Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1158: Định hướng dư luận.

Khi Lý Hồng Anh nhận được điện thoại là sớm đã đi ngủ. Làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo, quan trọng hơn, vẫn là một ngành mang có tính chất nữ giới. Mọi mặt Lý Hồng Anh đều vô cùng chú ý. Lãnh đạo của một ban ngành, nghe tin đồn cũng rất quan trọng. Là một người làm công tác tuyên truyền lâu năm, đương nhiên phải nhận thức được rõ ràng điều này so với nhưng người bình thường khác.
Cho nên, bình thường, cuộc sống riêng tư của Lý Hồng Anh rất sạch sẽ. Ở bên ngoài, bà là một lãnh đạo Tỉnh ủy nhưng ở nhà Lý Hồng Anh cũng là một người vợ đảm, mẹ hiền.
Trong khu nhà ở của phòng nhân sự, căn phòng vốn đang tối đen đột nhiên sáng đèn. Phùng Trường Thanh ở bên cạnh Lý Hồng Anh mơ màng mở mắt:
- Hồng Anh, làm sao vậy? Muộn như vậy ai còn gọi điện thoại nữa?
Vừa nhìn thấy dãy số trên màn hình, Lý Hồng Anh lập tức tỉnh lại, ngồi ngay ngắn lên:
- Điện thoại của Lưu Hiểu Mẫn.
Cùng là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, cùng là nữ giới, Lý Hồng Anh và Lưu Hiểu Mẫn có mối quan hệ khá tốt. Vì cả hai người đều có cảm giác thông cảm lẫn nhau.
Giờ này mà Lưu Hiểu Mẫn đột nhiên gọi điện thoại nhất định là có truyện quan trọng. Nghĩ vậy, Lý Hồng Anh không dám chậm trễ, nghe điện thoại:
- Trưởng ban Thư ký Hiểu Mẫn, xin chào!
Lúc này, Lưu Hiểu Mẫn đứng ở trên hành lang, ánh mắt quét qua một chút, cuối hành lang có nhân viên đang trực ban. Lưu Hiểu Mẫn liền nói:
- Trưởng ban Hồng Anh đã ngủ rồi à, dậy đi. Bí thư và Chủ tịch tỉnh hiện giờ đang ở bên nhà khách. Bí thư muốn gặp Trưởng ban.
Lời nói của Lưu Hiểu Mẫn không để lộ ra nhiều thông tin. Bí thư Nhiếp và Chủ tịch Lưu đều ở. Điều này chứng tỏ nhất định là đã có chuyện xảy ra ở trong tỉnh. Gọi mình gấp như vậy đến nỗi không thể đợi được trời sáng, điều này chứng tỏ chuyện rất khẩn cấp.
Trầm ngâm một chút, Lý Hồng Anh nói vẻ thăm dò:
- Hiểu Mẫn…
Là bạn bè khá thân thiết, không đợi cho Lý Hồng Anh nói hết câu, Lưu Hiểu Mẫn liền biết ý của Lý Hồng Anh. Là Trưởng ban Thư ký, gặp rất nhiều chuyện như thế này rồi. Tất cả mọi người đều biết, Trưởng ban Thư ký là người ở bên cạnh lãnh đạo. Đại quản gia của lãnh đạo, mọi chuyện lớn nhỏ Trưởng ban Thư ký đều rất rõ ràng. Có mối quan hệ tốt với Trưởng ban Thư kys là chuyện vô cùng quan trọng.
Ngày thường, chuyện như thế này, Lưu Hiểu Mẫn gặp rất nhiều. Lý Hồng Anh vừa mở miệng, Lưu Hiểu Mẫn liền biết mục đích của Lý Hồng Anh, liền nói:
- Là về nguyên nhân cái chết của đồng chí Hoằng Nghị. Chuyện này liên lụy khá lớn. Chị mau tới đây đi.
Lý Hồng Anh không dám chậm trễ, gác máy, nói với chồng ở bên cạnh:
- Trường Thanh, mau dậy đi, lái xe đưa em qua bên nhà khách Tỉnh ủy.
Tốc độ của Lý Hồng Anh rất nhanh, chỉ hơn mười phút đã tới nơi.
Vừa lên đến tầng ba liền nhìn thấy Lưu Hiểu Mẫn đang đứng chờ ở cửa. Lý Hồng Anh chạy tới chào:
- Trưởng ban Thư ký, nguyên nhân cái chết của đồng chí Hoằng Nghị đã điều tra xong rồi?
Trên đường tới, Lý Hồng Anh cũng đã thắc mắc tự hỏi. Theo tình hình hiện giờ, nếu là về nguyên nhân cái chết của Lý Hoằng Nghị thì nhất định là không đơn giản. Nếu không thì Tỉnh ủy sẽ không phản ứng như vậy. Như bây giờ, có thể khẳng định rằng, cái chết của Lý Hoằng Nghị có điều không ổn. Thậm chí, rất có thể đã điều tra rõ nguyên nhân. Nhưng Lý Hồng Anh không hiểu, nếu đã điều tra rõ thì hẳn là phải tìm ra nguyên nhân rồi. Vậy thì phải tìm Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Ủy ban Chính trị Pháp luật chứ tìm mình làm gì?
- Hít sâu vài cái, mau vào đi, đừng để Bí thư và Chủ tịch đợi lâu.
Lưu Hiểu Mẫn gật gật đầu, coi như đồng ý với phỏng đoán của Lý Hồng Anh.
Đi vào trong phòng, nhìn mọi người đang ngồi, Lý Hồng Anh hơi ngạc nhiên. Vốn tưởng rằng chỉ có Bí thư Nhiếp và Chủ tịch Lưu, thật không ngờ có cả Chủ nhiệm Kiến Quốc và Chủ nhiệm Dược Quang cũng ở đây. Lúc này, ngoài Bí thư Bản Xương Phó và Trương Phóng Văn thì các ủy viên thường vụ Tỉnh ủy hầu như đã có mặt đầy đủ.
Đợi cho Lý Hồng Anh xem xong toàn bộ hộ sơ vụ án xong, Nhiếp Chấn Bang cũng đang quan sát Lý Hồng Anh. Vẻ mặt Lý Hồng Anh có chút kinh hãi, nhưng lại có vẻ hết sức bình tĩnh. Biểu hiện này cũng khiến cho Nhiếp Chấn Bang tán thưởng. Lý Hồng Anh có thể lên được vị trí hiện giờ quả nhiên không phải may mắn. Một người phụ nữ có khí độ như vậy, e là không ít đàn ông cũng không bằng được.
Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi nói:
- Trưởng ban Hồng Anh, lần này, gọi chị tới, mục đích chủ yếu chính là hy vọng Ban Tuyên giáo có thể phát huy tác dụng của tuyên truyền. Vừa rồi, chúng tôi đã thảo luận qua một chút. Đối với chuyện này, đối với sự hy sinh của đồng chí Hoằng Nghị, chúng ta đều cảm thấy hết sức đau lòng. Chúng tôi hy vọng có thể đưa ra một lời giải thích và câu trả lời về cái chết của đồng chí Hoằng Nghị.
Nghe đến đó, Lý Hồng Anh đã hiểu nguyên nhân mà Nhiếp Chấn Bang gọi mình đến. Lý Hồng Anh cũng liền rơi vào trầm tư. Lời nói của Nhiếp Chấn Bang rất rõ ràng và quan minh chính đại. Nói là muốn đưa ra một câu trả lời thỏa đáng về cái chết của đồng chí Lý Hoằng Nghị. Nhưng trên thực tế, đây là nhằm vào mỏ than Lăng Tiêu.
Nghĩ đến bối cảnh của mỏ than Lăng Tiêu, Lý Hồng Anh cũng đang suy nghĩ và do dự, có đáng để mình đi làm không.
Hít một hơi thật sâu, Lý Hồng Anh lúc này mới ngẩng đầu lên nói:
- Bí thư Nhiếp, xin ngài hãy ra chỉ thị. Tôi nhất định không chậm trễ, kiến quyết chấp hành nhiệm vụ của tổ chức.
Trong nháy mắt, Lý Hồng Anh đã hạ quyết tâm lựa chọn. Điều này khiến cho Lưu Chấn Đào cũng có chút bất ngờ và khâm phục.
Lưu Chấn Đào cười nói:
- Trưởng ban Hồng Anh, Bí thư có ý là hy vọng sáng sớm ngày mai, các tờ báo lớn của tỉnh, đài phát thanh và truyền hình tỉnh cùng với truyền thông trên mạng internet, thậm chí là các kênh truyền thông trên cả nước đều có thể xuất hiện thông tin mỏ than Lăng Tiêu làm ăn phi pháp, vi phạm quyền tự do của con người, sử dụng thở mỏ đen trái phép. Đối với công ty này, chúng ta thậm chí không thể dùng từ phi pháp để hình dung, mà theo tôi phải nói là điên rồi. Ban Tuyên giáo phải để cho công chúng biết, phải đem loại công ty làm ăn bất hợp pháp này ra ánh sáng để nhận sự trừng phạt của xã hội và sự nghiêm trị của luật pháp.
Nghe Lưu Chấn Đào nói, Lý Hồng Anh lại hít một hơi khí lạnh. Sự sắp xếp này của Bí thư Nhiếp và Chủ tịch Lưu có thể nói là kinh thiên động địa.
Làm như vậy, mỏ than LĂng Tiêu muốn thay đổi tình hình cũng khó. Đưa tin tình hình cụ thể ra ngoài, nghĩa là muốn cả xã hội đều biết. Như vậy, có người nào đó muốn che giấu cũng không thể che giấu được nữa.
Đối với một số tin đồn về mỏ than Lăng Tiêu, Lý Hồng Anh cũng biết. Công tử của Bí thư Thành ủy thành phố Du Châu Lăng Bảo Đông, đây cũng được coi là con nhà quyền thế rồi.
Trong tỉnh, có thể so sánh với Lăng Bảo Đông cũng chỉ có Bí thư Nhiếp. Làm như vậy là đang cố tình để Lăng Bảo Đông không giở trò được nữa.
Có thể đoán được, chuyện này mà đưa ra ngoài, mỏ than Lăng Tiêu sẽ không thể nào xoay chuyển được tình hình nữa. Thậm chí, nếu như đưa tin ra toàn quốc, đến lúc đó, đừng nói là Lăng Bảo Đông, ngay cả các thủ trưởng muốn nhúng tay vào cũng khó. Chiêu này quả thật quá tuyệt tình.
Nghĩ đến đây, Lý Hồng Anh liền không dám chần chừ nữa, nghiêm túc gật đầu nói:
- Xin Bí thư và Chủ tịch yên tâm. Ban Tuyên giáo nhất định toàn lực ứng phó, phối hợp với Ủy ban nhân dân tỉnh và Tỉnh ủy là tốt công tác tuyên truyền, làm tốt công tác định hướng dư luận.
Giao việc này cho Ban Tuyên giáo xong, Nhiếp Chấn Bang cũng nhẹ người. Vấn đề mỏ than Lăng Tiêu được đưa ra ánh sáng thì bất kể ai dù muốn cũng không nhúng tay vào được. Mục đích lớn nhất đã đạt được rồi.
Nhiếp Chấn Bang liền nói tiếp:
- Tốt. Trưởng ban Hồng Anh, khí thế và quyết tâm này quả nhiên không hề thua kém đấng mày râu. Trong vụ án mỏ than Lăng Tiêu, tổ chuyên án phải tăng cường làm việc, phải chuẩn bị tốt cho công tác thẩm vấn. Mỗi lần thẩm vấn đều phải chọn phòng có giám sát. Như vậy mới có thể không để xảy ra sai sót. Ngoài ra, Trưởng ban Thư ký, ngày mai thông báo với đồng chí Phóng Văn, bảo đồng chí ấy đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Gọi Trưởng ban Tổ chức Trương Phóng Văn đến, điều này rất rõ ràng là muốn chuẩn bị cho giai đoạn sau rồi. Chuyện của mỏ than Lăng Tiêu, lãnh đạo của thành phố Lâm Châu nhất định phải có người đứng ra chịu trách nhiệm. Nhất định là như vậy.
Đi từ Nhà khách Tỉnh ủy ra, mọi người đều lập tức hành động. Lưu Dược Quang và Quan Kiến Quốc suốt đêm lao tới thành phố Lâm Châu, chủ trì công tác của tổ chuyên án. Một tổ chuyên án mà có cả Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật chỉ đạo đã đủ để chứng minh tầm quan trọng của vụ án này.
Còn Lý Hồng Anh vừa lên xe liền nói với ông xã Phùng Trường Thanh:
- Trường Thanh, đưa em tới Tỉnh ủy đi.
Khi xe của Lý Hồng Anh đi vào sân Tỉnh ủy, văn phòng của Ban Tuyên giáo gần như đều đã sáng đèn. Thư ký của Lý Hồng Anh, Tương Triều Hà cũng đã đợi ở cổng.
Theo chỉ thị của Lý Hồng Anh, toàn bộ chiến tuyến tuyên truyền của tỉnh đều bắt đầu hoạt động. Kết hợp với tài liệu, các cây bút cũng bắt đầu tiến hành viết bài đưa tin. Cùng lúc đó, video tư liệu cũng được đưa tới đài phát thanh truyền hình tỉnh.
Tin tức sáng ngày hôm sau, tin chính ở trang đầu tiên chính là Tỉnh ủy thống nhất hành động, Ủy ban Chính trị Pháp luật phối hợp hành động với Ủy ban Kỷ luật tỉnh, điều động hơn một ngàn cảnh sát, suốt đêm niêm phong mỏ than Lăng Tiêu thành phố Lâm Châu, giải cứu mấy trăm thợ mỏ đen, đồng thời đào được một hố chôn cỡ lớn. Theo thống kê chưa chính thức, trong vòng ba năm nay, ít nhất có đến hơn trăm người đã bị sát hại tàn nhẫn hoặc mất mạng do ẩu đả ác ý.
Không riêng gì đài truyền hình, đài phát thanh mà các tờ báo lớn của Lũng Tây như “Nhật báo Lũng Tây”, “Báo chiều Lũng Tây”, “Thần báo Cổ Đô” đều đăng tin này ở trang đầu.
Ngoài ra, phòng Tin tức của tỉnh Lũng Tây cũng mở cuộc họp báo, chính thức thông báo về kết quả của cuộc điều tra nguyên nhân cái chết của Phó Chủ tịch tỉnh Lý Hoằng Nghị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận