Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 635: Đến nhà chúc tết

Tết âm lịch đầu tiên của một thế kỷ mới, cuối cùng thì thời khắc của năm mới đã đến
Thủ đô nằm cạnh cung vương phủ. Có một con ngõ không lấy gì là đặc biệt. Nơi này có nhà của bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch tỉnh Phúc Kiến - Kiều Dịch Nhân.
Lúc này Nhiếp Chấn Bang đứng ở cổng, ông gõ cửa, rất nhanh sau đó cửa lớn được mở ra. Chị Trương nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, liền cười nói:
- Biết ngay là chú sẽ qua đây mà
Ở thủ đô, Kiều Dịch Nhân tỏ thái độ khá hòa nhã. Không giống với hồi ở tỉnh Phúc Kiến. Tại đây, phân định quan hệ cấp trên dưới nhiều đến nỗi hắn cảm thấy mơ mơ hồ hồ, ông chủ yếu coi trọng quan hệ riêng tư mà thôi
Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng mỉm cười nói:
- Thím Trương, tại sao lại đích thân thím ra mở cửa thế, các thư ký đều nghỉ rồi sao
Theo cấp bậc của Kiều Dịch Nhân sẽ được trang bị rất nhiều thư ký như thư ký cảnh vệ, thư ký công tác, thư ký đời sống. Thông thường những công việc không quan trọng thì đều do thư ký xử lý
Chị Trương lúc này cũng cười rồi nói:
- Tiểu Lương và Tiểu Vũ đều là người Phúc Kiến, dịp tết này, họ được đoàn tụ gia đình quả là không dễ dàng gì nên tôi không muốn họ qua đây. Chú mau vào đi
Vào bên trong phòng khách nhà Kiều Dịch Nhân, lúc này Kiều Dịch Nhân đang ngồi trên ghế sofa Thượng Hải. Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang bước vào, Kiều Dịch Nhân liền đứng dậy tỏ ra rất nhiệt tình nói:
- Chấn Bang đến rồi à, mau ngồi đi
Sau khi để món quà đang cầm trong tay đặt sang bên cạnh, Nhiếp Chấn Bang tỏ ra khá thoải mái ngồi xuống rồi cười nói:
- Chú Kiều, cháu biết chú hôm qua mới về nên hôm nay cháu vội đi sớm, cố ý tới đây chúc tết chú
Bản thân là bí thư Tỉnh ủy lại còn là chủ tịch tỉnh, thì càng là dịp năm mới Kiều Dịch Nhân càng bận nhiều việc như đi động viên an ủi bộ đội đóng quân trên địa bàn, động viên các hộ nghèo và những người bị mất việc. Gặp gỡ chúc tết các lão thành trong tỉnh.. Những việc này đều cần đích thân Kiều Dịch Nhân ra mặt. Bắt đầu từ năm dương lịch cho đến tám giờ hơn ngày ba mươi tối qua thì gói sủi cảo ở những hộ thu nhập thấp mà được chính phụ trợ giúp. Sau khi ăn bữa cơm đoàn viên, mãi đến chín giờ hơn Kiều Dịch Nhân mới bắt chuyến bay cuối cùng trở về thủ đô
Nhìn bộ dạng của Nhiếp Chấn Bang, Kiều Dịch Nhân cười mắng:
- Cái thằng này, chú đã cố ý trốn về thủ đô, mục đích là không muốn cán bộ cấp dưới đến chúc tết. Cũng may chú vừa về tới nhà thì cháu đến
Trong câu nói mặc dù có chút trách móc nhưng có thể nhận ra Kiều Dịch Nhân chẳng có chỗ nào là không vui. Lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng mặt dày nói:
- Chú Kiều à, đây chẳng phải là gần quan mà được nhờ bổng lộc sao
Sau vài câu chào hỏi xã giao, Kiều Dịch Nhân nói với thái độ nghiêm chỉnh:
- Chấn Bang đón năm mới xong e rằng kết cấu nhân sự của tỉnh có sự điều chỉnh lớn đó
Vấn đề này Chấn Bang đã có nghĩ đến. Năm nay cả nước có họp Đại hội hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc thay đổi nhiệm kỳ. Tổng bí thư Thẩm chính thức tiếp quản các chức vụ, đạt được cao nhất trong một năm. Cái gọi là vua nào triều thần ấy, mặc dù bây giờ không thịnh hành kiểu đó nữa. Nhưng đứng ở góc độ bí thư Thẩm mà nói, để giữ chặt được địa vị đó, không ít các quan chức lớn đều bị thay thế. Một mặt là giao những vị trí còn trống cho người mới, một mặt là giữ những vị trí đó cho bè cánh của mình
Ngoài ra, hiện nay Kiều Dịch Nhân kiêm hai chức vụ Bí thư Tỉnh ủyvà chủ tịch tỉnh. Điều này không phù hợp với quy định. Bất kỳ một tỉnh nào đều không cho phép xuất hiện cục diện như vậy, nếu không có người khác cùng giữ chức, như vậy quyền lực quả thật là rất lớn. Có thể so sánh chức vụ Bí thư Tỉnh ủyvà chủ tịch tỉnh với bố và mẹ vậy
Một bố, một mẹ, nếu ở bên dưới con cái mắc lỗi, ít nhiều có khả năng một bên sẽ bảo vệ. Nhưng nếu vừa làm bố vừa làm mẹ, thì bên dưới làm gì hay có bất cứ một âm thanh phản đối, nghi vấn gì nữa. Hiển nhiên là điều không thể xảy ra
Vị trí chủ tịch của Kiều Dịch Nhân, khẳng định là phải chừa ra cho người khác mới đúng. Hơn nữa nghe khẩu khí của Kiều Dịch Nhân, e rằng người này tám mươi phần trăm khả năng vẫn là điều người từ ngoài vào
Nghĩ đến đây Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Bí thư Kiều, ý của chú là sẽ điều chủ tịch ở bên ngoài vào
Đối với suy đoán của Nhiếp Chấn Bang, Kiều Dịch Nhân cũng có chút rung động. Tên tiểu tử Nhiếp Chấn Bang này, ngoài những lúc làm việc ra, thì hiếm khi giở các chiêu trò, việc giác ngộ chính trị thì thật không hề đơn giản chút nào. Bản thân hắn không hề nói gì. Chỉ một câu nói mà ra những quyết đoán như vậy. Thật không đơn giản chút nào
Trong trường hợp này, Kiều Dịch Nhân cũng không vòng vèo, gật đầu nói:
- Điều người từ bên ngoài vào khẳng định sẽ có. Bây giờ có những tiếng hô khá lớn. Lí Giang Hà nhà họ Lí được coi là một ứng cử viên, ngoài ra còn có phó chủ tịch đương nhiệm Lương Ngọc Điền
Lí Giang Hà là người của nhà ông Lý. Bây giờ tổng bí thư Thẩm vì muốn dỗ dành nhà ông Lý nên mới làm như vậy, hoàn toàn có thể hiểu được. Ngoài ra Nhiếp Chấn Bang cũng khá rõ con người Lương Ngọc Điền, đây là cán bộ có bè có cánh. Mặc dù không giống với bí thư Mộc Định Kiên nổi tiếng ở bên ngoài, nhưng người này lại là cán bộ ưu tú, có năng lực. Hai người này, người ngoài nhìn vào, dường như cảm thấy cơ hội của Lương Ngọc Điền rất lớn. Nhưng Nhiếp Chấn Bang hiểu chỉ sợ rằng Lương Ngọc Điền sẽ làm nền cho nhà ông Lý mà thôi.
Đang trầm tư suy nghĩ, Kiều Dịch Nhân nói:
- Ở tỉnh, đồng chí Lí Vĩ Bang Chủ nhiệm ủy ban Chính trị Pháp luật, năm nay rất có khả năng được điều vào Bộ công an. Ngoài ra tư lệnh sư đoàn Tưởng Kiến Đào cũng đến tuổi lui về hậu phương, e rằng đều có động tác hết cả rồi
Những lời này được nói với Nhiếp Chấn Bang, để lộ ra nhiều tin tức cho Nhiếp Chấn Bang, mục đích của Kiều Dịch Nhân là muốn bản thân Nhiếp Chấn Bang tỉnh táo một chút. Tư lệnh sư đoàn so với lĩnh vực quân sự nhà Nhiếp gia đấu tranh để giành được không phải là vấn đề lớn
Dù sao, tổng bí thư Thẩm cũng không vì nhà ông Lý mà bỏ rơi Nhiếp gia. Cứ như vậy thì áp lực của bản thân sẽ giảm đi rất nhiều
Giờ khắc này trong lòng Kiều Dịch Nhân có chút hối hận, coi Nhiếp Chấn Bang như là thuộc hạ của mình tất nhiên bản thân mình có được lợi ích không nhỏ. Nhưng bây giờ trách nhiệm phải gánh vác không ít. Công tử của Nhiếp gia lại làm việc dưới trướng ông, bất luận thế nào, thì hắn phải gánh vác không ít trách nhiệm. Nếu thật sự có chuyện thì bản thân ông sẽ gặp phải sự trách cứ thậm chí là công kích của Nhiếp gia. Với loại người có chí lớn như Kiều Dịch Nhân mà nói thì những chuyện này không cho phép có thể xảy ra
Nhưng hối hận thì cũng đã muộn rồi. Hiện giờ Nhiếp Chấn Bang thực sự là quân của mình. Đây là sự thật. Vì vậy Kiều Dịch Nhân mới đem một số thông tin tiết lộ cho Nhiếp Chấn Bang giúp hắn có chút nền tảng cơ bản
Trầm ngâm một lúc, Kiều Dịch Nhân cười rồi nói:
- Chấn Bang à, thời gian này về sau, công việc của cháu khẳng định là rất có giá trị đấy. Việc kiến thiết nền kinh tế thì không nói rồi. Còn về chính trị thì chú lại rất yên tâm ở anh, anh đã trưởng thành lên rất nhiều
Câu nói này khiến Nhiếp Chấn Bang trở nên bối rối. Lời nói của Kiều Dịch Nhân, Nhiếp Chấn Bang tự nhiên hiểu được ý tứ trong đó. Lập tức hắn gật đầu nói:
- Bí thư Kiều, chú chỉ trích rất đúng, thời gian này cháu đã giác ngộ triệt để nhiều vấn đề, sau này trở đi sẽ coi trọng việc thiểu số phục tùng đa số, bộ phận phục tùng đại cục, tập trung dân chủ. Trước đây tôi vẫn chưa hiểu những chuyện này, bây giờ thì cháu coi như hiểu rồi. Sau khi thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với bí thư Điền. Bây giờ việc kiến thiết nền kinh tế thành phố Vọng Hải ngay lập tức sẽ thấy được sức sống phát triển mạnh mẽ của nó. Tôi cũng hiểu hợp tác phát triển là nền tảng, đấu tranh không phải là động lực
Trước mặt Kiều Dịch Nhân, Nhiếp Chấn Bang không hề có chút ngại ngần, nói chuyện rất thẳng thắn, cũng không hề vòng vèo
Vừa dứt lời Kiều Dịch Nhân ngồi bên cạnh gật đầu nói:
- Cháu hiểu là được rồi, thiểu số phục tùng đa số, địa phương phục tùng trung ương, đây là một nguyên tắc mà đảng ta từ trước giờ rất chú trọng, được xếp vào một trong các điều lệ đảng. Tập trung dân chủ, dân chủ trước tập trung sau. Dân chủ chỉ là thủ đoạn, tập trung mới là mục đích. Trong công việc ở thành phố Vọng Hải cháu cần chú ý đến đoàn kết tình đồng chí….
Dừng một lát, Kiều Dịch Nhân lại nói tiếp:
- Đảng ta chú trọng việc có sai tất sửa, có sai tất chữa. Câu khẩu hiệu này sự thật là như vậy. Vốn dĩ không sợ sai, có sai sửa là được. Bất cứ chuyện gì đừng một gậy mà đánh người mắc lỗi, phải cho anh ta một cơ hội cải chính. Ngoài ra trong việc kiến thiết nền kinh tế. Bước chân nên bước rộng ra chút, mạnh mẽ một chút, Vọng Hải là thành phố nằm trong quy hoạch của trung ương, có quyền lợi tự chủ rất lớn, đây là ưu thế rất lớn của Vọng Hải không thể để đánh mất được
Câu nói này của Kiều Dịch Nhân một lần nữa có ý nhắc nhở Nhiếp Chấn Bang làm việc phải khéo léo, có thể thấy Kiều Dịch Nhân có chút không yên tâm với Nhiếp Chấn Bang nên mới nhắc nhở hắn thêm một lần nữa
Trung Hoa truyền thống từ xưa đến nay, từ thời đại của Khổng Tử, coi trọng việc biết sai chịu sửa của Đạo Khổng.
Và bây giờ vẫn vậy. Trong đảng, từ trước tới nay vẫn coi trọng việc phạm lỗi thì không đáng sợ chỉ sợ việc không chịu sửa. Hơn nữa nguyên tắc trong đảng là cho phép cán bộ mắc lỗi. Bởi vậy Khổng Tử có một câu nói rất hay “con người vốn không phải thánh nhân, ai mà không mắc lỗi”
Đối với điều này mặc dù Nhiếp Chấn Bang bất đồng về cách nhìn và sự giải thích, nhưng lúc này không có sức để đi thay đổi điều gì. Mà cũng chính vì vậy không ít cán bộ không phạm lỗi lớn nhưng không ngừng mắc lỗi nhỏ và cũng trở thành hiện tượng bình thường rồi
Nhưng ý của Kiều Dịch Nhân thì Nhiếp Chấn Bang cũng nghe hiểu, liền gật đầu nói:
- Bí thư Kiều hãy yên tâm,. Cháu nhất định tuân thủ tinh thần chỉ thị của ngài, đoàn kết các đồng chí, kiến thiết Vọng Hải
Nghe những lời nói của Nhiếp Chấn Bang, Kiều Dịch Nhân cũng gật đầu nói:
- Thành phố Vọng Hải mặc dù không có mối quan hệ lớn với Phúc Kiến, nhưng Vọng Hải phát triển tốt hay xấu thì quan hệ trực tiếp đến thành tích chính trị của chúng tôi. So với năm đặc khu kinh tế đầu tiên thì sự phát triển của Vọng Hải là lạc hậu. Bây giờ Nhiếp Chấn Bang là người xuất chúng, nhìn thấy được tiềm năng ngành công nghiệp Internet. Đây là một cơ hội. Không chỉ là cơ hội của thành phố Vọng Hải còn là cơ hội của tỉnh Phúc Kiến
Nghĩ tới đây, Kiều Dịch Nhân gật đầu nói:
- Được, có lòng tin này mới là chính xác. Đây là điểm mà tôi luôn ngưỡng mộ ở cháu.
Sau khi ăn bữa cơm ở nhà Kiều Dịch Nhân, Nhiếp Chấn Bang cũng không muốn ở lại lâu. Mùng một tết, hắn và bí thư Kiều Dịch Nhân đều có việc. Sau đó hắn còn phải đến nhà nhạc phụ để chúc tết nữa
Bạn cần đăng nhập để bình luận