Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1123: Lai giả bất thiện*.

(* Kẻ đến thì không thiện.)
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang lập tức khiến cho sắc mặt của không ít lãnh đạo của thành phố Kim An đều xấu hổ. Là Bí thư Thành ủy, Mã Trung Hùng hiểu lời nói của Bí thư là có ý khác.
Cái gọi là không thể chỉ dựa vào một doanh nghiệp, ý rất rõ ràng là đang nói tập đoàn Triệu thị.
Là ông trùm của thành phố Kim An, tiền thuế một năm gần ba tỷ, các lĩnh vực kinh doanh của tập đoàn Triệu thị như kinh doanh bất động sản, phát triển giải trí, khai thác tài nguyên khoáng sản, nông nghiệp đều có tiếng xấu. Mã Trung Hùng đều biết rõ.
Lúc này, người khác có thể lùi lại, nhưng là nhân vật đứng đầu của thành phố Kim An, Mã Trung Hùng không thể tiếp tục lùi được nữa. Đối với thủ đoạn này của Nhiếp Chấn Bang, Mã Trung Hùng cười cười xấu hổ, bất chấp nói:
- Bí thư Nhiếp, ngài xem, đã là giữa trưa rồi. Thành phố đã chuẩn bị chút đồ ăn, mời Bí thư đến đó.
Nghe vậy, Nhiếp Chấn Bang cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn Trương Dũng Quân bên cạnh, nói:
- Tục ngữ đã nói rồi, Hoàng đế cũng đói như quân. Phó Chủ tịch Trương, nếu thành phố Kim An đã chuẩn bị rồi thì đến ăn đã, thế nào?
Trương Dũng Quân hơi sửng sốt, có chút không hiểu ý của Nhiếp Chấn Bang. Chuyện này không hỏi Lưu Hiểu Mẫn mà lại hỏi mình, chẳng lẽ Nhiếp Chấn Bang muốn nhân cơ hội này để thử thái độ của mình sao?
Nhưng, nhìn vẻ mặt và thái độ bình thản của Nhiếp Chấn Bang thì lại không giống như vậy. Trương Dũng Quân liền cười nói:
- Bí thư nói rất đúng. Người là sắt, cơm là thép. Đói sẽ không làm được gì cả. Cũng đã đến trưa rồi, vậy thì đi ăn trước đã.
Mã Trung Hùng lúc này nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang xoay người đi về hướng nhà khách Thành ủy mới thở phào nhẹ nhõm và đi theo.
Phía sau Mã Trung Hùng là một người đàn ông chừng năm bảy năm tám tuổi, cũng chầm chậm đi theo, nói với thư ký ở bên cạnh:
- Tiểu Hà, gọi điện thoại cho Lão Tam.
Trụ sở của tập đoàn Triệu thị ở thành phố Kim An ở đúng vị trí buôn bán tập nập của thành phố. Đây chính là bảo địa thương mại.
Tòa nhà bốn mươi tầng của tập đoàn Triệu thị là tòa nhà cao nhất của thành phố Kim An. Trong văn phòng ở tầng cao nhất của tòa nhà, tổng cộng rộng một ngàn mét vuông có một vườn hoa trên không 600 mét vuông và 400 mét vuông cho bể bơi. Tất cả đều là tầng dành riêng cho Chủ tịch hội đồng quản trị.
Bên trong văn phòng rất lớn, sắc mặt của Triệu Tam Thái khá âm trầm, gác máy. Triệu Hiểu Dương ở bên cạnh đã chạy tới hỏi:
- Cha, có chuyện gì vậy?
Triệu Tam Thái khoảng năm mươi tuổi, thân hình không cao lớn lắm, khoảng một mét bảy. Người nặng khoảng 85kg. Khuôn mặt không có nếp nhăn, ánh mắt lợi hại khiến cho người đối diện có cảm giác không lạnh mà run.
- Lai bất giả thiện.
Triệu Tam Thái thở dài một tiếng, nói.
Vừa rồi, khi thư ký Hà gọi điện thoại tới, nội dung cũng không có gì nhiều, chỉ nói là Bí thư đã phát biểu trong cuộc họp với Thành ủy, thể hiện sự bất mãn với sự phát triển kinh tế của thành phố Kim An, chỉ đích danh tập đoàn Triệu thị, nói rằng cảm thấy trong quá trình phát triển của thành phố Kim An đã quá tập trung vào một doanh nghiệp.
Tuy không nói gì nhiều, nhưng có thể nhìn ra đây là một loại điềm báo. Triệu Tam Thái tuy rằng không lăn lộn trong thể chế nhưng chuyện trong thể chế thì Triệu Tam Thái hiểu rất rõ. Tập đoàn triệu thị có căn bản như thế nào, Triệu Tam Thái tự mình hiểu được. Có tiếng xấu là còn nhẹ, chỉ e là ở thành phố, ở tỉnh có không ít thư tố cáo tập đoàn Triệu thị.
Mà hiện tại, Bí thư Nhiếp Chấn Bang mới nhậm chức, nhân vật đứng đầu của Tỉnh ủy lại tỏ thái độ bất mãn trong tình huống như thế này. Như vậy là đủ rồi.
Tới cấp bậc này của Nhiếp Chấn Bang, cái gì cũng không cần phải nói ra. Chỉ cần tỏ thái độ cấp dưới sẽ tự hiểu. Tập đoàn Triệu thị nhìn có vẻ vững như núi Thái Sơn, nhưng cũng không thể thắng được Đảng và Nhà nước.
Hiện giờ, Bí thư Nhiếp có thành kiến với tập đoàn Triệu thị thì nhất định sẽ có người có tâm tư. Ai cũng muốn được Bí thư Nhiến tán thành và khen ngợi. Chính trị từ trước tới nay đều phải giẫm đạp lên xương thi thể của người khác mà đi lên.
- Cái gì mà lai giả bất thiện? Cha, cha nói cái gì mà lấp la lấp lửng vậy, không giống với phong cách của cha gì cả. Ở thành phố Kim An này còn ai có thể làm chuyện gì bất lợi cho chúng ta sao? Cha nói xem, chuyện gì khó xử, giao cho con, con đi xử lý cho. Con không tin có chuyện gì có thể làm khó chúng ta.
Vẻ mặt của Triệu Hiểu Dương vô cùng kiêu ngạo.
Nhìn vẻ mặt đầy ác khí của con trai, Triệu Tam Thái cũng trầm giọng nói:
- Hiểu Dương, con nói xuống dưới cho cha, thời gian này, hãy thu lại toàn bộ những thứ bí mật đó. Thời gian này nếu ai dám làm điều xằng bậy thì đừng trách Triệu Tam Thái ta không có tình cảm.
- Hơn nữa, ngày mai, con sắp xếp thời gian để đi gặp chú La. Hôn sự của con với La Miêu cũng đến lúc quyết định rồi.
Câu này lập tức khiến cho Triệu Hiểu Dương ngây cả người. Hôn sự với La Miểu nghĩa là đời này gã sẽ phải sống với một người đàn bà rắc rối. Với sắc đẹp đó, sau khi kết hôn, nói không chừng còn bị cắm sừng nữa. Lúc trước không phải đã nói là chuyện này tạm gác lại, chưa nói đến vội sao? Sao bây giờ lại gấp gáp như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện rồi? Có người muốn đụng vào Triệu thị?
Triệu Hiểu Dương này tuy rằng ương ngạnh nhưng cũng có chút đầu óc, vẫn có thể đoán được một chút sự tình.
Trầm ngâm một chút, Triệu Hiểu Dương nhìn Triệu Tam Thái nói:
- Cha, có chuyện gì vậy? Có người muốn chơi chúng ta sao?
Triệu Tam Thái gật đầu, nói:
- Chuyện này con đừng động vào. Con thông báo cho Qua Tử một chút, bố trí xe và đồ đạc, chiều đi Cổ Đô với cha.
Còn đi Cổ Đô? Triệu Hiểu Dương lại càng khiếp sợ:
- Cha, cha còn muốn đi tỉnh? Rốt cuộc là thần thánh phương nào mà phải khiến cho chúng ta cẩn thận như vậy?
Triệu Tam Thái cũng không giấu nữa, nhìn Triệu Hiểu Dương nói:
- Hiểu Dương, hôm nay Bí thư Tỉnh ủy Nhiếp Chấn Bang đến thành phố Kim An thị sát. Mới nhậm chức chưa được ba ngày đã chạy thẳng tới Kim An, vừa rồi ở trong cuộc họp với Thành ủy, Nhiếp Chấn Bang còn phê bình một số vấn đề, trong đó có chúng ta. Đúng là giả thiện bất lai.
Triệu Hiểu Dương sửng sốt, có cảm giác đang đổ mồ hôi lạnh. Nếu thật sự là như vậy thì quả thật là tập đoàn Triệu thị không ngăn nổi.
Nhưng trong lòng Triệu Hiểu Dương vẫn cảm thấy hiếu kỳ, nói:
- Cha, không thể nào. Vừa rồi ông ta không nói trực tiếp đến tập đoàn Triệu thị. Hơn nữa, ông ta cũng không có chứng cớ gì. Vô duyên vô cớ mà đụng vào chúng ta thì không đơn giản đâu.
Lời nói của con trai khiến cho Triệu Tam Thái có chút uể oải. Chung quy vẫn là người trẻ tuổi, kinh nghiệm chưa đủ. Nhìn Triệu Hiểu Dương, Triệu Tam Thái cũng lạnh nhạt nói:
- Hiểu Dương, con cảm thấy ở cấp bậc của Nhiếp Chấn Bang có một số việc còn cần phải đích thân ra mặt sau? Chỉ cần một tín hiệu như vậy là đủ. Cấp dưới có khi là muốn thể hiện, có khi là muốn lập công, hơn nữa mấy năm nay chúng ta cũng quá nổi bật. Đừng nói là ở trong tỉnh, ngay cả trong thành phố, Mã Trung Hùng và Trần Chiêu Đồng đều muốn dồn cha vào chỗ chết.
Nói xong, Triệu Tam Thái cũng nghiêm mặt nói:
- Hiểu Dương, chiều nay chắc chắn Nhiếp Chấn Bang sẽ đến thị sát tập đoàn Triệu thị chúng ta. Con thông báo cho cấp dưới, thời gian này không được mắc sai lầm.
Biết chuyện này, Triệu Hiểu Dương cũng liền trở nên nghiêm túc. Triệu Hiểu Dương đương nhiên hiểu ý của cha nói. Mấy năm nay, những gì mà tập đoàn Triệu thị làm đã khiến dân chúng phẫn nộ không ít. Thư tố cáo cũng trở nên bình thường như cơm bữa. Thậm chí số lượng người kêu oan cũng không ít. Cái gọi là không để xảy ra sai sót chính là không cho phép khi Nhiếp Chấn Bang đang thị sát mà còn người cắt ngang.
Triệu Hiểu Dương cũng sợ hãi gật đầu nói:
- Vâng, cha yên tâm, con sẽ đi sắp xếp.
Bữa tiệc tiếp đón Bí thư Nhiếp ở nhà khách thành ủy của thành phố Kim An được tiến hành tại lầu dành cho thượng khách. Tuy rằng cách thức yêu cầu rất cao nhưng lại thực hiện nghiêm ngặt theo tiêu chuẩn Tam công.
Vì là bữa trưa nên cũng không có rượu thuốc, không khí ăn cơm cũng không phải thân mật nên chỉ chưa đến nửa giờ đã xong.
Lúc nào, Trương Dũng Quân ngồi trên ghế sa lon, ở vị trí chính giữa. Bên cạnh ông ta là một người đàn ông chừng năm mươi tuổi.
- Lãnh đạo, tình hình trước mắt, Bí thư Nhiếp có vẻ khí thế rất mạnh mẽ.
Người đàn ông đó cẩn thận nói.
Lúc này vẻ mặt Trương Dũng Quân cũng trở nên nghiêm trọng. Thủ đoạn này tuy rằng bình thường như lại vô dùng hữu hiệu. Có lẽ, sau ngày hôm nay, toàn tỉnh sẽ rục rịch. Những người có dã tâm đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội này.
Nhưng không thể không nói, Nhiếp Chấn Bang là con người can đảm và quyết đoán. Vừa mới nhậm chức mà đã dám khai đao chuyện này, đây không phải là chuyện mà người bình thường dám làm.
Rốt cuộc là dựa vào thân phận đã nhập cục của Nhiếp Chấn Bang thì cũng chưa chắc. Trương Dũng Quân cũng có chút cân nhắc. Trầm ngâm một chút, Trương Dũng Quân liền chậm rãi nói:
- Tiếp theo, e là thành phố Kim An sẽ có một trận gió tanh mưa máu rồi. Trong chuyện này, anh cứ nắm chắc một đầu là được, không cần xung phong. Chuyện này để xem Bí thư Nhiếp có được bao nhiêu quyết tâm.
Hai giờ chiều, dưới sự hộ tống của bộ máy Thành ủy, Nhiếp Chấn Bang đi thăm tòa nhà của tập đoàn Triệu thị, đồng thời đi tới khu kinh tế mới của thành phố Kim An.
Suốt quãng đường thị sát, Nhiếp Chấn Bang tỏ ra hết sức bình thường, nhưng càng như vậy thì càng thể hiện thái độ của Nhiếp Chấn Bang.
Trong quá trình thị sát, Lưu Hiểu Mẫn là người cẩn thận nhất. Bởi vì luôn theo sát Nhiếp Chấn Bang nên Lưu Hiểu Mẫn quan sát rất cẩn thận. Trong khi thị sát tập đoàn Triệu thị, Nhiếp Chấn Bang từ chối bắt tay Triệu Tam Thái. Lẽ ra đây là chuyện vô cùng mất mặt, nhưng hai người lại làm rất bí mật. Triệu Tam Thái đã rất nhanh rút tay về. Nhưng cảnh tượng này đã bị Lưu Hiểu Mẫn nhìn thấy. Từ điểm này có thể thấy, Bí thư Nhiếp sắp đụng vào tập đoàn Triệu thị rồi.
Buổi chiều, từ chối các lãnh đạo Thành ủy giữ lại, đoàn Nhiếp Chấn Bang lên ô tô trở về Cổ Đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận