Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 1216: Lăng – Lý hợp tác

Trước khi Vương Hạo Lâm nhận được điện thoại của thư ký Hạ Cương, Vương Hạo Lâm đúng lúc mở cuộc họp khẩn cấp ở Thành ủy. Trong địa hạt khu trực thuộc thành phố Tần Xuyên, nhiều đơn vị hành chính sự nghiệp cho nghỉ lễ vi phạm quy định. Thậm chí, trong đây còn bao gồm cả đơn vị thuộc chính quyền nhà nước. Không chỉ có như vậy, còn khiến cho phóng viên truyền thông ngầm hỏi tới, bắt được quả tang. Điều này làm cho Vương Hạo Lâm cực kỳ tức giận.
Trong tòa nhà văn phòng Thành ủy thành phố Tần Xuyên, trong phòng họp là một bầu không khí nặng nề mà yên lặng. Tất cả các thành viên trong bộ máy lãnh đạo ủy viên thường vụ Thành ủy đều mang một vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Vương Hạo Lâm.
Ở thành phố Tần Xuyên, Vương Hạo Lâm có một danh hiệu, đại lão bản (ông chủ lớn). Bốn phòng ban lớn nhất của thành phố, cộng thêm các cục, ủy ban, các lãnh đạo cán bộ của các huyện, thị trấn, khi gọi Vương Hạo Lâm, đều giống nhau gọi là đại lão bản.
- Đại lão bản, làm thế nào đây, làm thế nào đây?
- Hôm nay đại lão bản nổi giận rồi.
- Đại lão bản đi lên tỉnh họp rồi.
Vân vân, một vài ví dụ như vậy đó. Trong trường hợp gặp mặt, nói chuyện riêng, đều xưng hô Vương Hạo Lâm là địa lão bản. Kỳ thật, cái xưng hô này cũng là có nội hàm cùng với học vấn ở trong đó, cũng không đơn thuần mang ý tứ lão bản (ông chủ) như trong miệng người dân.
Trong xã hội hiện nay, một tỷ dân có chín trăm triệu thương nhân. Một người bán bánh quẩy sữa đậu nành cũng chính là một ông chủ, một người bán hoa quả cũng là một ông chủ. Điều này hoàn toàn khác hẳn thời điểm những năm tám mươi. Thời đại đó, không đạt tới tiêu chuẩn gia đình có tài sản trên mười nghìn là không có tư cách được gọi là ông chủ.
Mà ở trong thể chế, từ ông chủ này lại được gắn cho nó một hàm nghĩa mới. Ở trong thể chế, có mấy loại xưng hô, một là lấy chức vụ để xưng hô, một là xưng hô thủ trưởng chung chung, một cách cuối cùng chính là ông chủ.
Trong bí mật, các cấp dưới khi xưng hô lãnh đạo cũng đều đã trải qua sự cân nhắc kỹ càng, đã tiêu tốn rất nhiều tâm tư. Anh nói xem, trong trường hợp riêng tư, dùng chức vụ có vẻ quá xa lạ, công thức hóa, khó tránh khỏi sẽ làm cho lãnh đạo cảm thấy anh và ông ta có cảm giác xa lạ. Xưng hô là thủ trưởng, dường như cũng không thỏa đáng. Như vậy, cái từ ông chủ này liền được sinh ra.
Vương Hạo Lâm có biệt hiệu là đại lão bản như vậy, cũng đủ để chứng minh, Vương Hạo Lâm đã thâu tóm chặt chẽ thành phố Tần Xuyên như thế nào. Có thể nói, ở thành phố Tần Xuyên, lời nói của Vương Hạo Lâm chính là quyền uy.
Trầm ngâm một hồi, Vương Hạo Lâm nhìn mọi người chung quanh, vỗ bàn rồi nói:
- Người của khu Đại Đồng, huyện Vĩnh Chính, còn có cả huyện Tần An, đây là muốn làm cái gì hả?
Nói xong, Vương Hạo Lâm nhìn tài liệu trên mặt bàn, tiếp tục nói:
- Chỗ này của tôi có một phần tài liệu. Đây là tài liệu trực tiếp do Trưởng ban An của ban Tuyên giáo Thành ủy lấy được từ phía đồng nghiệp bên truyền thông. Đây là tình huống phát hiện được khi viện kiểm sát điều tra ngầm khu Đại Đồng.
- Viện kiểm sát của toàn bộ khu Đại Đồng có tám mươi hai người trong biên chế chính thức. Sau năm mới, ngày đầu tiên đi làm, ngoại trừ một nhân viên ngoài biên chế trông coi cửa ra vào ra, toàn bộ đơn vị chỉ có hai người đi làm. Hơn nữa, vẫn là nhân viên thường trực. Những nhân viên còn lại giống nhau đều là nghỉ cho tới sau tết Nguyên tiêu. Lúc phóng viên tới dò hỏi ngầm, phỏng vấn bọn họ vì sao không đi làm theo quy định bình thường của nhà nước, câu trả lời của bọn họ càng làm cho tôi cực kỳ khiếp sợ, bọn họ nói, quyết định của lãnh đạo bọn họ chính là quyết định của quốc gia.
- Rầm!
Lại là một cái đập lên trên mặt bàn, Vương Hạo Lâm gằn giọng nói:
- Đây là muốn làm gì hả? Quả thực là coi trời bằng vung mà, càn rỡ kiêu ngạo. Đối với đơn vị kiểu này, phải đưa ra thông báo phê bình ra toàn thành phố. Không phải sợ xấu mặt gì, phải đưa bọn họ ra trước toàn thành phố. Tôi rất muốn hỏi bọn họ một câu, bọn họ còn mặt mũi hay không? Đối với những người có liên quan tới quyết định nghỉ lễ nhất định phải xử lý nghiêm túc. Nên cách chức thì cách chức, nên đuổi việc thì đuổi việc, không có tình cảm gì phải nể nang cả.
Nói xong những lời này, ánh mắt của Vương Hạo Lâm rơi xuống người Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị và Pháp luật ở bên cạnh. Vương Hạo Lâm cũng đã nghe nói tới, kiểm sát trưởng viện kiểm sát khu Đại Đồng là em vợ của Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị và Pháp luật, ủy viên thường vụ Thành ủy. Mặc dù chưa chứng thực, nhưng Vương Hạo Lâm cũng không bỏ qua. Nói như vậy cũng là nhằm bày chuyện này ra trước tiên, ngăn chặn cái miệng của ông ta.
Lời nói vừa dứt, tiếp theo, Chủ tịch thành phố La Nhất Phong cũng gật đầu và nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Vương. Đối với loại hành vi này, Thành ủy nhất định phải xử lý nghiêm túc, tuyệt đối không được nhân nhượng. Tôi đề nghị, Thành ủy lập tức gửi công văn xuống dưới, lập tức cách chức tạm thời các nhân viên có liên quan trách nhiệm để điều tra.
Giờ phút này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, thư ký của Vương Hạo Lâm đẩy cửa chính của phòng làm việc ra, gật đầu báo cho Vương Hạo Lâm một tiếng.
Điều này làm cho Vương Hạo Lâm có hơi sửng sốt, đây là ám chỉ chính mình cần đi ra ngoài một chút. Tiểu Tạ này làm sao mà càng ngày càng không có nhãn lực rồi, không biết hiện tại đang họp sao? Ngay lập tức, Vương Hạo Lâm gằn tiếng nói:
- Tiểu Tạ, có việc gì? Nói!
Nhìn thấy Vương Hạo Lâm tức giận, thư ký Tiểu Tạ đành nói:
- Bí thư, điện thoại của thư ký Hạ bên Tỉnh ủy.
Thực ra, sau khi Hạ Cương gọi điện thoại tới, Tiểu Tạ cũng đã dò hỏi được hàm ý trong lời nói của Hạ Cương. Chuyện này bên bộ máy Tỉnh ủy cũng đã biết. Bí thư Nhiếp cũng đã đưa ra chỉ thị, không sợ đưa ra ngoài ánh sáng. Lấy đó mà làm gương, nhân cơ hội trừng phạt nghiêm khắc thêm. Nhưng những lời này không thể nói ra trong trường hợp như lúc này. Có một câu kia là đủ rồi.
Những lời này khiến tất cả mọi người đều kinh hãi. Thư ký Hạ bên Tỉnh ủy, cách xưng hô này tất cả mọi người đều biết rõ, trong văn phòng Tỉnh ủy, thư ký họ Hạ chỉ có một, đó chính là thư ký công việc Hạ Cương của Bí thư Nhiếp bên Tỉnh ủy, đây cũng chính là đại thư ký của tỉnh Lũng Tây mà mọi người vẫn gọi.
Hạ Cương gọi điện thoại tới, điều đó chứng tỏ, chuyện này tám chín phần mười là Bí thư Nhiếp của Tỉnh ủy đã biết rồi. Giờ phút này, Vương Hạo Lâm cũng không thể lại chần chờ thêm nữa. Ông ta vội vã đứng lên, nói với mọi người:
- Các vị, tôi trước xin lỗi không thể ngồi tiếp được nữa, tất cả mọi người đều nghỉ ngơi một chút đi.
Đi ra phòng họp, thư ký liền nói nhỏ:
- Ông chủ, trưởng phòng Hạ nói, Bí thư Nhiếp yêu cầu ngài hôm nay đi lên tỉnh ủy một chuyến.
Nghe nói như vậy, Vương Hạo Lâm cũng dừng lại một cái, xem ra Bí thư Nhiếp chuẩn bị chỉnh mình một trận rồi. Tiếp điện thoại trong tay tiểu Tạ, Vương Hạo Lâm vừa đi về phía phòng làm việc của mình vừa nói:
- Ông em, cậu đúng là khách quý đấy. Có phải là ông chủ đang tức giận hay không?
Sau khi Hạ Cương đảm nhiệm thư ký công tác cho Bí thư Nhiếp, ở trên tỉnh, các lãnh đạo các thành phố cấp ba cũng đều tăng cường liên hệ với Hạ Cương. Bình thường mời khách ăn cơm, xưng huynh gọi đệ là chuyện thường xảy ra. Mục đích, tất nhiên là hy vọng có thể từ chỗ trưởng thư ký Hạ biết được hướng đi của lãnh đạo.
Trầm ngâm một lát, Hạ Cương cũng nói nhỏ:
- Bí thư Hạo Lâm, nói vậy anh cũng biết. Vừa rồi, Trưởng ban Hồng Anh đặc biệt tìm Bí thư báo cáo về chuyện này, thái độ của Bí thư rất tức giận. Trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy cũng vừa mới quyết định, phải triển khai một đợt hoạt động học tập thái độ công tác nghiêm túc trong toàn tỉnh. Lần hoạt động này vốn là nhằm vào việc chỉnh đốn tâm lý sau khi nghỉ tết. Hiện giờ, thành phố Tần Xuyên lại xuất hiện vấn đề ngay trong thời điểm nhạy cảm này.
Nghe lời nói của Hạ Cương, Vương Hạo Lâm cũng chỉ có thể cười khổ, đầy là điển hình cho câu uống nước nguội cũng lạnh răng mà. Đây không phải là xông thẳng vào trước nòng súng sao?
Trầm ngâm một chút, Vương Hạo Lâm cũng gật đầu nói:
- Trưởng phòng Hạ, cảm ơn nhiều. Buổi chiều tôi sẽ chạy lên tỉnh luôn. Đến lúc đó, lại mời trưởng phòng Hạ ăn bữa cơm nhé.
Tắt điện thoại, trở về phòng họp, Vương Hạo Lâm liền trầm giọng nói:
- Các đồng chí, vừa rồi trưởng phòng Hạ Cương bên Tỉnh ủy gọi điện thoại tới. Lúc này đây, thành phố Tần Xuyên chúng ta coi như là nổi tiếng rồi, cực nổi tiếng đó. Bí thư Nhiếp của Tỉnh ủy đã phê duyệt chỉ thị trọng yếu, đồng thời cũng yêu cầu tôi lên tỉnh ủy ngay lập tức để giải trình về tình hình. Thời gian gấp rút nên cuộc họp trước hết tạm dừng tại đây.
Nói xong, Vương Hạo Lâm nói với chủ tịch thành phố La Nhất Phong bên cạnh:
- Lão La, tiếp theo, đối với vấn đề khu Đại Đồng, huyện Vĩnh Chính và huyện Tần An xuất hiện vi phạm quy định về nghỉ phép, liền giao cho anh. Đối với đơn vị có liên quan, đều truy cứu trách nhiệm với những người có liên quan trách nhiệm. Tạm thời đình chỉ chức vụ, chờ đời điều tra kỹ càng hơn. Sau đó, tôi sẽ nghe báo cáo của anh qua điện thoại luôn.
Sự kiện thành phố Tần Xuyên vi phạm quy định nghỉ phép lan truyền rất nhanh, sau khi đài truyền hình chiếu ra, lên tới đài quốc gia, sau đó đài tỉnh Lũng Tây, đài tiếng nói thành phố cũng tiến hành đưa tin, theo dõi tỉ mỉ, tường tận. Đối với mấy đơn vị được đề cập tới, thành phố Tần Xuyên cũng đã ra quyết định xử lý, cũng tổ chức họp báo. Trong cuộc họp báo, Vương Hạo Lâm đại diện cho Thành ủy tuyến bố, đối với những đơn vị kể trên, tiến hành truy cứu trách nhiệm với lãnh đạo có liên quan, quyết định xử phạt, hủy bỏ chức vụ hành chính, cảnh cáo bên trong Đảng đối với những người chịu trách nhiệm chủ yếu, đồng thời cũng giao trách nhiệm chỉnh đốn và cải cách lại.
Trong buổi họp báo, Vương Hạo Lâm với vẻ mặt nghiêm túc, không có cảm xúc gì. Chỉ có chính bản thân Vương Hạo Lâm biết, ở trên tỉnh, chính mình trực tiếp bị Bí thư Nhiếp mắng một trận xối đầu. Chuyện này vốn không có quan hệ gì với Vương Hạo Lâm, nhưng ở trong mắt Bí thư Nhiếp, đây là do Vương Hạo Lâm anh không làm tròn bổn phận.

Cùng lúc đó, Tỉnh ủy chính thức gửi đi văn kiện, triển khai hoạt động học tập tư tưởng cho các cán bộ lãnh đạo ở toàn tỉnh, do Phó Bí thư tỉnh ủy Vương Bản Xương phụ trách, trường Đảng tỉnh ủy đảm nhận.
Tất cả công tác cũng theo đó mà về tới quỹ đạo công việc bình thường. Mùng mười tháng giêng, Nhiếp Chấn Bang nhận được điện thoại do Lưu Côn gọi tới. Chính là hôm nay, ở thủ đô, tập đoàn Quốc Hoa và chính quyền thành phố Du Châu hợp tác tổ chức họp báo ký kết hiệp định đầu tư đa phương diện, liên quan tới xây dựng công trình thị chính, đường cao tốc, xây dựng cảng cùng với đầu tư công nghiệp và nhiều mặt khác.
Tổng kim ngạch đầu tư đạt tới con số kinh người hai trăm chín mươi tỷ. Con số đầu tư trong một năm đạt đến một trăm tỷ.
- Anh ba, xem điệu bộ này của Lý Quốc Hoa, rõ ràng là liên hợp xe mã pháo, lăn lộn với Lăng Bảo Đông thành một khối, xem trạng thái của bọn họ, đây là quyết tâm phải đạt được mới thôi mà.
Lưu Côn bổ sung thêm:
- Tam ca, anh xem, chúng ta có cần vô giúp vui một tay ở tỉnh Lũng Tây hay không?
Ý tứ của Lưu Côn, Nhiếp Chấn Bang cũng hiểu được. Hợp tác kinh tế, ý tưởng của Lý Quốc Hoa và Lăng Bảo Đông không thể nghi ngờ là đang muốn tạo thế. Để cho cả nước đều biết rằng, chiến tích của Lăng Bảo Đông rất huy hoàng. Tiền tài thứ này, đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói, là thứ không thiếu nhất. Đừng nói tập đoàn tài chính Đằng Long rồi, Ốc gia của Dương An Bang, Mẫn Nông của Lưu Côn, thêm cả khai thác Long Hoa của Triệu Tinh Long và Lý Hoa, ba công ty này đều là đầu lĩnh trong lĩnh vực của mình. Chỉ cần Nhiếp Chấn Bang đồng ý, đừng nói đầu tư một trăm tỷ, cho dù là hai trăm, ba trăm tỷ cũng không phải vấn đề gì.
Tuy nhiên, lúc này Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ lắc đầu rồi nói:
- Côn tử, đừng vô giúp vui trong chuyện này. Hợp tác Lăng – Lý, ha ha, nhìn qua thì uy vũ vậy thôi. Chuyện này chúng ta không vội, chờ bọn họ nở mày nở mặt một lúc đi, xem xong xu thế rồi hãy nói.
Lời của Nhiếp Chấn Bang lập tức khiến cho Lưu Côn thấy lo lắng:
- Anh ba, đừng chờ nữa, đều lúc này rồi, lửa cháy sém lông mày rồi, anh còn chờ cái gì? Không phải là tiền sao? Mấy anh em chúng ta còn có thể không bằng được Lý Quốc Hoa sao? Như vậy đi, đợi chốc nữa em sẽ bố trí, để cho quản lý cấp cao của tập đoàn tới Lũng Tây khảo sát trước một chuyến. Em bên này cũng chuẩn bị sẵn sàng một trăm tỷ. Mặt khác, tôi sẽ gọi điện thoại cho Lý Hoa và Triệu Tinh Long nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận