Khí Vũ Trụ

Chương 965: Mặc Hà hư không. (2)

Cũng không biết đã qua bao lâu, khi tư duy của Lam Tiểu Bố khôi phục lại, hắn cảm nhận được hơi thở không gian xung quanh lại biến đổi, đây là sự thay đổi quy tắc không gian. Loại quy tắc Không gian này hoàn toàn khác với tiên giới, Lam Tiểu Bố cảm nhận được đây cũng không phải là hư không thần giới. Hơi thở quy tắc không cường đại đến vậy.
Lam Tiểu Bố lấy thông tin châu phát mấy đạo tin tức cho Lạc Thải Tư trước, nếu như Lạc Thải Tư có thể phát tin phản hồi, vậy cho tháy rõ hắn còn đang ở tiên giới.
Chờ một lát, không có tin tức gì, Lam Tiểu Bố biết được nơi này quả thật không phải hư không tiên giới.
Cảm ứng giữa Lam Tiểu Bố và Thiên Cương trận bàn cũng biến mất vào lúc này, Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày, Thiên Cương trận bàn có ấn ký thần niệm của hắn, càng là thứ mà hắn đã luyện hóa. KHi hắn vừa mới thoát khỏi giới vực mới hình thành dưới đáy Chiểu Nê Hà, vẫn còn có thể cảm ứng được Thiên Cương trận bàn . Bây giờ không cảm ứng được, trừ chuyện giới vực giới đáy Chiểu Nê Hà đã hoàn toàn thành hình ra, cũng có liên quan đến chuyện hắn đã cách xa giới vực kia.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố cũng không sốt ruột, Thiên Cương trận bàn cứ để lại ở trong giới vực mới hình thành này, tương lai chờ khi tu vi của hắn cao hơn, sớm muộn cũng sẽ tìm đến. Bây giờ phải nhanh chóng tìm hiểu mình đang ở đâu, rốt cuộc là hư không tiên giới hay là hư không thần giới, hoặc là hư không của một giới vực mới.
Lam Tiểu Bố lấy Luân Hồi Oa ra kích phát, Luân Hồi Oa xông vào trong hư không, thần niệm của hắn mở rộng đến mức lớn nhất.
Một năm sau, Lam Tiểu Bố có chút nghi ngờ có phải mình đã đến một giới vực chưa bao giờ khai phá hay không.
Trong một năm này, hắn ở trong hư không có gặp một vài hành tinh hoang phế, cũng gặp rất nhiều thiên thạch, nhưng không nhìn thấy bát cứ tinh cầu có sự sống nào.
Lam Tiểu Bố có chút hối hận vì đã thả Tra Dự đi, lúc trước khi Tra Dự chạy trốn, hắn lập tức bắt Tra Dự lại thì tốt rồi. Tra Dự là tu sĩ Thần giới, có khả năng sẽ biết được nơi này là đâu. Phát cho Tra Dự mấy đạo tin tức, gia hỏa này không biết có phải thật sự không nhận được tin tức, hay là cố ý giả vờ không nhận được, dù sao thì chẳng có chút hồi âm nào.
Rơi vào đường cùng, Lam Tiểu Bố chỉ có thể cất Luân Hồi Oa đi, lấy một cái tiên khí phi hành bình thường ra.
Ở trong hư không không biết chút phương hướng nào thế này, bay nhanh hay chậm cũng chẳng có chút nào khác biệt.
Ngồi bên trong tiên khí phi hành, Lam Tiểu Bố bắt đầu thử vận chuyện Trường Sinh Quyết. KHiến hắn thất vọng là, cho dù vận chuyển Trường Sinh Quyết như thế nào, dều không thể hấp thu một chút tiên linh khí nào, cũng không hấp thu được thần linh khí. Nói cách khác, ở nơi này không có linh nguyên. Cho dù là tiên linh nguyên do chính hắn lấy ra, cũng không thể nào tu luyện được, cho thấy rõ quy tắc ở nơi này cũng bị xé nát.
Hôm nay Lam Tiểu Bố vẫn như ngày thường, ngồi trên boong phi thuyền quan sát tình hình trong hư không, lúc này trong phạm vi thần niệm của hắn đột nhiên xuất hiện một bóng dáng đang di chuyển nhanh, hơn nữa bóng dáng đó càng lúc càng rõ ràng, đó là một chiếc pháp bảo phi hành.
Lam Tiểu Bố từ đáy Chiểu Nê Hà ra ngoài cho đến nay đã hơn hai năm, năm thứ nhất qua đi, hắn dựa vào Luân Hồi Oa phi hành, không có bất cứ đầu mối nào. Năm thứ hai, hắn dùng tiên khí phi hành cực phẩm nghiên cứu trong hư không một năm, cũng không thu hoạch được gì. Hôm nay thật vất vả mới nhìn thấy một món pháp bảo phi hành, hắn đương nhiên là nhanh chóng kích phát phi thuyền chạy đến.
Chỉ mới xông lên được một nửa, Lam Tiểu Bố đã biết, chiếc pháp bảo phi hành kia đang chạy về phía hắn, rõ ràng đối phương cũng nhìn thấy hắn.
Nhìn thấy tốc độ và lực lượng trên pháp bảo phi hành kia, Lam Tiểu Bố khẳng định, pháp bảo phi hành này còn cao cấp hơn Phong Loan một chút.
Lam Tiểu Bố ngừng lại, hắn suy đoán có lẽ mình đã đến thần giới thật rồi, nếu không thì sẽ không tùy tiện xuất hiện một món pháp bảo phi hành còn cao cấp hơn Phong Loan như vậy. Phải biết rằng Phong Loan hắn đưa cho Lạc Thải Tư cũng không có lai lịch đơn giản, đó cũng là pháp bảo phi hành thần cấp.
Nếu nơi này thật sự là Thần giới, vậy thì thần linh khí ở thần giới chỉ sợ còn cằn cỗi hơn cả lời Tra Dự nói.
Chiếc phi thuyền kia nhanh chóng dừng cách Lam Tiểu Bố không xa, trên boong phi thuyền không chỉ có một người, ít nhất có bảy tám ngươời. Tu vi của những người này đều giống nhau, tất cả dều mạnh hơn Thải Thương mà hắn nhìn thấy lúc trước.
Điều này khiến trong lòng Lam Tiểu Bố có chút hối hận, sau khi hắn nhì thấy pháp bảo phi thuyền này, nên lập tức bỏ chạy mới đúng, chứ không phải ở lại nơi này hỏi thăm tình hình.
Một nam tử mặt chữ điền có khí thế hung hãn nhìn Lam Tiểu Bố từ trên xuống dưới, sau đó nhìn qua phi thuyền của Lam Tiểu Bố một chút, sau đó nói, “Tại sao ngươi lại một mình ở trong Mặc Hà hư không?”
Mặc Hà hư không?
Lần đầu tiên Lam Tiểu Bố nghe nói đến cái hư không này, hắn lập tức nói, “Phi thuyền của chúng ta xảy ra chuyện trong hư không, tất cả mọi người đều tự chạy cả rồi, bây giờ ta đã hoàn toàn lạc mất phương hướng.”
Dựa vào cách ăn mặc và giọng nói của đối phương, Lam Tiểu Bố đoán những người này rất có thể là tổ đội, đang đi ra ngoài tìm kiếm gì đó. Người khác có thể tổ đội, hắn đương nhiên cũng có thể tổ đội. Hắn không biết Mặc Hà hư không là nơi nào, nhưng hắn có thể tìm hiểu sau.
Nam tử mặt chữ điền gật đầu, không có chút nghi ngờ gì về lời Lam Tiểu Bố nói, chỉ nói là, “Theo quy củ cũ, lấy nhẫn của ngươi ra kiểm tra một chút, sau đó gia nhập đội thuyền của chúng ta.”
“Vâng.” Lam Tiểu Bố không có chút phản kháng nào, nộp chiếc nhẫn của mình lên.
Nếu đã nói là quy củ cũ, vậy cho thất ở Mặc Hà hư không, sau khi phát hiện tu sĩ lạc đàn, phải kiểm tra chiếc nhẫn trước.
Trong chiếc nhẫn của hắn trừ một ít tiên linh thảo bình thường, còn có một vài đầu Tiên Linh mạch trung phẩm và chút tiên khí mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận