Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1166: Bày trận địa sẵn sàng nghênh địch

- Anh Lương, cảm ơn anh!
Nhiếp Chấn Bang nói.
Những lời này là lời cảm ơn chân thành từ đáy lòng của Nhiếp Chấn Bang. Trong nước, việc ký hợp đồng của một dự án lớn đích thân Thủ trưởng tới không phải là chưa từng xảy ra. Năm đó, hợp tác đầu tư sản xuất ở tỉnh Sở Nam, Nhậm tổng đã tham dự và làm chứng cho lễ kí hợp đồng.
Hiện nay, tỉnh Lũng Tây có thêm tập đoàn Hoa Hạ và công ty LT, ba bên hợp tác tạo nên công ty có vốn đầu tư lên đến năm mươi tỷ, tất nhiên cấp trên sẽ chú ý tới. Chuyện như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Cái mà Nhiếp Chấn Bang muốn cảm ơn chính là thái độ của Lương Viễn. Tạo mối quan hệ tốt với thư kí riêng của Thủ trưởng là chuyện cần thiết. Ở mỗi phương diện đều phải có được tin tức một cách trực tiếp. Không thể coi thường việc này, trên thương trường hay về học lý tham mưu đều có cách nói như vậy.
Trong chính trị cũng như vậy. Nếu có thể biết sớm tin tức của lãnh đạo thì có thể chuẩn bị trước. Lãnh đạo mà vui vẻ thì cơ hội thăng tiến càng lớn. Nhiếp Chấn Bang tuy không phải là một tên lừa lọc, dối trên gạt dưới nhưng hiểu cách nhìn nhận của lãnh đạo cũng là cần thiết.
Vì vậy lời cảm ơn này là thành tâm thành ý.
Lương Viễn cười ha hả:
- Khách khí rồi. Bên tôi còn có chút việc cần xử lý với chuẩn bị, tôi cúp máy trước đây.
Với tư cách là thư kí riêng của Thủ trưởng, công việc của Lương Viễn khá nặng nề. Lãnh đạo xuất hành, lại không phải là một lãnh đạo bình thường mà là nguyên thủ quốc gia nên mọi việc phải thật tỉ mỉ. Từ việc lựa chọn phương tiện di chuyển đến khâu an ninh, các tuyến đường, … đều cần phải chuẩn bị từ trước. Vậy nên lúc này Lương Viễn vô cùng bận rộn.
Nhiếp Chấn Bang đặt điện thoại xuống rồi ngồi dậy. Kiều tổng đến tham gia buổi kí hợp đồng dự án là một sự ủng hộ tuyệt đối đối với Lũng Tây. Là một người đứng đầu của tỉnh Lũng Tây, Nhiếp Chấn Bang đương nhiên phải làm tốt việc nghênh đón và tiếp đãi.
Nhiếp Chấn Bang mở của phòng đi ra, Hạ Cương lúc này đang ở bên ngoài văn phòng, trông thấy lãnh đạo đi ra, vô cùng kính cẩn nói:
- Bí thư, ngài có gì cần dặn dò?
Đối với Hạ Cương, Nhiếp Chấn Bang cơ bản là khá hài lòng, trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói:
- Tiểu Hạ, cậu đi sắp xếp, bài trí lại phòng hội nghị một chút.
Nói xong Nhiếp Chấn Bang lại quay về phòng làm việc, cầm điện thoại gọi đi một cuộc:
- Trưởng ban Thư ký, tôi là Nhiếp Chấn Bang".
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang rất dứt khoát, đơn giản, đây chính là phong cách của Nhiếp Chấn Bang. Có thể dùng một câu để nói rõ sự tình thì tuyệt đối không chia thành hai câu.
Bên kia rất nhanh liền truyền đến giọng nói của Lưu Hiểu Mẫn:
- Chào Bí thư.
Đối với Lưu Hiểu Mẫn, Nhiếp Chấn Bang cũng tương đối vừa ý. Người phụ nữ này rất có mưu lược, biết xem xét thời cơ. Lúc nhậm chức, phong cách làm việc của Lưu Hiểu Mẫn làm cho người ta có cảm giác có chút lỗ mãng. Nhưng thời gian gần đây, phong cách làm việc của cô lại khác hoàn toàn trước, cực kì thiết thực.
Điều này nói lên điều gì? Chính là nói Lưu Hiểu Mẫn vô cùng thông minh, có thể thay đổi được phong cách của chính mình-một điều rất khó để thay đổi. Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Lưu Hiểu Mẫn có thể thay đổi phong cách và thái độ làm việc tuy một phần là do ý của mình, nhưng vẫn làm cho Nhiếp Chấn Bang bội phục.
Không muốn nhiều lời, Nhiếp Chấn Bang trực tiếp nói:
- Thư kí trưởng Lưu Hiểu Mẫn, cô lập tức thông báo xuống dưới, nửa tiếng nữa ban Thường ủy nhanh chóng đến tham dự một cuộc họp kín Tỉnh ủy. Còn nữa, thông báo hai đồng chí Quan Kiến Quốc và Lưu Diệu Quang ở Lâm Châu tham dự qua điện thoại truyền hình.
Lưu Hiểu Mẫn nghe xong liền trả lời:
- Vâng, tôi lập tức đi sắp xếp.
Dập điện thoại, Lưu Hiểu Mẫn có chút ngờ hoặc, lại là một cuộc họp Thường ủy khẩn cấp. Hơn nữa, Quan Kiến Quốc và Lưu Diệu Quang ở Lâm Châu xa như vậy cũng phải dự thính. Điều này chứng tỏ có việc rất quan trọng. Nếu là một cuộc họp bình thường sẽ không có những yêu cầu như vậy vì chuyện Thường ủy vắng mặt không phải là chuyện chưa từng xảy ra.
Lúc này ở sảnh công Tỉnh ủy, một tờ văn kiện đang được truyền đến qua máy fax, đầu đề to tướng dọa chết người.
Nhân viên đang làm việc ở đây không dám chậm trễ, chạy ra lấy tờ văn kiện mang đến phòng của Lưu Hiểu Mẫn.
Nhân viên gõ gõ cửa rồi nghe thấy tiếng Lưu Hiểu Mẫn mà đi vào:
- Thư kí trưởng, đây là fax của văn phòng Trung ương, ngày mai Kiều tổng ghé qua Lũng Tây tham gia nghi lễ kí hợp đồng. Đây là công hàm nhắc chúng ta làm tốt công tác tiếp đãi.
Nghe đến đây, Lưu Hiểu Mẫn đứng dậy. Lúc này cô đã hiểu rõ, Nhiếp Chấn Bang nhất định có được thông tin từ trước. Kiều tổng tới với quy cách của ông ta bảo Quan Kiến Quốc và Lưu Diệu Quang dự thính hội nghị thì cũng đã xong rồi.
Phòng họp kín của Tỉnh ủy.
Lúc này, rất nhiều lãnh đạo đã ngồi trong phòng. Phó bí thư Tỉnh Vương Bản Xương đang ngồi tựa lưng, khoanh tay nhắm mắt như đang nghỉ ngơi.
Ở bên cạnh, Trương Phóng Văn ban tổ chức và Lương Hồng Anh ban tuyên truyền đang thì thầm trao đổi. Tiếp đó là bí thư Thành ủy thành cố đô La Thu Lương và ủy viên chính trị quân phân khu Diệp Định Bang, hai người cũng đang tán gẫu. Còn lại Phó chủ tịch thường trực tỉnh Trần Triết Văn, Phó chủ tịch tỉnh Trương Dũng Quân đều ngồi yên dùng máy tính xách tay.
Lưu Hiểu Mẫn đang rất bận rộn. Tình hình của Lũng Tây đặc biệt nên việc họp thông qua video đã có từ rất lâu. Bí thư thành ủy Thi An Ngụy Hạo Dương là thường ủy. Với những trường hợp như kiểu này Ngụy Hạo Dương không giống với các thường ủy khác, nếu là cuộc họp bình thường hắn sẽ không tới. Lần này đột nhiên có cuộc họp khẩn cấp hắn tất nhiên không kịp tới tham dự. Vì vậy ở Lũng Tây, họp thông qua video là chuyện rất bình thường.
Trên màn hình tinh thể lỏng lớn của hội nghị xuất hiện chân dung của Quan Kiến Quốc, Lưu Diệu Quang và Ngụy Hạo Dương.
Cửa hội nghị két lên một tiếng rồi mở ra, Nhiếp Chấn Bang cùng Lưu Chấn Đào cầm tay nhau đi vào.
Trên mặt của Lưu Chấn Đào là một nụ cười thản nhiên mà lại kìm nén vẻ sung sướng. Trong cuộc nói chuyện vừa nãy Nhiếp Chấn Bang đã thông báo tin tức với Lưu Chấn Đào. Thái độ và lực độ trên khuôn mặt tất nhiên là làm cho Lưu Chấn Đào vô cùng hưng phấn. Có được sự ủng hộ của phía trên thì dự án thành phố xe hơi cũng bớt lo ngại.
Nét mặt Nhiếp Chấn Bang hòa nhã bình tĩnh, hắn đi thẳng tới ghế chủ tọa chậm rãi ngồi xuống. Đôi mắt quét xuống từng Thường ủy rồi nói:
- Phát triển của khoa học kĩ thuật đã mang đến cho chúng ta những thuận tiện mới, hệ thống video có thể đối thoại nhanh chóng, lại bảm đảm tốc độ công việc tốt nhất. Dù có xa ngàn dặm thì các đồng chí cũng có thể tham gia hội nghị, thực không tồi.
Câu đầu tiên Nhiếp Chấn Bang nói lại là khen ngợi khoa học kĩ thuật, điều này làm cho mọi người khó hiểu. Không khí trong phòng khá yên ắng. Đột nhiên, Nhiếp Chấn Bang nói tiếp:
- Lần này tôi triệu tập tất cả mọi người đến đây là có một chuyện. Ban nãy có điện thoại của văn phòng Trung ương và đồng chí Lương Viễn nói chín giờ sáng mai Kiểu tổng sẽ tới Lũng Tây tham gia buổi kí hợp đồng của chúng ta, tập đoàn Hoa Hạ và công ty LT.
Tin tức này tựa như sét đánh giữa trời quang, làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc mồm chữ A miệng chữ O. Ai ngờ đâu Kiều tổng đã chú ý, còn đích thân tới tham gia. Đây đúng là vinh hạnh lớn của Lũng Tây.
Nhiếp Chấn Bang rất bình thản trước việc này. Đây không phải là hợp tác mang tính quốc gia, hợp tác thương mại hay là hợp tác công nghệ mà là sự khẳng định quan hệ mang tính quốc gia.
Tỷ dụ như việc quốc nội hỗ trợ các nước Châu Phi xây dựng một số công trình, các dự án khai thác khoáng sản hay các công trình thủy điện,... Những hạng mục này người đứng ra đều là quốc gia. Trong hợp tác, những điều suy tính nhiều hơn chính là quyền lợi trong chính trị và hình ảnh đẹp trong mặt bạn bè quốc tế. Còn quyền lợi thương mại chỉ xếp thứ hai mà thôi.
Thường thì trong những kiểu hợp tác thương mại này, người lãnh đạo song phương đều tham gia để thê hiện sự coi trọng việc hợp tác với đối phương.
Nhưng lần này, Lũng Tây và công ty LT hợp tác tuy số vốn vô cùng lớn nhưng không phải theo đuổi mục đích quốc gia. Thế nên việc Kiều tổng tham dự là mang một ý nghĩa khác.
Nhiếp Chấn Bang nhìn mọi người rồi gõ gõ bàn, đánh thức đầu óc đang chấn động của mọi người. Sau đó mới chậm rãi nói:
- Các đồng chí, Kiều tổng đến thăm tỉnh Lũng Tây, đích thân tham dự lễ kí hợp đồng đã biểu thị rõ sự ủng hộ của nhà nước với tỉnh Lũng Tây chúng ta. Sở dĩ triệu tập các đồng chí đến đây là muốn thương nghị một chút về việc sắp xếp hành trình lần này của Kiều tổng ở Lũng Tây, các vấn đề bảo vệ an toàn và các phương diện phục vụ. Mọi người hãy thoải mái nêu ý kiến. Tất cả thảo luận một lát rồi đưa ra phương án tối ưu nhất. Toàn lực ứng phó, chuẩn bị kĩ càng nghênh đón Thủ trưởng tới thị sát.
Những vị trí ở đây đều không phải là những thanh niên non nớt lúc ban đầu. Mỗi người đều từng bước từng bước mà đi đến được ngày hôm nay, nên về mặt nghênh đón lãnh đạo, ai ai cũng kinh nghiệm phong phú.
La Thu Lương phía này mở miệng:
- Bí thư, đợi khi trở về tôi lập tức tổ chức hội nghị Thường ủy Thành ủy. Mỗi huyện trong toàn tỉnh thống nhất hành động. Các học viện lớn nhỏ, các xã khu, bệnh viện đều thực hiện tổng vệ sinh. Về phương diện quản lí thành phố, thanh tra toàn diện tình hình đèn đường, quản lí tăng ca tăng giờ làm việc. Thực hiện các hành động bảo vệ môi trường thiết thực. Nhất định tạo nên một hình tượng hoàn mĩ nhất đón Thủ trưởng đến thị sát.
Anh nhất ngôn tôi cũng phải nhất ngữ. Sau khi La Thu Lương nói xong, Ngụy Hạo Dương cũng bày tỏ thái độ. Thi An là cái nôi và căn cứ cách mạng, vì thế Thủ trưởng đến Lũng Tây nhất định sẽ tới đây. Đến thăm nghĩa trang liệt sĩ, dâng vòng hoa, tưởng niệm sự tích của các vị anh hùng cách mạng,... đều là những quy trình thông thường.
Sau đó, Lưu Diệu Quang và Diệp Định Bang đưa ra cách bố trí cho công tác bảo vệ an toàn cho Thủ trưởng. Tối nay toàn bộ hệ thống chính trị của tỉnh cùng nhau hành động, triển khai hệ thống an ninh trật tự, đồng thời sở Công an tỉnh cùng sở An ninh Quốc gia cùng nhau tổ chức một tổ bảo vệ, phối hợp nhịp nhàng với nhân viên cảnh vệ tỉnh, làm nên một phương án an ninh hoàn hảo nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận