Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 916: Khiêm tốn nhậm chức.

Ý của Vương Túc Châu, Nhiếp Chấn Bang rất rõ ràng, cũng rất hiểu, tâm tình không điều chỉnh tốt, cho thấy, tâm tình vẫn chưa đi vào trạng thái ổn định, nói như vậy, khi ra quyết định và ý tưởng này không giống trạng thái lúc bình thường.
Hơn nữa, lúc này là thời điểm nguy hiểm nhất của Liễu Dũng, sắp lui, ông ta đã sắp đi đến giây phút sinh mạng của cuộc đời chính trị rồi, như vậy cũng không khác gì một người đã chết, anh nói xem, người như vậy, anh còn có thể làm gì ông ta, uy hiếp cũng được, lợi dụng cũng thế, tất cả, đều đã không còn ý nghĩa, bởi vì, việc anh muốn làm không giống ông ta. Ông ta đã không còn bất kỳ điều gì muốn theo đuổi nữa, không muốn gì nữa rồi.
Dứt bỏ được vấn đề hiện thực này, trong lòng Nhiếp Chấn Bang cũng hết sức cảm động, trong thể chế, càng lên cao, lại càng phức tạp, từ cấp sở, đi xuống, còn có một chút tình nghĩa chân thật, dù sao, tầng này, cũng chưa đụng tới chính trị gì, nhiều lắm, chỉ là chạm tới gần rìa chính trị mà thôi, khi thực sự tiến vào bộ máy cấp tỉnh này, nhất là cấp Bộ trưởng trở lên, chính là thực sự bước chân vào vòng chính trị rồi.
Ở tầng này, còn có thể nghe được lời nói tri kỷ như thế, thực khiến Nhiếp Chấn Bang cảm động. Vương Túc Châu này, bề ngoài nghiêm túc làm đúng phận sự, nhưng bên trong vẫn còn có một bộ mặt như vậy không muốn người khác biết, thực sự khiến Nhiếp Chấn Bang có chút không ngờ.
Nghiêm mặt nói:
- Trưởng ban Túc Châu. Xin ngài yên tâm, thủ trưởng yên tâm. Tôi nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của thủ trưởng và tổ chức.
Vương Túc Châu mỉm cười, gật đầu nói:
- Điều này cũng đúng, trong cả nước, chỉ sợ, những người có kinh nghiệm như cậu, cũng không nhiều. Cậu đi ra từ chốn hiểm nguy, thật không đơn giản, không dễ dàng. Cậu không bị áp lực đè bẹp. Tôi thật sự rất khâm phục cậu.
Dừng một chút, Vương Túc Châu nói tiếp:
- Tuy nhiên, lúc này đây, cậu cũng có một ưu thế tuyệt vời, trước kia, tính cả đồng chí Thiên Việt, mấy lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy Hồng Giang chẳng qua chỉ là một Ủy viên dự khuyết, còn lần này, cậu chính là uỷ viên duy nhất của Hồng Giang. Theo xếp hạng và chức vụ trong Đảng mà nói, cậu cao hơn nửa cấp, điều này, trong một số thời điểm, tất nhiên sẽ có tác dụng rất lớn.
Xe nhanh chóng dừng trước của lễ đường lớn Tỉnh ủy Hồng Giang, giờ phút này, các lãnh đạo chức Phó khác của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đều đứng ở cửa, xếp hàng chờ Vương Túc Châu và Nhiếp Chấn Bang đến.
Khảo Tư Đặc dừng xe ở giữa cửa lễ đường, xe của Liễu Dũng và Văn Bảo Quý một trước một sau, hai người đều khống chế bước chân, sau khi Vương Túc Châu và Nhiếp Chấn Bang xuống xe, liền theo sát hai người nửa bước.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang bước song song với Vương Túc Châu. Lúc trước ở Ban Tổ chức, Nhiếp Chấn Bang bước sau nửa bước, tạo uy cho Vương Túc Châu, tăng thêm thể diện, mà hiện tại, Vương Túc Châu bảo Nhiếp Chấn Bang đi song song với mình, đã cho các cán bộ lãnh đạo Tỉnh ủy Hồng Giang một tín hiệu, Nhiếp Chấn Bang rất được cấp trên coi trọng đấy.
Lễ đường lớn Tỉnh ủy Hồng Giang được xây dựng từ thời kỳ đầu thập niên 90. Đến giờ cũng đã được hơn mười năm.
Toàn bộ lễ đường lớn xây theo hình bậc thang dốc xuống, đủ chứa hơn hai ngàn người. Chính giữa, cửa lớn mở ra, thảm đỏ kéo dài xuống phía dưới, thẳng đến đài chủ tịch phía trước.
Trên đài chủ tịch, biểu ngữ treo cao, hội nghị cán bộ lãnh đạo tỉnh Hồng Giang. Nền đỏ chữ trắng, vô cùng bắt mắt. Trên đài chủ tịch, sớm đã bố trí thỏa đáng. Phía trước mỗi một chỗ ngồi đều đặt biển.
Nhưng, bố trí trong hội trường, cũng có rất nhiều sự khác biệt nhỏ. Lần này, không có đồ ăn, không có hoa tươi, cũng không có nước khoáng. Trên mỗi bàn đều chỉ đặt chén trà.
Nhiếp Chấn Bang thầm nghĩ về điều này, tỉnh Hồng Giang vẫn có người có tâm như vậy sao. Thủ trưởng mới không thích phô trương, không thích hư danh, chú ý phải cụ thể, đơn giản. Điều này thể hiện điều gì. Hồng Giang không ngờ nhanh chân như vậy, đây quả là việc làm của người có tâm.
Đài Chủ tịch ở chính giữa, là vị trí của Trưởng ban Túc Châu, Nhiếp Chấn Bang ngồi phía bên trái, phía bên phải là Chủ tịch tỉnh Liễu Dũng, các Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác lần lượt ngồi vào vị trí. Hội nghị do Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hứa Hồng Chuyên chủ trì.
Vỗ vỗ mic, động tác này của Trưởng ban thư ký Hứa, giống như cán bộ xã, thị trấn. Nhưng, toàn hội trường yên lặng, lặng ngắt như tờ. Cán bộ toàn tỉnh từ cấp Cục trưởng trở lên đều đến trình diện. Toàn tỉnh cán bộ lãnh đạo 11 thành phố cấp 3 đều ngồi nghiêm chỉnh. Lần này không giống trước kia, người thanh niên 40 tuổi trước mắt chính là nhân vật số một, người chủ quản trong tương lai của Hồng Giang. Ai dám náo loạn chốn này, thì quả thật là não bị nước vào rồi.
- Khụ khụ, tôi tuyên bố, Hội nghị cán bộ lãnh đạo tỉnh Hồng Giang, chính thức bắt đầu, sau đây, mời Ủy viên bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức Vương Túc Châu tuyên bố quyết nghị của cấp trên. Mọi người vỗ tay hoan nghênh.
Hứa Hồng Chuyên lời ít mà ý nhiều. Đi thẳng vào vấn đề.
Ngay sau đó, cả hội trường phát ra tiếng vỗ tay như sấm. Khi vỗ tay lên, các đồng chí ở đây cũng đều có sự lĩnh hội và kỹ xảo sâu sắc.
Khi vỗ tay, mọi người vỗ đều một chút, cũng không phải là cố ý huấn luyện, chẳng qua, vỗ tay như vậy, thanh âm rất lớn mà thôi.
Vương Túc Châu đứng lên, phong độ nhẹ nhàng, hai tay nâng lên, tự nhiên mà đè xuống, lập tức, cả hội trường lại yên tĩnh, đây là một loại khí độ và vận mệnh, người khác không thể sánh bằng.
Dừng một chút, Vương Túc Châu nói:
- Các đồng chí, sau đây, tôi xin thay mặt tổ chức, tuyên bố quyết nghị số một, căn cứ theo quyết định của trung ương, suy xét đến tình trạng sức khỏe của đồng chí Trương Thiên Việt đã không thể tiếp tục đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo. Trung ương quyết định, miễn chức Bí thư Tỉnh ủy Hồng Giang, Ủy viên thường vụ của đồng chí Trương Thiên Càng.
- Đồng chí Trương Thiên Việt, khi công tác ở Hồng Giang đã làm việc rất hiệu quả, và ý nghĩa...
Tiếp đó, tất nhiên là bài tổng kết công tác của Trương Thiên Việt ở Hồng Giang.
Vốn dĩ, phải dựa theo trình tự bình thường, lầ này, sau khi Vương Túc Châu nói xong đánh giá khảo hạch của trung ương, hẳn là do đồng chí Trương Thiên Càng, diễn thuyết tiếp theo.
Nhưng, Trương Thiên Việt hiện giờ, ngay cả nói cũng nói không nên lời, liệt nửa người nằm ở trên giường bệnh, hiển nhiên, trình tự này, chỉ có thể bỏ qua mà thôi.
Tiếp đó, Vương Túc Châu ngẩng đầu nhìn toàn hội trường, lần nữa nói:
- Căn cứ quyết định của trung ương cà sự khảo hạch thận trọng của Ban Tổ chức, sau khi thương thảo và nghiên cứu, trung ương quyết định, bổ nhiệm đồng chí Nhiếp Chấn Bang đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ, Bí thư Tỉnh ủy Hồng Giang. Hy vọng, tỉnh ủy Hồng Giang có thể đoàn kết cùng đồng chí Nhiếp Chấn Bang, đồng tâm hiệp lực, đồng mưu nghiệp lớn, làm tốt công tác của tỉnh Hồng Giang, đưa tỉnh Hồng Giang lên tới một tầm cao mới.
Lần này tràng vỗ tay nhiệt liệt hơn, động tác chỉnh tề hơn. Đại cục đã định, Nhiếp Chấn Bang tiếp nhận chức vụ lãnh đạo đứng đầu Hồng Giang, đây đã là chuyện không thể thay đổi được. Cho dù là ai có ý đồ gì, vào lúc này, cũng chỉ có thể vỗ tay theo. Bằng không, chính là tự tìm rắc rối cho mình.
- Đồng chí Nhiếp Chấn Bang, nam, dân tộc Hán, sinh năm 70, nhiều lần đảm nhiệm cán sự Đoàn thanh niên Trung ương, Phó huyện trưởng huyện Tân Lê khu tự trị Tây Bắc... Khi đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch tỉnh Ủy ban nhân dân tỉnh Ba Thục, tốc độ tăng trưởng kinh tế tỉnh Ba Thục đứng đầu các tỉnh thành khu tự trị trong cả nước. Sau đó được điều đến tập đoàn Hoa Hạ. Đồng chí Nhiếp Chấn Bang là một cán bộ ưu tú, là nhân tài bồi dưỡng trọng điểm dự bị của Đảng….
Tiếp đó, Vương Túc Châu quy củ, giới thiệu tỉ mỉ sơ yếu lý lịch của Nhiếp Chấn Bang. Màn giới thiệu này khiến cán bộ toàn tỉnh có chút kinh ngạc. Lý lịch của Nhiếp Chấn Bang thật sự quá huy hoàng.
Toàn tỉnh Hồng Giang nhiều cán bộ như vậy, có một số người có ý đồ, tất nhiên đã điều tra qua, nhưng, cũng không phải tất cả mọi người đều biết. Màn giới thiệu như vậy, vẫn giống như trước, lúc này, cán bộ lãnh đạo toàn tỉnh đều có chút khâm phục và phấn khởi.
Một huyện, một thành phố, chỉ sợ sẽ là Vọng Hải. Thành tích xuất sắc, điều này cũng không phải việc khó. Nhưng, thành tựu của Ba Thục cũng không thể gạt bỏ. Đây cũng là nguyên nhân khiến cán bộ toàn tỉnh đều xúc động. Điều này chứng minh, Nhiếp Chấn Bang thực sự là một người có năng lực.
Nhưng, lúc này, cũng có người đang lo lắng, nhất là vài đồng chí bên chính phủ, Nhiếp Chấn Bang kiến thiết kinh tế lợi hại như vậy, hiện tại, sau khi đảm nhiệm chức vị, có phải sẽ can thiệp vào công tác của chính phủ hay không. Đây là mối nghi ngờ trong lòng bọn họ.
Tiếp theo, Vương Túc Châu mỉm cười nói:
- Sau đây, mời Bí thư Nhiếp lên nói chuyện với mọi người.
Vương Túc Châu nói vậy, cách xưng hô này, tuy chỉ có một chút sự khác biệt rất nhỏ, nhưng lại có được hiệu quả không bình thường, nói như vậy, thật sự gây chấn động, đây mới thực là giữ thể diện cho Nhiếp Chấn Bang.
Lúc này Nhiếp Chấn Bang đứng lên, sau khi cúi người chào toàn hội trường, mới ngồi xuống, mỉm cười nói:
- Đầu tiên, cảm ơn Trưởng ban Túc Châu không ngại vất vả, đến tỉnh Hồng Giang chúng ta. Đầu tiên, tôi kiên quyết ủng hộ quyết định trung ương, phục tùng sự sắp xếp của tổ chức. Tôi rất vui khi được đến Hồng Giang nhậm chức. Hồng Giang là vùng giải phóng cũ của cách mạng, là khởi nguồn của cách mạng. Tỉnh Hồng Giang “vật hoa thiên bảo, địa linh nhân kiệt”. Văn hóa đậm đà khiến cho nhân tài của Hồng Giang từng lớp từng lớp xuất hiện. Cán bộ Hồng Giang, ưu điểm của bọn họ chính là tinh thần, ý thức trách nhiệm sâu sắc; không hề sợ khó khăn, tinh thần bền gan vững chí; có chí khí thông qua gian khổ cố gắng thay đổi vận mệnh, thay đổi cuộc sống hiện trạng. Hồng Giang có tiềm lực phát triển rất lớn, đồng thời khi phát triển vẫn tồn tại rất nhiều khó khăn. Hồng Giang đậm đà bản sắc văn hóa, có chiến công vĩ đại với cách mạng, nhân dân Hồng Giang theo đuổi lý tưởng làm giàu khiến tôi càng cảm thấy trách nhiệm và lo lắng. Tôi rất vinh hạnh, có thể đến tỉnh Hồng Giang công tác. Cùng mọi người làm việc và phấn đấu. Tôi xin tận tâm tận lực. Từ hôm nay trở đi, tôi chính là người của Hồng Giang, tôi chính là một phần của Hồng Giang, tôi sẽ hết lòng phục vụ nhân dân Hồng Giang...
Nhiếp Chấn Bang nhìn đồng hồ một chút, cũng không còn sớm nữa, lập tức, đẩy nhanh tốc độ, kết thúc diễn thuyết.
Lời này, theo quy củ, cũng không có gì khác thường. Tất cả đều dựa theo lối mòn mà đi. Đây chính là kết quả sau khi Nhiếp Chấn Bang suy tính qua, tình trạng của Liễu Dũng bây giờ không chịu được kích thích, nhậm chức mà, sóng sau xô sóng trước như vật, vấn đề là phía trước còn chưa chết ở trên bờ cát. Vậy cũng chỉ có thể áp dụng sách lược khiêm tốn mà thôi.
Tiếp đó, Hứa Hồng Chuyên tuyên bố tan họp, lúc này, Liễu Dũng liền đứng lên, nói với Vương Túc Châu và Nhiếp Chấn Bang:
- Trưởng ban Túc châu, Bí thư Nhiếp, tỉnh ủy đã chuẩn bị xong một bữa cơm trưa, một là nghênh đón Trưởng ban Túc Châu, hai là chào mừng Bí thư Nhiếp, rất hân hạnh được đón tiếp các lãnh đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận