Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 774: Chơi xấu.

Lý Lý Cư Bằng bước vào văn phòng thấp giọng báo cáo:
- Chủ tịch, hôm nay Phó Bộ trưởng Bộ Xây dựng về thủ đô, chuyến bay lúc ba giờ chiều, ngài xem có phải đi tiễn không
Hội chợ du lịch mở năm ngày. Trong hội chợ du lịch lần này tỉnh Ba Thục thu hoạch lớn bắt đầu vào buổi chiều của ngày thứ nhất.
Trong phòng họp báo của trung tâm triển lãm quốc tế tỉnh Bình Hoàn, Nhiếp Chấn Bang và Từ Bác Văn đại diện ủy ban nhân dân tỉnh Ba Thục và thương hội du lịch Đông Cảng ký kết hiệp nghị hợp tác. Lần này tỉnh Ba thục thu hút đầu tư được 60 tỉ, mặc dù việc đầu tư này được hoàn thành trong ba năm, nhưng sự khởi đầu tốt đẹp này khiến các tỉnh thành khác vô cùng ngưỡng mộ
Trong vài ngày tới, tỉnh Ba Thục và các trung tâm du lịch trong cả nước và các tập đoàn du lịch lớn đến từ Đông Nam Á và Mỹ ký kết hiệp ước du lịch. Những hiệp ước này làm cho lãnh đạo của các tỉnh thành khác vô cùng ngưỡng mộ, có khách du lịch sẽ có lợi nhuận, những hiệp nghị này theo tính toán mỗi năm có thể mang đến năm triệu lượt khách cho tỉnh Ba Thục
Ngoài ra vài ngày tới, phim quảng cáo hình tượng du lịch của tỉnh và sổ tay tuyên truyền du lịch càng khiến cho tỉnh Ba Thục trở nên nổi tiếng, lần lượt ký kết không ít hợp đồng đầu tư du lịch
Toàn bộ hội chợ mang đến cho tỉnh Ba Thục hợp đồng thu hút đầu tư 120 tỉ làm người ta kinh ngạc
Con số này vô cùng bắt mắt.
Đoàn đại biểu tỉnh Ba Thục thắng lợi trở về, vừa trở về thành phố Thiên Phủ liền nhận được sự chào đón nhiệt liệt, Bí thư Tăng Thái Bình đích thân đến nghênh đón chúc mừng, điều này đủ để nói lên tất cả
Vừa từ tỉnh Ba Thục trở về, Nhiếp Chấn Bang liền nhận được một tin không hay chút nào. Thư ký tài chính Hứa Ái Quốc của bộ giao thông được điều đến thành phố Thường Hồng đảm nhiệm chức ủy viên thường vụ thành ủy.
Hứa Ái Quốc là người thế nào Nhiếp Chấn Bang khá rõ, không phải là con cháu đích tôn của Hứa lão gia, tình hình của Hứa lão gia khá thú vị, người nhà của lão Hứa không hề ít. Nhưng có thể là do vấn đề phương pháp giáo dục nhà lão Hứa, thế hệ trẻ nhà lão Hứa đối với các việc trong thể chế vốn không nhiệt tình, chẳng có ai muốn theo đuổi sự nghiệp. Vì chuyện này mà nhà lão Hứa đã đổ không ít tâm tư, đánh rồi, chửi rồi thậm chí ép buộc rồi. Cuối cùng cũng có vài người đầu hàng. Nhưng đảm nhiệm được có vài tháng, người nào người nấy gây ra không ít các vụ ầm ĩ khiến lão Hứa mất uy tín. Bởi vậy lão Hứa đã thay đổi sách lược. Coi trọng việc bồi dưỡng cho con cháu, nhưng chỉ có Hứa Ái Quốc là người kiệt xuất nổi bật trong đó
Lần này đích thân Thứ trưởng Bộ Xây dựng đến chính là muốn cho Hứa Ái Quốc lên đảm nhiệm. Một cán bộ cấp sở nhận chức mặc dù họ không phải là chủ quản trực tiếp có liên quan. Về cơ bản bất kỳ chủ quản của đơn vị nào cũng hoàn toàn có thể, nhưng đích thân Thứ trưởng Bộ Xây dựng đến, điều này đủ để cho thấy lão Hứa coi trọng Hứa Ái Quốc như thế nào rồi.
Nhiếp Chấn Bang thì thầm một câu:
- Người này không dễ dàng hợp tác
Liền gật đầu nói với Lý Cư Bằng:
- Buổi chiều sau khi tan sở anh hãy nhắc tôi một chút nhé.
Sau khi đợi Lý Cư Bằng đi khỏi, Nhiếp Chấn Bang tạm gác công việc đang làm, mang theo hơn một trăm triệu, Hứa Ái Quốc trong số cán bộ lãnh đạo hàng không thì được coi là người đứng đầu rồi
Lão Hứa làm như vậy là nhằm vào chính mình mà đến, Nhiếp Chấn Bang cười lạnh một tiếng, đúng là đánh giá cao mình rồi, một cán bộ cấp sở lại muốn chơi xấu mình. Thật sự nghĩ mình là quả hồng nhũn rồi.
Nhưng nói ngược lại lần này sự sắp xếp của lão Hứa lại là vừa phải, một địa phương phát triển không chỉ xem nông nghiệp, tổng giá trị sản lượng công nghiệp, trình độ công nghiệp hóa, điều này cho thấy địa phương đã đạt được các mục tiêu chính hay chưa.
Thành phố Thường Hồng là nơi có ngành công nghiệp nặng chủ yếu trong toàn tỉnh, nơi đây tập trung không ít các xí nghiệp nổi tiếng, Hứa Ái Quốc đến nơi này giống như là một cái gai đâm vào cổ họng mình vậy
Ở thế giới này, muốn làm tốt một việc, muốn thành công một chuyện không hề dễ. Cần phải đối mặt với các loại khó khăn, đối phó với các cục diện, có thể nói là trăm nghìn cay đắng, nhưng xới tung mọi việc dễ hơn là làm tốt nó, chỉ sợ Hứa Ái Quốc mang trong đầu những suy nghĩ này mà đến
Đến lúc đó lại ảnh hưởng đến tiến trình kế hoạch 3 năm của mình, đối với mình mà nói đây giống như là một đả kích trầm trọng, uy tín cũng bị đả kích
Từ khi bắt đầu tiến vào con đường chính trị tới nay, danh tiếng về năng lực xây dựng kinh tế của mình được truyền ra ngoài, điều này gây cho người ta một cảm giác sai lầm. Chỉ cần có Nhiếp Chấn Bang thì kinh tế phát triển tốt. Một khi xảy ra chuyện, đối với những người khác mà nói có thể là bình thường, còn đối với mình mà nói thì đó là thất bại, điều này làm ảnh hưởng đến thanh danh vốn có của mình.
Đến bước này rồi nếu không có theo đuổi gì nhiều thì từ cán bộ cấp bộ trưởng cứ làm cho đến khi nghỉ hưu, đương nhiên là không có vấn đề gì. Nhưng đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, hiện nay mỗi một bước phải đi rất cẩn thận. Nếu không Đổng Uyển và Lý Lệ Tuyết ra nước ngoài là vô ích rồi sao?
Đối với Hứa Ái Quốc thì Nhiếp Chấn Bang không để ý, cấp bậc của Hứa Ái Quốc thấp hơn, Nhiếp Chấn Bang để ý chính là ý tứ sâu sa lộ ra thế nào.
Nhà lão Hứa ở thủ đô, những lãnh đạo họ Hứa cấp bộ trưởng trở nên cũng có vài vị, trong đó có vị ở quân đội thì không tính, nổi tiếng nhất là Phó thủ tướng, mà Hứa lão gia này chính là Phó thủ tướng Hứa.
Người này trong thời gian đảm nhiệm chức phó thủ tướng là người của nhà Lý lão gia, nếu nói giữa hai người không có chút quan hệ nào, Nhiếp Chấn Bang tuyệt đối không tin, xem ra là muốn đối phó với chính mình rồi, khẳng định là nhà họ Lý, ngẫm lại cũng thấy đúng, nhà họ Lý ở trong tay mình, liên tiếp chịu thiệt mấy lần rồi. Có thể nhẫn nhịn được chuyện này mới là lạ. Nhà họ Lý sau sự kiện ở thành phố Vọng Hải, luôn nhẫn nhịn, nguyên nhân trong chuyện này là có sự điều hòa cân bằng của Tổng bí thư Thẩm, hơn nữa nhà họ Lý vẫn chưa tìm được chuyện để đả kích mình. Lần này nhà họ Lý coi như là tìm được điểm yếu của mình rồi.
Năng lực cải tạo nền kinh tế, thanh danh này được truyền ra ngoài, vang xa trở thành tấm biển có chữ vàng của Nhiếp Chấn Bang, nên không cho phép để lộ bất kỳ một thiếu sót nào.
Quan trọng hơn Hứa Ái Quốc về tỉnh Ba Thục nhận chức, trong chuyện này rốt cuộc bộ máy tỉnh ủy đồng ý không? Điều này cũng khiến Nhiếp Chấn Bang lo lắng.
Nhiếp Chấn Bang lắc đầu rồi cười, từ bao giờ mình trở thành người thiếu quyết đoán như vậy, đây hoàn toàn không phải là phong cách của mình
Sau khi tiễn thứ trưởng xây dựng ra về, công việc của Nhiếp Chấn Bang lại trở về trạng thái bình thường. Thành phố Quả Nam lưu chuyển đất đai làm công tác thí điểm cũng đã trải rộng toàn diện, dưới sự nỗ lực của Tưởng Kim Quý, toàn thành phố xuất hiện không ít những người có năng lực, có thực lực đã thử nhận thầu đất đai, mặc dù không được giàu có hào sảng như Khâu Vi Mao, một khi đã nhận thầu đều nhận tới 50 nghìn mẫu. Nhưng nhiều người nhận thầu vài nghìn mẫu, trên mười nghìn mẫu,, về cơ bản thì có thể chống đỡ được với Khâu Vi Mao rồi
Trong hạng mục du lịch, các động tác của Từ Bác Văn ở đặc khu Đông Cảng rất nhanh, chưa đến nửa tháng, nhóm người của Từ Bác Văn đã đến được tỉnh Ba Thục, chính thức thành lập tập đoàn phát triển du lịch Đạo Uy tỉnh Ba Thục, và ký kết hiệp nghị hợp tác chính thức với thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố Đạo Thành. Đầu tiên mười hai tỉ đã đạt chỉ tiêu, mở ra viễn cảnh đầu tư du lịch của tỉnh Ba Thục
Trong văn phòng của Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tạ Yêu Bưu
Lúc này, Tạ Yêu Bưu gương mặt không biểu lộ cảm xúc đang ngồi trên ghế sofa. Bên cạnh có một người đàn ông trung niên, gương mặt khổ sở nhìn Tạ Yêu Bưu thấp giọng nói:
- Thưa lãnh đạo, khi tôi ở thành phố Thường Hồng, có thể nói không có ngài tôi không có ngày hôm nay. Nhưng lần này bất luận thế nào ngài hãy giúp tôi.
Con người Hứa Ái Quốc quá cuồng vọng kiêu ngạo
Vừa nói xong, sắc mặt Tạ Yêu Bưu chìm xuống:
- Đồng chí Chấn Cầu,
Anh nói gì vậy? Nói chuyện phải chú ý chừng mực chứ!
Những lời của Tạ Yêu Bưu khiến người trung niên này đột nhiên tỉnh ngộ, thấp giọng nói:
- Thưa lãnh đạo, xin lỗi, tôi thất lễ rồi. Nhưng đồng chí Hứa Ái Quốc quả thật là hơi…vừa nhận chức, đồng chí Hứa Ái Quốc liền dựa vào số tiền mà anh ta mang đến nhanh chóng mở ra cục diện công tác cho thành phố Thường Hồng. Lần này sự việc ở huyện Sơn Đồng hoàn toàn là cố ý gây rối. Lớp cán bộ ở thành phố Sơn Đồng là lớp cán bộ mô phạm mà thành phố chúng tôi dựng lên, việc hợp tác của Bí thư huyện ủy Vệ Dương và Chủ tịch huyện Lý Trường Khánh trước giờ đều rất chặt chẽ khăng khít. Lần này đồng chí Hứa Ái Quốc khiến Ủy ban Kỷ luật huyện Sơn Đồng mở cuộc điều tra, đây rõ ràng là ức hiếp người rồi
Tạ Yêu Bưu cũng rất khó xử, Tạ Yêu Bưu cũng có hiểu biết nhất định về con người Hứa Ái Quốc có nền tảng tương đối, gia cảnh ở thủ đô, do bí thư Tăng Thái Bình sắp xếp để vào được đây. Bản thân là lãnh đạo xếp ở vị trí gần cuối thường vụ tỉnh ủy, không thể không chú ý cẩn trọng
Lần này Tạ Yêu Bưu rất rõ mục đích của Hứa Ái Quốc, Hứa Ái Quốc muốn giở mánh khóe với Nhiếp Chấn Bang ở thành phố Thường Hồng thì nhất thiết phải nắm trong tay thành phố Thường Hồng. Mình chỉ là bị vạ lây mà thôi.
Nhưng những lúc này, bản thân không tiện ra mặt, nhưng Hoàng Chấn Cầu là cháu đích tôn của cấp dưới mình, nếu mình mặc kệ, truyền ra ngoài thì bản thân không còn mặt mũi nào rồi
Nghĩ tới đây Tạ Yêu Bưu trầm ngâm một lúc mở miệng nói:
- Chấn Cầu anh hãy nói thật cho tôi, Vệ Dương và Lý Trường Khánh, rốt cuộc có làm việc gì không sạch sẽ không?
Câu nói này khiến Hoàng Chấn Cầu có chút khó xử, trầm ngâm một lúc liền nói:
- Thưa lãnh đạo ngài cũng biết xã hội hiện nay làm việc thật sự sạch sẽ không có mấy người. Nhưng tôi có chút có thể đảm bảo Vệ Dương và Lý Trường Khánh tuyệt đối không phạm lỗi lớn gì.
Tạ Yêu Bưu gật đầu, cũng hiểu ý của Hoàng Chấn Cầu, thân làm lãnh đạo nhận các quà tặng hay thuốc rượu gì đó là chuyện hết sức bình thường. Nếu muốn truy cứu những chuyện này thì chưa cần thiết, nhưng nếu là chuyện trong sạch thì cũng chưa hẳn, đây là vấn đề có thể điều tra mà cũng không cần phải điều tra
Lập tức Tạ Yêu Bưu gật đầu nói:
- Đồng chí Chấn Cầu, anh là Chủ tịch thành phố Thường Hồng, tôi thấy chuyện này anh hãy báo cáo với Chủ tịch Nhiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận