Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 902: Tổ chuyên án thành lập

Trong sân bay Cam Lam Trung Xuyên, tỉnh Cam Châu, lần này, trận thế đã sẵn sàng nghênh đón.
Bốn phía đều được bố trí lực lượng cảnh vệ, ở trong sân bay, hai bên đậu hơn 10 chiếc xe con, trước sau đều có xe cảnh sát theo bảo vệ, ở bên trong, còn có ba xe thương vụ đặc biệt.
Đón cái lạnh cuối mùa thu, nhiệt độ ở Cam Châu đã giảm xuống không ít. Lúc này, đã hơn chín giờ tối.
Phía trước, mười mấy người, đứng thẳng hàng, ở đây có hai bộ phận người, một là người của Tỉnh ủy Cam Châu, Tống Lễ Hòa đích thân trình diện nghênh đón, còn có Chủ tịch tỉnh Quách Thiên Thành, còn lại là Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hoa Hạ Nhiếp Chấn Bang, cùng Phó tổng giám đốc Lý.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang và Quách Thiên Thành đứng cũng khá gần, hai người nhỏ giọng trao đổi gì đó. Ở bên cạnh, Tỉnh ủy Cam Châu, Bí thư Tống Lễ Hòa, không chớp mắt, nhìn thẳng phía trước.
Tống Lễ Hòa sắp về hưu, ở tỉnh Cam Châu này, không còn là chuyện gì bí mật nữa. Đây là quy luật tự nhiên, là chuyện mọi người đều có thể nghĩ đến. Hiện tại, điều mà từ trên xuống dưới Tỉnh ủy Cam Châu quan tâm là sau khi Bí thư Lễ Hòa rời khỏi cương vị, người tiếp nhận chức vụ đó sẽ là ai?
Tống Lễ Hòa cũng là người thức thời, lẽ thường, lãnh đạo về hưu, loại chuyện này thường rất khó tiếp nhận, suy nghĩ một chút, khi tại nhiệm, người nghênh kẻ đón, tiền hô hậu ủng. Sắp về hưu rồi, người đi trà lạnh, người chết đèn tắt. Cán bộ trong tỉnh, đều đang bận rộn chờ đợi người mới để kéo bè kết phái, đợi để lật bài, đâu có ai còn để ý nhân vật số một của Tỉnh ủy sắp về hưu như ông ta nữa.
Sự thay đổi thật sự quá lớn, rất nhiều đồng chí lão thành, không quen được với sự thay đổi này, mỗi khi đến lúc này, cấp dưới đều có chung một nhận thức, loại lãnh đạo này, tuyệt đối không thể đắc tội, một đống lửa giận, không có chỗ giải phóng, anh dám chọc vào, không phải dây vào tổ kiến lửa sao?
Nhưng, Bí thư Lễ Hòa khác. 21 tuổi, Bí thư Lễ Hòa, sau khi từ thủ đô trở về, gần như đều rất đơn giản, vô cùng khiêm tốn, ngoại trừ công tác bên ngoài của Tỉnh ủy hằng ngày, Bí thư Lễ Hòa cũng ít khi lộ diện trước giới truyền thông.
Máy bay hạ cánh, đáp xuống đường băng, sau thời gian và cự li ngắn liền giảm tốc độ dần dần đỗ lại đây.
Cầu thang từ từ mở ra, nối, cố định, sau cả một quy trình vô cùng thuận lợi, tiếp đó, cửa khoang hàng khách mở ra, đầu tiền là Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Lưu Uy từ cửa cabin đi ra, nhìn mọi người xung quanh mỉm cười, vẫy tay chào.
Lúc này, Tống Lễ Hòa, Quách Thiên Thành cùng Nhiếp Chấn Bang và Phó tổng giám đốc Lý cùng ra tiếp đón.
- Phó bí thư Lưu, hoan nghênh hoan nghênh.
Tống Lễ Hòa vẫn giữ cách xưng hô trước đây.
Quách Thiên Thành thì lại quy củ xưng hô bằng chức vụ đương nhiệm của Lưu Uy. Quách Thiên Thành cũng không dám chậm trễ, hiện tại, chính là thời điểm mấu chốt của mình, người như Lưu Uy, tuy rằng chưa chắc có thể thúc đẩy việc ông ta tiếp nhận chức vụ ở Tỉnh ủy, nhưng, muốn phá hư cũng rất dễ dàng.
Đến lúc đó, nếu như Ban Tổ chức trưng cầu ý kiến của các đồng chí lão thành, tùy tiện nói vài câu đã đủ để Quách Thiên Thành lãnh đủ rồi.
Nhiếp Chấn Bang cũng chạy ra tiếp đón, bắt tay nói:
- Lão lãnh đạo, hoan nghênh đến tỉnh Cam Châu, chào mừng ngài đến thị sát chỉ đạo công tác cho tập đoàn Hoa Hạ.
Lời này khiến Quách Thiên Thành và Tống Lễ Hòa có chút kinh ngạc. Thật không ngờ, Nhiếp Chấn Bang lại từng công tác ở Ủy ban Kỷ luật. Như vậy, thật không đơn giản, cơ sở, xí nghiệp, các bộ và uỷ ban trung ương, những nơi nên đi, Nhiếp Chấn Bang đều đã đi rồi. Ngay cả những cương vị này cũng đã đi qua, vậy tiền đồ, thật không thể lường được rồi.
Lưu Uy mỉm cười gật đầu nói:
- Đồng chí Chấn Bang. Công tác của tập đoàn Hoa Hạ, tôi đã xem qua, làm rất tốt.
Nói xong, Lưu Uy ngẩng đầu lên nói:
- Bí thư Tống, tôi thấy, trước hết chúng ta vào thành phố đi, sân bay là nơi công cộng, không nên gây mất trật tự.
Bởi vì tính cách của Lưu Uy, cho nên, đội ngũ của lần nghênh đón này cũng rất đơn giản, một số lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy Cam Châu, còn có một số lãnh đạo chủ chốt của tập đoàn Hoa Hạ, liền trở thành đội ngũ tiếp đón. Nhưng, sau khi nhìn thấy đoàn xe, Lưu Uy vẫn nhíu nhíu mày, nói:
- Vẫn có chút rườm ra, đơn giản chút đi. Tôi đây cũng không khách sáo mà nói thẳng. Xe cảnh sát mở đường thì không cần, nếu đến đây, liền theo quy tắc ở đây đi, tất cả, dựa theo quy tắc giao thông mà đi, không cần dùng đặc quyền như vậy.
Tống Lễ Hòa và Nhiếp Chấn Bang liếc nhìn nhau một cái, dùng ánh mắt trao đổi ý kiến, Nhiếp Chấn Bang liền cười nói:
- Đạo đức của lão lãnh đạo thật tốt, đáng để chúng tôi cả đời học tập. Bí thư Lễ Hòa, tôi thấy, để xe cảnh sát đi phía sau đi.
Lời của Lưu Uy, tất nhiên không ai dám phản bác. Đoàn xe mặc dù không có xe cảnh sát mở đường, nhưng, đoàn xe khổng lồ như vậy, tiền hô hậu ủng, lại mở hai hàng đèn báo hiệu. Dân chúng cơ bản cũng hiểu phải tránh sang một bên.
Từ sân bay đến nội thành, hơn 70 km, nhưng cũng rất nhanh, ước chừng khoảng một giờ, đoàn xe liền tiến vào nội thành Cam Châu, tạm dừng ở trước cửa Tỉnh ủy Cam Châu.
Trụ sở của Lưu Uy, tất nhiên là an bài ở tiểu viện số 1 của Tỉnh ủy, sau khi hàn huyên với Tống Lễ Hòa và Quách Thiên Thành một lát, lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng đang ngồi trên ghế sa lon ở phòng tiếp khách.
Lưu Uy lúc này đã có vẻ già. Nhưng, tinh thần rất tốt, ăn mặc hết sức giản dị, nếu không phải nhờ thân phận này, gặp bên ngoài, không ai giới thiệu, không ai quen, không ai nghĩ tới, một bà lão nhìn bình thường như vậy, lại chính là Thiết Nương Tử tiếng tăm lừng lẫy.
Nhưng, trong ánh mắt Lưu Uy, lại luôn hiện ra sự lợi hại, khiến cho người ta có một nhận thức tỉnh táo.
Trong phòng khách, Nhiếp Chấn Bang mở cặp công văn của mình ra, lấy toàn bộ tài liệu của cuộc đấu thầu lần này ra, mặt khác, còn có tất cả những tư liệu có liên quan tới Trương Thắng Sơn và con ông ta Trương Thiên Ân, nói:
- Lão lãnh đạo, đây là những tài liệu hiện có về cuộc đấu thầu lần này. Bên cạnh, là tài liệu về đồng chí Trương Thắng Sơn của tập đoàn và con trai ông ta. Đối tượng tình nghi ban đầu của tôi là đồng chí Trương Thắng Sơn, bởi vì, trước đó, ông ta đã từng làm một số chuyện vượt quá chức phận.
Lưu Uy có vẻ rất chân thành, cẩn thận nghe Nhiếp Chấn Bang giới thiệu, đây cũng là tính cách của Lưu Uy, công tác Ủy ban Kỷ luật rất quan trọng, không chỉ liên quan đến tiền đồ vận mệnh của từng cán bộ, thậm chí, đôi khi, liên quan đến cả sự sống chết của một con người. Không thể qua loa, oan sai, càng phải kiên quyết ngăn chặn, cho nên, khi Lưu Uy tra án, đều rất cẩn thận tỉ mỉ, tuyệt không tha cho kẻ xấu nào, cũng sẽ không oan uổng cho người tốt, vì mục đích này, Lưu Uy có thể vài đêm không ngủ không nghỉ, đây cũng là một trong những lý do tồn tại danh hiệu Thiết Nương Tử.
- Chuyện nghi ngờ, chúng ta tạm thời để đó đã, công tác của Ủy ban Kỷ luật, cậu cũng đã từng làm, cậu hiểu rõ. Từ những tài liệu cậu đưa tới về gói thầu số bảy nhất định là có vấn đề. Hơn nữa, bên mở thầu chính là tập đoàn các cậu, vấn đề khẳng định cũng tập trung ở trong tập đoàn. Nhưng, cụ thể là ai, bây giờ vẫn chưa thể kết luận, làm công tác của Ủy ban Kỷ luật, kị nhất là có ý kiến phán đoán chủ quan. Điều này cần thận trọng.
Lưu Uy không hổ là lão Kỷ kiểm, vừa mở miệng, liền đi thẳng vào vấn đề, hơn nữa, lời nói thẳng thắn, nhắm thẳng vào trung tâm vấn đề.
Điều này khiến Nhiếp Chấn Bang thầm khâm phục trong lòng, phải nói về cách làm việc, Lưu Uy đích thực là một tấm gương cho mình học tập, chỉ với thái độ làm việc công chính vô tư, mình đã thua xa rất nhiều.
Dừng một chút, Lưu Uy tiếp tục nói:
- Mặt khác, cậu đã mời tôi tới, như vậy, ý của tôi là, phải chính thức thành lập Tổ chuyên án, chuyện này, phải tuyên bố trong hội nghị thường vụ lần tới của tập đoàn, tập đoàn Hoa Hạ, từ trên xuống dưới, bao gồm cả Nhiếp Chấn Bang cậu, đều phải phối hợp vô điều kiện với công tác của tổ chuyên án, ứng cử người cho tổ chuyên án, ý của tôi là, từ điều động Ủy ban Kỷ luật tỉnh Cam Châu. Người của tập đoàn Hoa Hạ các cậu, tôi không cần đâu.
Nhiếp Chấn Bang gật gật đầu, đang chuẩn bị nói thì từ ngoài cửa, truyền đến tiếng gõ cửa, ngay sau đó, cửa phòng mở ra. Thư ký của Lưu Uy nghiêng người đi vào, thấp giọng nói:
- Thủ trưởng, đồng chí Chu Bính Lương của Ủy ban Kỷ luật tỉnh Cam Châu đã đến.
Lưu Uy ở chiến tuyến kiểm tra kỷ luật cả đời, học trò ở mảng kiểm tra kỷ luật còn lưu lại rất nhiều. Mời Lưu Uy, không thể nghi ngờ là lựa chọn sáng suốt nhất. Lúc này, Chu Bính Lương qua đây, chính là ví dụ rõ ràng nhất. Người bình thường, tuyệt đối không thể có sức ảnh hưởng như Lưu Uy được.
Lưu Uy gật gật đầu, nói:
- Ừ, bảo Bính Lương vào đi.
Từ cách xưng hô này, lại nhìn ra được, Chu Bính Lương tuyệt đối là thuộc hạ tín nhiệm của Lưu Uy. Trong chốc lát, Chu Bính Lương liền đi đến, Chu Bính Lương ước chừng 50 tuổi. Tóc có vẻ hơi thưa, có chút hói đầu. Cả người giản dị. Dáng người bậc trung, vừa vào cửa, liền gật gật đầu với Nhiếp Chấn Bang, sau đó, lập tức nhìn Lưu Uy nói:
- Lão lãnh đạo, ngài vẫn không thay đổi gì cả.
Lưu Uy cũng mỉm cười nói:
- Bính Lương à, cậu vẫn giữ cái thói quen này, nói lời nịnh nọt ngọt ngào như vậy. Được rồi. Lần này tôi qua đây, cũng không phải tới nghe lời nịnh nọt. Lần này, tôi muốn mượn người của Chu Bính Lương cậu, từ bên các cậu, điều động cho tôi khoảng 10~20 người có khả năng, tôi cần dùng ngay, có vấn đề gì không?
Ở trước mặt lão lãnh đạo, Chu Bính Lương không chút do dự, gật đầu nói:
- Lão lãnh đạo, xem ngài nói kìa, ngài cần người, đây là một cơ hội học tập mà chúng tôi khó mà có được. Chúng tôi tất nhiên là bằng lòng rồi. Khi nào ngài muốn, tôi lập tức điều động.
Giờ phút này Lưu Uy làm việc hoàn toàn thể hiện ra phong phạm Thiết Nương Tử của bà, không chút dây dưa dài dòng, nói chuyện làm việc, cực kỳ gọn gàng mà linh hoạt.
Gật gật đầu, lập tức đứng lên nói:
- Bính Lương, về việc nhân sự, yêu cầu của tôi là, tám giờ sáng ngày mai, tới tập đoàn Hoa Hạ đưa tin. Trên danh nghĩa là Tổ chuyên án kiểm tra kỷ luật tập đoàn Hoa Hạ. Về mặt kỷ luật, tôi tin tưởng, người của cậu chắc là không có vấn đề gì. Có nhiều việc, cậu phải nhắc nhở qua, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, những này, tôi tin cậu cũng không cần tôi nhắc nhở. Đại khái, cứ như vậy đi, bây giờ cậu trở về chuẩn bị trước. Năm sáu ngày tới tôi đều ở đây, mấy ngày nữa, tôi sẽ bảo thư ký điện thoại cho cậu.
Nói xong, Lưu Uy nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Đồng chí Chấn Bang, hiện tại, việc thành lập Tổ chuyên án đã không thành vấn đề, bên tôi, sẽ đợi sự sắp xếp của cậu cho sáng ngày mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận