Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 821: Mùa xuân của nông nghiệp.

Trên đường một chiếc xe công vụ đang lao như bay, đằng trước, đằng sau không hề có chiếc xe nào đi theo chỉ một mình một đường. Nhìn có vẻ vô cùng khiêm tốn.
Đây là đường cao tốc đến thành phố Quả Nam, trên xe là thành viên của tổ nông nghiệp của tổ điều tra liên hợp, trong này, bao gồm các nhân vật quan trọng của cả Bộ nông nghiệp, Tổng Cục Lương thực Quốc gia, Phòng Công tác nông thôn của Văn phòng chính phủ.
Tổ trưởng dẫn đoàn là Phó bộ trưởng Tần của Bộ Nông nghiệp, người này là do ngày trước Phó bộ trưởng Châu đề bạt. Từ trên phương diện này mà nói, ông ta cũng được xem là cốt cán của Phó bộ trưởng Châu.
Xe cứ chạy thẳng về phía trước, trước mắt không xa là lối ra trạm thu phí vào thành phố Quả Nam, nhìn đằng trước chẳng hề có một bóng người, nét mặt của Phó Bộ trưởng Tần liền trầm lại.
Bên cạnh đó cũng là cán bộ đến từ Bộ Nông nghiệp, nét mặt cũng chẳng khác gì, nói:
- Bộ trưởng, thành phố Quả Nam này, lãnh đạo của tỉnh Ba Thục đúng là không ra sao rồi, lẽ nào, bọn họ không biết rằng hôm nay có đoàn điều tra đến hay sao? Thậm chí đến xe dẫn đường hay người tiếp đón cũng không có. Đúng là không coi ai ra gì rồi.
Vừa nói xong, ngồi bên cạnh là một lãnh đạo của Cục Lương thực Quốc gia, cũng là phó tổ trưởng của tổ điều tra lần này, thản nhiên nhìn, không nói gì, trong lòng cũng nở nụ cười, đoàn điều tra vừa mới đến tỉnh Ba Thục phó chủ tịch Doãn đã không khách khí gì để cho hai vị lãnh đạo của Ba Thục có cớ mà tránh rồi. Bây giờ người ta còn để ý lại anh mới là lạ.
Hơn nữa mặc dù biết là tỉnh Ba Thục đang chơi đểu nhưng việc này vẫn là coi như câm điếc mà ngậm bồ hòn, im đi thôi. Việc này người ta làm như thế hoàn toàn là theo như lời lãnh đạo đã dặn dò trước đó. Làm như vậy coi như là làm việc chung rồi, chẳng nề hà gì cả.
Phó ban Tần đúng là không hổ danh cán bộ lãnh đạo cấp Bộ, lòng dạ thâm sâu và khí độ cũng hơn người. Ông khua tay nói:
- Không có tiếp đón gì cũng được, như thế cũng tốt. Điều này cũng chứng tỏ rằng điều lệ Tam công của Bí thư Thẩm đang được thực hiện đúng đắn ở dưới địa phương, và đồng thời cũng nói rõ rằng thành phố Quả Nam cũng rất tự tin vào bản thân, có thể tự tin tiếp đón đoàn điều tra đến. Bực tức cũng không nên lộ ra trước mà, chủ tịch đã dặn dò từ trước rồi, phải tiến hành một cách công bằng, tuyệt đối không được làm việc thiên vị, như thế này cũng tốt.
Phó bộ trưởng Tần nhìn người xung quanh, tiếp tục nói:
- Người xưa có nói, ăn thịt của người khác thì phải bớt miệng, bắt người thì phải nhẹ tay. Như thế này, không cần giữ miệng, cũng không cần nương tay, không phải rất tốt sao? ? Mọi người đều giữ vững tinh thần, đều chuẩn bị tốt cho công việc của mình.
Bên Thành ủy thành phố Quả Nam, trước cổng, Bí thư thành ủy Vương Quốc Phát và Chủ tịch thành phố Tưởng Kim Quý đều đã đứng ở trước cửa, hai bên là các lãnh đạo trong thành phố. Tất cả mọi người đều trong tư thế nghênh đón, âu phục chỉnh tề.
Nét mặt của Vương Quốc Phát có vẻ như mất tự nhiên, lo lắng:
- Đồng chí Kim Quý, chúng ta làm như thế, có phải là quá đáng lắm không?
Tưởng Kim Quý đương nhiên là biết Vương Quốc Phát đang lo lắng điều gì. Trước giờ, lãnh đạo cấp trên đến kiểm tra thì cấp dưới đều đã nghiêm túc đến nghênh đón từ xa, còn tiếp đón như thế này giống như là đối đầu vậy.
Lần này đúng là quan niệm hoàn toàn điên đảo, không hề có ai tiếp đón cả, xe cảnh sát cũng không có. Tổng vệ sinh toàn thành phố cũng đã làm rồi. Nhưng những việc khác thì hoàn toàn không có gì thay đổi.
Ngẫm lại một chút rồi Tương Kim Quý cũng cười nói:
- Bí thư Vương quá lo rồi, đây là ý của Bí thư Tô và Chủ tịch tỉnh, anh còn không rõ sao? Chủ tịch Nhiếp đã nói rồi, cứ làm chân thật nhất mà nghênh đón đoàn kiểm tra.
Nói đến đây Tưởng Kim Quý rất điềm nhiên:
- Một năm nay, tình hình Quả Nam như thế nào anh là người là rõ nhất. Ngành nông nghiệp trước giờ đạt được thành quá chưa từng có, mấy nhà lương thực lớn, thêm các doanh nghiệp gia công hàng nông sản đều chứng tỏ ngành nông nghiệp đã có những bước tiến lớn, đã có những quyết sách lớn, có những thứ này rồi thì anh còn lo cái gì nữa?
Cuộc nói chuyện của hai người đã khiến cho Vương Quốc Phát bớt đi được phần nào lo lắng, cắn răng, rồi cũng tiến hành mệnh lệnh, tổ điều tra có lợi hại đến mấy thì cũng là từ Bắc Kinh đến, có liên quan gì đến bản thân đâu, thành phố Quả Nam nằm dưới sự quản lý của tỉnh Ba Thục, bản thân cũng là cán bộ của bí thư Tô và chủ tịch Nhiếp. Đắc tội với tổ điều tra thì không sao, nhưng đắc tội với hai vị kia thì chắc chắn là không còn sống yên ổn ở Ba Thục được.
Đợi không đến năm phút đồng hồ, một chiếc xe công vụ màu vàng tiến đến, xe dừng lại trước mặt mọi người, mở cửa xe ra, Phó trưởng ban Tần đã bước ra đầu tiên.
Lúc này, Vương Quốc Phát và Tưởng Kim Quý đã lên tiếp đón. Vương Quốc Phát cười nói:
- Bộ trưởng Tần, các vị lãnh đạo, chào mừng các vị đến thành phố Quả Nam chỉ đạo điều tra.
Vừa nói xong, nét mặt bộ trưởng Tần liền nghiêm túc lại, nói:
- Không nói được là chỉ đạo, các anh chính là đồng chí Vương Quốc Phát và Tưởng Kim Quy đúng không. Tôi tự giới thiệu, tôi là Tần Thiết Ngưu của Bộ Nông nghiệp.
Đồng chí Vương Quốc Phát, tôi thấy chúng ta triển khai công tác luôn thôi. Về những số liệu kinh tế của thành phố Quả Nam, trước kia tôi cũng đã xem tỉ mỉ một lần rồi. Lần này, phiền các anh dẫn chúng rôi đến khảo sát thực địa xem sao, cho chúng tôi đến Công ty TNHH thu hoạch lúa gạo Phong Thu của các anh.
Đây là làm việc công, ngày trước khi có tổ điều tra đến Vương Quốc Phát cũng đã gặp phải chút khó khăn nhưng về cơ bản là đều qua nhanh. Thông thường tổ điều tra do cấp trên đến, thì lãnh đạo địa phương phải chuẩn bị đồ ăn đồ uống chỗ nghỉ, tiếp đại long trong một bữa, ngày đầu tiên không phải là đến mà làm việc ngay.
Mà bây giờ tự nhiên lại có đoàn điều tra đến, không hề giống với bất kỳ ai, Vương Quốc Phát sớm cũng đã dự đoán được chuyện này rồi.
Nhìn Phó bộ trưởng Tần tuy nói là cán bộ cấp Phó nhưng lúc này Vương Quốc Phát cũng không hề sợ hãi hay bỡ ngỡ gì, cười nói:
- Đấy là chuyện nên làm mà, Bộ trưởng Tần, giới thiệu với Bộ trưởng, đồng chí Tưởng Kim Quý là chủ tịch thành phố, vấn đề về xây dựng kinh tế và phát triển đều do đồng chí Tưởng Kim Quý đảm nhiệm, về việc hỗ trợ tổ điều tra công tác sẽ do đồng chí Chủ tịch toàn quyền phụ trách, tôi không tham gia vào nữa.
Lời nói này nói ra Vương Quốc Phát đúng là có chút mạo hiểm, mà cũng là gan lớn, chỉ là một cán bộ cấp Sở mà lại giám khinh thường, không nói chuyện với cán bộ cấp phó Bộ trưởng, đúng là không ra gì, là bất kính.
Nhưng Vương Quốc Phát cảm thấy, cái mạo hiểm này đáng để thử, làm tốt rồi, Bí thư Tô và chủ tịch Nhiếp chắc chắn sẽ không quên.
Tưởng Kim Quý rất hiểu ý đồ của Vương Quốc Phát, cười mỉm cái, con người Vương Quốc Phát hiểu được cách tận dụng mọi thứ, không để lỡ bất kỳ một cơ hội biểu đạt thành ý nào.
Nghĩ một chút rồi Tưởng Kim Quý cũng cười nói:
- Bộ trưởng Tần, chúng ta ra ruộng đi.
- Thành phố Quả Nam, đầu năm luôn dẫn đầu toàn tỉnh về việc thí điểm công tác lưu chuyển tập trung đất nông thôn. Sau một vụ thực nghiệm, đã đạt được những thành quả lớn. Những tháng cuối năm, toàn thành phố 60% ruộng đất đều đã tiến hành công tác lưu chuyển tập trung nông thôn.
Dọc trên đường đi, Tưởng Kim Quý đã giới thiệu cho các đồng chí trong tổ điều tra về tình hình hiện tại của thành phố Quả Nam.
Vừa mới nói xong, bộ trưởng Tần chau mày nói:
- Lưu chuyển đất đai, như thế này không phải là mua bán rồi sao? Như thế có phù hợp với nguyên tắc không?
Về phương diện này bộ trưởng Tần như đưa ra một cạm bẫy nhỏ đối với Tưởng Kim Quý.
Tưởng Kim Quý cũng không để ý, cười cười, nói ra thành vấn đề mua bán, tiếp tục nói:
- Bộ trưởng có điều không biết, thành phố Quả Nam, thậm chí tỉnh Ba Thục, là tỉnh có công nhân ra ngoài làm thuê, lại toàn là sức lao động, thanh niên, ngày trước thành phố Quả Nam cũng giống như các tỉnh nông nghiệp khác, đồng ruộng toàn bỏ hoang, không có người làm ruộng, năng suất lao động liên tục giảm.
- Ủy ban nhân dân tỉnh nhìn ra trông rộng, xem xét thời thế, căn cứ vào tình hình trước mắt. Chọn kế hoạch lưu chuyển đất đai, chuyển đại bộ phận đất đai tập trung vào một tay, làm như vậy tình hình ruộng đất bị bỏ hoang đã được giảm lại, người có ruộng đạt được những thành quả nhất định. Năm nay sản lượng của bị thu đã lập kỷ lục từ trước đến giờ.
Trong quá trình chuyển lưu ruộng đất, tính chất của ruộng đất không bị biến đi, vốn vẫn có người thầu, không những tương trợ cho nông nghiệp mà còn lấy được hiệu quả kinh tê từ trong tay người thầu. Đây là việc vẹn cả đôi đường.
Vừa nói rồi xe dừng lại vào mé đường, trước mắt là cả cánh đồng bạt ngàn, diện tích đến mấy chục nghìn mẫu, nhìn ra đúng là cảm giác mênh mông vô bờ. Nhưng cả cánh đồng, không hề phân nhỏ, đại bộ phận đều đến mười hoặc mười mấy mẫu một mảnh, giữa các mảnh đều có hệ thống bờ, cống bằng xi măng, nhìn đúng là rất chuyên nghiệp.
Nhìn những thứ này, đoàn người của tổ điều tra hỏi tỷ mỷ người dân ở đây, rồi cũng hỏi cả người thầu đất ở đây.
Sau đó đoàn người trong tổ điều tra cũng đi kiểm tra thực địa và các doanh nghiệp gia công hàng nông sản. Rồi cũng lập tức kiểm tra các số liệu và báo biểu tài chính.
Càng xem bộ trưởng Tần càng có cảm giác kinh hoàng. Con người Nhiếp Chấn Bang này quả thật là quá lợi hại, ba vấn đề tam nông phức tạp của nhà nước đề ra bao năm nay, không ngờ anh ta cũng đã giải quyết tốt, con người này đúng là không hề đơn giản.
Đang nhìn ngắm, đồng chí ngồi bên cạnh đến, nói nhẹ với ông ta:
- Bộ trưởng, đã điều tra rõ ràng rồi, thành phố Quả Nam, GDP năm nay đúng là đã tăng trưởng 43% về ngành nông nghiệp.
Nghe được điều này, Bộ trưởng Tần càng ngạc nhiên, mặt trầm lại, nói:
- Là sao? Khi tỉnh Ba Thục báo cáo lên còn chưa hề nhiều như thế? Các anh tính như thế nào thế, có phải tính nhầm rồi không?
Vừa mới nói xong, nhân viên đã gượng cười, trong đó có một người đã nói:
- Bộ trưởng, chính như thế mà ngay từ đầu chúng tôi đã không tin Nhưng đã tính đi tính lại 4 lần rồi, đều là kết quả này, giờ nhìn ra thì Ba Thục còn cố gắng che dấu đi một phần tốc độ kinh tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận