Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 667: Hành động của Chu Xuân Lôi.

Hành động của Chu Xuân Lôi có gây phiền phức
Trong lòng Chu Xuân Lôi như có tiếng trống gọi, tính cách của người bạn học này, Chu Xuân Lôi rất rõ. Dùng từ công chính vô tư để miêu tả hoàn toàn không quá đáng. Nếu bạn học cũ đã nói như vậy rồi thì có thể khẳng định đây đúng là sự phiền phức
Nghĩ tới đây, Chu Xuân Lôi nghiêm mặt nói:
- Bạn học cũ, giữa tôi và anh, còn điều gì không thể nói được sao, có chuyện gì, anh cứ nói đi.
Câu nói này của Chu Xuân Lôi nhằm khơi dậy tình cảm bạn học, cả cách gọi cũng khác, từ anh Nhiếp đổi thành bạn học cũ, mục đich này….
Tự nhiên nhắc nhở Chấn Bang, ít nhiều thì Chấn Bang phải hiểu chút đạo lý của tình bạn đó.
Tâm tư của Chu Xuân Lôi, Chấn Bang hiểu rõ, cười ngượng ngập, liếc nhìn Xuân Lôi và Bảo Quốc rồi gật đầu với Cư Bằng
Rất nhanh Cư Bằng cầm một xấp tài liệu tới đặt lên bàn trà trước mặt Chấn Bang, Chấn Bang không nhìn liền đẩy sang Xuân Lôi và Bảo Quốc:
- Anh và Chủ tịch Vương xem tài liệu này đi rồi nói sau,
Nhận xấp tài liệu, thần sắc của hai người trở nên nghiêm trọng, tài liệu được chuẩn bị đầy đủ, hóa ra Chấn Bang đã có sự chuẩn bị đầy đủ cả rồi
Khoảng nửa tiếng đồng hồ hai người xem xong đống tài liệu, hai người liếc mắt nhìn nhau đều nhận ra sự nghiêm trọng trong mắt đối phương
Tâm tư của Chu Xuân Lôi cũng nhanh chóng quay trở lại, không ngờ huyện Khổ Lâm lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Lãnh đạo của huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện vi phạm việc vượt quá vi phạm tiêu chuẩn chiêu đãi khách và tiêu chuẩn dùng xe, chưa vội nói đến. Nhưng không ngờ Tập đoàn Đoan Á và huyện Khổ Lâm lại cấu kết để cưỡng bức dân di dời giải phóng mặt bằng, gây ra nhiều chuyện như vậy.
Trầm ngâm một chút, ánh mắt Xuân Lôi nhìn phía Chấn Bang, trầm giọng nói:
- Bạn học cũ tôi thực sự thấy không có mặt mũi nào.
Lãnh đạo Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện gây ra nhiều chuyện như vậy lại còn kết cấu với thương nhân, điều này cấu thành sự vi phạm nghiêm trọng. Trong chuyện này, lãnh đạo của huyện muốn nói là trong sạch, vốn dĩ chẳng có ai tin. Thân làm lãnh đạo trực tiếp của Huyện, thành ủy thành phố A Thái phải chịu trách nhiệm rồi.
Vì vậy mà Xuân Lôi thấy mất thể diện, Chấn Bang lúc này khoát tay nói:
- Anh Chu à, người đứng ở trước mắt, vì vậy tôi cũng chẳng che đậy làm gì. Vốn dĩ sự việc này, tôi chuẩn bị trực tiếp tìm Ủy ban kỷ luật, nhưng sau khi gặp anh tôi thay đổi ý định. Tôi tin cách làm người của anh.
Lời nói ra vẻ bình thản vô cùng tạo áp lực vô hình cực lớn cho Chu Xuân Lôi. Bảy năm không gặp, lúc đó ông em ở ký túc xá đã trưởng thành, trở thành lãnh đạo cấp cao. Trong chuyện này có bối cảnh duyên cớ bên trong. Nhưng từ đây có thể thấy người bạn học cũ này công lực hết sức thâm hậu.
Đầu tiên là thí điểm ở Ủy ban kỷ luật, mục đích là tự nói với mình không cần dùng sức để đàn áp làm gì. Dùng biện pháp chuyện lớn hóa nhỏ, làm chuyện hóa nhỏ đi thì muốn kiểm soát nữa cũng không được. Hậu thuẫn của người bạn học thì đừng nói đến, Ủy ban kỷ luật của khu tự trị, cho dù là Ủy ban kỷ luật của trung ương thì cũng có thể rất kinh động đấy. Đây thực sự là nhân vật có tầm cỡ. Sau này nói với bản thân, chuyện này tự bản thân mình xử lý, đây được coi là bán đi sĩ diện của tình cảm bạn học. Dù sao nếu để cho Ủy ban kỷ luật hay cơ quan nào cao hơn đến xử lý, thì địa vị của A Thái sẽ vô cùng mất mặt
Tuy nhiên Chu Xuân Lôi lại thấy không có gì, ngược lại lại thở một hơi thật nhẹ nhõm, sau khi nhìn cả đống tài liệu, Chu Xuân Lôi đã sớm có quyết định. Những chuyện kiểu này nhất định phải nghiêm túc kiểm tra. Mặc dù Chấn Bang không nói như vậy nhưng Xuân Lôi cũng phải làm như vậy.
Hít một hơi thật sâu, Chu Xuân Lôi liếc mắt nhìn Bảo Quốc gật đầu nói:
- Bạn học cũ, hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ chính công vô tư xử lý chuyện này.
Dừng một lát, Xuân Lôi nói thêm:
- Đối với đại bộ phận lãnh đạo huyện Khổ Lâm, vấn đề vượt quá tiêu chuẩn của việc chiêu đãi hay dùng xe, ý kiến xử lý của chúng tôi là, với những người có trách nhiệm liên quan ở huyện Khổ Lâm sẽ bị xử lý bằng cách đánh dấu thẻ đảng và ghi vào hồ sơ, bị nhét vào hồ sơ nhân sự của tổ chức và đánh giá cuối năm. Mặt khác trách nhiệm của bí thư huyện ủy với Huyện trưởng là lập văn bản kiểm tra, lập tức sửa chữa sai lầm, còn việc vượt quá tiêu chuẩn về dùng xe, toàn bộ niêm phong cất vào kho bán đấu giá. Vượt quá tiêu chuẩn tiệc chiêu đãi, những người tham dự bữa đó sẽ chia nhau ra để trả.
- Mặt khác với vấn đề đầu tư và giải phóng mặt bằng của tập đoàn Đoan Á, tôi bây giờ gọi điện cho các đơn vị Ủy ban kỷ luật thành phố A Thái, lập tức thành lập Ủy ban kỷ luật thành phố, cục Giám sát thành phố, cục Công an thành phố, cục Đất đai xử lý giải phóng mặt bằng của thành phố tạo thành tổ chuyên án, làm việc thông đêm, tiến hành điều tra những liên quan tới vụ án, tuyết đối không nuông chiều, tất cả phải được điều tra đến cùng, bạn học cũ, anh thấy thế nào.
Câu hỏi cuối cùng Chu Xuân Lôi hỏi Chấn Bang, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Xuân lôi, Chấn Bang lập tức gật đầu, rất hài lòng:
- Anh Chu, tất cả trông vào anh rồi
Sau khi tiễn Chu Xuân Lôi và Bảo Quốc ra về, Cư Bằng đóng cửa, bước vào phòng khách nói với Chấn Bang:
- Chủ nhiệm, anh cảm thấy thành phố A Thái…
Lý Cư Bằng chưa nói xong Chấn Bang liền cười, đây là nguyên nhân vì sao hắn lại chọn Lý Cư Bằng đảm nhiệm chức thư ký và làm ở phòng tam công, tấm lòng son này quả là khó có được. Trên quan trường, những cán bộ có năng lực rất nhiều. Nhưng người mà có được tấm lòng như vậy thì không nhiều. Trong chốn quan trường, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn quả là rất hiếm.
Chấn Bang rất rõ ý của Lý Cư Bằng liền cười nói:
- Cư Bằng, anh lo Xuân Lôi nể mặt ông Phùng Học Lương nên không dám kiểm tra ư?
Cư Bằng gật đầu, Chấn Bang liền nói:
- Cư Bằng à, cậu chỉ nhìn thấy một mặt của vấn đề mà không nhìn thấy mặt khác của nó, có chúng ta ở đây, Chu Xuân Lôi không dám làm như vậy, bởi anh ta biết mặc dù có Phùng Học Lương ra mặt thì cũng có chúng ta ở đây chống đỡ.
Sau cuộc gặp gỡ giữa Chấn Bang và Xuân Lôi, thì mọi diễn biến của thành phố A Thái diễn ra vô cùng nhanh chóng
Ở thành phố A Thái, các đơn vị như Ủy ban kỷ luật, cục giám sát nhanh chóng thành lập tổ chuyên án chính thức tiến vào huyện Khổ Lâm.
Đồng thời, thành ủy đã ra thông báo việc phê bình lãnh đạo của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện Khổ Lâm trên “Nhật báo A Thái”.
Trong thời gian ngắn, huyện ủy ủy ban nhân dân huyện thình lình xảy ra nhiều chuyện, một cảnh tượng u ám bi thảm. Trụ sở làm việc của Huyện ủy Ủy ban nhân dân huyện.
Trong trụ sở làm việc, ở tầng cao nhất trông rất xa hoa có tường bằng kính thủy tinh, có thể nhìn thấy được quảng trường nhiều cây xanh cùng với suối phun nước ở phía trước.
Phòng họp lúc này có cảnh tượng vô cùng trang nghiêm, có một chiếc ghế ngồi bằng da thật hình oval phía trước bàn hội nghị, lãnh đạo của Huyện ủy Ủy viên thường vụ đang ngồi hết ở đó.
Xuân Lôi ngồi ở ghế chính giữa, tinh thần có chút mệt mỏi. Những diễn biến gần đây của A Thái khiến Xuân Lôi mấy ngày nay không được yên.
Trên tờ Nhật Báo A Thái có đăng thông báo hình thức xử phạt càng khiến cho lãnh đạo Huyện Ủy và Ủy ban nhân dân càng giống như một khối đá lớn đè nặng lên người
Lúc này Đặng Xuân nhìn mọi người nói:
- Thưa các đồng chí….
Vừa mở miệng thì có tiếng gõ cửa vọng vào khiến Đặng Xuân phải ngừng lại, trầm giọng nói:
- Là ai vậy, không biết lúc này đang họp sao
Người ngồi cuối cùng là Chánh văn phòng huyện ủy đi ra mở cửa, chưa đến mười ba giây thì có người ở bên ngoài đẩy cửa phòng họp bước vào.
Có vài người nam giới mặc quần áo màu thẫm đứng ở cửa. Người đứng đầu khiến cho các lãnh đạo có cảm giác run như cầy sấy.
Người đứng đầu không ngờ lại là Trác Kiệt, trưởng phòng kiểm tra của Ủy ban kỷ luật thành phố A Thái, đây là nhân vật khiến cho cán bộ toàn thành phố kinh sợ.
Không đợi Đặng Xuân Hòa nói gì, Trác Kiệt nhìn mọi người chung quanh và dừng ánh nhìn tại Đặng Xuân Hòa và trầm giọng nói:
- Đồng chí Xuân Hòa, theo chỉ thị của thư ký Chu, hãy đi cùng chúng tôi một chuyến.
Không riêng gì Đặng Xuân Hòa, cả Ngưu Trị An cùng với lãnh đạo huyện ủy bị tổ chuyên án thành phố A Thái bắt để điều tra.
- Đặng Xuân Hòa, anh có biết mục đích chúng tôi bắt anh không?
Trong nhà khách của ban chỉ huy quân sự huyện, đích thân chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố A Thái xuất mã, tiến hành thẩm vấn lần một với Đặng Xuân Hòa.
Nhìn thấy cảnh trước mắt, trong lòng Đặng Xuân Hòa bồn chồn không yên, trầm ngâm một lúc, hắn lắc đầu nói:
- Tôi không rõ
Ba~.
Một âm thanh gẫy vụn vang lên, lúc này chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố đứng lên nhìn Đặng Xuân Hòa, trầm giọng nói:
- Đặng Xuân Hòa, anh không cần cố gắng ngụy biện, đừng trông chờ vào may mắn nữa, tôi nói cho anh biết, bây giờ không ai có thể giúp anh đâu. Vì anh không rõ nên tôi muốn nhắc anh. Vụ giải phóng mặt bằng ở huyện, anh cấu kết với tập đoàn thế nào để làm việc xấu đó, bây giờ nói ra thì anh còn có con đường sống, nếu không thì…
Lúc này khách sạn Đoan Á, ở trên tầng cao nhất, tại phòng dành cho người có chức vụ cao, cả người Phùng Thiên Kỳ như bị nuốt trong ghế đệm sofa, phía trước là một có thân hình nóng bỏng, khuôn mặt mĩ lệ, nửa quỳ trước ghế sofa, nhưng đầu y lại tập trung việc Phùng Thiên Kỳ đang quỳ ở đó, không ngừng co rúm lại.
Đột nhiên chuông cửa có tiếng leng keng, nhưng hắn lại không có bất kỳ động tác nào, nhấn một nút trên chiếc điều khiển từ xa
Cửa phòng mở ra. Một thanh niên trẻ bước vào, nhìn thấy cảnh này, nam thanh niên không hề ngạc nhiên, lại còn chạy đến chỗ Phùng Thiên Kỳ, nói khẽ:
- Phùng thiếu gia, vừa nhận được tin Đặng Xuân Hòa và bọn họ bị tổ chuyên án thành phố A Thái bắt rồi, xem ra những người này đang hướng về phía chúng ta rồi.
Nghe thấy những lời này, Phùng Thiên Kỳ ngồi thẳng người, vỗ vỗ dưới háng của người con gái kia. Cũng là đem cái xấu xa của mình bỏ vô đũng quần rồi. Hắn đứng lên nói khẽ:
- Mẹ kiếp, Đám người Chu Xuân Lôi nó muốn làm cái gì? đi, chúng ta về Ô Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận