Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 900: Ra tay độc ác

Trương Thắng Sơn có chút ngạc nhiên, thật không ngờ, Nhiếp Chấn Bang không nể tình như thế, lại có thể đối xử với mình như vậy, cười cay đắng, Trương Thắng Sơn bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói:
- Chủ tịch Nhiếp, ngài an tâm đi, đừng vội. Buổi đấu thầu lần này, nhìn chung, là rất thành công, đảm bảo nguyên vẹn nguyên tắc công bình công chính, trong quá trình đấu thầu, toàn bộ quá trình đều được chứng thực theo quy định. Vô cùng minh bạch. Có thể nói, buổi đấu thầu này có thể so với đại hội đấu thầu tiêu chuẩn sách giáo khoa.
Trương Thắng Sơn cũng không phải loại vừa. Lời này, vừa nghe, dường như rất quy củ. Không có vấn đề gì. Nhưng, suy nghĩ kỹ một chút, liền có thể nghe ra.
Trương Thắng Sơn nói như vậy, chính là muốn châm chọc Nhiếp Chấn Bang không tín nhiệm thuộc hạ, có chút chuyện như vậy cũng gây khó dễ hiềm nghi.
Nhiếp Chấn Bang cười lạnh một chút, Trương Thắng Sơn già mồm át lẽ phải, trước kia mình đã được lĩnh giáo rồi, hiện tại, sớm đã biết Trương Thắng Sơn sẽ như vậy, nhưng cũng không thể trách được.
Loại người như Trương Thắng Sơn, tính cách cực kỳ âm hiểm và giảo hoạt. Người như thế, hoặc là, không thể động đến ông ta, để ông ta trên nhảy dưới tránh, muốn động, nhất định phải có một đòn trí mạng, một cước đạp chết, sau đó lại có thể đứng vững. Bằng không, làm lớn chuyện, ngược lại sẽ chỉ khiến mình bị ảnh hưởng mà thôi.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang lạnh nhạt nói:
- Xem ra, Phó tổng Trương hết sức hài lòng với cuộc đấu thầu lần này nhỉ.
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang cố ý dừng lại một chút, chờ tất cả mọi người cho rằng Nhiếp Chấn Bang sẽ không nói nữa, Nhiếp Chấn Bang lại đột nhiên nói:
- Lần này, sở dĩ triệu tập mọi người khẩn cấp như vậy, là vì vẫn còn một chuyện vô cùng quan trọng muốn tuyên bố. Những tài liệu này, đều là những tài liệu tôi mới lấy được, tôi đã bảo thư ký sao ra vài bản, tất cả mọi người xem qua đi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang báo cho Vân Phi ở góc phòng họp đứng lên, cầm một chồng tài liệu dày trên bàn lên, lần lượt phát cho mọi người.
Lúc này, sắc mặt Trương Thắng Sơn liền trở nên nghiêm trọng, Nhiếp Chấn Bang này đã có sự chuẩn bị. Nếu không, Nhiếp Chấn Bang tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Tài liệu trên bàn, tất nhiên là về gói dự thầu số bảy. Trong tài liệu có số liệu phân tích và so sánh bối cảnh và thương hiệu của ba công ty tham gia đấu thầu, trong thời gian ngắn như vậy, muốn tìm ra một số điểm bất đồng, còn phải phân loại. Sau đó, đóng dấu sao chép. Hiệu suất làm việc của Vân Phi cũng không thường chút nào.
Giờ phút này, tất cả các thành viên Đảng uỷ đều trầm mặc. Chuyện này, thật sự rất chấn động. Bên cạnh, trên mặt Đinh Vi Quang toát ra hạt mồ hôi to như hạt đậu. Nếu, tình huống này là thật, đến lúc đó, người đứng ra mở thầu là mình cũng sẽ bị liên lụy. Hiện giờ, Đinh Vi Quang thấy cái gì đó rơi xuống đũng quần, không phải cứt cũng là phân.
- Chủ tịch Nhiếp, những số liệu này, sao có thể tin được đây?
Khí thế của Đinh Vi Quang có chút không đủ, chú ý cẩn thận nói.
Không đợi Nhiếp Chấn Bang trả lời, Phó tổng giám đốc Lý ở bên cạnh liền nói:
- Lão Đinh, chuyện này là thế nào, số tài liệu này, tuyệt đối là thật, có thể tin được, trước đó, thư giới thiệu thương hiệu của ba công ty, chẳng lẽ anh chưa xem qua sao? Thật to gan. Công ty xây dựng Đại Thành lại có kiểu treo đầu dê bán thịt chó này sao, chống chấn động cường độ thấp cấp năm, nếu chất lượng công trình bị giảm sút. Như vậy, lợi nhuận của công ty xây dựng Đại Thành sẽ bị giảm xuống một cách không cần thiết sao.
Phó tổng giám đốc Lý giờ phút nàykhông còn hiền lành nữa, ông ta nhìn không sai,, Chủ tịch Nhiếp khá coi trọng Đinh Vi Quang, mình thì khéo đưa đẩy quá mức, Chủ tịch Nhiếp không thích lắm. Nhưng, hiện tại có cơ hội đả kích Đinh Vi Quang như vậy, Phó tổng giám đốc Lý tất nhiên sẽ không bỏ qua, lúc này, bớt một đối thủ, mình sẽ có thêm một phần hy vọng, không nói đến việc không có mấy giao tình, cho dù có là người thân thích, nên giáng chức thì vẫn phải giáng chức thôi.
Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Tin rằng, mọi người chắc cũng đã xem qua rồi, từ tình huống chung cho thấy, lần này, đơn vị trúng thầu gói thầu số bảy, công ty xây dựng Đại Thành, rõ ràng là bất hợp pháp. Đinh Vi Quang, anh thân là Phó tổng giám đốc thường vụ, cuộc đấu thầu cũng là anh chủ trì, anh đang làm cái quỷ gì vậy?
Lúc này, Đinh Vi Quang mồ hôi chảy ròng ròng, mình xong rồi, con đường làm quan cũng game over rồi, càng đáng giận là mình không được hưởng chút lợi lộc gì, đã bị người khác chơi đểu rồi. Liếc mắt nhìn Trương Thắng Sơn bên cạnh, lúc này, người thành thật cũng phải tức giận, thật không ra gì, lừa người như vậy, may mà chuyện này vẫn còn giải quyết được. Bây giờ nghĩ lại, mình vốn dĩ không nên quản nhiều như vậy.
Sớm để Chủ tịch Nhiếp thu phục Trương Thắng Sơn thì thật là tốt biết bao. Đinh Vi Quang trầm mạc nhìn Chủ tịch Nhiếp nói:
- Chủ tịch Nhiếp, chuyện này, tôi thừa nhận, là sai lầm của tôi, tôi xin nhận sự phê bình và xử phạt của tổ chức. Mặt khác, tôi phải nói ra suy nghĩ của mình về chuyện này, trong ngày mở thầu hôm ấy, Phó tổng Trương đến tìm tôi, lúc ấy, đúng lúc trước khi đến lượt gói dự thầu số bảy, tôi nghi ngờ, chuyện này, có liên quan đến Phó tổng Trương.
Đinh Vi Quang không thèm để ý gì nữa, Trương Thắng Sơn anh đã bất nhân, vậy cũng đừng trách tôi bất nghĩa. Hơn nữa, Đinh Vi Quang chắc chắn, chuyện này, tất nhiên có liên quan với Trương Thắng Sơn.
Nhưng, lúc này, Trương Thắng Sơn cũng không chút lo lắng, kêu oan nói:
- Đồng chí Đinh Vi Quang, anh có ý gì vậy? Trương Thắng Sơn tôi, đi ngay về thẳng, không sợ bị vu oan, anh vu oan cho tôi, anh sẽ phải chịu trách nhiệm đó.
Vừa nói dứt lời, đột nhiên, Nhiếp Chấn Bang liền đập bàn một cái, tức giận nói:
- Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo? Còn chưa đủ mất mặt sao? Các thủ trưởng đều đang quan tâm và chú ý đến tập đoàn kiến thiết và phát triển Hoa Hạ, gây ra chuyện như thế này là sự sỉ nhục với tập đoàn chúng ta, là vết nhơ lớn nhất của Nhiếp Chấn Bang tôi. Tôi đề nghị, lập tức phong tỏa kết quả mở thầu. Nhân lúc giới truyền thông còn chưa đưa tin. Phó tổng giám đốc Lý, bên anh, lập tức liên lạc với đồng chí Ban Tuyên giáo tỉnh ủy tỉnh Cam Châu, Hòa Lễ liên lạc với Bí thư, nhất định phải ngăn chặn việc này.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang nhìn mọi người chung quanh nói:
- Mặt khác, các bộ phận trong tập đoàn, các công ty đấu thầu có liên quan, nhất định phải làm cho tốt công việc của mình, còn lại vài gói dự thầu, bởi vì không có dị nghị gì, vậy cứ thế mà làm, mặt khác, đối với công ty xây dựng Tây Bắc, xây dựng Chu Thị và xây dựng Đại Thành phải làm cho tốt, không nên nói thì đừng nói lung tung, đến lúc đó, gây hỗn loạn, bọn họ đảm đương không nổi đâu. Hiện tại, tôi sẽ đích thân báo cáo với thủ trưởng, xin cấp trên ra chỉ thị. Còn về công tác của ba công ty, tôi thấy cứ để Phó tổng Trương đi làm là được rồi.
Công tác của công ty xây dựng Tây Bắc, xây dựng Chu Thị rất tốt, đấu thầu một lần nữa, đối với bọn họ mà nói, đây là chuyện tốt, nếu là chuyện có lợi cho bọn họ, tất nhiên sẽ không vấn đề gì, còn công ty xây dựng Đại Thành, tuy rằng không muốn, nhưng, vẫn phải nể mặt Trương Thắng Sơn.
Lúc này Trương Thắng Sơn vẻ mặt khó xử, nói:
- Chủ tịch Nhiếp, chỉ sợ, chuyện này không đơn giản như vậy, bên công ty xây dựng Đại Thành, tôi sợ giấu không được.
Nhiếp Chấn Bang biến sắc, tức giận nói:
- Trương Thắng Sơn, anh rốt cuộc làm Phó tổng giám đốc kiểu gì vậy, chuyện này, cứ quyết định như vậy đi, công tác khó làm, cũng phải làm, ra sức từ chối, đây là một tố chất và tinh thần mà Đảng viên nên có sao? Anh nghĩ là làm không được, được lắm, anh cút ra, để người khác làm.
Những lời này đã hoàn toàn chặn hết đường lui của Trương Thắng Sơn, sự an bài của Nhiếp Chấn Bang cũng hết sức hợp lý, khi tin tức vẫn chưa bị truyền đi, thông qua Ban Tuyên giáo quốc gia, và Ban Tuyên giáo địa phương, bắt đầu phong tỏa tin tức, như vậy, sẽ không xuất hiện hỗn loạn. Công tác của ba công ty sẽ được đả thông, sức ảnh hưởng của sự việc sẽ được hạn chế tới mức tối thiểu.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục nói:
- Mặt khác, về vấn đề đấu thầu lần này, khẳng định có mưu mô, khẳng định có vấn đề. Ở đây, tôi nhắc nhở mọi người trước. Đừng có giữ tâm lý cầu may, chủ động đứng ra, tự thú với tổ chức, như vậy, có lẽ còn có thể có đường lui, ngoan cố cầm cừ, trong lòng còn có tâm lý cầu may, cuối cùng, người thua thiệt vẫn là chính mình. Mặt khác, về việc ký kết của gói dự thầu số 9, tôi thấy, tạm thời đi Phó tổng giám đốc Lý phụ trách đi. Đại biểu tập đoàn và xí nghiệp đi ký kết hợp đồng và thỏa hiệp. Nếu không còn chuyện gì khác, tan họp thôi.
Sau khi phân phó xong những việc này, toàn bộ tập đoàn, từ trên xuống dưới, cũng bắt đầu hành động. Phó tổng giám đốc Lý lại vô cùng vui sướng, phụ trách chuyện ký kết, đây chính là một tín hiệu Nhiếp đổng truyền ra. Đối với con đường làm quan của anh ta sau này, tất nhiên sẽ có điểm tốt, thậm chí, có thể nói, bắt đầu từ bây giờ, thắng lợi đã nghiêng dần về bên anh ta.
Đợi cho mọi người về gần hết, Nhiếp Chấn Bang lại nói với Đinh Vi Quang và Phó tổng giám đốc Lý:
- Lão Đinh, lão Lý, các anh ở lại một chút.
Nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của hai người, sau khi đám nhân viên đi hết, Nhiếp Chấn Bang mới nói:
- Lão Đinh, lão Lý, tục ngữ nói rất hay “ếch ngồi đáy giếng”. Từ tình hình hiện tại cho thấy, chuyện gói dự thầu số bảy này cũng không phải ngẫu nhiên, đây là một âm mưu xấu đã được lên kế hoạch trước, điều này đối với tập đoàn, đối với quốc gia, đối với giai cấp là một sự đả kích nghiêm trọng. Tình hình rất nghiêm trọng. Cho nên, lúc này, tôi quyết định, nhất định phải để Ủy ban Kỷ luật tham gia vào toàn bộ hội đấu thầu lần này. Lão Đinh, tiếp đó, anh khẳng định cũng sẽ phải tiếp nhận điều tra, tôi hy vọng anh có thể hiểu rõ, đừng nghĩ quá nhiều.
Lúc này Đinh Vi Quang, đỏ mặt, muốn nói lại thôi, cuối cùng, vẫn chịu nhịn xuống, gật đầu nói:
- Ông chủ, xin ngài yên tâm, tôi nhất định toàn lực phối hợp điều tra với Ủy ban Kỷ luật, biết thì sẽ nói đã nói là nói hết.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, đối với Đinh Vi Quang, Nhiếp Chấn Bang vẫn khá tín nhiệm, người này, năng lực làm việc không tốt, làm việc cũng không quyết đoán, nhưng, cũng vẫn có thể xem là một người tốt. Nhưng, hiện tại xem ra, Đinh Vi Quang tiếp nhận chức vụ Tổng giám đốc có vẻ không thích hợp.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang liền nói:
- Về việc điều tra của Ủy ban Kỷ luật, tôi cho rằng, bộ phận kiểm tra kỷ luật của tập đoàn tất nhiên không thích hợp, lần này, tôi đã quyết định, sau đó, tôi sẽ tỉ mỉ báo cáo với Kiều tổng, cũng có thể, tôi sẽ mời Ủy ban Kỷ luật quốc gia qua điều tra.
Nói xong, Phó tổng giám đốc Lý cũng có chút hoảng sợ, ông chủ này là tuyệt đối không thường đâu, ra tay thật là độc ác, Ủy ban Kỷ luật quốc gia, cũng không thể được như bộ phận của tập đoàn. Đòn này ra tay quá độc ác rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận