Nhưng tất cả mọi người đều không biết, cũng không hề phát hiện ra trung tâm của sự kiện, tiêu điểm của nghị luận, kép chính Nhiếp Chấn Bang lúc này lại không có bất cứ động tĩnh biến hóa gì. Nhà họ Nhiếp cũng không có bất kỳ động thái nào. Bố vợ Nhiếp Chấn Bang, đại diện cho nhà họ Dương lại càng thận trọng khi phát biểu về chuyện này.
Hiện tượng kỳ lạ này đều bị người ta cố ý lờ đi. Các nhà đều cho rằng giờ nhà họ Nhiếp và nhà họ Dương đều bị đòn đánh bất ngờ này làm cho hồ đồ, chưa lấy lại được tinh thần.
Còn Nhiếp Chấn Bang lúc này đang ngồi trong phòng họp của cao ốc Hoa Hạ tại Bắc Kinh. Lần này số người tham gia hội nghị được giới thiệu rất vắn tắt, tổng cộng chỉ có bốn người.
Ở tập đoàn Hoa Hạ, Nhiếp Chấn Bang chắc chắn là người to quyền nhất, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm nhiệm Tổng giám đốc, lại là Bí thư Đảng ủy, hơn nữa tám thành viên còn lại của hội đồng quản trị ban giám đốc đều lãnh đạo các nhà máy trực thuộc tập đoàn Hoa Hạ, không thường trú tại thủ đô, trên thực tế mọi việc tại trụ sở chính của tập đoàn Hoa Hạ chính là do Nhiếp Chấn Bang một tay định đoạt.
Nhìn bốn người chung quanh, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi mở miệng nói:
- Các đồng chí, đây là buổi họp đầu tiên, tất cả mọi người đến từ các địa phương với cương vị khác nhau, trước khi bắt đầu họp từng người hãy tự giới thiệu về bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận