Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 970: Bế mạc thuận lợi

Buổi chiều ngày hôm sau, Ủy ban Kỷ luật trung ương và tổ công tác Ban Tổ chức đáp máy bay đến sân bay quốc tế Hồng Thành tỉnh Hồng Giang, bí thư tỉnh ủy tỉnh Hồng Giang Nhiếp Chấn Bang đích thân dẫn đầu ra sân bay nghênh đón đoàn lãnh đạo đến Hồng Giang.
Lần này, Ủy ban Kỷ luật và Tổ công tác Ban Tổ chức cùng đến, mục đích chủ yếu chính là đặc biệt đếm giám sát tác phong kỷ luật bầu cử của đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc Hồng Giang.
Khiến Liễu Dũng bất ngờ là dẫn đoàn lại là Bộ trưởng Vương Túc Châu của Ban Tổ chức, bên Ủy ban Kỷ luật cũng sắp xếp một lãnh đạo cỡ cao giống như vậy.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lưu Chân Quân là một trong những hạt nhân Cửu đỉnh, đương nhiên không thể đến đây, bên Ủy ban Kỷ luật trung ương cử ra Phó Chủ nhiệm Ngô Khắc Bảo.
Loại cấp bậc và quy cách này, khiến Liễu Dũng hết sức dao động. Hai người này, đủ để chứng minh cấp trên đối với đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc Hồng Giang lần này rất xem trọng.
Văn Bảo Quý cũng không ngờ, giám sát tác phong kỷ luật bầu cử lại có thể là Bộ trưởng Túc Quân, trên gương mặt, tình cảm vui mừng nhảy lên cả đuôi lông mày, Bộ trưởng Túc Châu đều cũng đã đến, không nghi ngờ gì nữa, thái độ của trung ương đã quá rõ ràng, tuyệt đối không thể để đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc Hồng Giang xuất hiện bất kỳ ngã rẽ nào.
Nhiếp Chấn Bang bước lên, sau khi bắt tay hàn huyên cùng Vương Túc Châu, Ngô Khắc Bảo, lãnh đạo và thành viên tổ công tác xong, sau khi nghỉ ngơi một lúc, đoàn người bước lên xe thương vụ của tỉnh ủy Hồng Giang, lái thẳng đến trụ sở tỉnh ủy.
Tại phòng hội nghị tỉnh ủy, Phó tổ trưởng tổ công tác, Vương Túc Châu, Ngô Khắc Bảo và toàn thể thành viên tỉnh ủy Hồng Giang triệu tập một cuộc họp ngắn.
Trong hội nghị, Vương Túc Châu lại một lần nữa nhấn mạnh kỷ luật của trung ương, nhấn mạnh kỷ luật bầu cử, đồng thời nói rõ một lần nữa nguyên tắc kỷ luật của tổ chức, những lời này thoạt nhìn có vẻ như không đầu không đuôi, nhưng mọi người đều nhận ra ý nghĩa phía sau lời nói của Vương Túc Châu.
Đoàn người bố trí chỗ ngủ tại nhà khách Tỉnh ủy, tối hôm đó Vương Túc Châu và Ngô Khắc Bảo gặp mặt riêng lẻ các lãnh đạo chủ chốt của tỉnh Hồng Giang, Nhiếp Chấn Bang, Liễu Dũng, Văn Bảo Quý và Hạ Ngọc Sanh vv... Cụ thể nói gì, không thể biết được. Nhưng, sau khi Hạ Ngọc Sanh bước ra nhìn vẻ mặt vô cảm, cơ bản cũng có thể phán đoán ra.
Trưa ngày hôm sau là hội nghị trù bị đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc Hồng Giang, tại hội trường tỉnh ủy, Vương Túc Châu và Ngô Khắc Bảo đã đến dự hội nghị, Ngô Khắc Bảo thay mặt trung ương hướng đến toàn thể đại biểu tham dự cuộc họp Hội đồng nhân dân lần này tuyên đọc quy định và kỷ luật của trung ương, đồng thời nhấn mạnh một lần nữa vấn đề tác phong kỷ luật trong tuyển cử.
- Anh Hạ! Xem tư thế này đã vô phương cứu vãn rồi!
Sau khi tan cuộc hội nghị trù bị, Tần Quảng Hán bước ra một cách tự nhiên cùng với Hạ Ngọc Sanh.
Giờ phút này, ánh mắt Hạ Ngọc Sanh rất phức tạp, quay đầu nhìn về hội trường tỉnh ủy phía sau lưng, Hạ Ngọc Sanh có chút xúc động, trong đầu vang lên buổi gặp mặt tối qua với Bộ trưởng Vương Túc Châu.
Trong căn nhà số một của nhà khách tỉnh ủy, giọng nói của Vương Túc Châu tuy rất nhã nhặn, nhưng trong lời nói lại rõ ràng là hướng về mình biểu đạt ra ý kiến của trung ương.
Hơn nữa, hôm nay tại cuộc họp trù bị lần này, Ngô Khắc Châu lại một lần nữa nhấn mạnh vấn đề tác phong kỷ luật bầu cử, mục đích gì? Không nói cũng biết, chính là đang nhắc nhở cán bộ lãnh đạo toàn tỉnh và đại biểu hội đồng nhân dân, không nên có bất kỳ tâm lý may mắn nào.
Sai một chiêu, cả bàn đều thua, đây là cảm giác đầu tiên của Hạ Ngọc Sanh, ai có thể ngờ mình và Văn Bảo Quý tranh giành cấu xé lẫn nhau thời gian dài như vậy, vốn dĩ tưởng rằng thời điểm chắc thắng trong tay, lại vì bí thư Nhiếp nhậm chức mà xuất hiện sự chuyển hướng kiểu hài kịch này.
Thở dài một tiếng, liếc nhìn Tần Quảng Hán bên cạnh, Hạ Ngọc Sanh hơi động lòng, nghe nói gần đây quan hệ giữa bọn trẻ cũng có chút trắc trở, việc này có thể là một tín hiệu mà Tần Quảng Hán để lộ ra không?
Trầm ngâm một chút, Hạ Ngọc Sanh lại lắc đầu nói:
- Anh Tần à! Trời Hồng Giang đã thay đổi trong lúc không hay không biết, là chúng ta tỉnh ngộ quá muộn, cổ nhân thật không sai: “Mọi việc đều có thể xảy ra” !
Nói đến đây, Hạ Ngọc Sanh dừng một chút, lập tức lại nói:
- Anh Tần! Tôi nghe nói, gần đây Tiểu Tình và thằng con nhà tôi xảy ra một vài mâu thuẫn, thằng nhỏ Hạ Miểu này thật tệ hết sức, là con trai mà một chút độ lượng này cũng không khó, vậy thì còn gì để nói.
Nói đến chuyện của con gái, trên gương mặt của Tần Quảng Hán lộ ra một vẻ không được tự nhiên, Hạ Ngọc Sanh muốn nói cái gì thì Tần Quảng Hán đương nhiên hiểu rất rõ, giờ phút này, Hạ Ngọc Sanh chắc chắn hi vọng quan hệ hai nhà có thể tiến thêm một bước.
Nhưng Tần Quảng Hán lúc này lại hoàn toàn không nhìn nhận như vậy, lần này mình “Minh thăng ám giáng”, có thể nói là bị liên lụy, thật sự nếu kết thành thông gia nhà gái thì e rằng sự kiêng kị của Bí thư Nhiếp sẽ càng lớn, lập tức cười mỉa, nói:
- Anh Hạ! Anh quá nghiêm trọng rồi, con cháu đều có cái phúc của con cháu, chuyện của con cái, chúng ta là cha mẹ, tôi nghĩ vẫn là chớ nên trộn lẫn.
Lời nói của Tần Quảng Hán khiến Hạ Ngọc Sanh hơi sửng sốt, có chút không ngờ, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười gật đầu nói:
- Vẫn là anh Tần suy nghĩ thoáng hơn so với tôi, cũng đúng, con cháu có cái phúc của con cháu, chúng ta già trước một thế hệ, không quản được nữa.
Ngày mười một tháng giêng.
Tỉnh Hồng Giang, hội nghị Hội đồng nhân dân khóa mười lăm, chính thức triệu tập tại thành phố Hồng Thành.
Đại hội chính thức khai mạc, bí thư tỉnh ủy Nhiếp Chấn Bang phát biểu nói chuyện, tiếp sau đó, dưới sự chủ trì của Chủ tịch hội đồng nhân dân Nhiếp Chấn Bang, đại hội bầu ra đoàn Chủ tịch hội đồng nhân dân.
Trong mấy ngày kế tiếp, một loạt lãnh đạo tỉnh ủy tham gia riêng biệt vào cuộc họp phân tổ thảo luận của đoàn đại biểu các thành phố trực thuộc.
Tại đại hội, Liễu Dũng đại diện Ủy ban nhân dân tỉnh Hồng Giang làm ra báo cáo công tác của Ủy ban nhân dân, khái quát toàn bộ thành tựu phát triển trước đây của Hồng Giang, dự báo tương lai của Hồng Giang.
Sau đó, Liễu Dũng hướng đến hội đồng nhân dân tỉnh đưa ra đơn từ chức, qua tham gia giơ tay biểu quyết của đoàn đại biểu, đồng ý đồng chí Liễu Dũng từ nhiệm chức vụ Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Hồng Giang.
Theo diễn biến của đại hội, cuối cùng đã đến thời điểm quan trọng nhất, hội nghị lần thứ năm đại hội đại biểu khóa mười lăm hội đồng nhân dân tỉnh Hồng Giang, năm giờ chiều ngày mười một tháng giêng, long trọng cử hành tại hội trường tỉnh ủy Hồng Giang.
Trên bục chủ tịch, lãnh đạo chủ chốt bộ máy tỉnh ủy Hồng Giang, lãnh đạo đến từ tổ công tác cấp trên đã tham dự đại hội, trước bục chủ tịch, ba thùng phiếu vô cùng nổi bật.
Lần này, về phương diện ứng cử viên Chủ tịch tỉnh tỉnh Hồng Giang, trung ương áp dụng cách thức sai ngạch tuyển cử, trong cách tuyển cử quan trọng này không lựa chọn đẳng ngạch tuyển cử, mà áp dụng sai ngạch tuyển cử, không thể không nói điểm này thể hiện hoàn mỹ ngọn gió mới chấp chính của đồng chí Kiều Dịch Nhân.
Cũng chính vì sai ngạch tuyển cử cho nên cấp trên mới có thể xem trọng như vậy, cái gọi là sai ngạch tuyển cử ý chính là nói chỉ tiêu ứng cử viên phải nhiều hơn chỉ tiêu tuyển chọn, lấy tỉnh Hồng Giang làm ví dụ, lần này, tại cuộc họp hội đồng nhân dân Hồng Giang chọn ra Chủ tịch tỉnh mới, nếu là đẳng ngạch tuyển cử thì ứng cử viên chỉ có một, nhưng nếu sai ngạch tuyển cử nhất thiết phải có hai người.
Lần này, ứng cử viên Chủ tịch tỉnh ngoại trừ Văn Bảo Quý cũng chỉ có Hạ Ngọc Sanh.
Theo tiến trình đại hội, cuối cùng cũng đã đến thời điểm bầu cử, Nhiếp Chấn Bang lúc này nhận lấy micro, ngẩng đầu nhìn quanh một lượt tất cả đại biểu tham dự đại hội, chầm chậm nói:
- Kính thưa Bộ trưởng Túc Châu, Chủ nhiệm Khắc Bảo, kính thưa các đồng chí! Tiếp theo đây, trong lịch sử Hồng Giang chúng ta là một thời khác đáng ghi nhớ, Chủ tịch tỉnh của một nhiệm kỳ mới được bầu ra trong quá trình bầu cử lần này, tôi không nói nhiều nữa, tôi tin rằng các đồng chí đều hiểu chính trị, tuân thủ kỷ luật. Lần này, ứng cử viên Chủ tịch tỉnh tỉnh Hồng Giang, một vị đang giữ chức vụ Phó Bí thư tỉnh ủy đồng chí Văn Bảo Quý, một vị là đồng chí Hạ Ngọc Sanh. Trong quá trình tuyển cử tiếp theo đây, tôi hi vọng, các đồng chí đều tuân thủ nghiêm ngặt bản tính, giữ vững nguyên tắc, đem ứng cử viên tốt nhất trong suy nghĩ của chính mình đề cử ra.
Lời lẽ của Nhiếp Chấn Bang, coi như là cảnh cáo lần cuối cùng, sau khi Nhiếp Chấn Bang nói xong, nhân viên công tác trong hội trường bắt đầu lần lượt phát phiếu bầu cử cho tất cả các đại biểu tham dự hội nghị.
Trên phiếu bầu cử in quốc kỳ đỏ tươi và cờ Đảng viết lên hai tên ứng cử viên rất đơn giản, phía sau có một khung vuông, lựa chọn ai thì đánh dấu vào khung vuông tương ứng, không cần viết tên. Như vậy đảm bảo chắc chắn tính bí mật của bỏ phiếu kín, chỉmột dấu móc dù là sau khi sự việc mà kiểm tra thì cơ bản không có cách nào tra ra nét chữ.
Thời điểm bỏ phiếu rất căng thẳng, giờ phút này dù là Nhiếp Chấn Bang cũng có chút không yên, tuy công tác nên làm trước đó đều đã làm xong chu đáo, về vấn đề bầu cử đã gắng sức làm đến độ hoàn mỹ, nhưng trước lúc đạt được kết quả cuối cùng cũng không ai dám bảo đảm.
Nếu lúc thật sự xuất hiện số phiếu không đủ không phù hợp với quy định luật bầu cử, thậm chí ngay cả xuất hiện tình trạng bỏ phiếu trắng thì đến lúc đóbí thư tỉnh ủy mình đây cũng gánh vác một phần trách nhiệm nhất định, cuối cùng công tác vẫn chưa làm đến nơi đến chốn.
Ánh mắt Vương Túc Châu thật sự rất bình tĩnh, nhìn Nhiếp Chấn Bang một chút, đưa đến một ánh mắt trấn an.
Hơn một giờ bỏ phiếu chấm dứt, thùng phiếu được nhân viên công tác khiêng xuống, ngay sau đó tổ theo dõi bỏ phiếu, tổ đọc phiếu cùng với nhân viên công tác có liên quan của tổ giám sát trung ương cũng cùng đi vào phòng phía sau.
Nhiếp Chấn Bang, Liễu Dũng lại thêm Vương Túc Châu và Ngô Khắc Bảo cũng đứng lên, đi theo vào bên trong, dưới sự giám sát của nhiều phía, công tác kiểm phiếu tiến hành đâu vào đấy, ba thùng phiếu chia thành ba tổ, tất cả đều không quấy rầy, công tác kiểm phiếu cũng tiến hành hết sức thuận lợi.
Đợi sau khi tất cả kết quả đều đưa ra, nhìn số phiếu trên bảng đen, Nhiếp Chấn Bang cuối cùng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, khá tốt, Hạ Ngọc Sanh cũng không bí quá hóa liều, làm việc ngu ngốc, Văn Bảo Quý có ưu thế tuyệt đại đa số, thuận lợi trúng cử Chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh Hồng Giang.
Tiếp theo, Nhiếp Chấn Bang làm Chủ tịch đoàn Chủ tịch đại hội, chính thức tuyên bố kết quả, Nhiếp Chấn Bang đứng lên, hơi cúi đầu, cầm lấy micro nói:
- Dưới sự giám sát của tổ theo dõi bỏ phiếu và tổ giám sát trung ương, dưới nguyên tắc hoàn toàn công bằng, công chính, công khai, tôi tuyên bố đồng chí Văn Bảo Quý, cuối cùng đạt được một ngàn bảy trăm năm mươi ba phiếu bầu, nội nghị hội đồng nhân dân lần này tổng cộng một ngàn chín trăm hai mươi tám người tham dự đại hội, thực đến một ngàn chín trăm hai mươi tám người, phù hợp với số người luật định và quy định của tổ chức, phù hợp với các hạng mục quy định của luật tuyển cử, dưới đây mời Ban Tổ chức trung ương, Bộ trưởng Vương Túc Châu tuyên bố quyết nghị bổ nhiệm và miễn nhiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận