Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 626: Trả đũa

- Đi? Đi đâu đây? Lão Hồ, ông đừng dọa tôi. Con trai vẫn chưa ra?
Lưu Quế Hương hơi hoảng loạn, nói cho cùng, Lưu Quế Hương chẳng qua chỉ là một phụ nữ nông thôn bình thường, tuy nói, nhiều năm làm vợ quan bà cũng đã có chút kiến thức.
Nhưng thực chất vẫn là không thay đổi được bản chất và giới hạn của mình. Cùng đi với người khác? Lưu Quế Hương không sợ. Nhưng bảo bà ta đi một mình, Lưu Quế Hương lại nhát gan.
- Đi đâu? Đương nhiên là ra nước ngoài. Trước đây không phải chúng ta đã làm một giấy thông hành Đông Cảng sao? Bà đi Đông Cảng trước, sau đó nghĩ cách ra nước ngoài.
Hồ Gia Vượng hạ giọng nói.
- Ra nước ngoài? Tôi không đi đâu, nước ngoài có gì tốt. Cuộc sống không quen, nói chuyện cũng không hiểu. Tôi đi, sống sao đây? Tôi không đi
Lưu Quế Hương không hề nghĩ ngợi, liền cự tuyệt đề nghị này của Hồ Gia Vượng.
Lúc này, trên gương mặt của Hồ Gia Vượng lộ ra vẻ bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói:
- Quế Hương, không đi, đợi đến mai, bà sẽ không đi được nữa. Sáng mai, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Đinh Gia Thụ đến Vọng Hải, rõ ràng ông ta vì tôi mà đến. Bà mau đi đi.
Chín giờ sáng, Vọng Hải tháng mười, thời tiết có vẻ hơi nóng bức, cuối thu không khí dễ chịu. Ở thành phố Vọng Hải, loại biểu hiện này của thành phố ven biển hoàn toàn không rõ ràng.
Tại lối ra đường cao tốc Khuất Vọng thành phố Vọng Hải, thành viên bộ máy lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, dưới sự dẫn đầu của Điền Húc Giang và Nhiếp Chấn Bang, chờ đợi tại đây.
Điền Húc Giang lúc này cũng loại bỏ vẻ nghiêm túc và nặng nề trước kia. Lúc này, đứng ở trước mặt, không phải vẫn cùng với Nhiếp Chấn Bang to nhỏ trao đổi điều gì đó sao?
Bí thư và Chủ tịch đột nhiên trong chốc lát có mối quan hệ tốt đẹp. Điều này khiến cán bộ cả thành phố Vọng Hải tìm không chính xác đường đi nước bước.
Khoảng chín giờ rưỡi, hai chiếc xe Toyota thương vụ chậm rãi chạy ra cao tốc, xe của cảnh sát có vũ trang cũng vững vàng dừng bên cạnh.
Cửa xe mở ra, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Đinh Gia Thụ từ trên xe bước xuống, Đinh Gia Thụ vẻ mặt tươi cười. Sau khi bắt tay với mọi người, cuối cùng nói với Điền Húc Giang và Nhiếp Chấn Bang:
- Đồng chí Húc Giang và đồng chí Chấn Bang theo tôi. Chúng ta đến Thành ủy trước.
Đoàn xe lại khởi động,, tiến vào Thành ủy. Trong phòng họp lớn của Thành ủy, thành viên Đảng ủy Thành ủy và thành viên ban lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, hết thảy đều ngồi vào chỗ.
Điều này không giống với một cuộc họp cán bộ lãnh đạo bình thường, phạm vi nhỏ hơn rất nhiều. Vừa vào chỗ ngồi, Đinh Gia Thụ lúc này cũng đứng lên nhìn quanh một lượt mọi người nói:
- Các đồng chí, nhận sự ủy thác của Bí thư Kiều, lần này, tôi đặc biệt đến thành phố Vọng Hải, trước hết, tôi thay mặt tổ chức, thay mặt Tỉnh ủy Phúc Kiến, tuyên bố một nghị quyết
Nói xong, ánh mắt của Đinh Gia Thụ nhìn qua một lượt mọi người. Sắc mặt Hồ Gia Vượng lúc này trở nên tái xanh. Tối qua, làm việc một đêm. Chỉ đáng tiếc, bà xã Lưu Quế Hương căn bản nhất quyết không đi. Nói nào là có chết cũng muốn chết cùng nhau. Đối với việc này, Hồ Gia Vượng tuyệt nhiên không có cách giải quyết nào. Bản thân mình hoàn toàn không có khả năng ép bà ấy đi.
Nhìn ánh mắt sắc lạnh của Đinh Gia Thụ, trong lòng Hồ Gia Vượng có chút cảm giác không yên. Lúc này, Đinh Gia Thụ cũng đã chậm rãi nói:
- Căn cứ tinh thần và quyết định của hội nghị lần thứ hai mươi tám của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Qua biểu quyết và suy nghĩ thận trọng. Hội nghị quyết định: miễn chức vụ Phó Chủ tịch Ủy ban nhân thành phố Vọng Hải, Ủy viên Thành ủy thành phố Vọng Hải của đồng chí Hồ Gia Vượng. Đồng thời thực hiện bắt giam điều tra đối với đồng chí Hồ Gia Vượng.
Quyết định này, trong lòng cán bộ hoàn toàn không dẫn đến chấn động quá lớn. Khoảng thời gian này, đối với chuyện của Hồ Gia Vượng sớm đã xôn xao ầm ĩ rồi. Việc này đã không phải là việc gì hiếm lạ. Hiện nay, nghị quyết của Tỉnh ủy, trong suy nghĩ của cán bộ Vọng Hải chẳng qua là một trình tự đến muộn mà thôi.
Đinh Gia Thụ lúc này tiếp tục nói:
- Chính sách bắt giam là một phương pháp quan trọng của công tác Ủy ban Kỷ luật chúng tôi.. Các đồng chí cũng đừng có cảm xúc gì. Đây là bổ sung đối với quy chế công an kiểm sát tòa án quốc gia, cũng là có trách nhiệm đối với các đồng chí phía dưới.
Dứt lời, Điền Húc Giang cũng bày tỏ thái độ, nói:
- Lời của Chủ nhiệm Đinh tôi rất tán thành. Điều này thể hiện đầy đủ một loại biểu hiện của dân chủ chính trị, có vấn đề. Nhưng, không phải tuyệt đối. Trong qua trình có thắc mắc, có lo ngại. Phương pháp bắt giam, đây là một phương pháp bảo vệ đối với cán bộ. Các đồng chí cũng đừng sợ như sợ cọp. Trong địa điểm và thời gian qui định, bộ phận kỷ luật kiểm tra cấp trên quan tâm vấn đề, đưa ra lời giải thích và trình bày hợp lý. Đây vốn dĩ chính là một biện pháp có tính chất điều tra. Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy thành phố Vọng Hải hoàn toàn ủng hộ quyết định của Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tỉnh ủy, toàn lực phối hợp và ủng hộ về mặt công tác của tổ chức. Chủ nhiệm Đinh yên tâm, xin Tinh ủy yên tâm.
Tổ công tác của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chiếu theo thông lệ, ở tại nhà khách của quân phân khu thành phố Vọng Hải.
Tầng hai nhà khách, toàn bộ đều được Tổ Điều tra bao hết. Lúc này, Hồ Gia Vượng cũng bị dẫn đến đây. Một căn phòng đã được xử lý, tất cả đồ đạc có thể ảnh hưởng đến sức khỏe cũng được dọn dẹp sạch sẽ
Trong phòng, hai sô pha đơn, một chiếc bàn đọc sách. Trên bàn, đặt một máy vi tính xách tay và một chiếc bút máy. Trên ghế sô pha, hai cán bộ của Ủy ban Kỷ luật tỉnh ủy đang ngồi.
Đây là người theo Hồ Gia Vượng hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Lúc này, Hồ Gia Vượng vẫn nằm trên giường, chăn phủ kín đầu. Thoạt nhìn, dường như đang ngủ khò khò.
Lúc này, cửa phòng mở từ bên ngoài. Đinh Gia Thụ dưới sự hướng dẫn của Trưởng phòng của Ủy ban Kỷ luật kiểm tra giám sát tỉnh đang đi vào.
Vừa nhìn thấy Đinh Gia Thụ, hai nhân viên làm việc đều đứng lên. Nhân viên hơi lớn tuổi một chút nói:
- Chủ nhiệm Đinh, con người Hồ Gia Vượng này rất ngoan cố, từ hôm qua vào đây đến bây giờ, hắn lúc cần ăn thì ăn, lúc cần ngủ thì ngủ, về công ty Phi Thiên và việc riêng của hắn, nửa chữ cũng không viết.
Câu này khiến cho vẻ mặt của Trưởng phòng Ủy ban Kỷ luật giám sát có vẻ hơi boăn khoăn. Trước mặt sếp lớn của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Đây thật là một cơ hội tốt phô bày đầy đủ năng lực công tác của mình. Hiện nay, Hồ Gia Vượng cự tuyệt không trình bày vấn đề. Đây không phải chứng tỏ, công việc của mình làm không tốt, làm không đến nơi đến chốn sao?
Lập tức, hừ khan một tiếng, tiến lên phía trước, vạch chăn ra, trầm giọng nói:
- Hồ Gia Vượng, anh đây là có ý gì, chính sách và nguyên tắc của Đảng, anh đều biết, kháng cự không có bất kỳ tác dụng gì. Trái lại, anh làm như vậy, chỉ có thể là hại chính bản thân anh mà thôi.
Trên giường, Hồ Gia Vượng lại xoay người một cái, ngồi dậy, nhìn mọi người. Cuối cùng, nhìn Đinh Gia Thụ nói:
- Chủ nhiệm Đinh, tôi bị oan. Đây hoàn toàn là chuyện bịa đặt. Ở thành phố này, một vài người vu cáo tôi
Dừng lại một lát, Hồ Gia Vượng lại thấp giọng nói:
- Chủ nhiệm Đinh, tôi bị oan. Nguyên nhân là, trong thành phố, một vài lãnh đạo, ở bên ngoài có một vài mối quan hệ nam nữ không chính đáng, lại bị con trai tôi là Hồ Phi phá vỡ. Vì thế, những người này sợ hãi, cho nên hãm hại ngược lại tôi.
Câu này khiến Đinh Gia Thụ chau mày, việc Hồ Gia Vượng nói, Đinh Gia Thụ cũng hiểu rõ. Lúc đó, việc của Nhiếp Chấn Bang, đều bàn tán xôn xao ầm ĩ cả tỉnh. Dịch Minh Dương thậm chí cũng đích thân ra tay, mục đích là muốn bắt Nhiếp Chấn Bang do đó tấn công Kiều Dịch Nhân. Nhưng, sự thật chứng minh., đây chẳng qua là việc tưởng tượng hão huyền. Bây giờ, Hồ Gia Vượng lại một lần nữa lấy việc này ra nói. Đây hoàn toàn là đang coi thường uy tín của Tỉnh ủy.
Lập tức, Đinh Gia Thụ cũng hạ giọng nói:
- Đồng chí Hồ Gia Vượng. Về việc của đồng chí Nhiếp Chấn Bang. Lúc đó, Hội nghị Thường vụ Tỉnh ủy đã ra quyết định, cũng đã cử Bí thư Minh Dương dẫn đầu Tổ công tác. Sự thật chứng minh chuyện này là bịa đặt. Việc này, cũng đã có kết luận. Hôm nay, anh lại lấy việc này ra nói. Đây chính là đang nghi ngờ Bí thư Minh Dương sao? Thuốc có thể uống bậy, lời không thể nói bậy. Anh cũng là cán bộ đảng viên. Chút điểm giác ngộ này, anh hẳn là vẫn phải có. Về việc của bản thân anh, anh cần suy nghĩ rõ ràng.
Thành thật trình bày, đừng thử mưu toan dựa vào thế hiểm ngoan cố chống cự, đối kháng tổ chức. Làm như thế, đối với anh chẳng có gì tốt cả.
Câu này nói khiến Hồ Gia Vượng im lặng, toàn thân có cảm giác mồ hôi lạnh đầm đìa. Lúc đầu vì việc này, khiến Dịch Minh Dương và Điền Húc Giang mạo hiểm không ít. Hôm nay, cho dù là quá khứ, trong lòng Bí thư Kiều, e rằng đối với Dịch Minh Dương và Điền Húc Giang vẫn còn không ít cách nhìn nhận. Bây giờ mình nhắc lại chuyện cũ. Việc này truyền ra, chỉ sợ Dịch Minh Dương và Điền Húc Giang sẽ không bỏ qua cho mình.
Nhìn thấy Hồ Gia Vượng im lặng, Đinh Gia Thụ xoay người cùng Trưởng phòng đi ra khỏi phòng.
- Trưởng phòng Lý, xem ra Hồ Gia Vượng ôm chắc ý định chống cự đến cùng
Đinh Gia Thụ mở miệng nói ra, cả đời Đinh Gia Thụ đều công tác trên chiến tuyến kỷ luật kiểm tra. Án trải qua, không đến một ngàn, thì cũng phải tám trăm rồi. Thường thấy đủ muôn hình vạn trạng các loại người. Mánh khóe này của Hồ Gia Vượng, tất nhiên giấu không được con mắt nhạy cảm và thâm thúy của Đinh Gia Thụ.
Trưởng phòng Lý, làm cán bộ Trưởng phòng Ủy ban kỷ luật tỉnh, thuộc lớp cán bộ trung cấp của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, là người rất có hi vọng thăng chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, chắc chắn không thể để Hồ Gia Vượng trở thành vết đen của mình. Lập tức, gật đầu nói:
- Chủ nhiệm Đinh, tôi thấy, cần phải áp dụng biện pháp cần thiết đối với chỗ ở và người nhà của Hồ Gia Vượng. Loại người này, chính là chưa đạt được mục đích sẽ không cam tâm dừng lại.
Đinh Gia Thụ lúc này cũng trầm ngâm. Trong trình tự bắt giam, cần phải tiến hành khám xét lục soát nơi ở của đương sự, tiến hành xét hỏi người nhà. Những việc này, đều phải đi theo trình tự pháp luật của cơ quan công an và kiểm sát. Làm như thế, cũng là mạo hiểm. Nhưng, thời gian bắt giam cũng không phải là không hạn chế. Nhìn trước mắt cũng chỉ có thể như vậy thôi. Lập tức, Đinh Gia Thụ gật đầu nói:
- Được, việc này anh phải làm tốt công tác phối hợp với cơ quan công an và kiểm sát của thành phố Vọng Hải. Cần phải tiến hành hợp pháp.
Dừng một lát, Đinh Gia Thụ lại ra chỉ thị:
- Ngoài ra, về mặt tâm lý của Hồ Gia Vượng, tôi thấy, có thể để đồng chí Nhiếp Chấn Bang phối hợp giúp đỡ
Vừa nghe được câu này, Trưởng phòng Lý sáng mắt, Chủ nhiệm Đinh quả xứng đáng là tay kỷ luật kiểm tra lão luyện. Làm việc chín chắn kín kẽ, cáo già vô cùng. Hiện nay, người mà Hồ Gia Vượng căm hận nhất e chính là Nhiếp Chấn Bang. Để Nhiếp Chấn Bang ra mặt, phá vỡ phòng tuyến tâm lý của Hồ Gia Vượng. Chỉ cần làm cho tâm lý của hắn không còn bình thản như vậy nữa, cho dù là chán nản thất vọng cũng được, vội vàng hấp tấp cũng được. Tóm lại sẽ từ bên trong tìm ra sơ hở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận