Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 870: Đột phá trong cuộc chiến.

Lời nói, thái độ Vũ Lập rất kiên quyết, Nhiếp Chấn Bang cũng hiều Vũ Lập là loại người thuần túy, đây cũng là nguyên nhân Nhiếp Chấn Bang dẫn Vũ Lập theo bên người, để Vũ Lập ra ngoài cho dù là cảnh sát có vũ trang hay là vào hệ thống công an cũng đều không phải là một hướng đi tốt.
- Tiểu Vũ, đây là mệnh lệnh, chẳng lẽ cậu còn không biết năng lực của tôi sao? Chuyện không chắc chắn tôi tuyệt đối sẽ không làm.
Nhiếp Chấn Bang cau mày, quát lớn muốn đập tan sự băn khoăn của Vũ Lập.
Nhưng lúc này Vũ Lập lại rất cứng rắn, vô cùng bướng bỉnh nói:
- Ông chủ, tôi không thể đồng ý với anh, rõ ràng là thực lực của Ivanov vượt qua chúng ta, nếu không anh sẽ không như thế, tôi biết rằng anh nhiều năm học Hình Ý, nhưng đây là đánh nhau sống chết, không liên quan đến Hình Ý, tôi không thể để cho anh lên.
Nói xong, nét mặt Vũ Lập vô cùng kiên quyết nói:
- Ông chủ, lúc này chỉ có tôi lên, mấy cậu nhóc trong bộ phận lữ hành này không trải qua huấn luyện sống chết và rèn luyện kham khổ nên không thể dùng, bây giờ chỉ có thể là tôi đi lên, bằng không thì tôi chết cũng không đồng ý.
Rõ ràng là Vũ Lập lúc này đã suy nghĩ phải chết rồi, nghe trên sàn đấu DJ cao giọng goii to, kéo dài tiếng nói:
- Phía dưới... xin mời đấu thủ đến từ quốc gia cổ Đông Phương thần bí! !
Nhiếp Chấn Bang nhìn Vũ Lập nói:
- Tiểu Vũ, cậu đi lên cậu biết rõ chắc chắn chết mà vẫn đi, vì sao?
Võ Lập cứng đầu không nhìn vào ánh mắt của Nhiếp Chấn Bang, anh ta đi theo Nhiếp Chấn Bang đã hơn một năm, đối với trình độ làm công tác tư tưởng của ông chủ, anh ta rất hiểu, lúc này tuyệt đối không nhìn hai con mắt của ông chủ để tránh cho mình dao động.
Quay đầu nhìn một bên, Vũ Lập trầm giọng nói:
- Tôi là đất nước bồi dưỡng ra, từ lúc tôi vào Cục cảnh vệ bắt đầu từ ngày đó cũng đã tuyên thệ rồi, tính mạng của tôi đã không hề thuộc về mình, lần này nhất định phải là tôi lên.
Vũ Lập cố chấp và kiên trì làm Nhiếp Chấn Bang vừa bực mình vừa buồn cười. Tức giận vì Vũ Lập không biết nhìn thời thế, biết rõ không thể làm được gì, đó là không khôn ngoan. Buồn cười chính là Vũ Lập đã biểu hiện ra tình cảm hết sức chân thành, nếu người Trung Quốc có thể đều như Vũ Lập thì Trung Quốc sớm đã sừng sững là dân tộc đứng ở hàng đầu thế giới rồi.
Dừng một chút, nét mặt của Nhiếp Chấn Bang trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Tiểu Vũ, cậu không cần phải nói nữa, tôi là lãnh đạo của cậu, tôi không cho phép cậu đi chịu chết.
Những lời này vừa nói ra khỏi miệng thì Vũ Lập lập tức vội vàng chuẩn bị phản bác, Nhiếp Chấn Bang xua tay nói:
- Tiểu Vũ, cậu có thể vì quốc gia, vì dân tộc, vì tôi mà hy sinh, lấy mạng mình ra thí, chẳng lẽ Nhiếp Chấn Bang tôi giác ngộ thấp như thế, Nhiếp Chấn Bang tôi không được như thế sao?
Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang nhìn Vũ Lập nói:
- Tiểu Vũ, Nhiếp Chấn Bang tôi cho dù là bối cảnh gia đình như thế nào, cho dù tôi là thân phận địa vị gì, tôi vì đất nước cũng có thể đầu rơi máu chảy, cho dù chết cũng không hối hận, huống chi lần này tôi cũng có chút nắm chắc.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:
- Tôi từ năm tuổi đã bắt đầu học Hình Ý, đến nay ba mươi ba tuổi chưa bao giờ bị gián đoạn, lúc này rõ ràng sức mạnh cá nhân của Ivanov rất mạnh, nhưng thân thể không mau lẹ, đây là điểm duy nhất chúng ta có thể lợi dụng. Tôi tin tôi có thể chiến thắng anh ta, nếu không bây giờ chúng ta tỷ thí một chút, một chiêu, tôi chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại cậu.
Vũ Lập ngây người, ông chủ học võ công thì Vũ Lập biết, nhưng ông chủ có mạnh như vậy hay không thì Vũ Lập không tin.
Giữa lúc ngây người thì Kusaide bên cạnh đã chạy ra, có chút lo lắng nói:
- Anh Nhiếp, người của anh phải ra sàn, vừa rồi DJ đã hô lần thứ hai, tiếp theo dựa theo quy củ của nơi này nếu ba lượt mà không lên sàn thì coi như là tự động nhận thua.
Bên này đối diện với phòng riêng của Kusaide chính là phòng riêng của Emerson, giờ phút này ánh mắt của Emerson cũng hết sức đắc ý. Quả nhiên không ngoài dự liệu của mình, đám người phương Đông này chẳng qua là phô trương thanh thế mà thôi, không thấy là bọn họ đến lúc này cũng còn chưa đưa ra đấu thủ sao?
Thời gian gấp gáp, Nhiếp Chấn Bang nổi giận gầm lên một tiếng, nói:
- Tiểu Vũ, xem chiêu!
Nhiếp Chấn Bang ra một đòn “Hùng thức” của Hình Ý xông tới Vũ Lập, trong Hình Ý Quyền, trong Ngũ Hành quyền ngoài việc chia làm: bổ, sụp đổ, chui, pháo, vượt qua ra còn phân chia thành mười hai Hình quyền, gồm: Rồng, Hổ, Khỉ, Ngựa, Gà, Diều hâu, Yến, Rắn, Cá sấu, Đài, Ưng, Gấu.
Hình Ý Quyền bắt nguồn từ tấn công trong chiến trận, quyền pháp đại khai đại hợp, đi thẳng về thẳng, đây cũng là nguyên nhân Hình Ý Quyền thích hợp chiến đấu.
Một chiêu “Hùng thức” Nhiếp Chấn Bang vừa ra này là bao gồm khí thế của gấu. Gấu trong truyền thuyết là thần của Đại Địa, Hùng thức trầm ổn, khí phách, bất động như núi. Một chiêu tấn công này lập tức làm cả người Vũ Lập cảm thấy truyền đến một luồng lực đẩy mạnh thật lớn, cả người thân hình không vững lập tức lui về sau bốn năm bước.
Nhiếp Chấn Bang lúc này, thu quyền đứng thẳng, toàn thân tản mát ra một luồng khí thế dũng mãnh, nhìn Vũ Lập nói:
- Tiểu Vũ, bây giờ cậu nên tin đi.
Nói xong, không đợi Vũ Lập có bất kỳ cơ hội phản bác nào Nhiếp Chấn Bang cất bước hướng tới đường đi, lúc Vũ Lập phục hồi lại tinh thần thì Nhiếp Chấn Bang đã đi ra thật xa rồi.
- Cá quý bà, quý ông xin hét lên lấy nhiệt liệt nhất để mời nhân vật thần bí đến từ Phương Đông lên sàn! !
Theo tiếng hét của DJ, không khí toàn sàn đấu đã đạt đến cực điểm.
Tỉ lệ đặt cược của trận thi đấu này đã xuất hiện ở trên màn hình lớn, Ivanov có tư thế mạnh mẽ, cứng rắn từ đầu đến giờ nên đương nhiên không cần trì hoãn đã có được một tỉ lệ đặt cược chênh lệch, 1: 0.3, tỉ lệ đặt cược này vừa ra cũng đủ để chứng minh nhân vật phía sau của Động ma đã quyết định ý muốn đưa tiền ra.
Còn tỉ lệ đặt cược bên Nhiếp Chấn Bang chỗ dòng chọn đấu thủ là một dấu chấm hỏi thật to, tên cũng viết là: vị khách thần bí Phương Đông, tỉ lệ đặt cược lại đạt đến 1: 10
. Nhưng toàn bộ sàn đấu, ngoại trừ Kusaide mua Nhiếp Chấn Bang thắng ra thì không còn bất kỳ người nào khác.
Theo tiếng nói của DJ, tất cả mọi người trong sàn đấu điên cuồng gào thét chói tai, nhảy nhót hoan hô, bởi vì dựa theo quy củ khi khoảnh khắc cửa chọn đấu thủ mở ra nếu mà không lên sàn thì quyền thi đấu của trận này không cần phải tiếp tục nữa, mà sẽ cho Ivanov thắng luôn.
Lúc này tất cả mọi người đang mong chờ, bởi vì nếu Ivanov thắng có nghĩa họ sẽ kiếm được tiền, nhưng lúc cửa mở ra thì Nhiếp Chấn Bang từ trong lối đi đi ra.
Lúc này Nhiếp Chấn Bang mặc một bộ vest bình tĩnh đi thẳng lên sàn đấu.
Giờ phút này mọi người đều giật mình, đây... đây có làm quá không, có người mặc vest đi đánh võ sao?
DJ chạy ra đón chào, dưới sự trợ giúp của phiên dịch cuối cùng cũng xác định Nhiếp Chấn Bang là thân phận đấu thủ, tự nhiên lúc này có nhân viên công tác đưa quần áo lên cho Nhiếp Chấn Bang, đợi cho Nhiếp Chấn Bang lên sàn lại, DJ lớn tiếng nói:
- Các quý bà, các quý ông, lại một trận thi đấu sắp diễn ra, vị khách thần bí đến từ quốc gia cổ Phương Đông chiến đấu với tử thần Ivanov.
Nói xong, DJ giới thiệu với Nhiếp Chấn Bang và Ivanov:
- Quy củ sàn đấu rất đơn giản, không có quy củ, chỉ cần anh muốn thì cho dù thủ đoạn gì bao gồm cắn tai cũng được, đây không phải là thi đấu quyền chuyên nghiệp của Mỹ. Các anh chỉ có một mục đích là đánh ngã đối thủ, thậm chí giết chết đối thủ, hiểu chưa? Được, bắt đầu!
Theo tiếng nói cuối cùng vừa dứt thì DJ đi xuống với tốc độ nhanh nhất, nói đùa, vì thi đấu như vậy là không có có trọng tài, thi đấu như vậy cũng không phân khúc. Cái này và thi đấu lúc trước khác nhau, lúc trước tuy rằng cũng là thi đấu ngầm nhưng vẫn theo một qui tắc, còn bây giờ là đấu sống chết.
Trên sàn đấu chỉ có quỷ mới biết Ivanov có nhất thời kích động hay không, cảm thấy mình chướng mắt mà một đòn giải quyết mình.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang đã tập trung thần kinh, ánh mắt vẫn luôn nhìn vào trên người Ivanov, câu nói sau cùng của DJ vừa dứt thì Ivanov như con ngựa hoang cởi dây cương hùng hổ vọt lên, không do dự mà nắm đấm lớn bay thẳng về hướng mặt của Nhiếp Chấn Bang.
Đường quyền mạnh kéo theo cả gió làm Nhiếp Chấn Bang cảm thấy sự uy hiếp nhè nhẹ tới, thân thể chùng xuống, Ivanov thân hình cao lớn nên Nhiếp Chấn Bang co rụt lại như vậy, lấy bả vai làm vũ khí tấn công đánh thẳng vào ngực Ivanov.
Một luồng lực cản rất lớn truyền lại, ngay sau đó Nhiếp Chấn Bang chỉ cảm thấy hai vai đã bị túm lại rồi cơ thể bị nhấc lên.
Tiếp ngay sau đó, cả người Nhiếp Chấn Bang đều bị ném ra ngoài, ngã đập trên mặt đất, nếu là dựa theo trận đấu quyền anh chính quy thì lúc này phải tạm dừng hành động.
Nhưng đây là đấu sống chết nên không có nhiều quy tắc như vậy, Ivanov lại tràn đầy kinh nghiệm, sải bước hướng tới chỗ Nhiếp Chấn Bang.
Lăn một vòng tránh cái đạp xuống bằng chân phải của Ivanov, dựa lưng vào dây thừng sàn đấu, đứng lên.
Hình Ý Yến Bắc chú trọng chính là quyền thế mở ra, thận trọng vững chắc, còn Hình Ý của tỉnh Dự Châu lại chính là một quyền thế hung mãnh, khí thế hùng hậu, về phần Hình Ý Tấn Tây lại là chú trọng một quyền thế chặt chẽ, kình lực tinh xảo.
Nhiếp Chấn Bang chìm đắm trong Hình Ý ba mươi mấy năm nay, tuy rằng không trải qua nhiều tích lũy kinh nghiệm thực chiến nhưng tựu trung thì sự hiểu biết về Hình Ý cũng đã đạt đến điểm giới hạn.
Lúc này dưới dự kích thích của Ivanov thì Nhiếp Chấn Bang đang ở chỗ đất chết lại là lúc có cảm giác ý niệm mở rộng, hiểu rõ ràng trong đầu, sự hiểu biết về Hình Ý đã tăng lên một trình tự hoàn toàn mới, khí thế toàn thân trở nên mạnh hơn, bản thân trong giây lát đó đã tiến vào tới cấp độ Ám kình.
Nhìn Nhiếp Chấn Bang, lúc này trên người Nhiếp Chấn Bang đã không có loại khí thế nguy hiểm rồi, Ivanov hé miệng có chút miệt thị mà nói:
- Người phương Đông, thế nào? Anh sợ sao? Đã mất đi lòng tin chiến đấu sao? Anh không cần lo lắng, tôi sẽ không để cho anh bị dày vò trong sự đau khổ này, con người của tôi rất quan tâm người khác, tôi sẽ nói anh tự động ngã xuống, từ nay về sau không nhìn thấy ánh sáng mặt trời nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận