Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 578: Tự làm mất thể diện.

Tiếu Nhã Lệ nói rất thẳng thừng, ý tứ rõ ràng, trực tiếp, nói đi nói lại chỉ là một câu, tân cảng Vọng Hải là do tập đoàn Ốc Gia chúng tôi đầu tư, về phần có lãng phí hay không mắc mớ gì tới ông. Tôi lãng phí đó là tiền của tôi, chẳng liên quan tới nửa cắc của ông.
Trước công chúng, trước mặt nhiều cán bộ như vậy, nói chuyện với Bí thư Thành ủy như thế, chị hai Tiếu Nhã Lệ thật dũng mãnh.
Tiếu Nhã Lệ không sợ, mình tới, một mặt là đảm bảo việc xây dựng của tân cảng Vọng Hải, mặt khác là tạo thế trợ uy cho lão tam. Nếu Điền Húc Giang đã muốn như vậy, Tiếu nhị tỷ cũng không khách khí.
Bên cạnh, sắc mặt Dịch Sướng có vẻ đang suy nghĩ, cố kìm không bật cười. Bên cạnh, Cục trưởng Ngụy trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Là cơ quan trực tiếp giao tiếp với tập đoàn Ốc Gia, bối cảnh và ưu thế của ông chủ tập đoàn Ốc Gia, Ngụy Đông Thăng rất rõ. Giờ, nhìn Điền Húc Giang, ông ta cũng là vui sướng khi người gặp họa.
Giờ phút này, sự việc có chút nghiêm trọng. Bí thư Thành ủy bị một thương nhân chặn họng. Điền Húc Giang sắc mặt rất không tốt. Lúc này rõ ràng đám người kia đều đang đợi nhìn mình làm trò cười. Nếu mình không có thái độ gì, sự việc hôm nay truyền đi, thanh danh của mình sẽ bị hủy hoại, uy tín cũng sẽ bị đả kích nghiêm trọng.
Nhưng đúng là tiến thoái lưỡng nan. Việc tân cảng Vọng Hải,. Điền Húc Giang cũng từng tìm hiểu, đúng là tất cả việc xây dựng đều dựa vào tập đoàn Ốc gia là chủ yếu. Nhà đầu tư đã đồng ý rồi, anh lại nói vậy, chẳng phải thừa thãi sao?
Nói, thì không có lí do gì, không nói, uy tín bị tổn hại. Đúng là cục diện tiến thoái lưỡng nan. Im lặng hồi lâu, Điền Húc Giang cười ha hả:
- Tiếu tổng tiền nhiều thế lớn, mạng lưới kinh doanh của Ốc gia trải rộng khắp các thành phố lớn và vừa của toàn quốc, đương nhiên không để ý chút tiền lẻ này. Tuy nhiên, thành phố Vọng Hải không chịu nổi việc các cô gây sức ép như vậy.
Quần chúng nhân dân của Vọng Hải cũng không chịu được sức ép đó.
Dừng một chút, Điền Húc Giang vẻ mặt đầy chính nghĩa nói:
- Công trình lớn như vậy, liên quan nhiều mặt, trưng thu bao nhiêu, sẽ ảnh hưởng tới vấn đề cuộc sống của ngư dân bấy nhiêu. Chuyện này không phải cô vỗ đầu nói một câu cô không thiếu tiền là có thể giải quyết vấn đề. Tôi thấy, Tiếu tổng, tư tưởng của cô có vấn đề. Làm kinh doanh phải có lương tâm, không chỉ đơn thuần nghĩ tới việc bản thân doanh nghiệp của các cô. Làm tốt một hạng mục hay không, còn phải nghĩ tới vấn đề cuộc sống của người dân địa phương, sao có thể chỉ lo cho bản thân mình.
Điền Húc Giang nhanh trí tránh khỏi chủ đề mẫn cảm, lại cắm đầu mâu trúng vào phương diện dân chúng. Đúng là hễ gặp phải vấn đề trưng thu giải phóng mặt bằng, các nơi trong cả nước đều như nhau. Nông dân và ngư dân mất đất, chính là mất đi thứ nền tảng nhất cho việc sinh tồn, tình hình cuộc sống sau khi giải phóng mặt bằng đều không mấy lạc quan. Như vậy, đúng là một đòn tấn công lợi hại.
Nhưng Điền Húc Giang lại bỏ qua một điểm. Đây là hạng mục ai đưa ra kế hoạch? Phương thức và cách làm việc của Nhiếp Chấn Bang, vấn đề này đối với Nhiếp Chấn Bang căn bản không phải vấn đề.
Bên cạnh, đám người Dịch Sướng đều nhìn Điền Húc Giang như nhìn một tên ngốc. Lúc này, Tiếu Nhã Lệ trong lòng cười lạnh, thể diện, chính là ông tự vứt bỏ đấy, đừng trách tôi.
Lập tức, Tiếu Nhã Lệ trầm giọng nói:
- Bí thư Điền, chưa điều tra thì không có quyền phát ngôn. Ông chỉ trích ngang ngược như vậy, đây là ý gì, muốn tập đoàn Ốc Gia chúng tôi rút vốn sao? Cũng được. Căn cứ theo hiệp nghị ký kết giữa tập đoàn chúng tôi và chính quyền thành phố Vọng Hải, nếu Vọng Hải làm trái hiệp ước, các ông sẽ phải chịu hậu quả. Các ông bồi thường cho tập đoàn chúng tôi số tiền đầu tư 9 tỷ, thêm phí bồi thường, tổng cộng, 18 tỷ, chúng tôi sẽ đi ngay.
Bên cạnh, Dịch Sướng cũng chỉ có thể kiên trì giải thích:
- Bí thư Điền, về vấn đề nhà ở giải phóng mặt bằng bên phía tân cảng, căn cứ hiệp nghị giữa Thành ủy Uỷ ban nhân dân thành phố và tập đoàn Ốc Gia quy định. Mỗi gia đình đều có một lao động ở độ tuổi thành niên, được làm công nhân trong Tân cảng Vọng Hải, như vậy đã bảo đảm được lợi ích của các hộ dân phải di dời ở mức tốt nhất.
Câu này vừa nói ra, Điền Húc Giang cũng có chút xấu hổ, vẻ mặt oán giận nhìn Dịch Sướng. Điều này khiến Dịch Sướng thấy rất oan ức. Tôi dễ dàng lắm sao? Chính ông tự tới làm xấu mặt, còn trách tôi không nhắc nhở ông, đây chẳng phải vô lý sao?
Sự việc tới mức này, Điền Húc Giang cũng không còn mặt mũi nào ở lại thêm, nhìn đồng hồ một chút, quay đầu dặn dò Dịch Sướng:
- Trưởng ban thư ký Dịch, hôm nay tới đây thôi, Thành ủy còn có việc tôi cần xử lý.
Những lời này rõ ràng là lấy cớ. Điền Húc Giang ông mới tới đây, công tác còn chưa quen, có thể có việc gì cần xử lý.
Tuy nhiên, Dịch Sướng đương nhiên sẽ không bóc mẽ Điền Húc Giang. Vốn cuộc sống của mình đã không dễ dàng gì rồi, còn khiến Điền Húc Giang không xuống đài được, chẳng phải mình tự tìm việc sao?
Thịch, cửa phòng ầm một tiếng. Cửa đóng, điều này khiến Dịch Sướng và nhân viên phục vụ tầng dưới Tiểu Tưởng ở bên ngoài đều cảm thấy có chút hoảng sợ.
Nhìn cửa phòng đóng chặt, nghĩ tới bộ dạng như đã chết của Điền Húc Giang, lúc này Dịch Sướng tâm trạng rất tốt, mỉm cười nói với tiểu Tương:
- Tiểu Tương, hôm nay Bí thư Điền không được khỏe, cơn tức khá lớn, lúc công tác, anh phải chú ý một chút.
Lúc này, trong phòng ở Hông Nhạn lâu, sắc mặt Điền Húc Giang âm trầm, sau khi rót cho mình một cốc nước đá, ực ực, uống hết một hơi.
Điền Húc Giang co ro ngồi trên sô pha, sắc mặt âm trầm, giận sôi máu, quá cuồng vọng, một thương nhân, dựa vào cái gì dám trèo lên đầu mình, lẽ nào, chỉ dựa vào là doanh nghiệp Nhiếp Chấn Bang thu hút được? Chuyện này, không thể dễ dàng bỏ qua như vậy.nếu không, truyền ra ngoài, một doanh nghiệp cũng dám trèo lên đầu lên cổ Bí thư Thành ủy, đó đúng là trò cười động trời. Đến lúc đó, mình chẳng còn chút uy tín nào ở thành phố, sao có thể khai triển công tác.
Nhất định phải xử lý nghiêm túc, nhất định phải khiến tập đoàn Ốc Gia chịu thua. Trong lòng Điền Húc Giang gầm thét, tập đoàn Ốc Gia, sản nghiệp của Dương An Bang, nhưng Dương An Bang này, rất khiêm tốn và ẩn nhẫn. Bên ngoài, không biết bối cảnh gia đình và thực lực của Dương An Bang, điều này cũng khiến Điền Húc Giang xem nhẹ. Chẳng qua chỉ là một công ty tư nhân lại, cho dù nổi tiếng cả nước, thì đã sao nào?
Trong lòng đã quyết định, lúc này, Điền Húc Giang cầm điện thoại, quay dãy số trong sổ ghi chép thông tin của Thành ủy, trực tiếp tìm được số của Cục trưởng cục Xây dựng Quách Nhân Xương.
Văn phòng Cục trưởng cục Xây dựng, lúc này Quách Nhân Xương đang tiếp Cục trưởng cục Xây dựng quận Vọng Hạ.
- Cục trưởng, lần này, cho dù như nào, phía cục cũng phải có những chính sách ưu đãi thích hợp dành cho chúng tôi.
Cục trưởng cục Xây dựng quận Vọng Hạ lúc này cũng giở trò nhờ vả.
Phàm là lãnh đạo, chuyện như vậy thường xuyên gặp. Cấp dưới tìm mình cầu tiền tài, cầu hạng mục, đây là chuyện rất bình thường.quách Nhân Xương thường ngày cũng ít tới sở Xây dựng tỉnh Mân Nam xin dự án.
Đang định trả lời, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên. Dãy số hiện lên khiến trong lòng quách Nhân Xương căng thẳng. Điện thoại bên phía Hồng Nhạn lâu, lúc này, chỉ có một vị ở Hồng Nhạn lâu.
Không dám chậm trễ, Quách Nhân Xương khua tay nói;
- Việc quận Vọng Hạ đợi sau rồi nói.
Vừa cầm điện thoại lên, giọng của Điền Húc Giang truyền tới, ngữ điệu thâm trầm, không mất đi vẻ nghiêm túc:
- Cục trưởng Quách à, tôi là Điền Húc Giang.
- Bí thư Điền, chào ngài, ngài có dặn dò gì sao?
Trong lòng Quách Nhân Xương cũng có chút buồn bực, Điền Húc Giang gọi điện cho mình là có ý gì.
Đang lúc ông ta âm trầm, giọng Điền Húc Giang lại truyền tới:
- Cục trưởng Quách, công tác của cục Xây dựng là cơ quan quan trọng bảo đảm việc xây dựng kinh tế phát triển theo trình tự. Về mặt phê duyệt xây dựng và quy hoạch, công tác của cục Xây dựng phải làm tốt, làm cẩn thận đúng chỗ, không thể vì nguyên nhân lãnh đạo nào đó, liền làm tổn hại quốc pháp. Phải làm việc theo quy định, phê duyệt theo quy định. Tôi tin, Cục trưởng Quách vẫn có thể làm tốt công tác phương diện này.
Câu nói không đầu không cuối này khiến Quách Nhân Xương ngây ngẩn cả người. Điền Húc Giang đây là ý gì, sao lại đột nhiên nói tới những chuyện này. Trầm mặc một lúc, nghĩ đến việc buổi sáng Điền Húc Giang bị Tiếu tổng của Ốc Gia hạ nhục ở tân cảng Vọng Hải, Quách Nhân Xương hơi giật mình, xem ra, Điều Húc Giang đang sam thị mình đi gây phiền toái cho tập đoàn Ốc Gia.
Trong lòng hừ lạnh một cái, Quách Nhân Xương gật đầu nói:
- Vâng, xin Bí thư Điền yên tâm, cục Xây dựng chúng tôi nhất định làm tốt công trác thẩm định. Gần đây, tôi cũng chuẩn bị khai triển một đợt công tác thẩm tra nghiêm túc trong phạm vi toàn thành phố, đảm bảo không xây dựng trùng lặp, quy hoạch lãng phí, phát triển đường vòng, toàn lực ứng phó, làm tốt công tác quy hoạch xây dựng thành phố Vọng Hải.
Gác máy, quách Nhân Xương có chút đau đầu, thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa.không đâu mình lại trở thành người thứ hai bị hại sau Trưởng ban thư ký Dịch. Nhưng điều Điền Húc Giang nói, mình không thể không làm. Điền Húc Giang không có cách gì với Trưởng ban thư ký Dịch, đối phó mình, thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Sự việc hiện tại cũng chỉ có thể đi một bước biết một bước. Dù sao hạng mục tân cảng Vọng Hải đầy đủ thủ tục, căn bản không tồn tại vấn đề vi phạm quy định.
Hơn nữa, nếu Tiếu tổng đã dám nói vậy, chắc chắc cô đã có cơ sở nắm chắc. đến lúc đó, sau khi qua đi, nói thật như thực tế là được.
Buổi chiều, công tác xây dựng bên phía công tình tân cảng Vọng Hải lại bắt đầu xây dựng mới.nhưng lúc này, một cái xe ô tô tải lái tới, dừng tại cửa phòng tòa nhà làm việc tân cảng Vọng Hải của tập đoàn Ốc Gia, một đám nhân viên công tác của chi địa chấp pháp xây dựng cục xây dựng, dưới sự chỉ đạo của Quách Nhân Xương, đi vào trụ sở làm việc.
Vừa vào cửa, quach Nhân Xương liền có vẻ vô cùng nghiêm túc nói:
- Chúng tôi là chi đội chấp pháp cục Xây dựng, người phụ trách của các anh đâu?
Bên này, Tiếu Nhã Lệ đang thu xếp đồ chuẩn bị về thủ đô, bên ngoài, thư ký đi tới thấp giọng nói:
- Tiếu tổng, người bên phía cục xây dựng tới, bảo là muốn kiểm tra giấy chứng nhận quy hoạch xây dựng của chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận